• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Hot Truyện Đệ nhất Lang Vương - Vu Kiệt (13 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 892: Võ giới rúng động

Mọi người trong võ giới, ai nấy đều cảm thấy bất an vô kể.

“Đây chắc chắn là chưởng môn Dược Vương Cốc! Thế nhưng ông ấy… đã chết rồi! Tứ chi và cổ đều bị bẻ gãy, tên sát nhân này đúng là tàn bạo vô tình!”

“Chưởng môn Thái Cực Kiếm! Đây chẳng phải là bị người ta nhẫn tâm bẻ gãy tất cả xương cốt sao?”

“Trời ơi là trời, chưởng môn Liễu Diệp Tông đây mà! Xương của ông ấy đâu? Sao lại có cảm giác ông ấy bị người ta rút hết xương ra vậy?”

“Tôi nhận ra rồi! Đây là chưởng môn Thiên Sơn và cả chưởng môn Bắc Thối Môn nữa! Quần áo bọn họ mặc trên người chỉ có chưởng môn mới được phép mặc mà thôi!”

Thi thể của năm người phong Thánh nhanh chóng được những người trong võ giới xác nhận.

Trong võ giới, ai nấy đều bàn luận xôn xao về những tấm ảnh chụp kia.

“Đây là năm vị phong Thánh mà! Rốt cuộc là ai đã giết họ?”

“Thủ đoạn quá tàn độc, ra tay nhẫn tâm như thế, đúng là hành hạ họ đến chết mà!”

“Rõ ràng không hề xem những vị phong Thánh này là người, chẳng lẽ coi đánh nhau chết người là đùa chơi thôi sao?”

“Thật không thể tưởng tượng được, xem ra thời gian năm vị phong Thánh này chết cũng mới đây à”.

“Ghét thật, chỉ có mỗi ảnh chụp, chẳng có thêm tí tin tức nào nữa!”

Tất cả mọi người đề vô cùng lo lắng, ai nấy ngóc cổ lên chờ tin tức mới nhất.

Nhưng vẫn có một số người kỹ tính bắt đầu soi mói.

“Kẻ có thể giết chết năm người phong Thánh này hiện tại chỉ đếm được trên đầu ngón tay”.

“Đúng vậy, tôi đoán chính là Diệp Lâm của Quốc Phái! Cũng chỉ có ông ta, tính tình kỳ quái, thích làm gì thì làm!”

“Chắc chắn là Diệp Lâm chứ chẳng ai vào đây! Đương nhiên là do người do Quốc Phái sai đi làm rồi!”

“Chỉ một Võ Thánh Diệp Lâm liệu có thể đối chọi với năm người phong Thánh cùng một lúc không?”

“Thực lực tầm này cũng chỉ có thể là đệ nhất võ giới mà thôi!”

Trong lòng mọi người đều rúng động, ai nấy đều theo đuổi suy nghĩ riêng của mình.

Trước mắt cũng chỉ có suy đoán kia là có khả năng nhất, có tính chân thật nhất theo cảm nhận của bọn họ.

Trận chiến lúc trước ở chùa Hàn Sơn, sức mạnh kinh khủng của Diệp Lâm đã làm cho cả võ giới rúng động.

Không ai dám cam đoan rằng nếu mình đạt tới cảnh giới của người phong Thánh thì có thể đấu ngang tay với Diệp Lâm.

Người phong thánh thì đã sao nào?

Lúc trước, Diệp Lâm đã đụng độ với hòa thượng đạt cảnh giới phong Vương đấy!

Mặc dù cuối cùng tay hòa thượng kia bị sét đánh chết, nhưng mà cả quá trình trận chiến diễn ra, có ai mà không biết?

Giả sử bảo bọn họ đi đánh một trận với hòa thượng kia, ngay cả chút can đảm đó cũng chẳng có đâu!

Trong lúc mọi người trong võ giới đều đã chấp nhận giả thuyết này, rằng chính do Diệp Lâm động thủ.

Bỗng dưng có một tin tức nặc danh tung ra, lan truyền khắp võ giới.

“Hung thủ sát hại năm vị phong Thánh, là Vu Kiệt”

Tin tức vừa tung ra lập tức dậy sóng hệt như bão tố cuồng phong, mặt biển vốn êm đềm cũng không còn bình tĩnh.

Như mưa rền gió dữ quét qua, không ai may mắn thoát khỏi.

Hàng loạt môn phái lớn như Thiên Sơn, Dược Vương Cốc, Bắc Thối Môn, vv.

Là bổn môn của năm người phong Thánh bị giết.

Trong mỗi tông môn đều im lìm tĩnh mịch.

Rất nhiều người đeo tang trắng trên đầu, khóc thương cho chưởng môn của bọn họ.

Bọn họ vốn tưởng chưởng môn của mình bị Diệp Lâm giết chết, nhưng sau khi nhận được tin tức kia, ai nấy đều bàng hoàng phẫn nộ.

Đại đệ tử phái Thiên Sơn: “Vu Kiệt bắt cóc người, mưu sâu kế hiểm làm hao tổn rất nhiều tu vi của sư phụ ta, lại còn giết hại tàn nhẫn, thù này không trả, thề không làm người!”

Đại đệ tử Dược Vương Cốc: “Sư phụ ta vốn am hiểu thâm sâu về y dược, có thể nói bách độc bất xâm! Ngoài Y Thánh và truyền nhân cua ông ta có thể khiến người bị thương ra thì cũng chẳng có ai xứng làm đối thủ của ông ấy, nhất định là Vu Kiệt hạ độc thủ!”

Đại đệ tử Bắc Thối Môn: “Cho dù mày là đại đệ tử của Y Thánh hay Võ Thánh thì đã sao? Bắc Chân Môn tao nhất định dốc hết toàn lực, bắt mày phải trả giá cực đắt vì tội lỗi này!”



Những tông môn Giang Hồ Truyền Thừa mất đi chưởng môn, tất cả đều chìm trong thù hận.

Những người đó đã bắt đầu liên thủ với nhau, mục đích chính là tập trung toàn bộ thực lực của bọn họ, trả thù Vu Kiệt.

Người mà Vu Kiệt giết chính là sư phụ của bọn họ, đây vốn là chuyện khiến cho người khác phải kinh hãi.

Năm người phong Thánh chết đi là tổn thất cực lớn đối với Giang Hồ Truyền Thừa!

Hiện giờ những tông môn đó đã không còn người phong Thánh nữa, nếu không liểu chết một trận, sớm muộn cũng bị người khác hạ bệ.

Bọn họ chỉ cần làm cho người đời biết rằng, bọn họ còn có thể báo thù, rằng bọn họ không phải là cái vỏ rỗng!

Những tông môn Giang Hồ Truyền Thừa khác cũng bắt đầu chú ý đến việc này.

“Một gã tu vi chỉ mới hóa kình làm sao có thể đánh bại người phong Thánh? Đây chẳng qua chỉ là nói nhảm!”

“Bây giờ lại thành Vu Kiệt giết chết năm người phong Thánh à? Năm người phong Thánh này ai cũng đều có sức mạnh đại đạo trong tay, làm sao Vu Kiệt có thể đến gần họ?’

“Nói không chừng chuyện này có người biết rõ, ở Lạc Thành cũng có tin tức có thể chứng minh!”

“Tôi cũng nghe nói có người quay lại được sự việc xảy ra, chứng minh là Vu Kiệt làm!”

“Nếu như vậy thì tu vi hóa kình phải vất vả tu luyện bao lâu mới đạt tới cảnh giới người phong Thánh còn ý nghĩa gì nữa? Ngay cả sức mạnh đại đạo cũng chẳng có tác dụng gì sao?”

“Người có thể giết chết người phong Thánh chỉ với tu vi hóa kình, chỉ có mình Vu Kiệt thôi! Đây chính là mầm họa, không thể không diệt trừ!”

“Đúng vậy, nếu Vu Kiệt không chết, biết được bí ẩn vì sao hắn giết người phong Thánh, chỉ e người phong Thánh đều sẽ cảm thấy bất an”.

Nhất thời, trong Giang Hồ Truyền Thừa bắt đầu xôn xao những tin tức như vậy.

Càng ngày càng nghiêm trọng!

Mọi người bắt đầu đi điều tra sự thật.

Tại nhà họ Hạ, một trong bốn gia tộc lớn.

Trong một căn phòng im lìm.

Căn phòng được trang trí theo phong cách và màu sắc cổ điển, nhất là bốn vách khắc tranh long phụng bằng gỗ càng lưu dấu tháng năm trong ấn tượng người nhìn.

Mỗi một đồ vật trong ngôi nhà này, ít nhất cũng phải tiền tỷ trở lên.

Hạ Viên đang ngồi trước bàn trà, làn khói huân hương thong thả bốc lên, rồi dần tiêu tan trong không khí.

Hắn nắm chặt di động trong tay, hai mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm mẩu tin trên màn hình.

“Chuyện này không thể nào! Không thể nào!”

Hạ Viên nhìn xuống cái tên trên di động, tức giận đến nỗi cả người run lên bần bật.

Những vết thương đang kéo da non trên người dường như đang đau âm ỉ.

Cái kẻ đã cướp hòn đá của hắn!

Thế mà có thể giết chết một lúc năm tên phong Thánh!

Thực lực của hắn từ đâu mà có?

Hạ Viên tưởng tượng đến tu vi của bản thân mình, đừng nói là năm, cho dù chỉ một tên phong Thánh cũng không thể đối phó nổi!

Là nhân vật kỳ tài của nhà họ Hạ, hắn vô thức cảm thấy sự chênh lệch cực lớn giữa sông ngòi và đại dương.

“Bốp!”

Hạ Viên vung tay ném mạnh, chiếc điện thoại di động đập vào một cây cột gỗ, vỡ nát thành nhiều mảnh vụn.

Còn trên thân cây cột gỗ kia cũng nứt ra một cái khe nhỏ.

“Vu Kiệt! Tao không cho phép mày vượt qua tao đâu!”

Hạ Viên nghiến răng nghiến lợi.

Trên thân thể hắn tỏa ra hơi thở lạnh giá, khiến cho chung trà trước mặt cũng bắt đầu lạnh lẽo.

Từ Giang Hồ Truyền Thừa cho đến Gia Tộc Truyền Thừa, ai nấy cũng đều nắm được tin tức.

Thái độ của bọn họ cũng vô cùng rõ ràng.

Là sợ hãi!

Sự sợ hãi trước nay chưa từng có, phá vỡ mọi hiểu biết của họ về nỗi sợ.

Nhưng vẫn có một số ít người cảm thấy chuyện này chẳng qua chỉ là nói phét.

Thế là một đoạn clip nhanh chóng được tung lên.

Tất cả võ giả đều nhìn thấy rõ ràng, đoạn clip quay ở một góc bí mật nào đó.

Mà màn hình thỉnh thoảng lại chớp lên một cái.

Chỉ là một đoạn clip nhỏ ghi lại…

Quá trình Vu Kiệt tàn nhẫn chặt đứt một chân chưởng môn Bắc Thối Môn.

Hung ác, tàn bạo!

Cả võ giới lặng phắc.

Là sự thật!

Giờ phút này, hết thảy người của võ giới đều đã tin.

Lúc này, tân chưởng môn Mộ Doãn Thiện của phái Nga Mi vừa hoàn tất việc tung đoạn clip nọ lên mạng, nhếch mép cười lạnh: “Chuyện vẫn chưa kết thúc đâu! Phải làm cho cơn bão này thêm điên cuồng hơn nữa!’
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom