• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Hot Truyện Đệ nhất Lang Vương - Vu Kiệt (14 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 914: Cuộc điện thoại không thể kết nối

Nhà họ Thượng Quan ở thủ đô.

Lúc này Thượng Quan Bắc đã trở lại nhà Thượng Quan.

Mọi thứ xung quanh đã thay đổi rồi, hắn ta có thể cảm nhận rõ ràng điều đó qua thái độ của mọi người.

Lúc trên đường đến đây, rất nhiều người cười cười nói nói với hắn ta, giống như bạn bè lâu ngày không gặp.

Thượng Quan Bắc hiểu rất rõ, bản thân có thể nhận được sự đối xử như vậy, là bởi vì hắn ta đã rời khỏi nơi tồi tàn kia trở về thủ đô rồi!

“Anh họ, chúc mừng anh, mừng anh trở lại, sau này ở nhà họ Thượng Quan, anh nhất định là người đứng đầu rồi ạ!”

Một người trông còn rất trẻ tuổi, vừa nhìn thấy Thượng Quan Bắc liền chạy đến, tíu tít chào hỏi.

Thượng Quan Bắc chỉ im lặng nhìn hắn, gật đầu rồi bỏ đi.

Thanh niên này cười tươi nhìn theo bóng dáng hắn ta, nhưng trong giây lát ánh mắt kia bỗng trở nên vô cùng dữ tợn.

“Hừ! Thần kỳ thật đấy, anh tưởng mình còn là Thượng Quan Bắc như trước đây sao?”

Thanh niên nọ cười khẩy một tiếng, sau đó rời đi.

Không chỉ mình hắn mà rất nhiều người đang đứng xung quanh đó khi nhìn thấy Thượng Quan Bắc cũng lần lượt đi tới chào hỏi.

Bọn họ đều người trong nhà họ Thượng Quan, trước đây vô cùng cung kính Thượng Quan Bắc.

Nhưng loại cung kính đó là đến từ tâm lý nể sợ.

Là do cấp bậc khác nhau.

Giống như khi nhân viên nhìn thấy cấp trên của mình thì luôn có thái độ cung kính.

Có điều, lần này, đám nhân viên này, tất cả chỉ đến để nói chuyện với hắn ta.

Bởi vì ai cũng biết rõ, Thượng Quan Bắc của nhà Thượng Quan trước đây, chính là thiên tài xuất thế tiếng tăm lừng lẫy.

Trước đây hắn ta là người có địa vị cao quý ngất trời, nhưng bây giờ đã không còn như trước nữa.

Hắn ta vừa trở về từ một nơi tồi tàn xa xôi.

Nếu không phải vì chuyện của Vu Kiệt lần này, e là hắn ta cũng sẽ không trở lại.

Cùng lúc đó, nhà Thượng Quan lại nhận được tin tức.

Vu Kiệt đã sống lại sau vụ tai nạn máy bay, hơn nữa còn lập chiến tích giết năm người phong thánh!

Chuyện này thực sự là quá kinh hãi!

Ai cũng biết, chuyện Thượng Quan Bắc trở về e là không kéo dài được bao lâu.

Tất cả mọi người trong giới thế tục đều sẽ biết.

Đến lúc đó, Thượng Quan Bắc cũng chỉ có thể rời đi mà thôi

“Cậu chủ Thượng Quan”.

Rất nhiều người lần lượt đi đến, cúi đầu, cong người chào rất cung kính.

Thượng Quan Bắc khẽ cau mày, trong mắt hiện lên một tia sát ý lạnh lùng.

Hắn ta nhận ra một điều.

Bản thân từng là một người có địa vị cao quý, khiến ai cũng phải kính nể.

Nhưng hiện tại, ngay cả đám người vô danh tiểu tốt này cũng dám đến bắt chuyện với hắn ta.

Đây là thân thiện?

Đây là tôn kính?

Có cái rắm!

Đối với hắn ta mà nói, đây chính là đang cười nhạo!

Hắn ta muốn đứng ở trên đỉnh núi băng giá, không ai cao bằng, ai cũng phải kính nể!

Chứ không phải là như bây giờ!

Hắn ta không hề phản ứng lại, ngẩng cao đầu, lạnh lùng nhìn về phía trước.

Hắn ta kiêu ngạo trở về nơi ở của mình.

Bỗng nhiên sau lưng tê rần rần, cảm giác cực kỳ mất tự nhiên.

Bởi vì hắn ta có thể cảm giác được, ánh mắt những người hầu trong nhà đều đang đổ dồn lên người mình.

Bây giờ, bọn họ còn dám nhìn hắn ta chằm chằm như vậy sao?

Lúc này, Thượng Quan Bắc thực sự tức giận rồi.

Bên ngoài biệt thự tổ chức yến tiệc hôm đó, sau khi hắn ta nhận được tin tức thì trong lòng đã bừng bừng lửa giận rồi.

Bây giờ còn có người dám đến chọc tức hắn ta?

Tại sao?

Chỉ bởi vì Vu Kiệt đã sống lại?

Hắn ta nghiến răng nghiến lợi, lòng căm hận Vu Kiệt lại tăng lên một bậc.

Đi đến sân, Thượng Quan Bắc ngồi xuống một chiếc ghế đá, lo lắng vô cùng.

Đã lâu như vậy rồi, nhưng vẫn chưa có tin tức gì cả.

Tính đến bây giờ đã một ngày trôi qua, hắn ta thật sự hoảng rồi!

Bây giờ, thái độ của nhà họ Thượng Quan đối với hắn ta rất mơ hồ, hắn ta cũng không biết bố và ông nội mình nghĩ thế nào.

Có điều trong nhà Thượng Quan, ngoài hắn ta ra, căn bản không ai có thể đại diện cho gia tộc mà đứng trước mặt mọi người!

Nếu như lần này hắn ta đã được phép trở lại, thì nhất định phải quyết chiến một phen!

Nếu không, thật sự không còn cơ hội nữa rồi!

Nhưng điều kiện tiên quyết cho những kế hoạch này, đó là phải lấy được mạng của Vu Kiệt mới được!

Lúc này, gió đã nổi lên rồi.

Một làn gió mát lạnh thổi qua, bộ quần áo mỏng manh trên người Thượng Quan Bắc không ngăn nổi cái lạnh kia, khiến hắn ta thấy rùng mình.

Nhưng bỗng nhiên lại có một giọt mồ hôi lạnh túa ra trên lông mày hắn ta, thuận thế từ từ trượt xuống.

Rất chậm, giống như thời gian bây giờ.

Thượng Quan Bắc cảm thấy thời gian hiện tại thực sự là một cực hình, khiến hắn ta không thể chờ đợi thêm nữa!

Tay hắn ta hơi run, lục tìm hai bên túi quần, cuối cùng mới thò tay vào lấy.

Hắn ta lấy điện thoại ra, bắt đầu gọi điện thoại.

Đó là một dãy số lạ, từ trước đến nay Thượng Quan Bắc không bao giờ lưu số điện thoại, vì sợ bị lộ.

Đây chính là số điện thoại của Yến Thái.

Hắn ta nhấn nút gọi đi, đặt điện thoại lên tai, im lặng nghe tiếng tút tút chờ đối phương bắt máy.

Thượng Quan Bắc cảm thấy bản thân đã đợi rất lâu, rất lâu.

Cũng chỉ có mười mấy giây, nhưng đối với hắn ta mà nói giống như mười năm đã trôi qua vậy.

Gọi không được!

Đồng tử hắn ta hơi co lại, kinh ngạc nhìn vào màn hình điện thoại.

“Cậu rốt cuộc đang làm gì vậy?”

Không tài nào liên lạc được với cậu chủ nhà họ Yến, lúc này Thượng Quan Bắc vô cùng hoảng loạn, lửa giận bừng lên.

Hắn ta đã đợi lâu như vậy, nhưng một tin nhắn cũng không có!

Giống như một con kiến bò trên chiếc chảo nóng, sắp chín đến nơi rồi.

Hắn ta lục tìm những số điện thoại khác, cuối cùng cũng tìm thấy.

Đây là số điện thoại của Lưu Bát.

Là thuộc hạ của hắn ta.

Hắn ta rất tự nhiên mà nhấn nút gọi đi, muốn hỏi xem rốt cuộc đã ra tay hay chưa.

Tuy nhiên…

“Tút, tút, tút…”

Một loạt âm thanh vang lên, Thượng Quan Bắc lại một lần nữa nghe những âm thanh này.

Sắc mặt hắn ta chuyển từ tức giận sang lo lắng, cuối cùng là hoảng sợ.

Hắn ta chậm rãi đặt điện thoại xuống, nhìn cuộc gọi không được kết nối trên màn hình điện thoại, cả người rơi vào trạng thái hoàn toàn sửng sốt.

Hắn ta nhận ra một điều.

“Xảy ra chuyện rồi!”

Đây là thuộc hạ của Thượng Quan Bắc, chỉ cần là điện thoại của hắn ta, Lưu Bát sẽ nghe điện thoại ngay.

Nhưng…

Bất kể là Lưu Bát, hay là Yến Thái, đều không nghe điện thoại.

Hắn ta biết, nhất định có yếu tố bên ngoài ngăn cản, khiến bọn bọ không tài nào liên lạc với mình được.

“Lẽ nào…bị bắt rồi sao?”

Thượng Quan Bắc nuốt nước bọt một cách nặng nề, kinh ngạc nói.

“Vù vù…”

Lúc này, gió rít càng mạnh hơn.

Toàn bộ cây cối trong sân đều bị gió thổi xiêu vẹo.

Lá vàng thi nhau rơi xuống đất kêu xào xạc theo gió.

Không chỉ mỗi lá vàng, ngay cả những chiếc lá màu xanh, chỉ cần đến thời điểm cũng đều bị gió thổi rơi xuống.

Những chiếc lá rơi vương vãi khắp mặt đất, thấm đượm nỗi buồn đọng lại trong sân.

Tim Thượng Quan Bắc đập thình thịch, ngày càng đập nhanh hơn.

Hắn ta hiểu rõ, nếu như hai người này bị bắt thì sẽ có hậu quả gì.

Cũng biết người có khả năng bắt được bọn họ nhất là ai.

Lưu Bát thì thôi đi.

Nhưng thân phận của Yến Thái, hắn ta hiểu rất rõ.

Yến Thái là cậu chủ nhà họ Yến, gia tộc thuộc Nam Tam Tứ Bộ, người bình thường ai dám đụng đến hắn ta!

Trong đầu hắn ta lập tức hiện lên một vài tổ chức.

Mật Điệp Tư.

Tổ chức Đệ Nhất.

Bộ binh.

Bất kể là tổ chức nào, cũng đều liên quan đến nhà họ Lý.

Nếu như Yến Thái bị bắt, thì cũng có nghĩa là mọi chuyện hắn ta làm cũng sẽ bị lộ tẩy.

Đột nhiên, cả người hắn ta bắt đầu đổ mồ hôi hột, trong nháy mắt quần áo trên người cũng ướt đẫm.

Một cô hầu gái đi đến gần hắn ta, lo lắng nói: “Cậu chủ, bên ngoài gió lớn, cậu…cẩn thận kẻo cảm lạnh ạ”.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom