• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Hot Truyện Đệ nhất Lang Vương - Vu Kiệt (11 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 912: Mày tưởng hắn vẫn còn đường sống sao

Lưu Bát!

Là người của Thượng Quan Bắc, cuối cùng cũng tìm được rồi sao?

Vu Kiệt siết chặt nắm đấm, từ hai bên vai truyền đến một cơn đau nhói.

Kết quả lúc trước mà Mạc Vãn Phong điều tra được, Lưu Bát và Thượng Quan Bắc có quan hệ mật thiết như thế nào.

Lúc hắn đi Lập Kiên, Lưu Bát cũng đi theo.

Khoảng thời gian anh xảy ra chuyện, cũng điều tra được Lưu Bát đã gọi hai cuộc điện thoại đến Luân Thành!

Khi Vu Kiệt nghe được những tin tức này, anh đã có rất nhiều dự tính, nhất định phải bắt được tên này ở Lạc Thành!

Nhưng sau đó xảy ra quá nhiều chuyện, nên vẫn không thực hiện được.

Không ngờ, trong lúc anh hôn mê bất tỉnh, chuyện này đã được giải quyết rồi!

Tìm thấy rồi!

Hóa ra đây chính là đi mòn gót giày tìm chẳng thấy, đến khi thấy được chẳng tốn công!

“Chú Mạc, tôi muốn nghe chi tiết mọi chuyện”.

Cuối cùng Vu Kiệt cũng lên tiếng, anh lại uống một ngụm nước, cảm thấy tinh thần phấn hơn nhiều.

Ít nhất, cũng có đủ sức lực để nói chuyện trong thời gian dài, sức khỏe cũng đang trong giai đoạn hồi phục.

Mạc Vãn Phong gật đầu, bắt đầu thuật lại mọi chuyện.

“Khi đó, đúng lúc gia chủ nhà họ Yến cũng đến đây, vì muốn để người của tổ chức Đệ Nhất và tổ Báo nghỉ ngơi một lát, nên đã cử nhóm bảo vệ khác đến canh gác”.

“Đúng lúc này, Yến Thái và Lưu Bát cũng đi vào, vì nhóm bảo vệ đó đều là người nhà họ Yến, biết mặt cậu chủ bọn họ, hơn nữa lúc đó Yến Thái vô cùng huênh hoang, dùng quyền lực chèn ép người khác, bảo vệ chỉ có thể cho hai người đó vào”.

“Cuối cùng, bọn chúng cũng đến được phòng của cậu, chuẩn bị hành hung”.

“Nhưng theo như lời bảo vệ nói, bọn chúng ở trong phòng bệnh của cậu do dự rất lâu, còn vì sao lại do dự không ra tay thì bọn họ không biết”.

Mạc Vãn Phong còn kể lại rất nhiều chuyện mà bọn họ điều tra được qua camera giám sát, không bỏ qua một chi tiết nào.

Có điều...

Nếu Lưu Bát nghe được những tin tức này, có lẽ hắn ta sẽ tức hộc máu ngay tại chỗ.

Lúc đó không phải là hắn ta không muốn giết, mà là vị cậu chủ nhà họ Yến muốn đích thân ra tay.

Nếu như khi đó hắn ta có vũ khí, thì cần gì phải đợi lâu như vậy?

Không chỉ mình Lưu Bát, e là nếu Thượng Quan Bắc nghe được những lời này, hắn cũng sẽ tức điên thôi.

Thậm chí là vô cùng hối hận vì đã để tên thần kinh Yến Thái này đi làm nhiệm vụ.

Hắn ta giống như một kẻ biến thái, não có vấn đề vậy.

Sự tồn tại của Yến Thái cũng trở thành một nét bút hỏng của Thượng Quan Bắc.

“Sao rồi, cậu có suy nghĩ gì không?”

Mạc Vãn Phong hỏi.

Vu Kiệt gật đầu, đại não vẫn đang hoạt động liên tục.

Anh phân tích rất tỉ mỉ, qua những manh mối vừa rồi, anh biết thêm rất nhiều thông tin.

Sau đó, ánh mắt của anh lại nhìn về phía Yến Thái, bình tĩnh quan sát hắn ta.

Anh hiểu rất rõ, nếu như Thượng Quan Bắc bảo Lưu Bát đến đây, Yến Thái cũng có mặt.

Vậy thì người chỉ huy đứng sau tất cả những chuyện này, không thể thiếu Thượng Quan Bắc được.

Nếu như không có chỉ thị của Thượng Quan Bắc, thì hai người này tuyệt đối sẽ không đi cùng nhau.

Một tên là cậu chủ của nhà họ Yến, một tên là thuộc hạ của Thượng Quan Bắc.

Hai tên này sao lại có liên quan đến nhau được chứ.

Nếu như bây giờ trừng phạt cậu chủ nhà họ Yến, tội này không đến nỗi tử hình, chỉ có thể nhốt vào tù.

Có điều, đối với Yến Thái mà nói, nếu giam hắn ta vào tù, cũng không có tác dụng cảnh cáo gì, không khiến hắn ta thực sự ăn năn hối cải được.

Phạm sai lầm thì phải chịu trừng phạt, nhưng mà phải biết sai mới được.

Vu Kiệt mím mím đôi môi hơi nhợt nhạt, trịnh trọng nói: “Tao quyết định, cho mày một cơ hội lập công chuộc tội, khai báo hết tất tần tật những chuyện mà Thượng Quan Bắc đã giao cho mày làm đi”.

Yến Long Sơn hơi giật mình, ông ta cảm kích nhìn Vu Kiệt.

Lý Nam có ơn với ông ta, Vu Kiệt đây là muốn cho Yến Thái một cơ hội sao?

Trong lòng ông ta cảm xúc lẫn lộn, nhất thời không nói nên lời.

Ông ta cũng quyết định, nếu như Yến Thái thật sự có cơ hội thì ông ta sẽ quản lý con mình nghiêm khắc hơn, để hắn ta làm một người tốt!

Ít nhất là sống sao cho ra dáng người!

“Mày mơ đi!”

Tuy nhiên, đúng lúc Yến Long Sơn đang bắt đầu mềm lòng thì ông ta bỗng nghe thấy một tiếng hét dữ dội, nổ tung khắp căn phòng.

Sắc mặt Yến Thái trông rất dữ tợn, hắn ta trừng mắt nhìn Vu Kiệt, hét lên: “Mày là cái thá gì chứ!”

“Bộp!”

Yến Long Sơn lại giáng vào mặt Yến Thái một bạt tai, ông ta rất tức giận.

Tiếng vang này còn vang vọng hơn bất kỳ âm thanh nào.

Yến Long Sơn trừng mắt nhìn con trai mình, bừng bừng lửa giận.

Ông ta đối với Yến Thái càng ngày càng tuyệt vọng.

Ông ta căn bản không biết, tại sao Yến Thái lại thành ra thế này!

“Rốt cuộc mày có biết mày đang làm gì không hả! Mày đã phạm tội tày trời rồi đấy!”

“Tôn thái tử đang muốn cho mày một cơ hội lập công chuộc tội, là muốn cứu mày đó!”

“Đây là phúc đức mà mày có tu mấy kiếp cũng khó mà có được, mày còn dám chống lại cậu ấy!”

“Mày còn không nhanh khai ra! Lẽ nào mày thật sự muốn chết sao!”

Yến Long Sơn tức giận quát lớn, trong mắt chất chứa đầy vẻ u buồn.

Ông ta không biết làm thế nào để khuyên bảo nữa.

Đây là con trai của ông ta, cũng chính là sự sỉ nhục của ông ta.

Từ nhỏ Yến Thái làm gì, cũng đều có người báo cáo lại với ông ta.

Nhưng Yến Long Sơn không ngờ Yến Thái sẽ trở thành một người như thế này!

Hung hăng, độc ác, nham hiểm, tàn bạo.

Còn có những chuyện xấu xa tàn ác mà hắn ta đã làm, Yến Long Sơn cũng có nghe nói.

Trong nhà họ Yến có nhiều người bảo vệ hắn ta, giúp đỡ hắn ta như vậy.

Kiểu nối giáo cho giặc này, ông ta đã quá tuyệt vọng rồi.

Nhưng…

Đây dù sao cũng là con trai của ông ta!

Nhìn thấy Yến Thái đang rơi vào vực thẳm, ông ta không đành lòng!

Ông ta muốn cứu Yến Thái!

“Cho con cơ hội?”

Yến Thái lạnh lùng hừ một tiếng, nhổ một bãi nước bọt xuống đất, toàn là máu.

Sắc mặt hắn ta vẫn kiêu ngạo như cũ, lạnh lùng nói: “Cùng lắm bây giờ con cũng chỉ bị định tội giết người không thành, có thể bị phạt nặng đến mức nào?”

“Haha, thật sự nghĩ rằng con không hiểu gì về pháp luật? Đây không phải là tội tử hình!”

“Con sẽ không nói đâu!”

Yến Thái cắn chặt môi, tỏ vẻ không thèm để ý.

Thậm chí, đôi mắt đang trừng Vu Kiệt kia, giống như là đang khiêu khích.

Hắn ta muốn chiến đấu với Vu Kiệt đến cùng!

“Mày!”

Yến Long Sơn giơ tay lên cao, nhưng không tài nào xuống tay được nữa.

Ông ta thật sự tuyệt vọng rồi.

Dạy mãi không chịu sửa, chính là loại người này!

Ông ta nhìn con trai mình bằng ánh mắt vô cùng tuyệt vọng, thở dài không thôi.

Những người xung quanh cũng có những suy nghĩ khác nhau.

Nhiều người trong số bọn họ cũng đã làm bố nên hiểu được loại cảm giác này.

Con dại cái mang.

Suy cho cùng vẫn là tự trách mình!

“Lẽ nào thật sự phải nhốt mày vào tù, giam cầm mày cả đời sao, khiến mày sống không có tự do đến hết đời?”

“Mày thật sự có thể chấp nhận, vì Thượng Quan Bắc mà hy sinh cả tương lai của bản thân?”

“Vì một kẻ khiến mày phạm tội mà từ bỏ người nhà và người thân của mày?”

Vu Kiệt rất bình tĩnh nhìn hắn ta, chậm rãi nói.

Yến Thái ngây người một lát, nhưng điều này đã lọt vào tầm mắt của Vu Kiệt.

“Haha, mày cứ nhốt tao vào tù đi”.

Yến Thái nhanh chóng bật cười, vẻ mặt điên cuồng ngang ngược.

“Cho dù nhốt tao vào tù, anh Thượng Quan cũng có thể đưa tao ra ngoài!”

“Muốn tao bán đứng anh Thượng Quan, mày nằm mơ đi!”

“Hahahahaha!”

Tiếng cười của Yến Thái ngày càng lớn, không hề quan tâm đến Yến Long Sơn đang đứng bên cạnh.

Biểu cảm trên mặt Yến Long Sơn vô cùng phức tạp.

Ông ta đã quyết định vì đại nghĩa không quản người thân rồi.

Chuyện này không chỉ vì muốn cho nhà họ Lý một lời giải thích, mà cũng là cho nhà họ Yến một lời giải thích!

Đúng lúc Yến Thái đang điên cuồng cười lớn thì Vu Kiệt cũng bật cười.

“Haha!”

Tiếng cười chế nhạo của Vu Kiệt đã khiến Yến Thái lập tức dừng lại, tức giận nhìn Vu Kiệt.

“Mày cười cái gì?”

“Tao đương nhiên phải cười rồi”.

Vu Kiệt chậm rãi nói: “Mày thật sự tưởng rằng, sau khi tao trở về, Thượng Quan Bắc vẫn còn đường sống sao?”

Khoảnh khắc đó, Yến Thái sững sờ.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom