• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4
  • Chương 511-514

Chương 511: Anh lại muốn bắt nạt em

Buổi sáng trời quang mây tạnh, tới giữa trưa một mảng mây đen lại cuồn cuộn kéo tới, mưa to bắt đầu đổ xuống.
Vì nghe nói chiều nay sẽ có bạn bè tới đây ăn tối, Châu Mỹ Duy vội vàng ra ngoài, muốn mua thêm nguyên liệu tươi để nấu ăn Kết quả là bị cơn mưa to bất ngờ này xối tới ướt sũng, Cô vừa từ siêu thị lớn bước ra, tay xách một cái túi to, trên người mặc một chiếc váy bầu màu hồng có hoạ tiết hoa anh đào, tóc buộc đuôi ngựa đơn giản. Vì mang thai nên cô không dám trang điểm. Hiện tại váy cô ướt đắm, mặt dính đầy nước, nước ở tóc còn nhỏ giọt xuống.
Giống như tất cả những người qua đường bất hạnh, cô vội vàng quay lại siêu thị lớn tránh mưa.
Nhìn cơn mưa nặng nề đổ xuống trước mặt, bọt nước bắn tung toé, gió thổi tới khiến cô rùng mình Châu Mỹ Duy đặt hai túi nguyên liệu lớn vừa mua xuống bên cạnh chân, tranh thủ thời gian cầm điện thoại lên muốn gọi taxi về, cô sợ bị cảm lạnh, cô luôn nhớ kỹ mình bây giờ là phụ nữ có thai, phải bảo vệ Bảo Bảo khoẻ mạnh.
Đúng lúc này, một chiếc BMW màu xanh đậm lấy tốc độ cực nhanh hướng bên này chạy tới, nước bấn dưới đất bắn lên tung toé, người đi đường phí trước tức giận chửi ầm lên: “ Mẹ kiếp! Có biết lái xe không vậy?”
Châu Mỹ Duy nghe thấy tiếng động sau lưng, lập tức quay người lại ‘Vẻ mặt cô ngạc nhiên, nhận ra chiếc xe quan thuộc kia, trong lúc cô đang bàng hoàng, chiếc xe đã vững vàng dừng lại trước mặt cô.
Cửa kính xe quay xuống, Bùi Hưng Nam sắc mặt khó coi nhìn cô, giọng nói tràn đầy tức gi Em ở đây có chuyện gì vậy!” *… Trời mưa lớn như vậy còn chạy ra ngoài”
Nhìn thấy cô bị xối tới ướt sũng người, Bùi Hưng Nam ngực tràn đầy lửa giận, không nhịn được mắng Châu Mỹ Duy không kịp phản ứng, không nghĩ tới lại đột nhiên gặp anh, càng không nghĩ tới còn chưa hiểu gì đã bị anh mắng một trận, trong lòng nhất thời cảm thấy vô cùng ủy khuất.
Nhìn thấy vẻ mặt này của cô, Bùi Hưng Nam thoáng cái liền hối hận.
Hận chính mình vừa rồi nhất thời xúc động, vì anh lái xe ngang qua, tựa như nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc, liền quay đầu xe lái tới. Càng nhìn càng thấy giống cô, xe nhanh chóng tăng tốc, thật sự đúng là cô. Với một túi nguyên liệu lớn như vậy, anh lập tức nhớ ra, nhất định là cô vội vàng mua nguyên liệu nấu ăn cho mấy người bọn họ.
Đáng giận! Anh sớm nên biết, Kiều Bích Ngọc làm sao có thể chăm sóc cho người khác được, cho dù hai người bọn họ ở chung một chỗ, nhất định là Châu Mỹ Duy phải chăm sóc cho cuộc sống hằng ngày của cô ấy.
Lục Khánh Nam nói không sai, Kiều Bích Ngọc lại bắt Châu Mỹ Duy phục vụ Bùi Hưng Nam càng nghĩ càng tức giận, nhìn chăm chăm vào hai túi nguyên liệu to dưới chân cô, hừ một tiếng: “ Em là đồ ngốc à?” Giống như trước kia, anh luôn mắng cô như vậy.
Trước kia Châu Mỹ Duy cảm thấy nghe anh nói từ “ đồ ngốc “ như một loại vui vẻ giữa vợ chồng bọn họ, nhưng bây giờ cô cảm thấy rất ủy khuất, sau đó liền nhớ tới ngày đó Quan Liên nói cô quá ngu xuẩn.
“ Đúng, đúng vậy, tôi đúng là đồ ngốc. Là người phụ nữ ngu xuẩn như vậy mới có thể lấy anh, chen chân vào đoạn tình cảm giữa hai người.
Tôi không biết tự lượng sức mình, trèo quá cao, đúng chứ?” Châu Mỹ Duy cả người ướt đấm, có chút chật vật, khuôn mặt nhỏ nhấn kéo căng, lòng đầy căm phẫn mà phản bác.
Đáy mắt cô ngấn lệ, bộ dáng lại bướng bỉnh mà quật cường khiến người ta thương xót Bùi Hưng Nam nhìn cô, lòng nghẹn lại, bắt đầu hận chính mình không nên nói chuyện với cô như vậy, Anh không có ý đó” Giọng anh có chút không được tự nhiên, tựa như muốn nói xin lỗi, dỗ dành cô.
“ Ý anh là, em biết Kiều Bích Ngọc rất kén ăn, em không cần chạy ra ngoài mua thức ăn chăm sóc cô ấy..” Châu Mỹ Duy vẻ mặt đề phòng nhìn anh, lập tức nói: “ Đây là tôi tự nguyện” “ Kiều Bích Ngọc đối xử với tôi rất tốt, anh đừng nói không tốt về cô ấy” Châu Mỹ Duy cảm thấy mặc dù cô không có bản lĩnh gì, nhưng cũng có thể bảo vệ tốt bạn mình.
Bùi Hưng Nam nhìn cô cảnh giác, bài xích chính mình, trong người rất khó chịu, cảm xúc rất phức tạp.
Trước đây anh đã luyện tập trong lòng không biết bao nhiêu lần, tự nhủ bản thân, lần nữa gặp Châu Mỹ Duy phải nói chuyện với cô thật tốt, không thể giống lúc trước vừa mở miệng liền bắt nạt cô.
Nhưng anh đã thành thói quen, thật sự hận chính mình lời nói âm độc, luôn làm tổn thương người thân thiết bên cạnh.
“ Lên xe” Bùi Hưng Nam nhẹ giọng nói.
Châu Mỹ Duy lùi về sau một bước,nhỏ giọng nói: “ Không cần. Tôi vừa gọi taxi, xe rất nhanh sẽ tới” Bùi Hưng Nam thề anh rất muốn nói chuyện thật tốt với cô, thế nhưng cô gái này lại học thói xấu, rõ ràng bị xối tới cả người ướt đắm, còn dám từ chối anh.
Anh cao giọng cảnh cáo: “ Đừng ép anh xuống xe bắt em lên” “Tôi nói là không cần.” Vẻ mặt Châu Mỹ Duy có chút do dự, cô sợ bọn họ cãi nhau ở nơi công cộng sẽ bị người khác vây xem, da mặt cô mỏng, sợ nhất là bị người khác xem là trò hề.
Thế nhưng Bùi Hưng Nam lại hiểu rõ nhược điểm này của cô, anh cố tình lớn tiếng: “ Cô nợ tiền tôi, nếu hôm nay không trả lại, tôi sẽ đến nhà cô quậy phá”
Vẻ mặt Châu Mỹ Duy nhất thời bối rối: ” Tôi nợ anh tiền bao giờ?” Bùi Hưng Nam càng hùng hổ lý lẽ: “ Bây giờ không nhận sao? Trong nhà tôi giấy nợ có chữ ký của cô rành rành. Nếu không đi theo tôi, tôi sẽ mang cô tới đồn cảnh sát”
Những người xung quanh đang đứng dưới mái hiên siêu thị trú mưa, trời mưa rất lớn, mọi người đều ngán ngẩm, nghe được tiếng cãi nhau của bọn họ bên này, dường như họ nhắc tới một số tiền nợ cùng cục cảnh sát, liền hóng chuyện Rất nhiều ánh mắt liều mạng hướng về bọn họ bên này, Châu Mỹ Duy gấp đến mặt đỏ rần “Không, không phải…”
“Anh lại làm thế, lần nào cũng khiến tôi khó xử” Châu Mỹ Duy tức giận đến không có cách nào, mở cửa ghế sau bỏ hai túi đồ ăn lớn vào, sau đó vội vàng lên xe, đóng sầm cửa lại, ủ rũ than thở, Bùi Hưng Nam còn kiên nhẫn hỏi cô: “Ngồi xong rồi?” Châu Mỹ Duy liền nghiêm mặt, không muốn cùng anh nói chuyện.
Bùi Hưng Nam khởi động xe, hoàn toàn ngoảnh mặt làm ngơ với những lời bàn tán bên ngoài. Đúng vậy, từ khi quen nhau đến nay, lần nào anh cũng dùng cách này bắt nạt cô.
Anh cảm thấy thú vị, nhưng chưa bao giờ cân nhắc qua liệu cô có thực sự tức giận hay không “Anh định mang tôi đi đâu?” Ngồi vào trong xe, Châu Mỹ Duy mới từ từ.
phục hồi lại tinh thần, đột nhiên cảm thấy mình làm sai rồi, sao có thể ngồi vào xe của anh cơ chứ, hiện tại trong xe chỉ có hai người bọn họ, cảm giác rất câu nệ.
Bùi Hưng Nam cố gắng duy trì sự trấn định thường ngày, mắt nhìn thẳng con đường phía trước, giọng nói bình tĩnh: “Quần áo của em đều ướt hết rồi, em nói chúng ta còn đi đâu? Tất nhiên là về nhà thay quần áo trước, em muốn bị cảm sao?” “ Tôi, tôi không muốn về..” Châu Mỹ Duy có chút khẩn trương nói.
Tựa như đứa trẻ xa quê lâu ngày, gần quê hương lại rụt rè, sợ hãi đối mặt Kỳ thật cô chưa bao giờ là một người phụ nữ độc ác, dù có bị sỉ nhục cũng chỉ cần qua mấy ngày liền không sao. Cô không phải thực sự muốn rời khỏi căn nhà đó, chỉ là nhất thời không, biết nên đối mặt với nó thế nào, nên mới trốn tránh như đà điểu.
Niềm tin lớn nhất của Bùi Hưng Nam trong cuộc hôn nhân này là anh có thể khống chế tất cả mọi thứ, hoàn toàn hiểu rõ tính cách của Châu Mỹ.
Duy, biết rằng cô sẽ không rời bỏ mình Lần này Bùi Hưng Nam không ép cô, quay đầu xe, lái thẳng tới khu biệt thự cao cấp cô ở gần đây.
Không thể không nói, khu vực này thực sự tốt, không gian yên tính, quang cảnh cũng rất thanh lịch, tao nhã. Dịch vụ công cộng cũng rất tốt, rất thích hợp cho việc dưỡng thai.
Bùi Hưng Nam lái xe, trên đường đều cẩn thận xem xét, chú ý xung quanh, xem trên đường có vật gì nguy hiểm hay người nào không có đạo đức không. Không hiếu sao anh lại nghĩ tới cảnh, nếu về sau anh cùng Châu Mỹ Duy chuyển đến ở, còn có con của bọn họ, một nhà ba người, hẳn là tất ấm áp, tất hạnh phúc Đôi tay cầm vô lăng của anh hơi cứng lại, dường như chính anh cũng không ý thức được, từ sâu thẳm trái tim anh cũng khao khát một đứa trẻ ra đời.
Kiều Bích Ngọc đem toàn bộ quyền quản lý ngôi nhà này giao cho Châu Mỹ Duy, cô dự định sống ở đây vài năm, nên Bùi Hưng Nam lái xe vào nhìn cô, trong mắt còn có ý trách cứ.
Châu Mỹ Duy không chịu được bộ dạng này.
Trong đời cô sợ nhất là bị người khác trách cứ.
Không chờ cô kịp phản ứng, Bùi Hưng Nam đã lấy chìa khoá trong túi áo cô, mở cửa, quay đầu thúc dục cô: “Mau vào phòng thay quần áo đị” Châu Mỹ Duy sững sờ.
Cô rất ủ rũ, chính mình lại bị anh sai bảo.
Bùi Hưng Nam đem hai túi nguyên liệu lớn vào phòng bếp sắp xếp, Châu Mỹ Duy vội vàng vào phòng tắm nước nóng, thay một bộ quần áo mới. Ở trong phòng ngủ ảo não chính mình không nên mềm lòng để anh đưa về. Lát nữa Kiều Bích Ngọc tới khẳng định sẽ mảng cô không có chí khí.
Không biết có phải do tâm tình sa sút hay không, sau khi Châu Mỹ Duy tắm nước nóng xong, cảm thấy đầu óc rất nặng nề chân đi lại rất mơ màng Cô cố gắng giữ đầu óc tỉnh táo, suy nghĩ nên đối mặt với Bùi Hưng Nam thế nào. Vừa bước ra khỏi phòng liền nghe được giọng nói từ phòng khách.
Bùi Hưng Nam đang ở phòng khách, tay cầm điện thoại di động, một giọng nói trẻ con phát ra từ facebook” “ Bố, trường học của con nói gần đây trời đều mưa, cho nên hoạt động của cha mẹ.
và con sẽ được chuyển vào trong nhà, không có hủy bỏ. Bố ngày mai nhớ phải tới đúng giờ nha!” Cậu nhóc Bùi Thanh Tùng đã học được cách gửi tin nhắn thoại trên điện thoại thông minh của mình Giọng nói ngây thơ, kích động của đứa trẻ vang vọng trong không gian, Châu Mỹ Duy và Bùi Hưng Nam nhìn nhau, nhất thời trãm mặc.
Về vấn đề đứa trẻ, cô không thể cùng nhà họ Bùi đạt chung ý kiến.
Bọn họ không muốn con của cô, cô có thể tự mình nuôi dưỡng.
Cho dù là ly hôn, cô cũng sẽ bảo vệ con của mình.
Châu Mỹ Duy cụp mất xuống, đáy mắt có chút ẩm ướt, không muốn để Bùi Hưng Nam nhìn.
thấy bộ dạng yếu đuổi của mình, cô chột dạ nhanh chóng nói một câu: “ Anh, anh nhanh đi đi, tôi không muốn nhìn thấy anh” Cô rất muốn hùng hồ đuổi anh đi, nhưng lại nghẹn một bụng đầy ủy khuất. Cô không dữ dẫn, thanh âm mềm nhẹ mang theo tiếng nức nở như: là cầu xin anh đi mau.
Bùi Hưng Nam nghe thấy, trái tim khó chịu như bị bóp nghẹt lại.

Chương 512: Sinh bệnh, vợ chồng tình thâm



“Anh, anh mau đi đi, tôi không muốn nhìn thấy anh” Giọng nói trầm thấp đè nén tiếng nức nở, như là cầu xin.

Nhìn Châu Mỹ Duy cúi thấp đầu, quay người đi vào phòng, sau đó đóng cửa phòng lại.

Bùi Hưng Nam đứng yên tại chỗ, tay phải nắm chặt chìa khoá nhà, yên lặng nhìn cô, thẳng đến lúc cửa phòng đóng lại, trong mắt anh mới hiện lên một tia ảm đạm.

Căn biệt thự trang nhã rộng hơn 200 mét vuông này rất yên tĩnh, có thể nghe được tiếng đồng hồ tích tắc, tích tắc chuyển động.

Từ trước đến nay Bùi Hưng Nam luôn là người thông minh tài giỏi, chưa bao giờ anh mờ mịt như.

bây giờ, anh đứng đờ ra ở đấy, mặc cho thời gian trôi qua bên tai. Lòng anh mệt mỏi, không muốn suy nghĩ đến bất cứ vấn đề gì nữa Anh không muốn đi Trên mặt lộ ra chút chua xót, anh cúi đầu nhìn thoáng qua chìa khoá trên tay mình.

Anh cố ý bước đi thật khẽ, đến chỗ tủ trước nhà, lúc này mới đem chìa khoá nhẹ nhàng đặt xuống Dáng vẻ tao nhã tuấn tú của anh bước ra khỏi phòng, lại nhẹ nhàng đóng cửa lại…

Cô gái trên giường ngủ rất không yên ổn, luôn trở mình trằn trọc, đôi lông mày thanh tú nhíu chặt lại, dường như là gặp ác mộng, bộ dạng rất không thoải mái.

Tâm trạng Châu Mỹ Duy rất thấp, có lẽ vì tâm trạng không tốt, nên ngủ cũng không ngon.

Tuy nhiên, một lúc sau có thể trông thấy mặt cô dần dần ửng đỏ, từ chỗ tóc đen trên trán chảy ra một lớp mồ hôi mỏng, ngay cả hơi thở của cô cũng trở nên dồn dập.

Một bàn tay to, lạnh lẽo che lên trán, muốn kiểm tra nhiệt độ cơ thể cô.

Bị sốt rồi “Tại sao anh… Sao anh vẫn còn ở đây?” Châu Mỹ Duy vẫn ngủ mơ màng, đầu óc vẫn đang trì trệ, vừa mở mắt liền thấy trên đầu mình khuôn mặt dịu dàng quen thuộc, lúc đầu cô có chút do dự, sau đó lại lảng tránh.

Bùi Hưng Nam vốn dĩ muốn trực tiếp rời đi, nhưng cuối cùng vẫn là không nỡ.

Bùi Hưng Nam không trả lời cô, thần sắc ngược lại rất nghiêm túc, anh lập tức quay người, lục tung mấy bộ quần áo trong tủ, giọng điệu có chút vội vàng: “…Mặc quần áo vào đi, bây giờ anh đưa em đến bệnh viện” Đầu Châu Mỹ Duy nặng trịch, vô thức kháng cự, đưa tay đẩy anh, nhưng cô đang phát sốt, cả người yếu ớt, không có sức lực: “Bệnh viện nào..

Tôi không đi, tôi không muốn đi..” “ Châu Mỹ Duy, nghe lời” Giọng Bùi Hưng Nam có chút cứng rắn, cúi xuống, trực tiếp đem chăn trên người cô xốc lên, mặc áo khoác vào cho cô, muốn kéo cô rời giường. Nhưng Châu Mỹ Duy giống như đang chơi trò trẻ con, näm lỳ ở trên giường, sống chết không chịu rời đi “ Tại sao tôi phải nghe lời anh… tại sao anh luôn muốn tôi nghe lời chứ…” Đại não cô như bị lửa thiêu đốt, mơ hồ hét lên.

“ Các người đừng tưởng tôi dễ bắt nạt. Tôi cũng sẽ tức giận” Cả người cô năm lỳ trên giường, hai tay ôm u, miệng tức giận nói.

Rất ít khi thấy cô có bộ dáng bốc đồng như vậy, cũng chỉ có lúc Châu Mỹ Duy sinh bệnh, ý thức không rõ ràng, cô mới có thể tùy hứng như vậy.

Bùi Hưng Nam nhìn bộ dáng này của cô, vừa tức vừa buồn cười, anh tới gần cô, có thể cảm nhận được cỗ hơi nóng từ thân thể Châu Mỹ Duy †oả ra.

Bùi Hưng Nam lo lắng, anh không nghĩ thêm nhiều, khom người, trực tiếp ôm người trên giường lên.

Cô gái trong ngực toàn thân nóng bừng, nhưng cô vẫn giấy dụa vung vẩy hai tay, móng tay thậm chí còn vẩy tới cái cổ trắng ngần của anh.

Nhìn xem, cô gái dịu dàng ngoan ngoãn, móng vuốt vẫn là rất sắc nhọn.

Có thể bởi vì phản kháng không hiệu quả, toàn thân lại không có lực, cô chỉ giấy dụa vặn vẹo vài cái, liền không giảng co nữa, chính mình lại bắt đầu buồn ngủ.

Bùi Hưng Nam cẩn thận ôm cô ngồi vào ghế lái phụ, thắt giây an toàn cho cô.

Lại bám vào tai cô, dịu dàng khuyên nhủ “…Rất nhanh sẽ tới bệnh viện” Châu Mỹ Duy nhắm mắt lại, khuôn mặt vì phát sốt mà đỏ bừng, môi có chút khô ráo tái nhợt, thấy vẻ mặt vì bệnh mà suy yếu của cô, Bùi Hưng Nam hít sâu một hơi, ổn định cảm xúc của mình, sau đó đạp chân ga. Xe vững vàng, nhanh chóng hướng bệnh viện chạy tới.

Quãng đường ngắn ngủi này lại khiến anh cảm thấy rất căng thẳng, hết lần này đến lần khác quay đầu nhìn người phụ nữ bên cạnh.

Chỉ biết chăm sóc người khác, lại không quan tâm đến bản thân mình.

“…Châu Mỹ Duy ngốc này” Đến bệnh viện, Bùi Hưng Nam tìm một người bạn, mở một phòng bệnh VIP cho cô. Vẻ mặt anh gấp gáp, cả người nóng rực: “Cô ấy đang mang thai…” ng nóng như lửa đốt, ôm chặt cô gái Vị bác sĩ nghe xong cũng có chút khẩn trương: “ Cô ấy mang thai, vậy tôi sẽ cho cô ấy kiểm tra thêm. Hiện tại cô ấy mang thai được bao nhiêu tuần?” Bùi Hưng Nam bị hỏi, không cách nào trả lời được.

Anh không biết.

Anh không quan tâm đến cái thai của cô.

Người bạn bác sĩ thấy biểu hiện của anh có.

chút kì lạ, cũng không hỏi thêm, trực tiếp sắp xếp phòng bệnh cho anh, lại vỗ vỗ vai anh: “Không cần quá lo lảng, chị dâu không có chuyện gì đâu.

Trong giai đoạn đầu của thai kỳ, sức sống của em bé rất ngoan cường. Sẽ không có di chứng gì đâu, đừng nghĩ nhiều” Bùi Hưng Nam hướng anh ta gật đầu: “Cảm ơn.

Anh một mực canh giữ bên giường bệnh, nhìn Châu Mỹ Duy hai mắt nhắm chặt, vẻ mặt cực kỳ suy yếu. Kỳ thực tố chất thân thể Châu Mỹ Duy không tốt như Kiều Bảo Ngọc, cho nên bây giờ chỉ cần thoáng bị bệnh, thoạt nhìn cả người liên mềm nhũn, không có tinh thần * Châu Mỹ Duy..” Anh thấp giọng gọi tên cô.

Bùi Hưng Nam ánh mắt chăm chú, dịu dàng nhìn khuôn mặt suy yếu nhợt nhạt của cô, bỗng nhiên nhận ra chính anh không phải là một người chồng tốt.. Càng không có khả năng trở thành một người cha tốt.

“Châu Mỹ Duy, em kết hôn với anh… Em không có trèo cao, là do anh quá ích kỷ… Bùi Hưng Nam cúi đầu thì thầm một mình, đôi con ngươi sâu thẩm, đảm chìm trong đoạn ký ức chán nản đó.

“Em là một cô gái tốt, có thể khiến những người xung quanh cảm thấy thoải mái, tự tại, sẽ ân cần chăm sóc người khác, nguyện ý nhân nhượng. Ngay cả một tên khốn khiếp như anh, nhiều lần bắt nạt em..”

“ Là anh hại chết anh trai mình, thế nhưng anh chưa bao giờ dám nói ra sự thật với ba mẹ” Giọng nói dịu dàng của anh vừa thấp vừa nhẹ, tâm anh tích tụ quá nhiều điều, cũng chưa từng nói ra với ai. “ Anh là một kẻ hèn nhát” Anh cúi đầu, cứ như vậy ngồi bên giường, yên lặng mặc. thời gian dần trôi qua.

Trên giường bệnh trắng toát, Châu Mỹ Duy.

chậm rãi mở mắt ra, hai mắt nàng trong trẻo, rõ ràng là đã tỉnh được một khoảng thời gian ngắn.

Cô lắng lặng nhìn về phía đầu giường, anh cúi đầu, mái tóc đen nhánh xoã xuống, khuôn mặt tuấn tú có chút cô đơn.

Đây là lần đầu tiên cô thấy một Bùi Hưng Nam tỉnh thần sa sút như vậy.

Ngày thường Bùi Hưng Nam luôn tỏ ra điềm tĩnh tự tin, còn thích giở trò bắt nạt, trêu chọc cô có lẽ, đây mới là con người thật của anh.

Bỗng nhiên có một loại cảm giác, như thể anh đã vắt kiệt hết sức lực của mình, cố gắng ngụy trang bản thân. Dù là đối mặt với những người thân thiết nhất trong gia định mình, anh vẫn phải cố gắng mỉm cười đeo lên lớp mặt nạ, vất vả chèo chống những sự hoà hợp giả tạo kia. Hy sinh chính mình, đoạt lấy hạnh phúc cho người khác Đúng lúc này, một cô y tá gõ cửa phòng đi vào, Châu Mỹ Duy hoảng sợ vội vàng nhắm mắt lại.

“ Anh Nam, anh không cần quá lo lẳng, vợ anh đã hạ sốt, em bé cũng rất khoẻ mạnh” Y tá mỉm cười nói, lại đưa cho anh mấy tờ giấy kiểm tra.

Mặt Bùi Hưng Nam không có biểu cảm gì, nhận lấy giấy tờ, sau đó gật gật đầu với cô y tá Phòng bệnh lại trở về yên tính, Bùi Hưng Nam ngồi trên ghế bên cạnh giường, anh nghiêng người nghiêm túc nhìn giấy kiếm tra trên tay.

Châu Mỹ Duy lần nữa lén lút mở mắt ra nhìn về phía anh.

Không biết anh đang nghĩ gì, cứ ngẩn người, ngơ ngác nhìn ảnh siêu âm B của em bé.

Bùi Hưng Nam cũng mong chờ đứa con của bọn họ chứ? Châu Mỹ Duy rất muốn đích thân nói cho anh biết, cho dù cô không phải một cô gái khôn khéo tài giỏi, cũng không thông minh, nhưng bất luận có chuyện gì xảy ra cô đều nguyện ý sát cánh cùng anh, cùng anh chịu đựng.

Cô không muốn nhìn thấy bộ dạng mệt mỏi cả thân thể và tinh thần của anh, cô cảm thấy rất đau lòng.

Đã yêu là yêu, không màng hơn thua, cô có thế chờ anh, đồng hành cùng anh.

Ba giờ chiều, Kiều Bích Ngọc vui vẻ chạy tới tìm Châu Mỹ Duy, nhưng lại trống không.

“.„. Có phải anh đuổi Mỹ Duy đi rồi không?” Kiều Bích Ngọc tức giận đấm vào ngực Quách Cao Minh.

Nhìn thấy trong phòng không một bóng người, điện thoại cho Châu Mỹ Duy lại tắt máy, liền giận chó đánh mèo, trực tiếp đổ lên đầu Quách Cao Minh. Anh là người đáng nghỉ nhất, bởi vì mấy ngày gần đây, buổi tối anh rất quái gở.

Quách Cao Minh lưng cõng oan ức, cũng không lên tiếng giải thích.

Với anh mà nói, quá trình không quan trọng, quan trọng là kết quả.

“…Nếu ở đây đã không có bữa tối, vậy về sau em không cần chạy tới nữa” Giọng Quách Cao.

Minh rất trầm, không nghe ra vui hay tức giận.

Hôm nay, Lục Khánh Nam đặc biệt chạy tới đây ăn ké, anh ta đã tìm kiếm từng phòng một trong căn nhà rộng 200 mét vuông này, sau đó hướng mọi người tuyên bố: “ Châu Mỹ Duy có thể là đột nhiên có việc gấp nên đã đi ra ngoài, trong phòng bếp… Nguyên liệu nấu ăn đều đã mua xong” * Có khi nào Luey đột nhiên mang cô ấy ra ngoài không?” Kiều Bích Ngọc theo bản năng thốt lên.

Gần đây Lucy dường như đem chỗ này biến thành tổ ấm của mình. Một ngày ba bữa mỗi ngày phải ăn ở đây ít nhất một lần.

Quách Cao Minh đưa mắt nhìn cô, đột nhiên hỏi một câu: “ Em cùng Lucy rất thân thiết sao?” “Em? Không phải cô ấy đang làm việc ở công 1y của anh sao? Nhân viên của anh, anh hỏi em làm gì?” Kiều Bích Ngọc chột dạ, không dám nói quá rõ ràng, vịt chết còn mạnh miệng, quyết định cứ nói dối như vậy cho qua.

“ A… Hoá ra Châu Mỹ Duy đang ở bệnh viện” Lục Khánh Nam đột nhiên kinh ngạc hét to một tiếng.

Kiều Bích Ngọc cùng Quách Cao Minh quay đầu nhìn anh ta, Kiều Bảo Nhỉ sốt sảng vội vàng đi qua: “ Có chuyện gì vậy? Sao lại ở bệnh viện?” Trong đầu lập tức tưởng tượng ra cảnh Châu Mỹ Duy bị bắt cóc, cùng đủ loại tình huống bất trắc khác.

Trên mặt Lục Khánh Nam ngược lại không có chút lo lắng nào.

Anh ta đem điện thoại di động cho cô xem, trên màn hình điện thoại hiển thị một cuộc trò chuyện phiếm trên facebook, đó là lũ bạn heo bạn chó của Lục Khánh Nam, một người trong số đó là bác sĩ. Người bạn bác sĩ kia ở trong nói nói vài câu, bảo Bùi Hưng Nam mang theo vợ tới bệnh viện.

Chỉ là sốt nhẹ thôi, sau hai lần truyền dịch đã hạ sốt” Kiều Bích Ngọc nhìn tình hình này, lẩm bẩm: “ Là sốt nhẹ thôi, vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi” Còn tưởng là xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.

Lục Khánh Nam nhàn nhã ngồi trên ghế sô pha, hỏi một câu: “ Tại sao Châu Mỹ Duy lại tự nhiên phát sốt?” Kiều Bích Ngọc vẻ mặt đầy giận dữ, đi qua trừng anh ta: “ Sao anh không hỏi tên khốn Bùi Hưng Nam kia sao lại trùng hợp đến mức đem Châu Mỹ Duy vào bệnh viện? Nhân lúc chúng ta đi vắng liền ra tay, đúng là hèn hạ vô sỈ!”

“ Quên đi, chuyện vợ chồng nhà người ta. Đầu giường cãi nhau cuối giường làm lành, không nên quan tâm nhiều như vậy” “ Không lẽ tôi còn phải trơ mắt nhìn anh ta lôi kéo Châu Mỹ Duy đi phá thai à..” “ Thật ra trong lòng Bùi Hưng Nam cũng không nố bỏ..” Lục Khánh Nam không dám đi nói lung tung chuyện riêng của người anh em mình.

“ Dù sao cô cũng đừng hi vọng bọn họ sẽ thực sự ly hôn. Khuyên giải không khuyên rời đi, Kiều Bích Ngọc, cô không thể độc ác như vậy được!” Quách Cao Minh một mực không nói lời nào, bỗng nhiên nhìn Lục Khánh Nam với ánh mắt lạnh lùng.

“… Vừa rồi tôi không nói muốn bọn họ ly hôn.” Kiều Bích Ngọc bị anh ta nói như vậy, trong người liền có chút buồn bực, lại ủy khuất, dù sao cô cũng làm nhiều chuyện như vậy, có thế là do cô quá xen vào chuyện của người khác.

Quách Cao Minh cau mày, vươn tay nắm lấy cổ tay cô, có chút mạnh mẽ: “… Em muốn ăn gì, về nhà đầu bếp nấu cho” Anh dường như có chút tức giận, tựa như muốn kéo luôn Kiều Bích Ngọc đi Khó có được một lần Kiều Bích Ngọc ngoan ngoãn đi theo sau anh.

Rầm một tiếng, cửa phòng nặng nề đóng lại.

Phải một lúc lâu sau, Lục Khánh Nam mới lấy lại tinh thần, có phải anh ta nói sai rồi không? Anh sao có thể quên mất Quách Cao Minh đặc biệt bao che khuyết điểm chứ.

Chương 513: Đừng tự tìm rắc rối

Biệt thự Uyển Như nhà họ Quách.
Sau khi ăn tối xong, Kiều Bích Ngọc ngồi trong đình, đì Phương như nhận ra đêm nay tâm tình cô rầu rï, không vui, bà bèn cắt một đĩa dưa hấu đỏ, sầu riêng, măng cụt mang lên.
” Tôi vừa mới ăn no, không đói bụng…” Nhìn một bàn đầy hoa quả, cô cũng không có hứng thú Cô dùng khủy tay chống đỡ mặt bàn, chán nản duỗi tay tùy ý chỉ chí: “Mang xuống chia cho. đám người Trần Thanh đi, bằng không vứt đi sẽ rất lãng phí”
Toàn bộ nhà họ Quách chia làm mấy khu vực, những người giúp việc được mời tới sẽ cố định làm việc ở mỗi một khu vực khác nhau. Đám người giúp việc ở Uyển Như bên này thường rất may mắn, bên này Kiều Bích Ngọc không kiêu ngạo, mọi người rất yêu thích cô, đương nhiên trừ những lúc cô chọc giận Quách Cao Minh, khiến anh giận chó đánh mèo.
Mọi người ở đây mỗi ngày đều thắp hương khấn Phật, phù hộ cho vợ chồng họ ngày nào cũng yêu thương nhau, không xảy ra cãi vã.
“ Đồ ăn đầu bếp chúng ta nấu không hợp khẩu vị sao?” Dì Phương hiểu rõ tính cách của cô, không cần quá nhiều quy củ, bà trực tiếp ngồi xuống bên cạnh, quan tâm hỏi vài câu.
Thời gian gần đây, Kiều Bích Ngọc thường xuyên chạy ra ngoài ăn cơm, còn luôn miệng la hét cô bạn Châu Mỹ Duy của cô nấu ăn ngon biết bao nhiêu.
Vẽ sau, mấy đầu bếp trong nhà đều nhao nhao trộm tìm bà dò hỏi, hy vọng từ chỗ bà hỏi được vị bên kia rốt cuộc là làm món gì, bọn họ đều biết cô chủ nổi tiếng kén ăn Kiều Bích Ngọc dường như không nghe thấy câu hỏi của dì Phương, hai tay cô chống cảm, suy nghĩ về chuyện gì đó.
Đột nhiên cô đứng phắt dậy: “Tôi cảm thấy tốt hơn hết tôi nên đến bệnh viện một chuyến.” “ Sao lại đến bệnh viện?”
Dì Phương nghe cô nói xong, cả người liền căng thẳng, liên tục hỏi: “Có chỗ nào không khoẻ? Di gọi bác sĩ gia đình qua” Bà nói xong, cũng không muốn chậm trễ, nhanh chóng đứng dậy muốn chạy đi Kiều Bích Ngọc lập tức giữ bà lại: “… Tôi không có bị bệnh, ý tôi là muốn tới bệnh viện xem Châu Mỹ Duy một chút”
Dì Phương quay đầu nhìn cô, vẻ mặt dường như có suy nghĩ nói: Bây giờ đã hơn tám giờ tối, nếu muốn thăm bệnh, ngày mai lại đi” “ Cô ấy bị sốt phải năm viện, không biết tại sao đang yên đang lành lại phát sốt” Kiều Bích Ngọc vẻ mặt trầm tư, nhỏ giọng lẩm bẩm: “ Gọi điện thoại cũng không ai nghe máy, hơn nữa bây.
giờ cô ấy đang mang thai” Dì Phương vội vàng nói thêm: “ Cô chủ, buổi tối ra vào bệnh viện thăm khám sẽ có bảo vệ, qua 9 giờ có khả năng sẽ không vào được” Kiều Bích Ngọc nhướng mày, cô hoàn toàn không nghĩ đến chuyện này: ”.. Tôi sẽ có cách đi vào, dì yên tâm” Dì Phương nở một nụ cười gượng gạo.
Cô chính là không lo lắng, nên bà mới cố gắng khuyên nhủ.
Bất cứ ai tinh ý đều có thể nhìn ra, cậu chủ Minh mất hứng cả ngày nay đều vì cô suốt ngày ở một chỗ với Châu Mỹ Duy.
Dì Phương còn muốn khuyên cô vài câu, Kiều Bích Ngọc đã dọc theo hành lang gỗ đi xa Muốn thuyết phục Kiều Bích Ngọc, chuyện này thật không dễ dàng mà.
Sau khi gọi điện cho Lục Khánh Nam, hỏi được Châu Mỹ Duy bây giờ đang ở bệnh viện nào, Kiều Bích Ngọc cũng không bảo tài xế, trực tiếp tự mình lái xe đi. Trên đường cô nhìn thấy mấy sạp trái cây, bèn xuống xe mua một rổ lớn *…Ở trong bệnh viện, lỡ đâu Bùi Hưng Nam nhân cơ hội mang cô ấy trà trộn vào đám đông thì Sao.
Kiều Bích Ngọc mang theo một giỏ hoa quả lớn, khí thế hừng hực đi thăm bệnh. Kỳ thật cô đã đi tìm hiểu tình hình, xem cô bạn tốt Châu Mỹ Duy có bị người ta bắt nạt hay không.
Tâng bệnh VIP không có một bóng người, dụng cụ y tế sạch sẽ gọn gàng, lối đi nhỏ không có một vết bẩn, ánh đèn huỳnh quang sáng loáng, trong không khí tràn ngập mùi thuốc khử trùng, lạnh lẽo vắng vẻ.
Kiều Bích Ngọc nhíu nhíu mày, bước từng bước, âm thanh từ giày cao gót của cô vang vọng giữa lối đi yên tĩnh.
Cô rất không thích bệnh viện, bởi vì những chuyện không tốt đã trả qua. Trừ phi không còn cách nào khác, nếu không cô thật sự không muốn đến bệnh viện.
Lúc đi ngang qua phòng y tá, nhìn thấy vài y tá tăng ca đang bận rộn phân loại kim tiêm, Kiều Bích Ngọc đang nghĩ ngợi lung tung, bước đi nhanh hơn, muốn nhanh chóng tìm được phòng bệnh của Châu Mỹ Duy, sợ sẽ có người muốn hại.
Cô vừa đến trước cửa phòng bệnh, trong phòng dường như đang có người tới thăm bệnh “„.Lúc đó Kiều Bích Ngọc đang đứng ngay trước cửa nhà chúng ta, ở đấy thường xuyên có học sinh tiểu học tan học đi qua, giữa rất nhiều cứ như vậy, đột nhiên tát Hưng Nam Kiều Bích Ngọc đứng bên ngoài phòng bệnh,nghe được giọng của mẹ Bùi.
“Mẹ, con xin lôi, Kiều Bích Ngọc đôi khi có chút tùy hứng, nhưng nhất định không phải cô ấy cố tình” Giọng Châu Mỹ Duy nhẹ nhàng, yếu ớt.
“ Đánh cũng đã đánh, còn có thể làm gì được? Cũng không thế đi yêu cầu cháu dâu nhà họ Quách đến xin lỗi chúng ta” Mẹ Bùi đối với việc con trai bị đánh, trong lòng luôn để ý, “Mỹ Duy, mẹ cũng vì muốn tốt cho các con, con chớ cùng Kiều Bích Ngọc tiếp xúc quá nhiều… Bởi vì sau này bất luận xảy ra chuyện gì, đến cuối cùng người bị thua thiệt vẫn là chúng ta’ “ Con biết rồi” Châu Mỹ Duy nhỏ giọng đáp.
Kiều Bích Ngọc đứng ngoài phòng bệnh, nhất thời không biết làm sao, tiến không được lùi không xong, cuối cùng cô quay người rồi đi “ Cô tới tồi, sao lại không đi vào?” Sau lưng truyền tới một giọng nói tao nhã.
Bùi Hưng Nam vừa về nhà tắm rửa thay quần áo, lại vội vàng chạy đến bệnh viện. Tối nay anh ngủ lại bệnh viện, lại gặp Kiều Bích Ngọc vẻ mặt kỳ quái đứng bên ngoài.
Vì lúc trước Kiều Bích Ngọc cùng Bùi Hưng Nam có xảy ra chút mâu thuẫn, lúc này giọng điệu nói chuyện khách khí nhiều hơn.
“ Tôi tới xem thử sao đột nhiên Châu Mỹ Duy lại phát sốt” Kiều Bích Ngọc quay người, trừng mắt cảnh giác nhìn anh ta, giọng điệu không tốt lắm, thanh âm có chút mạnh mẽ.
“ Còn nữa, Bùi Hưng Nam, tôi cảnh cáo anh, Mỹ Duy hiện tại đang mang thai, cô ấy muốn sinh đứa bé, anh đừng lấy lý do Bùi Thanh Tùng còn quá nhỏ không thích hợp sinh đứa thứ hai làm cái cớ. Việc phá thai rất có hại với thân thể phụ nữ, nếu anh dám bắt ép cô ấy làm chuyện này, tôi sẽ không để yên cho anh đâu!” So với khuôn mặt thù địch của Kiều Bích Ngọc, Bùi Hưng Nam vẫn nho nhã đứng đấy, không phản bác cô.
Giọng nói của Kiều Bích Ngọc khiến người trong phòng bệnh chú ý, mẹ Bùi ngay lập tức chạy tới, liếc thấy Kiều Bích Ngọc mang theo giỏ trái cây đứng ở cửa, bà liền lo lắng không biết cô có nghe thấy cuộc nói chuyện vừa rồi giữa bà và Mỹ’ Duy không.
” Đã muộn vậy rồi, cô, cô còn tới đây thăm bệnh sao?” Mẹ Bùi có chút chột dạ lên tiếng.
Kiều Bích Ngọc trên tay đang xách một giỏ hoa quả, nhìn cũng biết cô tới đây thăm bệnh. Mẹ Bùi rất xấu hố, như không biết phải nói gì Bùi Hưng Nam sợ Kiều Bích Ngọc khiến mẹ mình khó xử, anh nhanh chóng tiến lên một bước, mở miệng: “Mẹ, đã muộn rồi, mẹ về nghỉ ngơi trước đi” Mẹ Bùi liếc nhìn con trai mình, lập tức đáp lời “A, đã muộn rồi, Bùi Thanh Tùng nói muốn mẹ kể chuyện cho nó nghe trước khi ngủ. Mẹ, mẹ đi về trước.” Mẹ Bùi đi được hai bước, sau đó chần chờ.
quay đầu lại, không quên dặn dò: “ Mẹ nấu cho Mỹ Duy ít canh cá, một mình uống không hết, con cũng uống một chút đi, đừng lãng phí” Nói xong mẹ Bùi vội vàng đi vào thang máy, bà nhanh chóng ấn nút đóng thang máy lại Kiều Bích Ngọc lạnh lùng nhìn nó, sau đó giọng nói Bùi Hưng Nam vang lên.
Kiều Bích Ngọc hừ một tiếng: anh mị Cho dù anh không cho tôi vào, tôi cũng có cách vào được” Ở nhà họ Quách bị nuôi tới ngày càng kiêu ngạo rồi “ Kiều Bích Ngọc” Châu Mỹ Duy vừa nhìn thấy Kiều Bích Ngọc vẻ mặt liền trở nên áy náy, vội vàng muốn rời giường bệnh Bùi Hưng Nam bước nhanh mấy bước, đè cô.
lại: “Bác sĩ bảo em phải năm xuống” * Hạ sốt rồi, đã không sao, có thể xuất viện.” “Em bây giờ đang mang thai giai đoạn đầu, cần phải quan sát thêm, năm xuống” Châu Mỹ Duy thành thật tiếp tục nằm lại giường, liếc nhìn Kiều Bích Ngọc, cười xin lỗi “Kiều Bích Ngọc, thật xin lỗi, làm cậu lo lắng rồi.
Muộn như vậy còn tới đây thăm bệnh, kỳ thật mình không sao… Chỉ là Bùi Hưng Nam lo lắng, nói muốn ở đây quan sát thêm vài ngày”
Kiều Bích Ngọc tùy ý đem giỏ hoa quả đặt sang một bên, sau đó đi đến sát bên giường, ghé vào tai Châu Mỹ Duy, nhỏ giọng hỏi: ” Nói thẳng ra, sao tự nhiên cậu lại phát sốt, là ai đưa cậu tới bệnh viện?”
Mặc dù cô nói nhỏ, nhưng Bùi Hưng Nam vẫn có thế nghe thấy, anh kỳ quái nhìn Kiều Bích Ngọc, lên tiếng: “ Có người muốn đem một đám bạn về nhà ăn tối, hôm nay trời lại mưa to, Mỹ Duy một mình chạy ra ngoài mua nguyên liệu”
Châu Mỹ Duy lập tức trừng mắt nhìn anh: “ Anh đừng nói như vậy” Kiều Bích Ngọc lúc này mới nhớ ra, bọn họ vốn là muốn cùng nhau ăn tối, với tính cách của Châu Mỹ Duy chắc chắn sẽ chạy ra ngoài mua một đống nguyên liệu tươi mới. Cô không bảo.
Châu Mỹ Duy mua thức ăn, buổi chiều lúc 3 giờ cô lái xe ra ngoài chính là để mua đồ.
Cho nên nói, chính những người qua đường như cô đã gián tiếp khiến Châu Mỹ Duy gặp mưa rồi phát sốt.
Trên mặt Kiều Bích Ngọc không có biểu cảm gì, nhìn vợ chồng Châu Mỹ Duy cùng Bùi Hưng Nam hoà thuận ở chung một chỗ, cô dường như thật sự đã lo chuyện bao đồng quá nhiều rồi Đột nhiên, Kiều Bích Ngọc cảm thấy mình tới đây đã làm phiền vợ chồng nhà người ta rồi * Cái kia… Mỹ Duy, cậu chú ý thân thể, nếu không có chuyện gì, vậy mình về trước” Cô khách sáo nói.
Châu Mỹ Duy cảm nhận được biếu hiện của Kiều Bích cô có chút mất hứng, vội vàng nói: Ngọc, cậu, cậu bỏ qua cho..” Có lẽ Kiều Bích Ngọc đã nghe được những lời mẹ Bùi nói lúc nấy.
Kiều Bích Ngọc miễn cưỡng cười cười, giả bộ như cái gì mình cũng không nghe thấy, xua xua tay: “ Quan trọng nhất là thân thế cậu không có việc gì, em bé vẫn khoẻ mạnh. Nếu cậu có việc gì thì gọi cho mình” Châu Mỹ Duy nhìn cô cười: “Được” Kiều Bích Ngọc cảm thấy mình nên rời đi càng sớm càng tốt, cô xoay người muốn rời đi.
Nhưng Bùi Hưng Nam lại đột nhiên nhìn cô nói: ” Kiều Bích Ngọc, tôi rất cảm ơn cô đã luôn quan tâm tới Mỹ Duy, chuyện đứa bé, tôi đã nói chuyện ổn thoả với Mỹ Duy rồi.”
Kiều Bích Ngọc nghe anh ta nhắc tới đứa bé, cô lập tức quay người lại, mặt tỏ vẻ cảnh giác: “ Bùi Hưng Nam, gia đình anh có lẽ nên tích chút phúc đức, đừng để mất hết lương tâm!” “ Không, không phải vậy!” Châu Mỹ Duy lập tức khẩn trương nói thay Bùi Hưng Nam.
“ Kiều Bảo Nhi, không phải như cậu nghĩ đâu” Châu Mỹ Duy trên mặt lô ra hạnh phúc, ngọt ngào cười nói: “Bùi Hưng Nam đã hứa sẽ để mình sinh đứa bé rồi.” Tâm trạng Châu Mỹ Duy rất vui sướng, lúc nãy cô cũng đã nói qua với mẹ Bùi: ” Ba mẹ cũng đã nói sẽ đón nhận con mình. Nếu như Bùi Thanh Tùng nhất thời không thế chấp nhận con mình, chúng mình sẽ nuôi đứa bé ở bên ngoài trước.
Đợi đến khi Bùi Thanh Tùng lớn hơn một chút sẽ mang về nhà.
Kiều Bích Ngọc nghe xong, vẻ mặt không dám tin.
Cô quay đầu, tức giận trừng mắt nhìn Bùi Hưng Nam: “ Đây là biện pháp giải quyết mà nhà anh nghĩ ra sao?” Sắc mặt Bùi Hưng Nam có chút khó xử, anh ta cũng biết sắp xếp như vậy đối với Châu Mỹ Duy cùng đứa bé là rất thiệt thời.
Châu Mỹ Duy lập tức biện hộ thay anh: “ Kiều Bích Ngọc, cậu đừng mắng anh ấy” Kiều Bích Ngọc nhếch môi, lồng ngực như bị nghẹn lại, đôi mày thanh tú cũng nhíu lại một cục, cô cũng không nhìn lại, xoay người bước ra ngoài “ Kiều Bích Ngọc, cậu đừng tức giận..” Châu Mỹ Duy rất lo lắng, ở phía sau cô nói lớn.
Trong phòng, Bùi Hưng Nam lần nữa đè cô lại: “Mặc kệ cô ấy bộc phát tính khí đại tiểu thư nóng nảy, em trước tiên chú ý chăm sóc bản thân cùng bé con thật tốt…” Kiều Bích Ngọc loáng thoáng nghe được lời nói của bọn họ, tâm tình càng trở nên bực bội.
Hiện tại cô cảm thấy mình từ trong ra ngoài không phải là người nữa rồi Lúc trước khi vợ chồng bọn họ cãi nhau, Châu Mỹ Duy nửa đêm gọi điện thoại cho cô nói Quan Liên tới tìm cô ấy, muốn cô ấy ly hôn với Bùi Hưng Nam,.. Hiện tại vợ chồng bọn họ hoà thuận, rốt cuộc cô lại trở thành người xấu.
Ban đêm, Kiều Bích Ngọc tâm tình chán nản, ôm chăn lăn qua lăn lại trên giường lớn mềm mại, không cách nào ngủ được.
Quách Cao Minh ở phòng làm việc tổ chức một cuộc họp video quan trọng, bận rộn đến hơn 1 giờ sáng “ Sao còn chưa ngủ?” Quách Cao Minh mở cửa phòng ngủ bước vào, trước tiên nhìn về phía bên giường, đèn ở đầu giường vẫn còn mở, toả ra ánh sáng êm dịu.
Cô gái trên giường mặc áo choàng, cả người co lại, ôm một chiếc chăn bông mỏng màu trắng.
Gương mặt xinh đẹp, từ trong đôi mắt cô có thể nhìn ra được cô có chuyện phiền lòng.
Chương 514: Sốt ruột thay chồng

“ Sao còn chưa ngủ.” Quách Cao Minh mở cửa phòng ngủ bước vào, ánh mắt trước tiên nhìn về phía bên giường.

… Không ngủ được” Kiều Bích Ngọc liếc mắt nhìn anh, ủ rủ trả lời.

Tâm trạng cô không tốt, trở mình một cái, đưa lưng về phía anh.

Quách Cao Minh gần đây học được một ít điều trong cuộc sống chung giữa hai vợ chồng, anh đến gần, ngồi xuống bên giường, bàn tay to cố ý áp vào cái cổ ấm áp của cô.

“ Này, lạnh quát” Kiều Bích Ngọc quay đầu lại trừng anh: “Đem bàn tay heo của anh lấy ra đi” “ Nửa đêm anh không có trên giường, em không ngủ được sao?” Quách Cao Minh cố ý dùng giọng điệu mập mờ hỏi cô.

“ Quách Cao Minh, anh đừng có tự kỷ” Kiều Bích Ngọc rất muốn cười một tiếng, không biết gần đây Quách Cao Minh học được từ ai, trời vừa tối liền không còn nghiêm túc.

Quách Cao Minh nhìn thấy ý cười trên mặt cô, anh cố ý đưa tay véo mũi cô một cái.

Kiều Bích Ngọc không thoải mái, cọ cọ vài ba cái liền tránh thoát. Cô dứt khoát đem hai tay ôm lấy đùi anh, hàm răng sắc nhọn cách một lớp vải quần tây được làm bằng chất liệu quý giá cắn xuống.

Rõ ràng cắn người, còn chiếm cứ lấy chân anh không buông, miệng hỏi: “Quách Cao Minh, anh có cảm thấy em quá nhiều chuyện không?” Giọng điệu cô buồn buồn.

“Thật ra em cũng không muốn cái gì… Em chỉ nghĩ muốn giúp đỡ họ” Kiều Bích Ngọc nhỏ giọng lấm bẩm, cũng không ở trước mặt anh nhắc tới tên Châu Mỹ Duy cùng Bùi Hưng Nam.

Cho dù cô không nói, Quách Cao Minh cũng biết cô đang bận tâm chuyện gì “ Kiều Bích Ngọc, chồng em hiện tại có một việc cần em giúp” Anh cố ý chuyển chủ đề khác.

Kiều Bích Ngọc quay đầu lại, vẫn còn gối lên hai chân anh, hai má có chút ửng hồng: “ Thời gian nghỉ ngơi, anh đừng muốn”

“Em đang suy nghĩ chuyện không trong sáng gì vậy” Vẻ mặt Quách Cao Minh ngược lại rất đứng đắn: “Anh ở trong phòng làm việc cả đêm, hiện tại vai rất mỏi, muốn em xoa bóp giúp anh một chút.” Kiều Bích Ngọc lập tức xấu hổ không thôi.

Nhưng bởi vì cô quá lười, đến bò dậy cũng không muốn dùng sức, gối lên chân anh im lặng trong chốc lát: “ Anh muốn em giúp anh xoa bóp, vậy lát nữa anh cũng phải xoa bóp lại cho em” Cô lập tức cò kè mặc cả “Em giúp đỡ Châu Mỹ Duy nhiều như vậy, sao.

không nói giá cho cô ấy đi” Quách Cao Minh tiếp tục véo mũi cô Kiều Bích Ngọc giấy dụa tránh thoát khỏi móng vuốt của anh, đem mật chôn ở chân anh, lúc này mới chậm rãi đưa ra một đôi tay trắng nõn, trước tiên vịn lấy eo anh, ôm lấy bả vai, ghé sát cổ anh, sau đó mới miễn cưỡng chống người dậy.

Bị cô lề mề thực hiện như vậy, thân thể Quách.Cao Minh có chút phản ứng, cô còn không biết sống chết mà ghé vào ngực anh, một bộ dạng lười biếng không muốn dùng chút sức lực nào.

Sau đó cô còn ghét bỏ nói: “ Người anh cứng quá.. ngủ đến nửa đêm anh không nên lại ôm em” €ô muốn nói đến cơ thể đàn ông cường tráng rắn chắc, cơ thể phụ nữ lại trời sinh mềm mại Quách Cao Minh rõ ràng hiếu sai ý.

“ Đừng đùa với lửa” Anh có chút khó chịu, giọng nói khàn khàn Mấy ngày nay dì cả cô tới thăm, bọn họ coi như nghỉ ngơi Kiều Bích Ngọc không biết nội tâm anh đau khổ, dứt khoát đem đầu tựa lên vai anh, thở dài: “ Bùi Hưng Nam cùng Mỹ Duy giải hoà, tình cảm vợ chồng rất tốt:

Giọng nói của cô hơi lạc, lầm bầm lầu bầu rất khẽ: “ Nhưng bây giờ nhà họ Bùi lại nói em dạy hư.

Mỹ Duy, tên đáng chết Lục Khánh Nam cũng nói em xúi dục Mỹ Duy ly hôn… Em rõ ràng không có” Quách Cao Minh nghe cô nói, sắc mặt có chút khó coi.

Kiều Bích Ngọc giống như đã tự nghĩ thông suốt: “… Sáng mai em muốn dậy sớm, muốn cùng ông nội tranh luận, tranh thủ thời gian thăm cặp thai song sinh nhiều một chút”

Cô ngồi thẳng người lên, sau đó rất thuận tay vỗ vỗ anh, ngón tay trắng nõn chỉ về phía bên kia giường: “Quách Cao Minh, anh đến ghế mát xa bên kia năm một lát đi, bây giờ em không có thời gian đấm bóp cho anh đâu, em muốn đi ngủ”

Cô nói với giọng điều đó là đương nhiên Quách Cao Minh sắc mặt phức tạp nhìn cô cứ như vậy năm lại trên giường, đắp lên chăn bông em anh lửa nóng toàn thân, sau đó chính mình lại đi ngủ, người phụ nữ vô trách nhiệm này.

“ Kiều Bích Ngọc, lần này anh sẽ ghi nợ” Cả người Quách Cao Minh bây giờ rất không thoải mái, nghiêm mặt nhìn qua cô, nghiêm túc nói với cô một câu, sau đó liền đứng dậy vào phòng tắm đội nước lạnh.

Kiều Bích Ngọc năm trên giường lăn một vòng, trực tiếp đem lời anh vào tai này ra tai kia.

Cô cảm thấy mình hợp với Quách Cao Minh, chỉ vậy thôi, rất bình thường, không có dính nhờn như những cặp tình nhân khác, ngược lại: “ Mỹ Duy dường như rất thích Bùi Hưng Nam..” Tình cảm vợ chồng bọn họ đem ra so với cô cùng Quách Cao Minh có lẽ sâu đâm hơn. Kiều Bích Ngọc không hiểu, quên đi, không nghĩ nữa.

Sáng sớm hôm sau, Luey vốn dĩ muốn qua ăn ké, lại phát hiện trong nhà không có ai, quan trọng nhất là trong nhà không có đồ ăn.

“ Liên minh của hai người giải tán rồi sao?” Lucy trực tiếp gọi điện thoại cho Kiều Bích Ngọc hỏi.

“ Liên minh cái gì?” Kiều Bích Ngọc vừa tỉnh ngủ, đầu óc có chút không theo kịp.

Luey cách một cái điện thoại lạnh lùng chế nhạo: “ Tôi đã sớm đoán được rồi, ý chí Châu Mỹ Duy không đủ vững vàng, lo lắng của cô xem như thừa rồi” “Mỹ Duy hôm qua phát sốt, phải nhập viện.”

“Ừm, còn có… Bùi Hưng Nam và cô ấy dường như đã giải hoà, nhà họ Bùi nói Mỹ Duy có thế sinh đứa bé ra, nhưng họ lo lắng Bùi Thanh Tùng không chấp nhận được đứa bé, nên tạm thời sẽ nuôi bên ngoài..”

Kiều Bích Ngọc cầm di động, đem chuyện ngày hôm qua tỉ mỉ kể lại cho Luey nghe một lần “ Chuyện quái quỷ gì thế?” Lucy cau mày, cô từ trước đến nay không muốn phản ứng trước những chuyện lộn xộn trong nhà.

Đồng ý sinh con, nhưng lại nuôi bên ngoài? Khiến cho đứa bé giống như con riêng, chẳng lẽ không xấu hổ sao? Kiều Bích Ngọc lung tung nói một câu: “Tình yêu khiến con người ta tê liệt” Luey vẻ mặt khinh thường hừ một tiếng: “ Tình yêu khiến não con người hỏng mất” Nếu không phải não bị hỏng mất, có thế nghĩ ra cách giải quyết kỳ quái như thế sao? Cô cảm thấy nhà họ Bùi, kế cả Châu Mỹ Duy, tất cả nên đi kiểm tra lại não, chắc chắn não có vấn đề.

Lucy không muốn quan tâm đến việc người khác có vấn đề hay không nữa, cô ta quan tâm hỏi một câu: “ Bữa sáng của tôi phải làm sao?” Mấu chốt là cô ta còn chưa ăn sáng đâu.

Kiều Bích Ngọc mặt mày không chút biểu tình, cô cảm thấy đám người Lục Hưng Nam cả ngày nói cô tùy hứng, so với với Lucy, cô lập tức cảm thấy mình còn hiền lương thục đức, tỉ mỉ săn sóc hơn.

Ý nghĩ đầu tiên trong đầu tên Lucy này vĩnh viễn luôn là lợi ích của bản thân mình trước, thật sự là một con người thực tế.

“ Xế chiều hôm nay Mỹ Duy có thể xuất viện” Kiều Bích Ngọc nhắc nhở cô ta “ Vậy sáng mai tôi lại tới” Đầu óc Lucy nhanh chóng tính toán: ” Không đúng, cô ấy có lẽ sẽ không quay lại đây nữa” “ Cô ấy còn muốn trở về đây ở, nhà họ Bùi bên kia hy vọng cô ấy ở bên ngoài an tâm dưỡng thai.

Về sau sinh đứa bé ra, cũng tạm thời nuôi bên ngoài Luey chậc chậc một tiếng: “ Cảm giác như bạn của cô, Châu Mỹ Duy giống như tình nhân được nhà họ Bùi nuôi bên ngoài vậy” Trời cao an bài cho mọi người xuất thân không giống nhau, khi đã có chênh lệch, có người sẽ cảm thấy hèn mọn, nhưng nếu quá hèn mọn, Luey cảm thấy sẽ bị coi thường.

Sắc mặt Kiều Bích Ngọc lập tức trở nên khó coi: “Này, cô đừng nói lung tung” “ Ok, ok, tôi chỉ quan tâm đến một ngày ba bữa của tôi thôi” Lucy rất thức thời im lặng.

“ Thuận tiện nhắc nhở cô, ông chủ có lẽ không thích cô xen vào chuyện nhà họ Bùi. Nếu cô chỉ đơn giản là muốn xen vào việc của người khác, đến cuối cùng, kẻ xui xo chắc chắn là những người trong nhà họ Bùi” Quách Cao Minh bình thường quen với việc cưng chiều cô, cho dù bị cô chọc tức anh vẫn cố chịu đựng, làm sao có thể để một đám người ngoài bắt nạt tiểu bảo bối của anh.

Những người trong nhà họ Bùi nếu nói quá mức, khẳng định sẽ gặp xui xẻo.

Kiều Bích Ngọc quả nhiên là tội đồ, a di đà phật “ Này, cô nói cái gì đấy!” Kiều Bích Ngọc nhíu mày hỏi qua điện thoại.

Luey giống như đang nói đùa, chỉ cười mà không đáp.

‘Vừa vặn, cô ta cũng thích nhất là nhìn thấy người khác không may mắn.

Thời gian từng ngày trôi qua, Châu Mỹ Duy đã đạt được thỏa thuận với nhà họ Bùi, tạm thời an tâm ở lại biệt thự của Kiều Bích Ngọc.

“ Bùi Hưng Nam hẹn tớ buổi chiều cùng đi xem nhà”

Vừa ăn trưa xong, Châu Mỹ Duy liền đứng dậy muốn thu dọn bát đũa, rất vui vẻ nói * Cậu ngồi xuống đi, để bát đũa đấy mình dọn cho”

Kiều Bích Ngọc gần đây rất chăm chỉ làm việc nhà, cô nhân tiện hỏi: ” Cậu không định sống ở đây à?” Châu Mỹ Duy có chút ngượng ngùng gật đầu “Mình sống ở đây suốt, cũng làm phiền tới cậu”

“Không có gì, dù sao nhà bên này cũng không có người ở” Giọng điệu Kiều Bích Ngọc nhàn nhạt, cũng không có ý ép buộc Châu Mỹ Duy phải ở lại đây hay đi. Dù sao bọn Lục Khánh Nam, Lucy cũng thường nhắc nhở cô không nên xen vào chuyện của người khác.

Châu Mỹ Duy ấp úng: “ Kiều Bích Ngọc, thật ra Bùi Hưng Nam không tệ như cậu nghĩ đâu, anh ấy cũng có nỗi khổ tâm.” Kiều Bích Ngọc lập tức xua xua tay: ”

Các cậu cảm thấy tốt là được, không cần nói với mình” Cô không muốn nghe những chuyện khổ tâm gì đó của Bùi Hưng Nam Châu Mỹ Duy im lặng cúi đầu xuống, sắc mặt có chút buồn: “Kiều Bích Ngọc, có phải mình đã làm phiên cậu rồi không?”

“ Cậu khách sáo với mình làm gï? Cậu đừng nghĩ nhiều như vậy. Phụ nữ có thai phải giữ tâm trạng tốt mới được” Kiều Bích Ngọc bê một đống bát đũa bẩn, hỏi: “Mỹ Duy, cậu hẹn Bùi Hưng Nam mấy giờ? Ở đâu? Có cần mình lái xe đưa cậu qua không?” Cô vừa nói, vừa đi đến phòng bếp rửa bát đũa.

Lần trước lúc cô rửa bát ở nhà họ Quách, Quách Cao Minh dào dạt hứng thú đứng một bên quan sát, cảm thán vợ anh đảm đang cỡ nào, Kiều Bích Ngọc ở đây đeo tạp đề làm việc nội trợ, đã làm rất thuận tay.

Châu Mỹ Duy nhìn bộ dạng cô như vậy, cười cười, biết mình không cần khách sáo với Kiều Bích Ngọc, dù sao mọi người đều đã quá quen thuộc.

Châu Mũ Duy đứng bên cạnh hồ bơi nhìn Kiều Bích Ngọc rửa bát đũa, tùy ý nói một câu: “ Kiều Bích Ngọc, cậu có đồng ý làm mẹ nuôi của con mình không?” Chuyện này tối hôm qua lúc ăn cơm bọn họ đã đề cập với mẹ Bùi.

Nếu có một người mẹ nuôi như Kiều Bích Ngọc, một người cha nuôi như Quách Cao Minh, đối với đứa bé mà nói chính là một món quà tuyệt vời. Vẽ sau bất kể làm cái gì đều có nhà họ Quách giúp đỡ, con của Châu Mỹ Duy sinh ra cũng là ở vạch đích rồi.

Mặc dù có chút trèo cao nịnh bợ, nhưng Kiều Bích Ngọc cùng cô ta không phải người ngoài, nên Châu Mỹ Duy vẫn nói ra Làm mẹ nuôi của đứa bé sao? Tay Kiều Bích Ngọc nặn ra một quả bong bóng, không suy nghĩ nhiều, trực tiếp đồng ý: “Được” Bốn giờ chiều, Kiều Bích Ngọc lái xe đưa Châu Mỹ Duy đến một trung tâm mua bán nhà đất để mua nhà mới.

“ Bùi Hưng Nam còn chưa tới” Kiều Bích Ngọc bất mãn nhìn đồng hồ lớn của trung tâm, tên này lại dám đế một phụ nữ có thai chờ đợi.

Biết gần đây Kiều Bích Ngọc đối với nhà họ Bùi rất không hài lòng, Châu Mỹ Duy lập tức tìm cớ: “Anh ấy có nói với mình là có cuộc họp quan trọng, là do mình tới sớm”

Kiều Bích Ngọc nhìn thấy Châu Mỹ Duy sốt ruột thay chồng, trong tâm oán thầm, cũng không nói gì nữa “ Chào cô, cô tới xem nhà sao? Cô thích nhà bao nhiêu phòng ở, hay muốn đầu tư?”

Nhân viên môi giới nhà đất bưng hai tách trà tới, nhiệt tình trò chuyện với họ Châu Mỹ Duy ngượng ngùng cười cười: “ Tôi chờ chồng tôi tới cùng xem” “Mua nhà nhất định phải dùng tiền của người đàn ông, haha, chồng cô yêu thương cô thật đấy” Nhân viên môi giới nói chuyện đặc biệt ngọt ngào.

Châu Mỹ Duy má hơi ửng đỏ, cũng mỉm cười.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom