• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full [Zhihu] Tôi đã xuyên thành nữ phụ độc ác (1 Viewer)

  • Chương 2

"Chị Tử Thanh, chị thực sự sẽ từ chức à?"

Người hỏi là Nguỵ Lộ, tôi nghĩ một chút, hình như là người quen biết của Lâm Tử Thanh trong nhóm thư ký. Tôi gật đầu, cũng không rõ mối quan hệ giữa Lâm Tử Thanh và cô ấy thế nào, không tiện mở lời.

"Từ chức là tốt! Khỏi để cho ngài Trình hàng ngày cạnh khóe chị! Với khả năng, thân phận và địa vị của chị, chị làm gì không thành công chứ, tại sao nhất quyết phải đến Trình thị làm cái thư ký tầm thường. Nhưng, tại sao chị lại đột nhiên muốn từ chức?"

Nghe giọng điệu này, hình như là khá thân thiết với Lâm Tử Thanh...

"Chán ngấy mà thôi, cô cũng nói, với địa vị và khả năng của tôi đi đâu chẳng được chứ? Tại sao tôi phải tự hạ mình làm cái thư ký tầm thường ở đây?"

Tôi thu dọn đồ đạc, thực ra cũng không có nhiều thứ để mang, tài liệu của công ty không thể mang đi, chỉ là một số vật dụng cá nhân.

Lâm Tử Thanh là người nghiện công việc đúng nghĩa, vật dụng cá nhân cũng không nhiều.

"Chỉ là bỗng nhiên tỉnh ngộ thôi, anh ta lại không thích tôi, tôi hạ mình xuống bụi đất để ai xem? Hành động ngu ngốc như thế chỉ khiến bản thân cảm động, không thể làm người khác cảm động."

"Chị đã suy nghĩ kỹ thì tốt."

Nguỵ Lộ không nói thêm gì nữa, trở về vị trí của mình, chuẩn bị tài liệu cho cuộc họp buổi chiều. Tôi chán chường cầm điện thoại chơi, Lâm Tử Thanh thực sự là một người tự giác đến không ngờ, trong điện thoại không có một trò chơi nào, thậm chí toàn là ứng dụng như TED, BBC Radio...

Mẹ kiếp, bà đây đã tuyệt vời như thế còn rất cố gắng.

Bỗng nhiên có tin nhắn WeChat đến, ghi chú là... Lão Lâm? Tôi lặng người đi trong giây lát, đây có phải là biệt danh Lâm Tử Thanh dành cho bố cô không? Có phải hơi tuỳ tiện không...

Nghe xong vài tin nhắn thoại dài 59 giây, tôi đã hiểu, Lão Lâm siêu lải nhải hơn cả Đường Tăng. Hình như là ông đã nhận được một số tin tức, nghe nói tôi sẽ từ chức, vội vàng bày tỏ sự quan tâm.

Nghĩ lại cũng đúng, quán cà phê lúc nãy ngay dưới tòa nhà của Trình thị, bên trong chủ yếu là nhân viên của Tập đoàn Trình, lại cộng thêm là giờ ăn trưa, người rất đông. Còn Lão Lâm rất quan tâm đến con gái, chắc chắn cũng luôn chú ý đến những chuyện xảy ra ở Trình thị, nên ngay khi nghe nói có chuyện liền gửi điên cuồng tin nhắn WeChat.

Tôi gọi lại một cuộc điện thoại, kiên nhẫn giải thích rằng tôi không điên, không bị kích động, cũng không bị ai bắt nạt...

"Không sao thì tốt, không sao thì tốt, Tử Thanh à, bố rất lo cho con, con từ nhỏ đã rất cố gắng, luôn là người xuất sắc nhất, chỉ là, chuyện tình cảm không thể miễn cưỡng...".

Giọng điện thoại Lão Lâm có chút xúc động, cảm giác giây tiếp theo lại muốn bắt đầu giảng đạo. Tôi vội vàng cắt ngang lời ông, đã gần đến giờ làm việc, tôi còn phải vội vàng đến bộ phận nhân sự làm thủ tục nữa!

"Bố, con biết rồi. Trước đây là con không hiểu chuyện, làm bố mẹ lo lắng, sau này con sẽ không như vậy nữa. Thế giới này không chỉ có mình Trình Phong là đàn ông, con sẽ không chỉ treo mình trên một cây."

"Con gái à... con thực sự không bị kích động à?"

"Bố yên tâm đi, con bây giờ tốt lắm, tỉnh táo lắm, bố nếu không yên tâm, tối nay về nhà bố tự xem con sẽ biết. Được rồi, bên này con phải làm việc rồi, con vội đi bộ phận nhân sự làm thủ tục đây. Không nói nữa bố ạ, từ chức quan trọng lắm."

"À, đúng, từ chức quan trọng... Con gái à, con đã suy nghĩ kỹ thì tốt..."

Tôi cúp máy giữa một loạt lời lải nhải, lấy đơn xin từ chức đã in sẵn đi đến bộ phận nhân sự làm thủ tục.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom