• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full [Zhihu] Tôi trở thành bartender số một ở chợ quỷ (1 Viewer)

  • Phần III

12.

"Không có khả năng."

Mặc dù sắc đẹp ở trước mặt, mỹ nam có lời nhưng tôi vẫn thẳng thừng từ chối mà không cần suy nghĩ.

Trong thời gian này, có rất nhiều khách hàng đã liên hệ với tôi để pha chế rượu theo yêu cầu.

Nào là làm cho người con gái mà anh ta yêu thầm nhiều năm có thể yêu anh ta ngay từ cái nhìn đầu tiên, nào là giúp cặp đôi chia tay xóa bỏ đi ký ức của cuộc cãi vã, thậm chí còn kỳ quặc hơn nữa là khiến cho nhân sự nhớ nhầm mức lương của mình để mỗi tháng anh ta có thể nhận thêm 5 vạn tệ.

"Tôi nói mấy người lố bịch nó vừa thôi, tôi điều chế ra loại canh rượu này là giúp khách hàng có thể điều tiết cảm xúc, sẽ không có bất kỳ ảnh hưởng gì sinh hoạt hay ký ức. Cái gì mà tiết lộ bí mật sâu kín nhất, nếu loại rượu này dùng không đúng sẽ hủy diệt cả một đời quỷ đấy. Làm sao tôi có thể điều chế được?”

Tôi khoanh tay, bày ra tư thái đề phòng và giận dữ nói.

Anh nghĩ tôi là cái quái gì thế?

Kể cả anh có ném cả trăm vạn, nghìn vạn trước mặt tôi thì tôi cũng không thể vượt qua điểm mấu chốt của mình đượ.

Huống hồ–

Tôi lại liếc nhìn Thời Ngọc, gương mặt này tôi đã nhìn thấy từ lâu rồi, cũng chỉ có như vậy chẳng có gì ngạc nhiên cả.

Vốn tưởng Thời Ngọc sẽ tức giận, không ngờ anh ta lại vui vẻ "Xì" một cái, tư thái ngược lại cảm giác nhẹ nhõm hơn nhiều.

“Nếu biết cô là người có nguyên tắc như vậy thì tôi đã đến đây sớm hơn, không cần phân vân lo lắng để lãng phí nhiều thời gian như thế.”

Tôi cau mày, chẳng lẽ bây giờ đang lưu hành kiểu mỹ nam không có đầu óc như thế này à? Anh ta không hiểu lời tôi nói sao?

Thời Ngọc giải thích: “Tôi và Bạch Ngũ bình thường đều làm việc ở dương gian, nhưng gần đây ở Thành phố Qủy đã xảy ra chuyện lớn nên phòng làm việc ở âm phủ đã tạm thời điều chuyển chúng tôi về.”

Anh ta dùng ngón trỏ phải gõ nhẹ hai lần lên mặt bàn, nhướng đôi lông mi lên cảm giác như con bướm đen đang ngủ say chuẩn bị đập cánh bay đi: “Cô và Vân Xuyên hẳn là cũng nhận ra, gần đây trạng thái tinh thần của rất nhiều người dân ở Thành phố Quỷ đều cực kỳ bất ổn, dễ dàng cáu kỉnh. Không chỉ tùy ý mắng chửi người khác ở trên mạng mà còn thường xuyên gây rối ở những nơi công cộng, mỗi ngày phòng làm việc của tôi đều nhận được hàng chục đơn khiếu nại nguy hiểm. Chúng tôi nghi ngờ đây không phải là ngẫu nhiên mà là do gián điệp của thế lực thù địch gây ra.”

“Thế lực thù địch?” Tôi sửng sốt một lúc.

Thời Ngọc nhìn tôi với đôi mắt nặng nề mệt mỏi và nói: "Thời điểm trạng thái tinh thần của người dân bất ổn trùng khớp với thời điểm quán bar phương Tây đối diện với chỗ của cô mở cửa."

Đầu óc tôi quay cuồng, cuối cùng tôi cũng hiểu ra: “Ý của anh là, giống như canh rượu của tôi thì rượu của quán bar Phương Tây cũng có thể điều khiển được cảm xúc của khách hàng nhưng thay vì điều chế ra loại canh rượu có tác dụng nâng cao tinh thần như của tôi thì họ lại đang khuếch đại những cảm xúc tiêu cực để gây ra xung đột giữa mọi người?”

Thời Ngọc gật đầu tán thưởng: “Dựa theo Luật pháp m giới quốc tế, nếu không có bằng chứng rõ ràng thì chúng ta không thể giam giữ ma quỷ đến từ quốc gia khác, cũng không thể tùy tiện sử dụng bùa chú hay đạo cụ. Vì vậy, tôi đến đây để tìm kiếm sự giúp đỡ, mong cô có thể nghiên cứu và điều chế ra được loại canh rượu có thể giúp tôi bắt được tên gián điệp.”

13.

Tôi thề với trời là tôi không hề bị sắc đẹp mê hoặc.

Nhưng khi một quỷ nam đẹp trai đến kinh thiên động địa đứng trước mặt, âm thanh trầm ấm, dịu dàng mà nói với tôi “anh ấy cần tôi”, tôi thực sự khó lòng mà từ chối được.

Huống chi đây là vấn đề lớn có liên quan đến sự an toàn của Thành phố Qủy, tôi là một công dân tuân thủ pháp luật, đương nhiên phải tích cực hỗ trợ.

Tất nhiên điều quan trọng nhất là phải bảo vệ bản thân an toàn.

Món "Hòa bình thế giới" do tôi điều chế ra rõ ràng đang phá hỏng kế hoạch của quán bar, nơi đầy rẫy gián điệp! Nhỡ đâu bị bại lộ, bọn họ tức giận mà thủ tiêu tôi thì sao?

Vì thế tôi chỉ gật đầu đồng ý: “Cho tôi năm ngày, tôi đảm bảo sẽ điều chế được.”

14.

Sau khi xin nghỉ phép với Vân Xuyên và chuẩn bị đầy đủ nguyên liệu cần thiết, tôi một lần nữa lại nhốt mình trong phòng bắt đầu nghiên cứu công thức.

Một xương ngón tay của con người, một lọn tóc của người vừa biến thành quỷ, một nhánh thân và lá của hoa Bỉ ngạn, một gáo nước từ sông Vong Xuyên đã được chưng cất sáu lần.

Thêm một số nguyên liệu khác và cuối cùng đổ rượu sủi tăm tự làm vào nồi.

Ngọn lửa ma trơi được đun vừa vừa, một chút mát lạnh bao trùm nồi Mạnh Bà, tôi chắp hai tay vào nhau đặt trước ngực, miệng lẩm bẩm ba lần câu thần chú quan trọng, sau đó cầm thìa lên và bắt đầu tập trung nấu rượu

Tôi phải cố gắng để hoàn thành trong vòng năm ngày.

Sáng sớm ngày thứ ba, tôi mang theo hai quầng thâm dưới mắt mà loạng choạng bước ra khỏi phòng, cũng không thèm quan tâm đến hình tượng của mình trước mặt trai đẹp nữa, tôi đem nồi canh rượu nhét vào tay Thời Ngọc nói : “Nếu nguyên liệu không đủ thì nấu vào cái nồi nhỏ thôi đừng có lãng phí”, sau đó ngục xuống bàn ngủ thiếp đi.

15.

Đêm khuya tôi mới tỉnh lại.

Tôi cứ tưởng rằng ngủ trên bàn sẽ bị đau lưng mỏi eo nhưng không ngờ hiện tại mình đang nằm trên giường.

Có lẽ là Vân Xuyên đưa tôi vào phòng, hehe tính ra hắn vẫn có chút lương tâm.

Tôi xoa xoa cái bụng trống rỗng, đang định ra ngoài tìm đồ ăn, vừa quay người lại thì đã đối mặt với Thời Ngọc.

Haizzz có lẽ là tôi vẫn đang nằm mơ, ôi không chắc nữa, khả năng là tôi phải ngủ thêm một lát nữa vậy.

Lúc tôi chuẩn bị nằm xuống, Thời Ngọc đã giữ chặt lấy tôi, trong giọng nói ẩn chứa vẻ hối lỗi: "Thật xin lỗi, U U, vốn dĩ không nên làm phiền cô nữa, nhưng chuyện này tôi vẫn cần cô giúp."

Canh rượu không đủ dùng sao? Tôi có chút khó xử nói: “Không phải là tôi không muốn giúp, mà là nguyên liệu thực sự không đủ, những thứ khác còn dễ tìm chứ tóc của người vừa biến thành quỷ thì khó lắm, hiện tại ở trên thị trường cũng không mua được, ở chỗ này của tôi cũng không trữ hàng.”

Thời Ngọc lắc đầu nói: “Canh rượu đủ dùng, nhưng ông chủ và người pha chế của quán bar kia đều rất cẩn thận, không bao giờ uống rượu của khách, tôi và đồng nghiệp đã thử rất nhiều cách nhưng vẫn không lừa họ uống được. Ý của tôi là, cô điều chế ra “Hòa bình thế giới” khiến cho họ rất khó chịu. Cô có thể giả vờ rằng mình không hài lòng với công việc hiện tại do cường độ công việc cao mà Vân Xuyên đem lại nên muốn thay đổi nơi làm việc, khi đó bọn họ rất có thể sẽ tuyển dụng cô. Thậm chí nếu họ không tuyển dụng, thì chắc chắn cũng sẽ cùng cô tâm sự.”

Tôi lập tức tỉnh ngộ, ôi cái tên gia hỏa này, anh ta đang muốn tôi chơi một phiên bản khác của bộ phim “Nhiệm vụ bất khả thi” à.

Nhưng sao tôi cảm thấy chuyện này có chút phấn khích nhỉ?

Tôi vẫy tay vui vẻ nhận việc: “Đừng lo, cứ giao cho tôi!”

16.

Mặc dù trước đây tôi đã từng uống rượu của quán bar phương Tây nhưng lần đó là nhờ một con quỷ khác mua cho mình, còn đây là lần đầu tiên tôi thực sự bước vào quán bar này.

Không gian trang trí chủ đạo ở đây là bằng gỗ màu nâu sẫm, các bức tường cùng trần nhà bên trong được bao phủ bằng những chiếc đèn lồng bí ngô, các bức tranh trên tường là các loại ma quỷ theo phong cách phương Tây, nhìn thoáng qua rất có không khí Halloween.

Đêm đã sắp tàn, khách cũng đã về gần hết, nhân viên pha chế tóc vàng mắt xanh đứng sau quầy bar, liếc nhìn tôi nói: “Cô là nhân viên pha chế của Vong Xuyên.”

Tôi cười khoa trương: “Ồ, hình như tôi rất nổi tiếng nha, ngay cả đồng nghiệp cùng ngành cũng đều biết đến tôi!”

Sắc mặt của hắn có chút khó coi, tôi đi qua đi lại ánh mắt hướng về phía chủ quán đang ngồi một bên: “Ông chủ, tôi tới tìm anh, quán bar của anh có tuyển thêm nhân viên pha chế nữa không?”

Người đàn ông trung niên nãy giờ vẫn cảnh giác nhìn tôi chằm chằm, bị lời nói của tôi làm cho sửng sốt đến mức suýt té ngã khỏi ghế: "Cô nói cái gì?"

Hai giờ tiếp theo, tôi than thở khóc lóc kể lể về bản tính cầm thú của Vân Xuyên.

Tôi phải làm việc ở cường độ cao, mỗi ngày hắn đều bắt tôi phải làm việc 18 tiếng, đến mức tay tôi bị viêm bao gân cả viêm khớp tay nữa.

Tiền lương của tôi cũng khá cao, nếu làm tốt thì có thêm tiền thưởng hàng tháng nữa nhưng hắn ta lại tìm đủ lý do để đi trễ về sớm, tìm đủ lý do để thoái thác mục đích là không muốn trả tiền cho tôi.

Tôi còn bị quấy rối tình dục ở nơi làm việc, ngày nào hắn cũng gọi điện cho tôi, nếu tôi không trả lời thì sẽ đuổi theo đến tận cửa phòng, khiến tôi thực sự rất bất an.

Tôi còn bị tra tấn tinh thần nữa, ngày nào hắn cũng nói hắn là Bá Nhạc, nếu không có hắn thì sau khi tôi tốt nghiệp thì tôi chỉ có thể lưu lạc đầu đường xó chợ làm một kẻ ăn xin chứ không thể được như bây giờ.

Hai tiếng sau, chủ quán bar lấy ra gói khăn giấy thứ ba, gào khóc kêu lên: "Hắn ta thật khốn nạn! Tôi chưa bao giờ thấy một tên tư bản nào đáng sợ như vậy, thật khiến người khác tức giận mà!"

Thấy bầu không khí đã chọc đúng chỗ, tôi nhanh chóng rèn sắt khi còn nóng, bày ra vẻ mặt đáng thương mà tôi đã luyện tập vô số lần.

"Ông, tôi muốn đổi việc, anh có thể nhận tôi vào không?"

Tiếng khóc của ông chủ đột nhiên dừng lại.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom