• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Tóm Lấy Anh Giúp Việc (1 Viewer)

  • Chương 5+6

Chương 5: Bữa sáng



Nằm ở trên giường, Ôn Thừa Tường mở to mắt nhìn trần nhà. Anh không phải lạ giường, cũng không có thói quen thức khuya, lại càng không phải vì chưa thích ứng với nơi ở mới, nhưng là bây giờ anh không chút buồn ngủ, cũng không biết có phải hay không vì đã ngủ lúc chờ ở cửa.

Cầm điện thoại lên nhìn, đã là nửa đêm, như vậy trừ bỏ thời điểm anh sắp xếp hành lý, anh đã nằm gần 2 tiếng.

Trong 2 tiến này anh đã nằm mà suy nghĩ hỗn loạn, nghĩ tới nghĩ lui cũng không biết bản thân mình muốn nghĩ cái gì, chỉ biết thân ảnh anh tuấn kia luôn lúc ẩn lúc hiện trong đầu anh.

Anh tuấn, đúng a, Long tiểu thư trở về lúc tối là đang mặc quân trang, Long tiểu thư là quân nhân sao? Khó trách nhà của Long tiểu thư lại hỗn loạn như thế, bình thường quân nhân rất bận rộn, làm gì có thời gian mà để ý đến gia sự đâu, như vậy, về sau anh sẽ đầu làm tốt.

Lại nghĩ nghĩ, có lẽ thật sự là đã quá mệt, Ôn Thừa Tường rốt cuộc cũng thiếp đi …

***o0o***

7 giờ 30 phút, Long Tư Nghị đúng giờ rời giường, lại dùng 10 phút để vệ sinh cá nhân, liền một thân quân trang xuất hiện ở phòng khách.

“Long tiểu thư, sớm an” Một nụ cười ôn hòa xuất hiện trước mặt Long Tư Nghị, chỉ thấy Ôn Thừa Tường mặc tạp dề đang bưng một cái dĩa đặt trên bàn.

“Sớm an, Ôn tiên sinh”

Nhìn trên bàn có cháo và một dĩa dưa cải, một bữa sáng Trung Quốc điển hình, cháo còn ngút hơi nóng, có chút thèm ăn, Long Tư Nghị liền ngồi xuống.

Thật ngon! Ngay cả dưa cải cũng ngon như thế.

“Anh cũng ngồi đi, ở đây chỉ có hai chúng ta, không cần khách khí” Tuy là quan hệ khách hàng, nhưng cũng không cần câu thúc như thế.

“Long tiểu thư, ngài nếu có yêu cầu gì về ăn uống cứ việc nói, mọi loại thức ăn ta đều có thể làm, hy vọng có thể khiến tiểu thư vừa lòng”

“Tôi rất vừa lòng, anh sở hữu một đôi tay có thể sáng tạo ra kỳ tích đấy” Đối với những việc tốt, cô sẽ chẳng keo kiệt mà ca ngợi.

“Tiểu thư quá khen” Bày ra một nụ cười ôn hòa pha chút ngại ngùng, Ôn Thừa Tường liền cúi đầu dùng cơm, cử chỉ tao nhã an tĩnh không chút tạp âm, Long Tư nghị thấy vậy cũng không lên tiếng.

***o0o***

Rất nhanh liền tới 8 giờ, nghe tiếng chuông cửa vang lên, Ôn Thừa Tường đứng dậy ra mở cửa.

“Xin chào, cho hỏi ngài tìm ai?” Ôn Thừa Tường mở cửa, liền thấy một nam tử một thân quân trang, độ khoảng hai mươi, là một hình tượng quân nhân điển hình, là bằng hữu của Long tiểu thư sao? Hay là … ?

“Xin chào, tôi là nhất đẳng binh Cát Kỳ, xin hỏi Long thiếu tướng đâu?” Cát Kỳ làm một cái quân lễ, tuy rằng không biết nam nhân ở cửa này là ai, nhưng đã xuất hiện trong nhà thủ trưởng, thì không phải là việc hắn nên hỏi tới. Nhưng mà hắn vẫn rất tò mò, bởi vì bên cạnh thủ trưởng chưa hề có xuất hiện nam nhân đâu, nghĩ nghĩ, Cát Kỳ không khỏi nhìn nhìn Ôn Thừa Tường vài lần.

“Long thiếu tướng?” Kinh ngạc lặp lại, tuy rằng không làm quân nhân, nhưng với quân hàm* anh vẫn có chút hiểu biết cơ bản, này thiếu tướng …

Quân hàm: cấp bậc địa vị trong quân đội.

“Cát binh lính, cậu ra ngoài chờ chút, tôi sẽ ra sau” Tuy rằng không cố ý giấu diếm thân phận, cũng chẳng phải chuyện quan trọng gì, nhưng dù sao thân phận của bản thân cũng khiến cho người khác bất ngờ, điển hình là nam nhân ôn hòa này cũng đang dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn mình.

“Vâng, thủ trưởng” Cát binh lính ánh mắt hồ nghi nhìn hai người, nhưng vừa chạm đến ánh mắt nghiêm nghị của Long Tư Nghị, liền lập tức thu hồi ánh mắt, hành quân lễ rồi rời khỏi.

Thủ trưởng bình thường luôn im lặng, nhưng nếu chọc giận cô, hắn sẽ rất thảm a, còn nhớ thời điểm hắn bị phạt việt dã* chạy 50 vòng, suýt lấy luôn mạng của hắn, mà khi đó, hắn chỉ là không cẩn thận lộ ra ánh mắt kinh ngạc với nhà của thủ trưởng thôi mà, bởi vì nó thật sự rất là …

Chạy việt dã: môn chạy bộ vượt chướng ngại vật, địa điểm thường là ngoại ô, rừng, núi, …

Khoan! Nhà của thủ trưởng khi nãy trông rất sạch sẽ, là mời tân bảo mẫu sao? Hay là do tên nam nhân kia đến? Không không, thủ trưởng sẽ không vì tên nam nhân đó đến mà dọn dẹp đâu. Có một lần Triệu thượng tướng* đến nhà thủ trưởng làm khách, ngay dịp bảo mẫu của nhà thủ trưởng nghỉ việc, thủ trưởng còn không thèm dọn dẹp lại ngôi nhà lộn xộn của mình, làm sao sẽ vì tên nam nhân đó mà dọn dẹp đâu … Kia rốt cuộc có chuyện gì a? Lòng hiếu kỳ nho nhỏ của hắn đều bị tên nam nhân đó khơi mào, giờ mới sáng sớm nha, lại đụng phải một nam nhân ngay nhà của thủ trưởng … (Akako: Anh Kỳ, sự tò mò có thể giết chết một con mèo a~)

Thượng tướng: cấp bậc cao nhất (3 sao vàng) trong hệ thống quân hàm Trung Hoa

***o0o***

“Ôn tiên sinh, tôi là một quân nhân, giờ anh hẳn đã biết đi”

“Đêm qua tiểu thư mặc quân trang trở về tôi đã để ý, chính là không nghĩ tới … Tiểu thư thật là thiếu tướng sao? Vốn ta cho rằng chỉ là trùng hợp, không nghĩ tới cố chủ của ta là thiếu tướng trẻ tuổi nhất cả nước, lại còn là nữ tướng duy nhất, Long tiểu thư, ta thực đã cửu ngưỡng đại danh*” Nụ cười ôn hòa của Ôn Thừa Tường không chút thay đổi, tuy có chút kinh ngạc, còn có chút cảm giác khác, nhưng đều được che giấu tốt lắm.

Cửu ngưỡng đại danh: Ngưỡng mộ đại danh đã lâu.

Về quảng cáo

Chương 6: Chấp nhận



Long Tư Nghị, kiêu ngạo của quân giới Trung Hoa, thần tượng của rất nhiều quân nhân, lời đồn về cô không hề ít, nhất là miêu tả trên phương diện chiến tích, thậm chí có thể làm ra cả bộ điện ảnh quân sự. Chính là đương sự lại rất ít xuất hiện trước mặt công chúng, hơn nữa vì có quân chính bảo hộ, tư liệu và hình ảnh ít đến đáng thương. Ngoại giới chỉ biết thực có một người như thế, cùng tên, giới tính và chiến tích đếm không hết kia, còn lại liền một chút cũng không biết, không nghĩ tới sẽ là một nữ tử như vậy.

Nhưng mà, hết thảy truyền kỳ xảy ra trên người nữ tử này tựa hồ cũng không khiến cho người ta kinh ngạc lắm. Còn nhớ rõ lần đầu tiên nhìn thấy Long tiểu thư, cô mặc một bộ quần áo hưu nhàn*, nhưng lại tản ra anh khí bức người, khiến anh giật mình, rồi đến buổi tối trở về, nhìn cô một thân quân trang, mới giật mình cảm thán, nữ tử này mặc trên người quân phục thật hài hoà đến không tưởng.

Hưu nhàn: đơn giản, toát ra sự nhẹ nhàng, nhàn hạ.

Chính là, haiz … lần đầu gặp mặt, anh đã có cảm giác phải ngẩng đầu, hiện tại chênh lệch lại lớn như thế, anh nên dùng tâm tình gì đối xử với cô? Bình thường như anh, trong khi cô lại cao cao tại thượng, gặp được nhau đã là không dễ, huống chi là những chuyện khác …

“Ôn tiên sinh, thân phận của tôi làm anh gặp rắc rối sao?”

“Long tiểu thư, ngài lo lắng quá nhiều rồi” Ý tứ của cô anh hiểu, những cố chủ trước kia đã từng phát sinh rất nhiều, thân phận cùng địa vì đối với cá nhân đều thực chú trọng, giống như Long tiểu thư là nữ nhân vậy, hắn chỉ cần thực hiện bổn phận của mình, những thứ khác, anh hẳn là không nên quan tâm.

“Vậy thì tốt, tôi hiện phải đi, không biết khi nào sẽ về, khi tôi trở về sẽ gọi điện thoại cho anh, trong thời gian này chỉ cần anh hoàn tất công việc liền có thể đi bất kỳ đâu, nhưng trước đưa tôi số điện thoại của anh, có chuyện gì tôi còn có thể tìm thấy anh”

“Được, số điện thoại của tôi là … Tiểu thư đi cẩn thận!”

” … Ôn tiên sinh, có điều này, hy vọng không phải là yêu cầu quá đáng” Long Tư Nghị đã ra ngoài, nhưng lại xoay người vòng trở lại.

“Tiểu thư cứ nói!” Còn có chuyện gì muốn anh giữ bí mật sao? Hay là cảnh cáo anh một chút? Hít sâu trong lòng một hơi, anh muốn để chính mình thoạt nhìn tự nhiên nhất.

“Ôn tiên sinh, tôi gọi anh là Thừa Tường được không? Hơn nữa, anh không cần sử dụng kính ngữ với tôi, nếu anh muốn hãy gọi tôi là Tư Nghị, đây là nhà của tôi, tôi không muốn bị tôn kính như thế” Hai chữ ‘tôn kính’ Long Tư Nghị nhấn mạnh một chút, cô không thích Ôn Thừa Tường tạo ra khoảng cách kiểu đó, ‘tiểu thư, tiên sinh’ không nên xuất hiện ở nhà cô.

“Haha, Tư Nghị, hy vọng có thể cho cô một gia đình thoải mái, cũng mong trong nhà không vì sự hiện hữu của tôi mà khiến cô có gì khó chịu”

Nhìn Long Tư Nghị, cô luôn mang cho anh kinh ngạc, hiện cũng như vậy, một nữ nhân tản ra hơi thở trầm ổn, anh không biết dùng từ ngữ gì để hình dung, nhưng là cô nói như thế làm cho anh thả lỏng khá nhiều …

Khoảng cách tựa hồ cũng không có xa như vậy, có lẽ anh nên tranh thủ, không không không, anh đang nghĩ gì vậy, đây quả thực chính là si tâm vọng tưởng, làm sao có thể vì cô có chút thiện ý liền suy nghĩ vớ vẩn như vậy … Trong lúc nhất thời, lòng Ôn Thừa Tường có chút mâu thuẫn.

“Tốt lắm, như vậy, hoan nghênh anh đến nơi này công tác, cũng hy vọng anh thấy thoải mái” Này xem như cô chính thức chấp nhận sự tồn tại của anh, ngày hôm qua cô đã xem qua tự liệu, ngoài thân thế là cô nhi khiến cô ngạc nhiên đôi chút, những cái khác cô thực vừa lòng.

“Cám ơn, cũng chúc cô công việc thuận lợi, tôi ở nhà chờ cô”

Đây chính là hy vọng của cô, ở chung nhưng không quá thân mật cũng không quá câu thúc.

“Ân” Gật đầu, cũng cho Ôn Thừa Tường một nụ cười nhàn nhạt, Long Tư Nghị xoay người rời đi, nắng mặt trời bên ngoài khá ấm, giống như tâm tình hiện tại của cô vậy, có lẽ, đây sẽ là một sự khởi đầu tốt, cô cũng không cần vì những việc vặt mà phiền lòng …

Nếu là súng và kiếm, cô còn có thể sử dụng, nhưng chổi với khăn lau nhà thì quá bất khả thi với cô, có Ôn Thừa Tường ở đây, cô không cần phiền não nữa rồi, không những thế, nam nhân này không chỉ có một tay trù nghệ tuyệt hảo, còn có hơi thở thực thoải mái, làm cho cô cảm giác tương đối an tâm …
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom