• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Đỉnh Cao Phú Quý (8 Viewers)

  • Chương 213: cha

Edit: Vasterel
Nguồn dịch: https://zalo.me/g/dulhxl440
Long Học Viễn đột nhiên hiểu được.
Không phải Trình Uyên muốn giết hắn, mà là ông chủ
của năm công ty này.
Bị người ta dùng độc dược uy hiếp làm những việc mình
không muốn từ lâu, một khi mất kiểm soát, năm ông chủ
này không thể thân thiện với Long Học Viễn, bị người
khác khống chế không phải là chuyện tốt.
Bọn họ muốn giết Long Học Viễn còn hơn cả Trình
Uyên.
Long Học Viễn tỉnh ngộ lại từ giọng điệu lạnh như băng
của Vương Quân.
Nhưng, làm thế nào bọn họ vượt khỏi tầm kiểm soát?
Ai đó đã giải được chất độc cho bọn hắn.
là ai?
“Lý Tịnh Trúc?” Long Học Viễn đột nhiên nghĩ đến là
học sinh trước kia của mình.
Edit: Vasterel
Dù sao nói gì cũng đã muộn, muốn lấy lại kiểm soát
tình hình lúc trước, lúc này phải tìm cách giữ được tính
mạng, sau đó tìm cách diệt trừ Lý Tịnh Trúc, cuối cùng là
cứ làm theo thủ đoạn như trước.
Nhưng bây giờ muốn giữ được tính mạng,e là khó hơn
lên trời.
Các Ông chủ của năm công ty này bỏ ra các khoản tiền
lớn để mua sát thủ giết mình, Tân Dương lớn như vậy,
còn có thể trốn ở đâu?
Long Học Viễn, bây giờ giống như một con chó chết
cùng đường, cuối cùng cũng ngộ ra tại sao Trình Uyên lại
miễn cưỡng để hắn ta khỏi vào phòng giam.
Là muốn lấy mạng của mình!
Long Học Viễn trốn ở một công trường nào đó, lúc này
giống như một kẻ ăn mày, mất đi vinh quang trước đây.
...
...
Edit: Vasterel
Mọi chuyện đều đến hồi kết, Trình Uyên rốt cục thở
phào nhẹ nhõm.
Do căng thẳng trước đó nên đến giờ anh vẫn chưa thư
giãn, và anh đột nhiên cảm thấy rất mệt.
Sau khi trở lại văn phòng, anh nằm xuống ghế và ngủ
thiếp đi.
Lúc Lý Tịnh Trúc và Vương Hinh Duyệt đi vào, gõ cửa,
Trình Uyên vẫn chưa tỉnh lại.
Nhìn thấy Trình Uyên dáng vẻ ngủ say, Vương Hinh
Duyệt lo lắng hỏi "Anh ấy ngất xỉu hay là ngủ rồi?"
Lý Tịnh Trúc quay đầu nhìn Vương Hinh Duyệt, giễu cợt
"Sao cô lại quan tâm đến anh ấy như vậy?"
Trong một lời nói, dường như cô đã đánh trúng trái tim
của Vương Hinh Duyệt, cô chỉ cảm thấy hai má nóng
bừng, không nhịn được phản bác, "Anh ấy là ông chủ, tôi
là nhân viên, nhân viên quan tâm đến ông chủ một chút
không được sao ?"
Lý Tịnh Trúc cười thầm.
Edit: Vasterel
Lấy chăn đắp lên cho Trình Uyên, Vương Hinh Duyệt
không khỏi trắng bệch liếc Lý Tịnh Trúc một cái, " vợ của
người ta ngươi cũng không phải chưa thấy qua "
Lý Tịnh Trúc nhếch miệng, trong lòng lộ ra không phục
nhưng lại bất đắc dĩ thừa nhận nói, "Ờ, thật đúng là trai
tài gái sắc."
“Cho nên, ngươi có thể tưởng tượng được, chủ tịch là
một người ở rể không?” Vương Hinh Duyệt hỏi.
"Một người ở rể? Làm sao có thể?"
Một người giàu có như Trình Uyên làm sao có thể trở
thành người ở rể?
Nghĩ đến Bạch gia là chỉ có vậy làm sao hơn được anh.
Chẳng lẻ vì anh ấy yêu vẻ đẹp của Bạch An Tương ?
Lý Tịnh Trúc không thể nào hiểu được..
Ra khỏi văn phòng làm việc của Trình Uyên, Vương
Hinh Duyệt đưa Lý Tịnh Trúc về phòng làm việc của mình,
rót cho cô một ly cà phê, nói: "Kỳ thật, ngay từ đầu tôi
cũng không thể nào hiểu được."
Edit: Vasterel
"Trong những ngày đầu tiên, tôi nghĩ anh ta chỉ là một
thế hệ thứ hai giàu có, một đứa con phá gia chi tử và một
công tử bất cần đời mà thôi."
"Trước đó khi phu nhân ta quản lý tập đoàn, bà ấy
quán xuyến mọi việc nên tập đoàn phát triển rất thuận
lợi, không có sóng to gió lớn nào cả".
"Nhưng sau khi chủ tịch tiếp quản, hai tháng qua đã có
nhiều chuyện phát sinh nhiều hơn so với hai năm qua, và
những khủng hoảng mà Tập Đoàn Cẩm Đông gặp phải đã
trải qua nhiều hơn hai năm trước."
"Lúc này, chủ tịch giễu cợt trong mắt tôi giống như một
siêu nhân toàn năng. Anh ta hết lần này đến lần khác cứ
để Cẩm Đông biến nguy thành an. Vì vậy, tôi không thể
không thừa nhận rằng tôi rất ngưỡng mộ anh ta."
“Cho nên mới khâm phục!” Vương Hinh Duyệt nhấn
mạnh với Lý Tịnh Trúc.
“Sau khi làm lớn chuyện như vậy, tôi chỉ muốn nói với cô
rằng cô không thích anh ta chứ.” Lý Tịnh Trúc không cao
hứng mà nói.
Edit: Vasterel
Tuy rằng Vương Hinh Duyệt thuật lại sự tích của Trình
Uyên, nhưng trong lòng lại có chút bối rối.
...
Bạch Thiếu Lâm( Bạch Sỹ Câu) cùng Lý Tố Trân(Lý Ninh
Quyên) mang theo Bạch An Tương lái xe đến bệnh viện,
Từ Xuyên vẫn là người tiếp đón bọn họ.Bạn đang đọc
truyện tại group: Vasterel. Hãy tham gia group để được
đọc những chap mới nhất.
Từ Xuyên không thể không tiến hành kiểm tra toàn
diện với Bạch An Tương, đồng thời nói cho Lý Tố Trân và
Bạch Thiếu Lâm những gì anh ta biết, và đương nhiên còn
có Bạch An Tương.
Đối với cha mẹ ruột của mình, Bạch An Tương cũng
cảm thấy rất xa lạ, cho nên cư xử rất thận trọng, nhưng
hiện tại dường như càng muốn biết Trình Uyên là ai.
Lời kể của Từ Xuyên khiến cô cảm động, Bạch Thiếu
Lâm và Lý Tố Trân cũng rất hài lòng vui mừng.
Nhưng cho dù là như vậy, trên đường trở về, Lý Tố
Trân vẫn là một mực lải nhải về Trình Uyên suốt đường.
Edit: Vasterel
“ cho nên ta mới nói Trình Uyên chính là không có lòng
tốt.” Lý Tố Trân nghiến răng nghiến lợi nói: “Bằng không,
hắn tại sao giấu diếm thân phận với chúng ta?
Trình Uyên là của chủ tịch hội đồng quản trị Tập Đoàn
Cẩm Đông , Bạch Thiếu Lâm cùng Lý Tố Trân ngầm không
nói cho Bạch An Tương,bởi vì nếu nói ra chắc sẽ hù dọa
cho đến sợ hãi, bởi vậy coi Bạch An Tương không có biết
gì cũng tốt,mà hiện tại Bạch An Tương càng không có ấn
tượng gì về Tập Đoàn Cẩm Đông nên cũng không sao.
“hắn cũng có cái khó xử của hắn.” Bạch Thiếu Lâm nói.
Lý Tố Trân khó chịu, "Câm miệng, hắn có chuyện gì khó
xử ?cũng Đúng , Trình Uyên, hắn ấy thế mà cũng rất tốt
với An Tương, nếu không phải vì An Tương mà đánh đổi
tính mạng, tôi sớm liền bảo An Tương ly hôn rồi." . "
" Vô duyên vô cớ trêu chọc nhiều kẻ thù như vậy, ngay
cả vợ cũng không thể bảo vệ tốt, đây là loại đàn ông gì?"
" Trình Uyên Cái này, thực chất là chọc tức chết người
mẹ này."
Nghe được lời nói vừa rồi của bà vợ, Bạch Thiếu Lâm
cười lắc đầu, nhắc nhở "mẹ vợ."
Edit: Vasterel
“Đó cũng là mẹ!” Lý Tố Trân buồn bực nói. “Hôm nay
tôi nói cái gì với ông ông cũng cãi lại là sao? ông gan to
rồi sao? Còn dám nói lại tôi?
Bạch Thiếu Lâm vội vàng lắc đầu "Tôi không dám."
Khi đi ngang qua sảnh kinh doanh, phòng thu ngân của
công ty điện lực.
“Kít!” Bạch Thiếu Lâm đạp phanh.
“ông muốn chết sao?” Lý Tố Trân suýt nữa đập đầu vào
ghế sau liền tức giận nói..
Nhưng vừa dứt lời, cô liền phát hiện tình huống của
Bạch Thiếu Lâm không đúng.
Bạch Thiếu Lâm nhìn thẳng vào cửa đại sảnh.
Lúc này đã có một hàng dài người đứng xếp hàng ,
trong mắt đột nhiên xuất hiện một bóng người .
Là cha ruột của Bạch Thiếu Lâm, Bạch lão thái gia trong
hàng.
Edit: Vasterel
Hiện tại, ông cụ 70 tuổi tóc đã bạc gần hết, mặc
thường phục trông rất bình thường, đặc biệt là bộ dạng
này, nếu không nhìn kỹ thì không khác gì người qua
đường.
Ông ấy chỉ là một ông già nhỏ bé bình thường.
Bạch Thiếu Lâm khẽ run tay lên vô lăng.
Với người cha này, hàng chục năm bất bình đã khiến
trái tim ông trở nên phức tạp và chật vật.
Mấy chục năm nay, thái độ của Bạch lão thái gia đối
với nhà Bạch Thiếu Lâm cũng khiến người ta không thể
nhìn thẳng, Trình Uyên nói, nặng bên này nhẹ bên kia
ngay cả người ngoài đều không nhìn nổi.
Và hiện tại ...
Khẽ thở dài, Bạch Thiếu Lâm lại chuẩn bị khởi động xe.
Nhưng vào lúc này, ông phát hiện Lý Tố Trân mở cửa
bước xuống.
“Hả?” Bạch Thiếu Lâm muốn ngăn cản Lý Tố Trân,
nhưng vừa nói ra, chỉ thấy cổ họng chua chát.
Edit: Vasterel
Bất đắc dĩ, chỉ có thể xuống xe theo.
“Cha, cha thanh toán tiền điện sao?” Lý Tố Trân đi tới
Bạch lão thái gia.
Một tiếng kêu cha, Bạch lão thái gia toàn thân run lên,
nhưng khi nhìn thấy là Lý Tố Trân, ông hoàn toàn bối rối.
Sau khi giật được thông báo thanh toán từ Bạch lão
thái gia, Lý Tố Trân kéo ông ra khỏi, nói: "cha cùng Thiếu
Lâm về nhà trước, con thay cha thu xếp cho."
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom