• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full [Zhihu] Người mẹ tâm thần 精神病母亲 (1 Viewer)

Advertisement
Advertisement
  • Phần V

21

Ch*t tiệt!

Tên nhóc kh/ố/n n/ạ/n này thật sự quá xấu xa!

Bản thân không cống hiến vô tư như tôi, lại giễu cợt con trai tôi, sao nó dám!

Trơ mắt nhìn con trai bị cậu ta gây rối, sỉ nh/ụ/c, tôi tức giận đến mức không nhịn được run rẩy.

Nhưng cảnh tượng kế tiếp.

Giống như một chiếc đinh thép từ trên trời rơi xuống và ghim thẳng vào tôi ngay tại chỗ.

Chỉ thấy con trai ngẩng đầu liếc nam sinh kia một cái: "Nói nhiều như vậy, mày cũng muốn uống nước ngô?"

Nam sinh lộ ra biểu tình buồn nôn.

"Th/ú/i lắm! Cái thứ buồn nôn đó có cho tiền tao cũng thấy g/ớ/m!"

Con trai cười nhạt một tiếng, cầm bình giữ nhiệt đứng lên đi thẳng đến chỗ cây xanh phía sau lớp học.

Sau đó, đổ cốc nước ngô mà tôi đã dày công bóc từng lớp màng bằng tay vào chậu hoa, không để lại một giọt nào.

"Đây không phải trùng hợp sao? Tao cũng cảm thấy rất ghê t/ở/m."

Hành vi và lời nói của con trai, không thể nghi ngờ giống như một tia sét đánh thẳng vào đầu tôi.

Sao nó có thể? Sao nó có thể?

Đó rõ ràng là tình yêu của tôi dành cho nó, tình mẫu tử vĩ đại và vị tha nhất, tình yêu của mẹ dành cho nó, sao nó có thể nói những lời như vậy!

"Úi? Đổ hết à? Nếu biết cục cưng của mình là kẻ vô ơn bạc nghĩa không có lương tâm như vậy, mẹ mày sẽ đau lòng biết bao?"

Nam sinh trêu chọc cười trên nỗi đau của người khác.

Người con trai im lặng quay về chỗ ngồi rồi ngồi xuống, thoạt nhìn giống như không định nói chuyện với nam sinh nữa.

Nhưng đối phương hiển nhiên không muốn dừng lại ở đó, cậu ta lại đẩy bả vai con trai, giọng điệu muốn ăn đòn tiếp tục nói.

"Ôi, cục cưng học giỏi, mày có biết không? Chuyện mẹ mày đích thân kì cọ thân thể cho mày trong ký túc xá nhân viên đã lan truyền khắp trường chúng ta rồi."

"Lớn như vậy còn bị mẹ lột sạch ngay trước mặt người ngoài, mày rất hưởng thụ đúng không?"

22

Đứa con trai trước đó vẫn bình tĩnh đột nhiên thay đổi sắc mặt, thoáng cái nhảy ra khỏi chỗ ngồi, túm lấy cổ áo nam sinh kia và nghiêm khắc tra hỏi.

"CMN sao mày biết!?"

Khi nghe những lời của con trai tôi, tôi choáng váng ngay tại chỗ.

Từ khi nó còn nhỏ, để ngăn cản nó học những điều không tốt, tôi sẽ không bao giờ cho phép bất cứ ai nói những lời t/h/ô t/ụ/c trước mặt con trai, dù ở nhà hay bên ngoài.

Để bồi dưỡng đức tính tốt đẹp cho nó, tôi thậm chí có thể siêng năng gọi điện thoại, gửi email khiếu nại những bộ phim hoạt hình sẽ dạy hư trẻ em, đồng thời cũng sẽ nghiêm khắc quản lý thời gian xem tivi và thể loại phim nó xem, nhưng bây giờ, nó lại có thể nói thẳng những lời th/ô t/c khó nghe này.

Rốt cuộc là ai dạy hư con trai tôi!

Mắt tôi đảo quanh những học sinh khác trong lớp của con, trong lòng càng khẳng định chắc chắn chính là những đứa trẻ không đàng hoàng này!

Đang vội vàng tìm ra thủ phạm đã làm hư con trai.

Bỗng nhiên, có một tiếng động lớn từ phía lớp học.

"Bốpp!!!"

Chờ tôi phục hồi tinh thần nhìn lại, chỉ thấy con trai và nam sinh kia đã đánh nhau.

Cho đến bây giờ tôi mới biết.

Con trai tôi, cục cưng ngoan ngoãn của tôi, không chỉ học ch/ử/i th/ề mà còn học cách đ/á/nh nhau như bọn c/ô/n đồ đường phố!

Nhìn con trai vung nắm đấm uy thế hừng hực, tôi không hề cảm thấy tự hào mà chỉ cảm thấy ớn lạnh và thất vọng.

Một quân tử, một quân tử khiêm tốn hiền lành đứng đắn sao lại có thể đ/á/nh nhau ẩu đả với người khác?

Chuyện này sao có thể!

Con trai tôi tuyệt đối không thể biến thành loại người th/ô l/ỗ như vậy!

Trong lớp cũng không thiếu học sinh đến ngăn cản, nhưng đều không có cách ngăn cản hai người.

Nhìn ra được, nam sinh không thể đánh trả lại, rõ ràng rơi vào thế hạ phong trong trận đánh này.

Nhưng rất nhanh, cậu ta đã kịp phản ứng đá văng con trai tôi ra.

Dù vì cái gọi là thể diện mà con trai tôi phải giả vờ chế nhạo tình yêu của tôi trước mặt các bạn cùng lớp.

Mặc dù hành vi đánh nhau chửi thề của nó làm trái tim tôi lạnh lẽo.

Nhưng vào lúc này, với tư cách là một người mẹ vĩ đại, yêu thương con trai mình nhất trên đời, sao có thể trơ mắt nhìn con mình bị đánh!

23

Không hề do dự.

Tôi thét chói tai vọt vào phòng học, buông hết tất cả sự rụt rè và tao nhã, liều mạng túm lấy mặt nam sinh kia, kéo tóc cậu ta.

Trong đầu tôi lúc này chỉ có một điều, đó là không ai có thể bắt nạt con trai tôi trước mặt tôi!

Phàm là có người có ý đồ bắt nạt con trai cục cưng của tôi, cho dù phải liều cái mạng này tôi cũng sẽ bảo vệ cục cưng của tôi bình yên vô sự!

Tôi chính là vị tha như vậy, vĩ đại như vậy, tình nguyện sẵn sàng hy sinh mạng sống vì con.

"Á đù!"

Nam sinh hét lên quái dị, ngã khỏi người con trai tôi.

Cậu ta chật vật che mặt bị tôi cào, vừa lăn vừa bò trốn sang một bên.

"Quả nhiên là cục cưng ngoan của mẹ nha Tần Diệu Thành, đánh nhau còn mang theo mẹ mình đến hỗ trợ, rốt cuộc mày có còn là đàn ông hay không?"

Ngay sau đó, cậu ta lại nói ra một câu khiến con trai thay đổi sắc mặt.

"Mày vẫn chưa biết đâu, Tần Diệu Thành, bức ảnh mày lột sạch quần áo để cho mẹ mày lau thân thể cho mày đã bị tất cả học sinh trong trường nhìn thấy, lớn như vậy còn mặc quần lót hoạt hình, đúng là mắc cười mà!"

Làm sao tôi có thể chịu đựng được việc có người xúc phạm con trai tôi trước mặt tôi như vậy, ngay lập tức bác bỏ.

"Cái thằng ranh con này! Cậu chỉ ghen tị con trai tôi có một người mẹ chăm sóc từng li từng tí như tôi cho nên mới có thể nói những lời khó nghe như vậy! Hâm mộ con trai tôi đến giờ vẫn được xem là cục cưng chứ gì? Cậu chính là kẻ không có ai nuôi mới trở thành một thằng kh/ố/n vô liêm sỉ và vô lý như này!"

Nam sinh hiển nhiên bị tôi chọc họng, trở mình một cái bò từ dưới đất đứng lên, ngay cả bụi bặm trên người cũng không kịp phủi đã hắng giọng hét lên.

"Không ai nuôi? Thay vì giống như tên cục cưng của mẹ này, sắp tốt nghiệp cấp 3 lại bị chính mẹ ruột của mình lột trần trước mặt người ngoài, còn bị khống chế mấy giờ rời giường, mấy giờ về nhà, món ăn không thích ăn cho dù ăn đến ói cũng phải ăn, một người bạn bên cạnh cũng không có, sống như một con rối bị giật dây, từ nhỏ đến lớn lúc nào cũng bị người mẹ vĩ đại như bà không chế, không có chút tự do nào, thế thì tôi thà không có ai nuôi!"

Tôi tức giận đến phát run.

24.

Nếu như bị mẹ cậu ta biết cậu ta có thể nói những lời này, bà ấy nhất định sẽ hối hận khi sinh ra một đứa con như nó!

Nhìn khuôn mặt dương dương đắc ý của nam sinh, tôi hoàn toàn không khống chế bản thân.

“Đừng nói con trai tôi mới 17, 18 tuổi, còn là một đứa trẻ, dù bây giờ nó đã 27, 28 tuổi, là một người đàn ông trưởng thành rồi, đừng nói chỉ là cởi áo, cho dù cởi sạch cũng không thành vấn đề, ai dám có ý xấu với con trai tôi? Tôi có rất nhiều biện pháp đối phó với người đó!”

"Sở dĩ con tôi trở thành một đứa trẻ ưu tú và hoàn hảo như vậy là nhờ sự chăm sóc tỉ mỉ của tôi dành cho nó, trẻ con ở độ tuổi giống như mấy đứa thích ăn và không thích ăn có là gì? Quan trọng nhất là tốt cho cơ thể có biết không hả?"

“Tôi chưa bao giờ hạn chế cục cưng của tôi kết bạn, tôi chỉ không để nó kết bạn với lũ kh/ố/n n/ạ/n vô đạo đức như cậu mà thôi! Loại như cậu rồi sẽ b/ắ/t n/ạ/t bạn học, ở trường học đùa nghịch ra uy, vừa nhìn không khác gì với những tên c/ô/n đ/ồ ngoài đường! Đừng nói thi đại học, sợ là ngay cả tốt nghiệp trung học cũng khó đúng không!"

"Tôi đã đưa ra đề nghị với lãnh đạo nhà trường từ lâu, không nên tiếp nhận những đứa trẻ có thành tích kém và phẩm hạnh không đứng đắn như cậu, đỡ phải làm hỏng những đứa trẻ ngoan khác trong trường, hiện tại xem ra tôi nói đúng chứ đâu có sai!"

"Nói chuyện khó nghe như vậy, lòng dạ á/c đ/ộ/c như vậy, không có chút gia giáo cũng nào, nếu tôi là mẹ cậu nhất định sẽ hối hận khi để lại một khối u á/c tính trong xã hội như cậu!"

Nam sinh châm chọc nói: "Tuyệt đối đừng, tôi cũng không hy vọng có một người mẹ b/i/ế/n th/á/i có ham muốn khống chế như bà."

"Cậu, cậu!"

Tôi chỉ yêu con trai mình, tại sao nó lại nói tôi như thế?

Tôi biết rồi, tôi biết rồi!

Cậu ta chắc chắn không có mẹ, nếu không thì sao cậu ta có thể không biết tình thương của mẹ là như thế nào?

"Khó trách á/c đ/ộ/c như vậy, hóa ra là kẻ đáng thương không có mẹ!"

Tôi lập tức nói.

Nam sinh giống như hoàn toàn bị tôi chọc giận, nhưng cậu ta không tranh đấu với tôi nữa, mà là mặt xanh mét bắt đầu ra tay với cục cưng của tôi.

25

Chuông vào học chợt vang lên.

Vì cuộc ẩu đả bất ngờ này mà học sinh trong lớp trở nên hỗn loạn.

Chờ đến khi tôi định thần lại, chỉ thấy chủ nhiệm lớp của con trai, cùng mấy giáo viên đứng lớp không biết đã đứng ở cửa từ lúc nào.

Vẻ mặt mấy giáo viên đều đặc biệt khó coi.

Tôi lập tức tố cáo: "Giáo viên Cao, năm nào tôi cũng đóng học phí nhiều như vậy, bây giờ còn là công nhân viên chức của trường, sao cô có thể xếp một học sinh không đàng hoàng như lưu manh như vậy vào cùng lớp với con trai tôi? Đây là chuyện gì! Đây là b/ắ/t n/ạ/t học đường! Tôi yêu cầu đuổi học cậu ta ngay lập tức! Hơn nữa, trước đó con trai tôi đã bị thương, bây giờ tôi nghi ngờ rằng những vết thương đó cũng là do tên bụi đời này gây ra--"

"Đủ rồi!"

Chủ nhiệm lớp sắc mặt xanh mét rống lên một tiếng.

Tôi bất mãn nhìn về phía cô ấy, chẳng lẽ đến bây giờ cô ấy vẫn còn muốn bao che loại trẻ con hư hỏng này sao?

"Mẹ Tần Diệu Thành, bạn học Cố Hạo Trạch không phải loại trẻ con như chị nói, thành tích học tập của em ấy vô cùng xuất sắc, lần nào đi thi cũng lọt vào top 3 thành phố, hơn nữa với tư cách là giáo viên chủ nhiệm của em ấy, tôi chưa từng nghe nói đến chuyện em ấy b/ắ/t n/ạ/t bạn học, huống chi là hành vi b/ắ/t n/ạ/t học đường như chị nói, tôi mong chị có thể bình tĩnh, chúng ta ngồi xuống từ từ nói chuyện."

"Thành tích tốt thì thế nào!"

Tôi rất không hài lòng với cách xử lý của chủ nhiệm lớp, con trai bị người ta b/ắ/t n/ạ/t là sự thật, nó giống như một thùng xăng hoàn toàn đ/ố/t lên l/ử/a giận của tôi.

“Thành tích tốt nhưng nhân phẩm không tốt, sau này cậu ta cũng sẽ trở thành khối u á/c tính trong xã hội! Tôi tận mắt nhìn thấy cậu ta s/ỉ nh/ụ/c và khiêu khích cục cưng chúng tôi, nếu không phải tôi ra mặt ngăn lại, không biết cậu ta sẽ làm gì cục cưng của tôi! Cô là giáo viên chủ nhiệm, cô chủ trì công đạo như vậy à?"

"Mẹ Tần Diệu Thành! Xin đừng nói những lời này trước mặt bọn trẻ!"

Giọng của giáo viên chủ nhiệm trở nên nghiêm túc hơn, nhưng trong mắt tôi, biểu hiện này của cô ấy rõ ràng là biểu hiện chột dạ.

Hiện tại người bị b/ắ/t n/ạ/t là con trai tôi, một người ngoài như cô ấy đương nhiên không đau không ngứa, nhưng nếu cô ấy không có biện pháp xử lý công bằng bình đẳng vậy thì tôi sẽ đi tìm người có thể xử lý chuyện này một cách công bằng bình đẳng!

Nghĩ tới đây, tôi nắm lấy tay con trai mình muốn kéo nó ra ngoài.

"Tôi sẽ không nói chuyện với những giáo viên không có đạo đức như cô, tôi sẽ đi gặp trưởng khoa, gặp hiệu trưởng, trường học lớn như vậy, tôi cũng không tin sẽ không tìm được nơi nào có công lý! Cô chờ đó, dám bắt nạt con trai yêu quý của tôi, không chỉ có tên bụi đời này, tôi muốn để cho con sâu làm rầu nồi canh của nghề giáo như cô cũng phải rời khỏi ngôi trường này!"

...
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom