• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Chàng Rể Siêu Cấp (87 Viewers)

  • Chap-1670

Chương 1670: Còn sống để đi ra




Nàng ta đột nhiên hét lên một tiếng, có những đồ đệ nhát gan liền ném kiếm chạy về, Nhược Vũ và Tần Sương đều cùng nhau rút kiếm ra để chuẩn bị tấn công.



Đúng lúc này, bỗng nhiên Vân Động ở phía xa xa có động tĩnh.



Lâm Mộng Tịch giống như gặp phải kẻ địch lớn, trên trán nàng ta bắt đầu toát mồ hôi, có lẽ các đệ tử không biết rõ, nhưng trong lòng nàng ta lại vô cùng rõ ràng, một khi có cái gì đó đi từ trong ra Từ Vân Động, rất có thể Tứ Phong sẽ phải nghênh đoán một trận gió tanh mưa máu.



"Các đệ tử, chuẩn bị ra trận!"



Lâm Mộng Tịch khẽ quát một tiếng, Cương Miêu vừa mới đứng dậy để chuẩn bị ra tay, nhưng đột nhiên lại sửng sốt ngay tại chỗ.



Khi tất cả mọi người vẫn còn đang run rẩy, đột nhiên của động Từ Vân Động lại đi ra một người nam nhân để trần nửa người trên, rất nhanh Tần Sương đã phát hiện ra người nam nhân ở trước mắt nàng này vô cùng quen mắt, nhìn kỹ lại mới thấy, khiến nàng sợ đến ngây người.



Đây không phải là Hàn Tam Thiên sao?



Sao anh ta lại từ trong Từ Vân Động đi ra?



Cũng kinh ngạc giống như nàng, còn có các đệ tử của Tứ Phong, ngay cả Lâm Mộng Tịch cũng giống như thế.



"Từ Vân Động kia chính là tử địa của Tử Phong chúng ta, mấy chục năm nay, không biết đã có bao nhiêu đệ tử của môn phái phải mất mạng bên trong động này, sư phụ và các trưởng lão cũng đã nói rất nhiều lần, người đi ra từ trong Từ Vân Động chính là một quái vật giết người không chớp mắt, hơn nữa còn có tu vi rất cao, nhưng mà Hàn Tam Thiên cũng chỉ là một tên nô lệ mà thôi, sao hắn ta có thể sống sót mà đi ra đó được."



"Đúng vậy, Từ Vân Động luôn có vào mà không có ra, nhưng mà hắn ta lại ra được, hắn ta không thể nào có khả năng còn sống mà đi ra ngoài được."



"Chuyện này đúng là không thể tưởng tượng được, hay là vì Hàn Tam Thiên là một tên nô lệ có thân phận quá thấp kém, thấp kém đến mức ngay cả quái vậy cũng khinh thường giết hắn ta không?"



"Nói cũng có lý, chỉ có thể như thế mới có thể giải thích được tất cả mọi chuyện, vì sao một tên nô lệ như Hàn Tam Thiên lại có thể còn sống mà đi ra



được."



Lâm Mộng Tịch nghe tất cả những thứ mà các đệ tử đang thảo luận, trong đầu nàng cũng có cả trăm câu hỏi chưa có đáp án.



Lấy tính cách của nàng ta, thì không thể nào có thể buông tha cho người của Tử Phong được, cho dù Hàn Tam Thiên là một tên nô lệ, nhưng cũng không chắc rằng Hàn Tam Thiên có nói ra thân phận thật của bản thân hay không, mà nàng biết người kia cũng không hay lý sự, hơn nữa còn vô cùng kích động, chỉ cần Hàn Tam Thiên đi vào, nàng ta sẽ không cần nói chuyện mà giết Hàn Tam Thiên ngay.



Trong mấy chục năm nay, cho đến bây giờ vẫn luôn là như thế.



Ở trong mắt nàng ta, đệ tử của Tứ Phong, giống như khi tuyết lờ thì không có một bông tuyết nào là vô dụng cả.



Sao nàng ta có thể bỏ qua cho Hàn Tam Thiên được chứ, hay là Hàn Tam Thiên đánh nàng ta?



Nhưng đến khi nghĩ lại, Lâm Mộng Tịch lại cảm thấy suy đoán này là quá buồn cười, Hàn Tam Thiên chính là một tên nô lệ, sao có thể đánh nàng ta được chứ!



Nhưng sự thật là như vậy, Hàn Tam Thiên đúng thật là đi ra một cách rất ung dung.



Nhìn thấy nửa cơ thể trần trụi kia của Hàn Tam Thiên, nhưng Tần Sương cũng không hề cảm thấy xấu hổ, bởi vì trong đầu của nàng đều là những câu hỏi giống như những người khác.



Sao hắn ta có thể đi ra được?



Hàn Tam Thiên đi ra khỏi cửa hang động, anh cũng rất hoảng sợ trước trận thế của Tứ Phong.



Trở lại trong điện, sự trở về của Hàn Tam Thiên khiến cho tất cả các Phong phải xôn cao, ngoại trừ Nhược Vũ vẫn còn đang mang các đệ tử canh gác bên ngoài Từ Vân Động ra, còn lại tất cả các đệ tử khác đều tụ họp lại trong điện, bên ngoài điện, một đám nô lệ lớn cũng đang đứng, đối với bọn họ mà nói, Hàn Tam Thiên chính là anh hùng của bọn họ, thân là một tên nô lệ, vậy mà lại có thể đi ra từ trong Từ Vân Động, đây quả đúng là một kỳ tích, là một hành động vĩ đại, là ánh sáng của đám nô lệ bọn họ.





"Hàn Tam Thiên, bổn tọa có thể hỏi người một vấn đề hay không?"



Cái đầu xinh đẹp của Lâm Mộng Tịch tràn đầy những câu hỏi.



"Sư phụ muốn hỏi tôi, là sao có thể đi ra từ trong Từ Vân Động đúng không?"



Đối với vấn đề này, Hàn Tam Thiên chỉ cười cười.



Mỗi người đệ tử đều hận không thể kéo dài cái lỗ tai ra, để nghe một chút rốt cuộc là Hàn Tam Thiên đã làm điều ấy như thế nào.



"Đúng vậy, Hàn Tam Thiên, hãy nói cho chúng ta biết về huyền thoại mà người đã trải qua đi, chúng ta rất là muốn biết."



Lúc này, có người nô lệ kích động to gan hô lớn lên.



Chính nhờ câu nói này của nọ, ngay lập tức đã khiến cho tất cả cả nô lệ kích động lên:



"Đúng vậy, Hàn Tam Thiên, nói ra đi, từ nay về sau, ngươi chính là tấm gương của tất cả mọi người."



"Ha ha, có phải là sau khi đi vào rồi, ngươi phải trải qua một phen trời đất mù mịt, cuối cùng, tên quái vật trong Từ Vân Động bị bại dưới tay ngươi đúng không."



Nhìn thấy các nô lệ càng ngày càng ồn ào, lúc này Chiết Hư Tử mang vẻ mặt phức tạp trừng mắt liếc nhìn Hàn Tam Thiên một cái, sau đó vọt đến trước đại điện, tức giận không kiên nhẫn nói:



"Đi đi đi, đều cút sang một bên hết cho ta, sao Hàn Tam Thiên có thể đánh bại quái vậy ở trong Từ Vân Động được chứ, rõ ràng là tên quái vật kia chế thân phận của Hàn Tam Thiên quá thấp, ngay cả giết cũng không đáng để cho nó giết, chỉ sợ sẽ cảm thấy ô uế tay của chính mình.



Ngay lập tức những người nô lệ liền la ó phản đối Chiết Hư Tử, khiến cho Chiết Hư Tử tức giận đến mức phải hét lớn:



"Sao hả, các ngươi muốn tạo phản có đúng không?"



Bình thường đám nô lệ này có bao giờ dám làm như vậy đâu, tất cả đề là do tên khốn Hàn Tam Thiên gây ra.



Nhưng mà, đám đệ tử và Lâm Mộng Tịch ở trong đại điện lại không hề có hứng thú với chuyện này, ngược lại chỉ là nhìn chằm chằm vào Hàn Tam Thiên, hi vọng có thể đạt được đáp án mà bọn họ mong muốn từ anh.



Hàn Tam Thiên cười, gật đầu nói:



"Đúng thật là giống như những gì mà Chiết Hoả Tử sư huynh đã nói, nó cảm thấy giết loại mạng hèn hạ giống như tôi, chỉ khiến cho tay nàng ta thêm ô uế, cho nên sau khi tôi đi vào rồi, nàng ta liền để cho tôi đi ra.”



Anh cũng không muốn gây thêm nhiều rắc rối, đúng lúc Tiết Hư Tử giúp anh nghĩ ra một cái cớ rất tốt.



Huống hồ, anh cũng không muốn phải giải thích quá nhiều, bởi vì lấy thân phận và địa vị thấp kém của anh mà nói, cho dù Hàn Tam Thiên có nói cái gì, thì những đệ tử này cũng sẽ nghi ngờ anh, nếu đã như thế thì không nói sẽ tốt hơn.



Không ai sẽ đồng ý tin tưởng một người còn có thân phận thấp kém hơn mình, lại có thể làm được chuyện mà bọn họ không thể nào làm được.



"Thật sao?"



Lâm Mộng Tịch nhíu mày hỏi.



Mời bạn đọc truyện trên truyện88.net
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Chàng Rể Siêu Cấp
  • 5.00 star(s)
  • Tuyển Thanh
Review Chàng Rể Siêu Cấp
  • Đang cập nhật..
Chàng rể siêu phàm
Chàng rể siêu cấp convert
  • 5.00 star(s)
  • Tuyệt Nhân / Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ
Chàng Rể Đỉnh Cấp
  • KK Cố Hương

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom