• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Chàng Rể Siêu Cấp (110 Viewers)

  • Chap-1698

Chương 1698: Kim Thân




“Tứ tượng, bắt quái, vậy tiếp theo sẽ là lưỡng nghi rồi."



Hàn Tam Thiên cười xong, lấy phần đầu tượng thần bên trái làm càn, phần chân tượng thần bên phải làm khôn, sau khi tìm được điểm trung tâm, thúc đẩy một đạo năng lượng đánh tới.



Công kích vừa đến, hai bức tượng liền biến thành hư vô, một hình bát quái lớn xuất hiện trước mặt Hàn Tam Thiên.



Bát quái mở ra, Hàn Tam Thiên bước vào bên trong.



Vừa vào bên trong, mùi máu tanh đã đập vào mặt. Trước mặt Hàn Tam Thiên, là một đường hầm rộng khoảng một mét, uốn lượn quanh co, không biết dẫn đến đâu.



Vừa bước chân vào đã nghe được tiếng vọng trong đường hầm, nghe như tiếng bước chân, lại giống như có người xì xào bàn tán, lại như tiếng khóc nỉ non, lại như tiếng thở đau đớn.



Nhưng trong đó lại chỉ có một mình Hàn Tam Thiên, không biết âm thanh từ đâu truyền đến, giống như trong đường hầm, lại giống như ở sau lưng Hàn Tam Thiên.



Vì trong đường hầm quả tối, Hàn Tam Thiên luôn phải vịn vào thành đường hầm chậm rãi đi vào bên trong, nhưng dọc đường đi, Hàn Tam Thiên luôn cảm giác trên tay có thứ gì đó kì lạ.



Anh tiếp tục sờ sờ thử, thành đường hầm rất gồ gề, mượn quả cầu lửa trên tay nhìn xem, lập tức kinh ngạc đến toát hết mồ hôi lạnh.



Đây không phải là vách tường, hay nói cách khác, vách tường này không phải được tạo thành bằng sỏi đá mà là được tạo thành từ vô vàn gương mặt vặn vẹo dữ tợn.



Bọn họ có cười, có hét, có khóc, như một bầy cá trạch, chen chúc ở đó chui tới chui lui.



Hàn Tam Thiên có thể xem là một người có tâm lí khá mạnh mẽ, nhưng thấy cảnh này vẫn không nhịn được,suýt chút nữa nôn mửa.



Cố nén cảm giác buồn nôn, Hàn Tam Thiên gấp rút tiến vào bên trong.



Chỉ chốc lát sau, Hàn Tam Thiên đột nhiên ngừng lại, bời vì lúc này anh bỗng nhiên để ý thấy dưới chân mình có chút tro tàn.



Nếu như đoán không sai, đây chắc là lúc nãy mình cầm lửa soi lên vách tường, do giật mình, lửa văng ra nên vách tường bị đốt rơi ra thôi.



Vậy cũng có nghĩa là mình đi lòng vòng nửa ngày vẫn còn ở chỗ cũ.



Mê cung!



Hàn Tam Thiên lập tức nhướng mày.



Tiếp theo, anh bỗng nhiên bật cười, không đi nữa, chậm rãi ngồi xuống ngay tại chỗ.



Tâm tịnh tắc tự nhiên, lúc này Hàn Tam Thiên thu lại tất cả tạp niệm, tiến vào trạng thái minh tưởng.



Mười lắm phút sau, trước mắt đột nhiên bừng sáng, Hàn Tam Thiên lại trở lại miếu, chỉ là tuy rằng miếu bây giờ và lúc nãy nhìn qua vẫn như nhau nhưng ánh sáng lại hoàn toàn khác.



Trong đường hầm sâu uốn lượn, vách tường lại đầy mặt người dữ tợn.Cứ cho là người can đảm hơn nữa, trong hoàn cảnh như vậy, đều sẽ hoảng sợ mà buồn nôn, bởi vậy anh chắc chắn muốn nhanh chóng rời khỏi nơi đó.



Nhưng mà càng muốn trốn, lại càng trốn không thoát.





Lưỡng nghi quy nhất, Hàn Tam Thiên kịp thời hiểu được đạo lí này, vì vậy nín thở tập trung tư tưởng, lòng không tạp niệm.



Tuy Hàn Tam Thiên không tính là rất mạnh nhưng tâm tính cùng ý chí tinh thần lại hơn người, Hàn Tam Thiên lại thông minh tuyệt đình, trên người có nhiều loại kì ngộ. Trong mắt người thường thì những thứ như tứ tượng, bát quái, lưỡng nghi sẽ biến thành khó khăn rất lớn, nhưng đối với Hàn Tam Thiên cũng chỉ như giải đố mà thôi.



"Kim Thân, chủ nhân, là Kim Thân của ta.”



Phía trên đỉnh, ở bên trong có một đống đầu lâu xương khô nằm đó, toàn thân là vàng, bị cột chặt bởi chỉ đỏ, bảy huyệt vị trên cơ thể bị hoàng phù phong ấn.



"Đây không phải là người sao?” Hàn Tam Thiên ngạc nhiên nói.



"Chủ nhân, ta tu luyện đến bất tử bất diệt, biến thành người còn khó sao?” Tiểu Bạch nói.



Hàn Tam Thiên đột nhiên bật cười nói: "Cho nên, mày là thú nhân vĩnh viễn không cúi đầu, trừ khi bao ăn bao ở?”



Tiểu Bạch ngơ ngác nhìn Hàn Tam Thiên, không giải thích, cũng lười giải thích, chỉ vào Kim Thân nói: "Ta đi xem xem.”



Nói xong, Tiểu Bạch liền đi tới chỗ Kim Thân, vừa đi tới bốn trụ trung tâm, trong miếu bỗng nhiên nổi lên sấm sét dữ dội, một tia sét từ nóc nhà đánh xuống, đánh thẳng vào Tiểu Bạch!



"Đoàng!"



Tuy Tiểu Bạch có thần thức hơn người, nhưng đối mặt với tia sét đột ngột xuất hiện này vẫn trốn không thoát, nhất thời bị kinh sợ.



Nó khẳng định nếu thứ này mà đánh trúng mình thì nó lập tức phải luân hồi chuyển kiếp lần nữa.



Mà ngay lúc này, Hàn Tam Thiên đột nhiên xông lên, giơ cái búa trong tay lên đỡ, lôi điện và búa giao tranh, áp lực to lớn đè lên chiếc búa làm Hàn Tam Thiên đổ mồ hôi lạnh.



“Chủ nhân!” Tiểu Bạch quay lại nhìn, thấy Hàn Tam Thiên đỡ tia sét lại hộ mình thì sững sờ tại chỗ.



Chạy đến nơi này, thực ra bản thân Tiểu Bạch cũng có tính toán, đó là nhờ Hàn Tam Thiên giúp đỡ vào trong miếu, tìm Kim Thân. Nó tìm Kim Thân không phải vì Tần Sương, đơn thuần là vì thực lực của bản thân mình.



Có được sức mạnh của Kim Thân cùng với thần thức của mình, cho dù không thể khôi phục được bằng thời kì cường thịnh nhưng ít ra cũng có thể trở thành cao thủ một phương.



Lúc đó sẽ có thể rời khỏi Hàn Tam Thiên, lần nữa ngồi lên ngôi vị Thú Vương của mình.



Nhưng Tiểu Bạch vốn cho rằng đã trải qua hết các cơ quan, tiếp theo chắc chắn sẽ bình an vô sự, lại bởi vì quá vội vàng mà không để ý đến trong miếu vẫn còn cơ quan.



Hơn nữa là thiên lôi đáng sợ!



“Búa Bàn Cổ?" Lúc này, trong miếu đột nhiên vang lên một giọng nói.



Âm thanh kia vô cùng vang dội, rất mạnh mẽ, thậm chí vọng lại trong miếu hồi lâu, không ngừng vang vọng.



“Kỳ tài ngút trời, kỳ tài ngút trời, đây đúng là tạo hóa trêu người. Ta đợi một người có duyên, chỉ không ngờ đợi được một người mạnh hơn cả mình, ha ha ha, ha ha ha!”



Mời bạn đọc truyện trên truyện88.net
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Chàng Rể Siêu Cấp
  • 5.00 star(s)
  • Tuyển Thanh
Review Chàng Rể Siêu Cấp
  • Đang cập nhật..
Chàng rể siêu phàm
Chàng rể siêu cấp convert
  • 5.00 star(s)
  • Tuyệt Nhân / Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ
Chàng Rể Đỉnh Cấp
  • KK Cố Hương

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom