• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Chàng Rể Siêu Cấp (97 Viewers)

  • Chap-1699

Chương 1699: Chính tà không thể đứng chung một chỗ.




Hàn Tam Thiên nghe thấy giọng nói này, dùng thần thức dò xét bốn phía nhưng không thu hoạch được gì.



"Hoàn mỹ, hoàn mỹ, quả thực quá hoàn mỹ. Thân hình này đúng là kỳ tài ngút trời, khiến tôi hâm mộ chết đi được.”



Hàn Tam Thiên nhướng mày, chuyện quái gì thế này?



Hàn Tam Thiên cau mày, cảnh giác nhìn xung quanh. “Ai đó?”



Có lúc, Hàn Tam Thiên cảm thấy bản thân quá yếu ớt bởi vì mình không thể nào phân biệt kẻ địch, chỉ sợ bọn họ ở ngay bên cạnh, cảm thấy bản thân như tên ngốc không có mắt vậy, hành tẩu giang hồ đúng là quá nguy hiểm.



"Thảo nào ngay cả kẻ ương bướng chẳng ai bì nổi như Thủ Vương cũng thần phục ngươi, có tài năng nghịch thiên như ngươi cũng không có gì là lạ."



Một chùm sáng trắng lóe lên, có một ông lão râu tóc bạc trắng xuất hiện sau lưng Hàn Tam Thiên, gương mặt vô cùng tươi tắn lương thiện.



Lúc này, đôi mắt già nua của ông ấy đánh giá Hàn Tam Thiên, trong mắt lộ vẻ cưng chiều.



Hàn Tam Thiên nắm chặt búa Bàn Cổ, trong trạng thái chuẩn bị công kích, tạm thời không phân biệt được đối phương là bạn hay địch.Ông lão này vừa ra đã nhìn chằm chằm vũ khí của người khác, như bị hâm í.



“À, đúng rồi, quên giới thiệu, ta là Thần Hư Tử, là người trông coi cái miếu này...coi như là thần, cũng là quỷ.” Ông ta cười ha ha nói.



Thấy Hàn Tam Thiên nghi hoặc, ông ta tiếp tục nói: “Ta cũng xứng đáng được gọi là thần mà cũng có thể xem ta là quỷ.”



Hàn Tam Thiên gật đầu, tùy vậy, là thần hay quỷ cũng chẳng có liên quan gì đến mình.



Nếu như ông ta là người trông coi cái miếu này, vậy có nghĩa là muốn biết Kim Thân đang ở đâu, hỏi ông ta là được rồi: “Nếu đã như vậy, tôi muốn hỏi Kim Thân của Thú Vương đời trước có phải đang ở đây không ?"



Ông ta không hề cảnh giác, cười ha ha nói: “Không sai, từ lúc miếu được dựng lên, ta đã ở lại nơi này, phụ trách bảo vệ Kim Thân và trấn áp ngàn vạn vong hồn bên dưới cái miếu này. Hàn thượng nhân, không lẽ ngươi đến để lấy Kim Thân?”



Hàn Tam Thiên thấy ông ta thẳng thắn nên cũng không giấu giếm: “Đúng vậy.”



"Là vì con thú này?” Ông chỉ về phía Tiểu Bạch, sau đó lắc đầu: “Vậy thì khó mà phụng mệnh.Tuy là con thú này ngươi đã thu phục nhưng ngươi nên biết nó rất nham hiểm giáo hoạt, đời trước còn rất hung ác. Nếu như đưa Kim Thân cho nó, rất có thể sẽ có hậu quả không lường.”



"Tiền bối ông hiểu lầm rồi, thực ra lần này tôi tới lấy Kim Thân không phải vì con thú nhỏ này mà là vì cứu người.” Hàn Tam Thiên vội nói.



"Cứu người?" Thần Hư Tử nhíu mày nói.



"Không sai." Hàn Tam Thiên liền nói đại khái tình hình của Tần Sương lại cho ông ta nghe.



Sau khi Thần Hư Tử nghe xong, vẫn kiên quyết lắc đầu: “Thật ra mà nói, ta có thể cứu nàng, dù sao thì nàng cũng là đồng môn với ta."



Hàn Tam Thiên không hiểu: “Tiền bối, nếu đã là đồng môn, vậy tại sao lại không được?”



"Bởi vì ta là người của Hư Vô Tông, nàng cũng là người của Hư Vô Tông, vậy thì phải tuân thủ qui tắc của Hư Vô Tông. Từ khi chùa Tử Linh được xây dựng đến nay, Hư Vô Tông đã có lệnh cấm bất cứ đệ tử nào trong môn phái tự ý vào miếu, càng không cần nói đến việc động đến đồ trong miếu.” Thần Hư Tử tiếp tục từ chối.



"Tiền bối, quy củ là chết, con người mới là sống.Bây giờ cứu người mới là quan trọng, không phải sao?" Hàn Tam Thiên gấp gáp nói.



Thần Hư Tử lắc đầu: “Hàn thượng nhân, ngươi làm vậy không phải cứu nàng mà là đang hại nàng. Hư Vô Tông của tôi tuy không tính là môn phái lớn nhưng ít nhất cũng là chính phái.Nếu ngươi đặt Kim Thân của Thú Vương lên người nàng, cứ cho là nàng còn sống nhưng sẽ khó chịu hơn cả cái chết."



"Tại sao?"





"Thú Vương đã hấp thụ hồn phách của hàng vạn yêu thú, hơn nữa còn dùng máu để luyện thân hình. Kim Thân kia vô cùng tà ác, ma khí rất nặng. Nàng là đệ tử chính môn, nếu trên người mang thứ có hơi thở yêu thú, ngươi cho rằng Hư Vô Tông sẽ bỏ qua cho nàng sao? Từ xưa đến nay, chính tà đã không thể cùng đứng chung với nhau được rồi."



"Tôi thấy ông rõ ràng là nói bừa. Chính tà, chính tà! Tôi hỏi ông, cái gì mới là thiện, cái gì mới là ác?” Hàn Tam Thiên tức giận nói.



“Vậy thượng nhân hiểu như thế nào?” Ông lão nhẹ giọng hỏi.



"Tôi thấy lòng người mới là chính tà. Một danh môn chính phái, tâm thuật bất chính còn tính là chính sao? Một con người xuất thân yêu tộc, cả người yêu khí mà tâm có thiên hạ tính là tà sao?”



"Ngươi nói không sai nhưng miệng người đáng sợ, những người khác cũng sẽ nghĩ như vậy sao?”



Hàn Tam Thiên nghẹn lời.Có lúc thành kiến của con người nó giống như một ngọn núi lớn, không chuyển được, không dời được, lại còn có thể ép người ta không thở nổi.



Nếu như Kim Thân yêu khí quá nặng, Tần Sương hấp thụ sẽ bị yêu khí xâm nhập cơ thể, đến lúc đó tất nhiên sẽ nhận hết mọi ánh mắt dèm pha, thậm chí bị trục xuất khỏi Hư Vô Tông.



"Trừ phi...”



"Trừ phi cái gì?"



"Trừ phi người đồng ý chăm sóc cô ấy.” Ông lão nhẹ giọng nói.



Hàn Tam Thiên lập tức gật đầu: “Tôi đương nhiên sẽ chăm sóc cô ấy.”



"Tôi nói chăm sóc không chỉ là một lúc, có thế là mười năm, có thể là một trăm năm, cũng có thể là mãi mãi mãi mãi.”



Hàn Tam Thiên ngây người.Lời này có ý gì? Không lẽ cứu một người, còn phải gộp luôn cả bản thân mình vào luôn sao?



"Ngươi có búa Bàn Cổ, trong cơ thể còn có một cố kim quang vô cùng mạnh mẽ, sức mạnh này có thể áp chế bất kì hơi thở tà ác nào trên thế gian.Vì vậy, chỉ có ngươi mới có thể giúp cô ấy áp chế yêu khí trong cơ thể."



"Nhưng tôi không biết vận dụng sức mạnh trong cơ thể, làm sao cứu được?” Hàn Tam Thiên ngạc nhiên nói.



"Có hai loại, một loại là nhanh chỉ cần vài năm là được, còn một loại rất dài, làm không tốt có khi cần cả đời.” Ông lão nhẹ giọng nói.



Hàn Tam Thiên sững sờ: "Nhanh là như thế nào, chậm là như thế nào?”



“Nhanh cần nam nữ song tu, có thể tự âm dương tương thông, mượn năng lượng hấp thụ của ngươi, áp chế năng lượng của nàng.”



Hàn Tam Thiên đầu đầy mồ hôi: “Còn chậm thì sao?”



Ông lão cười, tùy tiện nhấc tay, một cuốn sách chầm chậm bay tới trước mặt Hàn Tam Thiên: "Đây là công pháp Lạc Vũ Thần Kiếm, là một loại kiếm pháp mà ta thường luyện, chia thành hai bộ phận âm dương.Nếu như ngươi muốn cứu nàng, chờ sau khi nàng hấp thụ Kim Thân xong thì phải luyện kiếm pháp phần dương, còn ngươi phải luyện phần âm."



“Lúc kiếm pháp giao hội, hơi thở hai người đồng bộ, như vậy nàng có thể hấp thu được năng lượng kim sắc của ngươi, thậm chí áp chế yêu khí trong người nàng. Đây chính là chăm sóc mà ta nói.”



Hàn Tam Thiên suy nghĩ trong chốc lát, rồi dứt khoát cắn răng đồng ý. “Tôi chọn cái sau.”



Tần Sương vì mình nên mới bị trọng thương, cho dù cô ấy có tàn phế, Hàn Tam Thiên cũng sẽ vì đạo nghĩa mà không chùn bước chăm sóc nàng. Nhưng cái phía trước là phản bội Tô Nghênh Hạ, chuyện này chắc chắn không được, còn chuyện học kiếm pháp thì không sao.



Trong mắt ông lão hiện lên nụ cười không dễ nhìn thấy, tiếp tục nghiêm mặt nói: “Vậy được, ta có thể đưa Kim Thân cho ngươi, nhưng ta có một điều kiện.”



Mời bạn đọc truyện trên truyện88.net
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Chàng Rể Siêu Cấp
  • 5.00 star(s)
  • Tuyển Thanh
Review Chàng Rể Siêu Cấp
  • Đang cập nhật..
Chàng rể siêu phàm
Chàng rể siêu cấp convert
  • 5.00 star(s)
  • Tuyệt Nhân / Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ
Chàng Rể Đỉnh Cấp
  • KK Cố Hương

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom