• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Kết hôn chớp nhoáng tổng tài ly hôn đi (30 Viewers)

- Cô đã yêu tha thiết như vậy thì vì sao phải làm nhục anh ấy?



Nhạc Yên Nhi tức giận nói.



- Tôi cũng yêu anh ta nhưng anh ta đối xử với tôi thế nào? Bắt tay với Norman để hủy hoại gia tộc William. Chạy ngược chạy xuôi bao năm chỉ còn từng đó người sống sót, vậy mà anh ta đối xử với tôi như thế đấy!



Giọng Julia đã trở nên cực kỳ hung ác.



Nhạc Yên Nhi nhíu mày, cô liếc nhìn đồng hồ trên tường.



Đã qua năm phút, cô phải kiên trì thêm ít nhất là năm mươi nhăm phút.



Cô cắn môi, đã có ý định.



Nhạc yên Nhi che giấu tất cả những hành vi nhỏ nhặt này, cô bắt đầu mỉm cười, khẽ nói:



- Dạ Đình Sâm không làm sai gì cả, vì William vốn đáng chết. Anh cô rất ghê tởm, là một tên trùm tội phạm, không tự tay giải quyết anh ta chính là việc sai lầm nhất trong đời Norman. Hơn nữa, không chỉ giết William, phải giết cả cô nữa, như thế thì thế giới mới hòa bình được.



- Mày nói gì?



Julia đứng phắt lên, giận dữ quát.



Gương mặt xinh đẹp của cô ta trở nên đáng sợ chỉ trong chớp mắt.



Nhạc Yên Nhi không sợ cơn giận kia, cô tiếp tục nói:



- Cô còn rất ngu ngốc nữa, biết không? Thật ra William không hề muốn cô lấy Dạ Đình Sâm, nếu dùng lời của nước tôi mà nói thì cô chính là người phụ nữ bại gia, cô ở bên Dạ Đình Sâm sẽ khiến tiền đồ của gia tộc William mất sạch, vì cô ngu ngốc, hiểu không?



Cô tự nhận là cô yêu, cô vô tư kính dâng, cô vì Dạ Đình Sâm mà cố gắng, yêu không hối tiếc. Nhưng thực tế thì cô đang mang cả gia tộc ra làm trò đùa! William luôn đề phòng cô, cô biết không? Vậy nên trong nhà William, cô chỉ là một cô chủ chứ không có thực quyền vì anh ta cũng không dám cho cô thực quyền!



Nhạc Yên Nhi siết chặt nắm đấm, nói bừa.



Ở gia tộc William, Julia đúng là không có thực quyền, trước kia Nhạc Yên Nhi từng nghe Dạ Đình Sâm đề cập tới, về sau Bách Quỷ cũng nhấn mạnh việc này, dù Julia lớn lên trong giới xã hội đen, có vẻ rất tàn nhẫn nhưng thực ra cô ta chỉ là con nhãi bốc đồng mà thôi.



Vậy nên dù giới xã hội đen gọi cô ta một câu cô chủ, nhưng thực quyền thì Julia hoàn toàn không có.



Nhạc Yên Nhi không biết vì sao William không giao quyền cho cô ta, lúc này cô cũng chẳng có lòng dạ nào tìm hiểu nguyên nhân chân chính, cô chỉ biết mình thành công chọc giận Julia thì phần thắng của họ sẽ lớn hơn nhiều.



- Mày nói vớ vẩn! Mày câm miệng lại cho tao, nếu không tao sẽ cắt lưỡi mày!



Julia điên cuồng nói, tay đã đặt lên roi, từ từ nắm chặt.



Mắt Nhạc Yên Nhi sáng bừng nhìn cô ta, khi thấy được những động tác nhỏ này, cô lại nói:



- Vì anh trai cô biết nếu giao quyền cho cô thì nhất định sẽ bị Dạ Đình Sâm lợi dụng, đến khi đó gia tộc William sẽ không chịu nổi một đòn. Trên thực tế, cô chỉ là con ngốc, Dạ Đình Sâm khinh thường không thèm lừa cô, cô nên cảm kích mới phải.



- Mày muốn chết à?



Nhạc Yên Nhi chưa nói xong thì Julia đã tức giận cắt ngang, cô ta rút roi, quật mạnh.



Một roi kia quật thẳng vào người Nhạc Yên Nhi, cô mặc áo len nhưng không ăn thua, một roi này làm cô da tróc thịt bong.



Sự đau đớn này làm cô suýt ngất đi.



Nhưng cô cố gắng chịu đựng, cắn nát lưỡi mới có thể tỉnh táo lại.



Đau.



Đau thấu xương.



Julia vừa quất roi này đã thấy hối hận.



Vì cô ta đã đồng ý với Dạ Đình Sâm sẽ đưa Nhạc Yên Nhi tới gặp hắn, hắn muốn thấy Nhạc Yên Nhi bình yên vô sự.



Nhưng lời vừa nãy Nhạc Yên nhi nói là lời mà một người nên nói à? Đáng đời!



Julia cố nén giận rồi sai bảo người bên cạnh:



- Đưa cô ta đi rửa mặt thay đồ sạch sẽ rồi mang đi.



- Cô... cô muốn mang tôi đi đâu?



Nhạc Yên Nhi gượng bò dậy từ dưới đất, cố gắng hỏi.



Julia híp mắt, hung dữ nhìn Nhạc Yên Nhi rồi nói:



- Dẫn cô đi thăm chồng mình, mấy ngày không gặp hẳn là rất nhớ đấy nhỉ?



- Ừ, quả thật là nhớ, cũng thấy mấy người quả là nhàm chán! Biết tôi là uy hiếp của Dạ Đình Sâm nên ai nấy đều như nổi điên lao tới bắt tôi, cảm giác như các người là một đám chó dại, không một chút bản lĩnh nào mà chỉ biết cắn bừa. Julia, cô đường đường là tiểu thư xã hội đen mà không thể dùng thủ đoạn mới lạ hơn à?



Julia mặt đỏ tới mang tai, không phải thẹn mà là tức giận.



Cô ta quanh co lòng vòng mắng mình là chó!



Nhạc Yên Nhi, cô ta lấy gan ở đâu ra?



Nếu Julia lúc này có thể suy nghĩ sâu xa hơn, cô ta sẽ nhận ra vấn đề gì đó, thế nhưng mối hận của cô ta với Nhạc Yên Nhi đã quá sâu sắc, vậy nên cô ta không có thừa lý trí để suy nghĩ sâu thêm nữa.



Cô ta nheo mắt, giơ roi lên, giận dữ chỉ vào Nhạc Yên Nhi:



- Mày câm miệng cho tao, nếu mày còn nói nhảm nữa thì tao sẽ cắt lưỡi mày đấy!



- Cô không dám đâu, nếu cô làm tổn thương tới tôi thì cô sẽ không thể ăn nói với Dạ Đình Sâm được.



- Mày đừng khiêu chiến với sự kiên nhẫn của tao, Nhạc Yên Nhi!



Cô ta gằn từng chữ.



- Julia, tôi biết âm mưu của cô, đơn giản thôi, cô muốn dùng tôi để kiềm chế Dạ Đình Sâm, tôi sẽ không để cô được như ý đâu!



Cô nói bừa một lý do để giảm sự nghi ngờ của Julia, cũng như tăng thêm động lực cho hành động không sợ chết của bản thân.



- Tôi không quan tâm cô ta muốn làm gì, tôi sẽ không để cô làm tổn thương Dạ Đình Sâm! Yêu một người là không muốn để người đó khó xử, sẽ đặt mình vào hoàn cảnh của đối phương để suy nghĩ, cô không hiểu yêu là gì, cô chỉ muốn chiếm hữu thôi! Julia, cô luôn cho rằng tôi không xứng với Dạ Đình Sâm mà? Trên thực tế thì người không xứng với anh ấy là cô!



- Mày... Nhạc Yên Nhi, mày muốn chết rồi, mày cho là tao không dám làm gì mày à?



Julia gầm lên, cô ta lại quật roi xuống đất, tấm thảm lập tức xuất hiện đầy vết rách.



Nếu chúng giáng xuống người thì có thể tưởng tượng ra kết quả.



Nhạc Yên Nhi thầm cắn răng, ánh mắt cô trở nên kiên định lạ thường, tiếp tục nói:



- Cô muốn kết hôn với Dạ Đình Sâm, nằm mơ đi! Tôi không đồng ý! Cô để tôi đi gặp anh ấy chỉ vì muốn làm anh ấy an tâm thôi, tôi không đi.



- Không đi à?



Julia cười lạnh, cô ta lại giơ roi lên, chuẩn xác quấn lấy cổ Nhạc Yên Nhi rồi kéo cô lại gần.



Nhạc Yên Nhi lảo đảo ngã xuống trước mặt Julia, roi quấn rất chặt, nó từ từ cướp đi không khí trong ngực cô, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng lên.



Cô không phản kháng, thậm chí là chẳng giơ tay lên gỡ roi ra, như một lòng muốn chết.



Julia nhíu mày, cô ta không tin có ai yêu được người khác tới độ nguyện đánh đổi cả mạng sống của mình!



Cô ta không yêu Dạ Đình Sâm tới vậy.



Dù mê đắm Dạ Đình Sâm nhưng cô ta vẫn có chừng mực.



Chờ lâu nhưng vẫn không thấy Nhạc Yên Nhi cầu xin tha thứ, thấy cô sắp mất ý thức, Julia vội thả roi ra.



- Muốn chết à? Nghĩ hay lắm! Nếu mày chết thì tao sẽ giết Dạ Đình Sâm để diệt trừ hậu họa!
 
  • Chương 758

Tất cả mọi người đều cố gắng tìm tung tích của Dạ Đình Sâm nhưng chẳng ngờ người từ bỏ sớm nhất chính là Nhạc Yên Nhi, thậm chí cô còn yêu cầu dựng một ngôi mộ để chôn quần áo và di vật của hắn.

Ai cũng kinh ngạc nhưng cô lại cực kỳ bình tĩnh.

Cô không muốn về Anh quốc mà vẫn ở lại thành phố A, cô sẽ ở cùng Vãn Vãn. Ngoài ra, Nhạc Yên Nhi còn hỏi ý kiến Evan, nếu nó muốn ở lại thì cô cũng sẽ xem xét, dù sao cô cũng muốn có người lớn lên cùng con mình.

Dạ Vị Ương và phu nhân Minh Tú muốn tới ở cùng nhưng cô ngăn họ lại, cô nói mình có thể sống tốt, không cần họ lo lắng.

Trên thực tế, đúng là cô tự chăm sóc bản thân rất tốt.

Ngày nào cần đi chụp thì đi chụp, không cần đi thì ở nhà nghiên cứu bữa ăn dinh dưỡng cho trẻ, thích rủ cô bé Đinh Đang tới chơi, cuộc sống vẫn bình thản như cũ, hệt như chưa từng có khoảng nhạc dạo lúc Dạ Đình Sâm tìm thấy mình, cô và Vãn Vãn vẫn sống như trước.

Cả thành phố đều biết Nhạc Yên Nhi là vợ Dạ Đình Sâm, hơn nữa còn là góa phụ, cô đi đến đâu cũng gặp được những ánh mắt khác thường, thấy mãi cũng thành quen.

Vốn muốn đổi nơi ở sang thành phố khác vì Vãn Vãn nhưng Evan có thể bảo vệ con bé nên cô cũng thôi.

Dạ Đình Sâm biến mất ở đây, cô chờ ở đây.

Chờ được thì tốt, không được cũng chẳng sao, đó là chuyện của cô, chẳng liên quan gì tới người khác cả.

Nhạc Yên Nhi ngồi trên giường mãi mới hồi thần, hôm nay là thứ bảy, cô không phải đưa bọn trẻ đi học nên dậy muộn cũng không sao.

Cô bước vào phòng vệ sinh, nhìn thấy gương mặt tái nhợt và vầng trán lấm tấm mồ hôi lạnh, xem ra bản thân đã quá hoảng sợ.

Nhạc Yên Nhi rửa mặt rồi đi làm bữa sáng, chẳng ngờ Evan đã nấu xong, nó cầm nồi trong tay, đeo tạp dề, trông rất ra dáng.

Evan nấu cháo và đi mua sữa đậu nành quẩy, bữa sáng đơn giản nhưng ấm áp.

Ôi, cảm giác mình lại có thêm một đứa con trai!

- Dì ăn trước đi, cháu gọi Vãn Vãn dậy.

Evan đã ở lại đây rất lâu, Francis mãi vẫn chưa về nên cô đã sửa thư phòng thành phòng ngủ cho Evan.

Nhạc Yên Nhi cảm thấy Evan rất đáng thương, cô mắng thầm Francis.

Làm sao cô biết được chẳng phải Francis không về, mà là không về được!

Evan muốn ở bên Vãn Vãn trong thời gian con bé gặp khó khăn nên đã giăng bẫy cả ông chú mình luôn.

Nhạc Yên Nhi ăn xong rồi đưa hai đứa trẻ tới nhà Đinh Đang, còn cô thì về đi làm.

Chẳng mấy chốc đã tới studio, còn chưa vào cô đã nghe thấy tiếng nói.

- Cô Tả tới rồi, ngồi xuống trang điểm đi, nhiếp ảnh gia sẽ mau tới thôi.

- Ai là nhiếp ảnh gia mà kiêu căng thế, tôi đến sớm rồi mà sao người ta còn chưa tới?

Biên tập Ngô nghe vậy thì cẩn thận nói:

- Là chị Yên Nhi.

- À, là góa phụ đó à, sao mấy người cứ dùng cô ta mãi vậy? Có phải là tiền lương thấp xuống nên dùng lâu dài không?

Tả Tư Tư trào phúng. Cô ta nhớ lại những việc khi trước nên cứ thế nói ra, hoàn toàn không khống chế âm lượng.

Nhân duyên của Nhạc Yên Nhi luôn tốt, cô không hề kiêu ngạo nên giờ dù là góa phụ nhưng vẫn là một phu nhân giàu có, không ai dám đắc tội.

Nhạc Yên Nhi cũng từng nói mình muốn ổn định ở thành phố A để chăm con, muốn có một công việc giết thời gian, dù sao cô vừa mất chồng, cần thời gian nguôi ngoa, việc làm là liều thuốc tốt nhất.

Cô làm việc rất nghiêm túc, ai nấy đều thấy cô đang dùng công việc để tê liệt bản thân, cho nên khi nói chuyện, họ đều rất thận trọng, không muốn đụng vào vết thương lòng của cô.

Chẳng ngờ Tả Tư Tư lại ăn nói khó nghe như vậy.

Đúng lúc này, cửa mở ra, Nhạc Yên Nhi bình tĩnh bước vào.

Dù gì cũng là nói xấu sau lưng, Tả Tư Tư thấy Nhạc Yên Nhi thì rất hoảng, nhưng Nhạc Yên Nhi vẫn bình tĩnh đi tới vị trí, tựa hồ không hề so đo lời nói khi nãy của cô ta.

Lá gan của cô ta cũng lớn hơn, tiếp tục không coi ai ra gì:

- Bà Dạ, à không, cô Nhạc, xin hỏi lương của cô vẫn cao hơn cát xê của tôi à?

- Phải, có vấn đề gì không?

Nhạc Yên Nhi liếc nhìn, thản nhiên đáp.

Tả Tư Tư đỏ mặt.

Nhất là khi thấy khuôn mặt bình thản của Nhạc Yên Nhi, đôi mắt trong suốt như dòng suối kia nhìn gì cũng mang theo tình cảm nhưng lại là thứ tình cảm cực kỳ nhạt nhẽo.

Nhạc Yên Nhi làm cho người khác cảm giác như một chai nước khoáng.

Vô sắc vô vị.

Giọng nói bình thản nói ra lời như vậy khiến Tả Tư Tư khó chịu.

Cô ta ngứa mắt Nhạc Yên Nhi!

Tả Tư Tư cười giễu:

- Tôi thấy tổng biên trả cô giá cao như vậy có khi cũng bởi quan hệ của cô với nhà họ Dạ thôi, nếu cô rời khỏi nhà họ Dạ thì chẳng biết thành cái gì đâu!

Nhạc Yên Nhi vẫn bình tĩnh xem xét máy ảnh.

Biên tập Ngô không chịu được, nói:

- Cô Tả, cô chuẩn bị đi, sắp bắt đầu rồi.

- Biết, bảo người góa phụ kia chụp tôi đẹp vào, nếu không sẽ phải chụp lại đấy.

Biên tập Ngô tới chỗ Nhạc Yên Nhi, áy náy nói:

- Thật ra cô không tới cũng được, cứ để người khác làm có lẽ tốt hơn, cô cũng biết Tả Tư Tư...

Thật ra, tối qua biên tập Ngô đã thông báo với Nhạc Yên Nhi rằng người mẫu hôm nay là Tả Tư Tư, mong cô có thể ở nhà nghỉ vài hôm nhưng với Nhạc Yên Nhi thì nghỉ ngơi là ác mộng, nếu không bận rộn, cảm giác đau đớn sẽ nuốt chửng cô mất.

Thật ra đến nghe mắng cũng được, cuộc sống sẽ không nhàm chán nữa.

Nhạc Yên Nhi lắc đầu cười:

- Không sao, dù gì tôi ở nhà cũng rảnh, cứ đi làm thôi. Cô không cần khó xử, ai cũng có công việc của mình mà.

- Vậy... cô đừng để ý lời cô ta.

- Yên tâm, không sao đâu.

Nhạc Yên Nhi mỉm cười.

Biên tập Ngô nhìn Nhạc Yên Nhi, thấy cô nở nụ cười ấm áp, lễ phép với tất cả mọi người như vậy lại khiến người ta cảm thấy cô vô cùng cô độc, nụ cười kia phải cố gắng thế nào mới có thể có được?

Đây hẳn là miễn cưỡng cười vui mà thôi!

Buổi chụp hình quả nhiên diễn ra như dự đoán, rất không thuận lợi, có lẽ vì Nhạc Yên Nhi lạnh nhạt nên Tả Tư Tư liên tục công kích bằng ngôn ngữ, liên tục gây khó dễ cho cô, liên tục yêu cầu chụp lại. Công việc vốn dĩ chỉ cần hai giờ là xong đã kéo dài tới một ngày.

Biên tập Ngô không chịu được nhưng Nhạc Yên Nhi đã cản lại.

Cuối cùng, tới bảy giờ tối, mọi thứ mới hoàn tất.

Mọi người đã về cả, chỉ còn biên tập Ngô đang chờ Nhạc Yên Nhi. Thấy Nhạc Yên Nhi đã thu dọn đồ xong, cuối cùng cũng nói ra những lời mình đã nhịn suốt một ngày:

- Yên Nhi, cô vốn chẳng cần nghe lời Tả Tư Tư, nếu cô cứng rắn hơn thì cô ta chẳng dám nói lời nào hết, sao cô lại làm khó mình như thế?

Phần trước
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom