• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Truyện Chỉ Yêu Chiều Cô Vợ Bé Nhỏ (28 Viewers)

  • Chương 1257-1258-1259

Chương 1257


Người dẫn chương trình vừa rồi đi tới trước mặt hai người rồi lễ phép đưa bản hợp đồng đến trước mặt Lê Vân Hàng.


“Cái gì? Đây là hợp đồng trị giá 700 tỷ đấy, có phải trò đùa đâu mà nói đi là đi luôn vậy?”


Robert không hài lòng nhìn chằm chằm bản hợp đồng kia, mà Lê Vân Hàng lại nghiêm túc lật xem từng trang, rồi nói: “Hợp đồng hơi qua loa”


“Cậu chủ cũng nói rằng, nếu ông Lê cảm thấy hợp đồng sơ sài thì có thể hẹn thời gian khác để bàn bạc kỹ càng hơn”


“Được, vậy ngày mai tôi sế quay lại.”


Trong lòng Lê Vân Hàng hơi thấy buồn cười, tốt cuộc cái cậu Hà Dĩ Phong này muốn làm cài gì đây?


“Ông chủ, Lê Vân Hàng đạt được hạng mục trong cuộc đấu thầu lần này, chỉ là cái giá phải bỏ ra khá chát, 700 tỷ”


“A, thú vị đây, xem ra chúng ta đánh giá thấp Lê Vân Hàng rồi, tình hình kinh tế của ông ta cũng không tệ, lấy ra được khoản tiền lớn như vậy” James nói, trong ánh mắt của ông ta ánh lên sự tham lam.


“Ông nói xem, liệu Lê Vân Hàng có chỉ trả số tiền kia không?”


“Đó là đương nhiên, LX là tâm huyết cả đời của Lê Vân Hàng, ông ta không thể nào đem nó ra để chơi đùa”


Huống chỉ, cái tên của LX còn tượng trưng cho Hạ Hi, ông biết Lê ‘Vân Hàng kia yêu Hạ Hi như thế nào, tình yêu đó không hề thua kém tình cảm của ông chút nào.


“Đúng vậy, nhưng mà nếu tình hình đi theo hướng này thì chúng ta sẽ gặp bất lợi. Nhận thành công hạng mục lần này, cổ phiếu của LX chắc chắn sẽ tăng mạnh, việc thu mua cổ phần bên đó của chúng ta sẽ bị tăng giá đấy”


“Sợ gì chứ, những thứ Lê Vân Hàng có thì tôi cũng có, ông ta có tiền, tôi cũng có. Bây giờ, số cổ phần trên tay ông còn không thua ông ta bao nhiêu, sớm muộn cũng có thể vượt qua ông ta, đến lúc đó ông có thể thay thế ông ta, chúng ta sẽ là chủ nhân mới của LX. Số cổ phần còn kém kia chúng ta cứ đổ thêm tiền vào để bù cho đủ, đương nhiên số tiền đó sẽ đem cho chúng ta lợi ích gấp bội, có lợi ích, cớ gì không làm?”


James nói xong thì cười lên như điên, như thể LX đã trở thành vật trong tay ông ta đến nơi rồi vậy.


“Tôi hiểu rồi” Robert khẽ gật đầu.


1257-chi-yeu-chieu.jpg



“Vâng”


Trong mắt Robert hiện lên những tia sáng, thứ ánh sáng của sự tham lam, khát vọng đối với tiền tài, địa vị và lợi ích”


“700 tỷ, là 700 tỷ đó! Cậu nói xem tôi có đỉnh không?”


Hà Dĩ Phong kích động gọi điện cho Lâm Quân, giọng nói không dấu được vẻ đắc chí, kiêu ngạo.


“Vâng, vâng, cậu giỏi nhất, nhất cậu rồi, con trai của tài phiệt giàu có nhất Đông Nam Á kia mà, sao có thể không giỏi được?”


Lâm Quân lắc đầu, cười cười trêu chọc Hà Dĩ Phong.
Chương 1258

“Ai, đứng nhắc tới tiểu tiết nhỏ nhặt làm gì, quan trọng là tôi ôm được tiền về nha. Nếu tôi không làm như vậy thì làm sao có thể dẫn đám người giàu chảy mỡ mà không có chỗ tiêu kia đến chứ?”

Hà Dĩ Phong nhíu mày, cũng cười đáp trả.

“Hợp đồng kia đã kí chưa?”

“Chưa kí, chuyện này tôi cũng đang muốn nói với cậu đây. Hôm nay bác Lê dẫn theo cả Robert tới nữa nên tôi không xuất hiện, giờ chưa phải thời điểm để bại lộ thân phận của tôi vậy nên chỉ có thể hẹn ngày khác đàm phán thêm”

“Ông ấy mang theo Robert, hản là muốn cho ông ta nhìn thấy tiềm lực kinh tế thực tế của mình. Ném khói mù để cho Robert và .James nghĩ ông ấy có tiền mà sốt ruột, chắc bọn họ sẽ ra tay nhanh thôi.”

“Thì ra là vậy, quả nhiên, giừng càng già càng cay.”

Hà Dĩ Phong không khỏi chậc lưỡi thán phục.

“Vậy đi, cậu bí mật gặp mặt với ông ấy rồi ký hợp đồng đi, sau đó chỉ cần đợi đám người Robert thu mua cổ phần xong ra tay tranh đoạt LX thì có trò hay để xem rồi”

Lâm Quân chỉ cần tưởng tượng cảnh khốn khó mà .James sắp phải đối diện mà trong lòng vui sướng không thôi.

“Tôi hiểu rồi, còn chuyện này nữa cần nhờ anh”

“Chuyện gì?”

“Nếu anh có thời gian thì ghé qua xem cô nhóc Lê Nguyệt giúp tôi, không có ai chăm sóc cho nó sợ nó không ổn mất”

“Được, tôi biết rồi, vất vả rồi, người anh em” Lâm Quân ngoài miệng không có quá nhiều hứa hẹn hay cảm ơn gì nhưng trong lòng anh tự khắc ghi những gì Hà Dĩ Phong đã làm. Bất kể đối với vợ hay anh em, anh ấy cũng rất tận tâm.

“Anh có còn là Lâm Quân tôi biết không vậy?”

Hà Dĩ Phong cười rộ lên và nói.

“Khả năng không phải đâu, nhưng chuyện cậu nhờ tôi sang xem Lê Nguyệt không bằng cậu gọi một cú điện thoại qua đó đi”

“Ừm, tôi biết rồi, tôi cúp máy để gọi cho bên kia đây”

“Ừm”

Sau khi cúp điện thoại, căn phòng lại rơi vào tĩnh lặng, Lâm Quân lẳng lặng đứng trước cửa sổ: Hà Dĩ Phong còn có thể gọi cho Lê Nguyệt, con anh đây… ha… Nhật Linh, anh rất nhớ em, thật sự rất nhớ.

Lâm Quân thở dài, sau đó đi ra sau vườn, nhưng vừa ra anh lại ngây ngẩn cả người.

“Cô…”

Lâm Quân nhìn chăm chú người con gái trước mặt, nếu như không phải anh cố giữ cho mình một tia lý trí cuối cùng thì chắc chắn anh sẽ nhào lên ôm lấy cô, đây là gương mặt của người ngày đêm anh mong ngóng suốt bao lâu nay.

“Lâm Quân!”

Lâm Ảnh muốn tiến lại gần hơn nhưng thấy Lâm Quân cau chặt mày.

tựa như anh vô cùng phản cảm với cô ta nên đành đứng im tại chỗ.

“Em biết rằng anh không muốn nhìn thấy em, nhưng em muốn nói cho anh biết, nếu anh cần bất cứ thứ gì, em đều có thể giúp anh”

Những vết thương trên người Lâm Ảnh đã lành, khuôn mặt cô ta lúc này có mấy phần bóng ánh của Nhật Linh, nếu không phải do những nguyên nhân trước đây, Lâm Quân có lẽ đã cho rằng Nhật Linh đã thay đổi thân phận và trở về tìm mình.

“Tôi không cần bất cứ sự trợ giúp nào, đặc biệt là trợ giúp của cô, cô đi đi”
Chương 1259

Lâm Quân lạnh lùng lên tiếng, đối với bất kì người phụ nữ nào ngoài Lê Nhật Linh anh đều không muốn có bất kì dính dáng nào, kể cả người có gương mặt giống cô như đúc.

“Em đã nghĩ rất lâu, rốt cuộc em cảm thấy mình thật có lỗi với anh, vậy nên lần này trở về em chỉ muốn một cơ hội để chuộc lỗi, dì phải làm trâu làm ngựa em cũng không nửa lời oán trách.”

Nước mắt Lê Ảnh rơi lã chã như thể thật đau đớn, cô ta thực sự không ngờ rằng, qua đủ loại huấn luyện của James, cuối cùng cô ta vẫn không chống lại được sự dịu dàng chết người của anh.

Cũng có thể tất cả những gì James làm cũng đều có mục đích, đều là giả dối mà khi được Lâm Quân dịu dàng chăm sóc, được trải qua thứ tình cảm thuần tuý, không tạp chất của anh lập tức khiến cô say.

Dù cô ta chẳng qua chỉ là thế thân của một người khác, sự dịu dàng ấm áp kia vốn dĩ chưa từng thuộc về cô ta nhưng cô lại không cầm được lòng mà tham lam hưởng thụ nó.

“Tôi nói, tôi không cần cô hiểu!”

Lâm Quân gắn giọng khiến Lâm Ảnh run lên sợ sệt.

Trên thực tế, Trần Hi Lam cũng đã nói cho anh biết thân thế của Lâm Ảnh nên Lâm Quân cũng không quá ghét bỏ cô ta, nhưng cô lại có khuôn mặt giống Lê Nhật Linh, vì cô ta mà anh mất đi cô ấy.

Anh hận chính mình, mỗi lần nhìn thấy Lâm Ảnh, anh lại càng ghét bản thân hơn một chút, anh không ngừng nghĩ nếu như mình cẩn thận hơn có lế Lê Nhật Linh sẽ không như bây giờ.

Có thể là ông trời cho cô ta khuôn mặt này để đối phó với anh.

Thấy Lâm Ảnh vẫn đứng yên tại chỗ, Lâm Quân cũng lười nói, đi ngang qua đến chiếc xe thể thao của anh.

“Lâm Quân, tôi có thể giúp anh làm chứng chống lại James!”

Lâm Ảnh thấy Lâm Quân chuẩn bị rời đi, cô ta vội quay đầu nhìn bóng lưng anh hét lên.

Lâm Quân dừng lại, sau đó dứt khoát mở cửa, chiếc xe nhanh chóng lao đi. Lâm Ảnh đứng tại chỗ, nước mắt không kìm được mà tuôn rơi.

Không biết qua bao lâu, khi điện thoại từ trong túi xách rung lên, Lâm Ảnh hai mắt vô hồn lấy điện thoại ra, màn hình hiện lên là .James, cô ta theo bản năng lập tức cúp điện thoại.

Nhưng điện thoại vẫn tiếp tục reo, nghĩ đến thủ đoạn của James, Lâm Ảnh mơ hồ sợ hãi, không dám cúp máy lần nữa.

Cô ta run rẩy cầm điện thoại lên, cố nén sự hoảng hốt và lo lắng trong lòng: “Sao ông lại gọi cho tôi?”

Giọng nói Lâm Anh lạnh lùng, nhưng trong lòng lại có chút kích động.

“Nghe nói cô đã về nước?” James vào thẳng vấn đề luôn là phong cách của James, ông ta súc tích và không bao giờ cẩu thả.

“Đúng, nhưng liên quan gì đến ông, mẹ tôi chết rồi, chết rồi!”

Lâm Ảnh bỗng trở nên kích động, những giọt nước mắt vừa mới ngừng giờ lại tiếp tục chảy xuống.

“Cái chết của mẹ cô không liên quan gì đến tôi, đó là một tai nạn y tế”

-James lạnh lùng khịt mũi, giọng điệu có chút đe dọa.

“Ông đã nói là sẽ chăm sóc bà ấy, ông nói dối tôi”

Lâm Ảnh lắc đầu, cơ thể run lên vì khóc, điều duy nhất cô quan tâm trong đời là mẹ, nhưng giờ bà đã mất, cô lại trở thành đứa trẻ không có mẹ.

“Lâm Ảnh, những gì tôi đã hứa với cô, tôi sẽ làm, trong hoạ chắc.

chắn có phúc, nhưng lần này trở về Việt Nam, đừng cố vạch trần tôi, tốt hơn hết cô nên nghĩ cho rõ ràng, tôi có thể bồi dưỡng cô thì cũng có thể tiêu diệt cô”

James lạnh lùng nói, sự đe dọa trong giọng điệu của ông ta thậm chí còn mạnh mẽ hơn.

“Ông có ý gì? Có ý gì?”

Lâm Ảnh kinh hãi gầm thét qua điện thoại, trong lòng vô cùng bất an, cả người cô nhữn ra, như thể trong chốc lát sẽ rơi xuống vực sâu vô tận.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom