• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Truyện Chỉ Yêu Chiều Cô Vợ Bé Nhỏ (24 Viewers)

  • Chương 1246-1250

Chương 1246

“Cha, cha quá coi thường James rồi, ngay cả chuyện Nhật Linh rơi xuống vách núi cũng chính là do hắn chuẩn bị từ lâu” Nhớ lại lời nhắn của Minh, những bảo vệ mà anh ta chuẩn bị từ trước đó, cùng với sự xuất hiện của Lâm Ảnh thì có thể thấy được, mỗi bước đi của họ đều nắm trong sự tính toán của .James, không thể thoát khỏi bị đuổi giết, không có sức để phản kháng.

Hiện giờ ghép nối lại từng sự kiện thì thấy được sự đan lồng vào.

nhau của chúng, chúng đều đang che giấu một cái lưới rộng lớn, từ từ thu nhỏ để tóm lấy con mồi. Nghĩ tới đây, Lâm Quân cũng không khỏi thấy lạnh sống lưng. Càng nghĩ, anh càng cảm nhận được sự đáng sợ của người đàn ông tên .James kia.

Người tên James này khiến người ta không thể phỏng đoán, không thể đoán trước, càng không thể đề phòng.

“Cha không xem thường ông ta, cha chỉ thấy kinh ngạc mà thôi, chuyện của Hạ Hi thật sự đã khiến ông ta trở thành dáng vẻ như thế này rồi” Lê Vân Hàng thở dài một hơi, ba mươi năm trước, Trần Mẫu Tư đã chẳng là gì, huống hồ là bây giờ ông ta đang rơi xuống bờ vực.

Sợ rằng ông ta cũng đã sớm biết Lê Nhật Linh là con gái của mình rồi, Jackson đã sắp xếp cho ông ta ở bên cạnh ông vào mười năm trước.

“Con có cách gì thì cứ làm hết đi, cha sẽ tận lực giúp đỡ con, cha không muốn động tay vào là bởi vì nhiều năm trôi qua như vậy, cha có ân oán nợ nần với Trần Mẫu Tư, nhưng bây giờ có vẻ không ổn rồi, huống hồ cho dù cha không giúp con, con cũng sẽ ra tay với Trần Mẫu Tư thôi, đúng không?”

“Đúng vậy” Lâm Quân gật đầu, không chút do dự đáp lại, cho dù Lê Vân Hàng không giúp anh thì anh cũng sẽ không cứ thế bỏ qua như vậy.

“Vậy được rồi, con nói cho cha biết nên làm thế nào?”

“Khiến LX phá sản!”

“Cái gì?”

“Đừng tiếp tục tranh đấu nữa, cha hãy chuyển hết mọi quyền lợi trong tay đi, khiến công ty hoạt động không hiệu quả, thậm chí là rơi vào nợ nần, sau đó cha từ chức, giao vị trí chủ tịch cho Robert”

“Thế nhưng bây giờ Robert đang mua chuộc cổ đông, cho dù có chuyển hết quyền lợi thì cũng rơi vào trong tay ông ta mà thôi” Lê Vân Hàng nhíu mày nói.

Lâm Quân đột nhiên nhẹ nhõm hơn nhiều, giọng điệu anh thoải mái hơn: “Cha, thì ra cha đã biết chuyện Robert đang mua chuộc cổ đông rồi”

“Ha! Tuy cha già rồi nhưng không hề hồ đồ đâu nhé, sao nào, là Hạ Linh nói với con đúng không? Con bé cho rằng cha thật sự tin tưởng Robert, thật ra cha chỉ nhất thời chưa nghĩ ra cách, càng không thể tỏ ra nghi ngờ ông ta lộ liễu được, nếu không phải Robert giúp LX vượt qua thời kỳ nguy hiểm một lần, nếu như cha thể hiện sự hoài nghi với ông ta, thì có lẽ ông ta có thể lập tức nói với tất cả mọi người rằng Lê Vân Hàng cha là người qua cầu rút ván, ngay cả người một lòng trung thành với mình mà cũng phải nghỉ ngờ, bụng dạ tiểu nhân sao có thể là nhân tài được”

Lê Vân Hàng cũng cười mỉm, ông giả bộ lâu như vậy, ông cũng không nói cho Hạ Linh biết, nhưng đột nhiên lại nói cho lâm Quân biết, trong lòng chợt cảm thấy dễ chịu hơn nhiều.

“Con hiểu rồi” Lâm Quân gật đầu, trên thương trường vốn dĩ chính là một đống những âm mưu màn kịch, Lê Vân Hàng làm như vậy anh cũng không hề ngạc nhiên, thế nhưng có lẽ Robert cũng đã đoán ra được sự lo ngại của Lê Vân Hàng nên mới không nhịn được mà từng bước dồn LX vào đường cùng.

“Bây giờ Robert đang mua chuộc cổ đông, cha giao hết quyền lợi đi, để người ta giúp cha rút lui”

“Cha hiểu rồi, con đang muốn bố đích thân phá hủy LX, để lại một đống hỗn độn cho ông ta”

Lê Vân Hàng lại thở dài một hơi.

“Ừm” Lâm Quân gật đầu, không phản bác lại lời của Lê Vân Hàng, cũng không nói thêm gì nữa, anh biết bây giờ Lê Vân Hàng đang rất rối rắm.
Chương 1247

LX là tâm huyết mấy chục năm của ông ấy, là thứ tượng trưng cho tình yêu mà ông dành cho Hạ Hi, đây chính là chữ cái viết tắ cho tên bọn họ, cũng chính là thứ duy nhất mà Lê Vân Hàng để lại cho Hạ Hi.

Ông ấy khổ sở tranh đấu, vượt qua nhiều khó khăn như vậy là để giữ.

lại LX, thế nhưng bây giờ chính ông ấy lại tự tay phá hủy LX.

Thử hỏi nếu như để chính anh phá hủy Lâm thị, thì chắc anh cũng không thể làm được.

“Để cha nghỉ đã, ngày mai cha sẽ cho con câu trả lời” Lê vân Hàng cười khổ một tiếng, nói.

“Cảm ơn cha” Lâm Quân cũng thở dài một hơi, anh biết lựa chọn này khó khăn đến nhường nào.

“Lâm Quân này, nếu như cha không tự nguyện buông bỏ LX, liệu con có xem thường bố không? Xem thường vì bố đã có lỗi với Nhật Linh một lần rồi, bây giờ lại không thể vì con bé mà làm chuyện này được”

“Con sẽ không đâu” Lâm Quân lắc đầu, nói một cách chắc chắn, giọng nói thành khẩn: “Con biết LX có ý nghĩa như thế nào với cha, nếu như ngày mai mà cha vẫn không muốn thì con có thể nghĩ cách khác, thế nhưng cho tới hiện giờ thì đây chính là cách tốt nhất”

“Cha hiểu rồi”

“Vậy cha nghí ngơi sớm đi, cha ngú ngon.” Lâm Quân mím môi, tắt điện thoại, ngẩng đầu nhìn trần nhà trắng xóa, tối nay chắc chắn là một đêm mất ngủ rồi.

Sáng sớm, Lâm Quân bị tiếng chuông điện thoại đánh thức, anh cứ nghĩ là Lê Vân Hàng gọi đến, anh lập tức tỉnh dậy. Bởi vì cả tối qua anh đều không ngủ, nên giờ khi mở to mắt ra, đầu anh hơi đau chút, anh vừa kích động đi lấy điện thoại vừa dùng tay xoa xoa thái dương.

Khi mở điện thoại ra, Lâm Quân mới nhận ra là điện thoại của Hà Dĩ Phong.

“Alo, tôi đang ở bên ngoài, anh ra mở cửa cho tôi đi”

Giọng Hà Dĩ Phong ở đầu bên kia điện thoại có hơi sốt ruột, rõ ràng anh ta không kiên nhẫn chút nào hết, nói qua loa mấy chữ liền tắt điện thoại ngay.

“Sao anh biết tôi đang ở Phong Linh Đàm?”

Lâm Quân lết cơ thể lười biếng đi ra mở cổng sắt, nhìn thấy Hà Dĩ Phong đang dựa vào con xe thể thao ở bên ngoài, anh ta đứng nghiêng nghiêng vẹo vẹo, nhìn chằm chằm anh.

“Tôi biết anh về nước rồi, nên đã tới khu nhà cũ của nhà họ lâm tìm anh, ông nội nói anh không ở đó, anh đã tới Phong Linh Đàm rồi. Tôi biết †âm trạng anh không tốt nên sáng sớm đã tới đây, đợi cả nửa ngày trời cũng không thấy anh dậy, chuyện này không giống anh chút nào hết! Tôi đợi đến nỗi mất hết kiên nhãn, chỉ đành gọi điện cho anh, tôi nói cho.

anh biết, bây giờ Nhật Linh biến mất không rõ tung tích, lẽ ra anh nên chấn tĩnh hơn, anh nhìn lại dáng vẻ của mình bây giờ đi, ra thể thống gì nữa!”

Hà Dũ Phong nghiêng đầu nói một tràng, sau đó lại chỉ vào Lâm Quân, ánh mắt khó chịu.

“Tôi làm sao hả?”

Lâm Quân nhìn theo ánh mắt của Hà Dĩ Phong, anh nhìn chính mình, anh đang mặc một bộ đồ ngủ lười, đi đôi dép lê đơn giản, nếu như là trước đây anh tuyệt đối sẽ không xuất hiện như vậy trước mặt người khác, cả cả người anh em tốt Hà Dĩ Phong của mình”

“Chuyện này là ngoài ý muốn thôi”

Lâm Quân lắc đầu, nhìn Hà Dĩ Phong, tiếp tục nói: “Anh tới đây chắc không phải chỉ để xem xét tôi đâu nhỉ, có chuyện gì mà nhất định phải đến tận cửa nói trực tiếp thế?

Lâm Quân nhíu mày, nhìn Hà Dĩ Phong vẫn đang dựa vào xe như cũ.

“Nói chuyện trực tiếp thì sao? Tôi không ghét bỏ anh thì thôi, anh lại còn chê bai tôi?”

Lê Nhật Linh biến mất không rõ tung tích, vì để không khiến bầu không khí quá bi thương nên Hà Dĩ Phong đã cố ý dùng giọng điệu thoải mái nhất để duy trì bầu không khí.

“xem ra, anh khá thích đứng bên ngoài nhỉ, vậy anh cứ tự mình ở bên ngoài đi, tôi đóng cửa đây, tôi còn phải ngủ nữa”
Chương 1248

Lâm Quân đương nhiên nhìn ra được suy nghĩ của Hà Dĩ Phong, anh quay người ngáp một cái, định đóng cổng lại.

“Này, đợi đã, đợi đã, tôi vào mà, tôi vào mà, bên ngoài có gì hay chứ, cũng đâu tốt được bằng bên trong đâu đúng không?”

Hà Dĩ Phong không muốn tự hành hạ chính mình, anh đi vào bên trong với Lâm Quân.

“Ngồi đi!”

Lâm Quân nhìn Hà Dĩ Phong một cái, anh rót một tách trà nóng, đẩy đến trước mặt Hà Dĩ Phong, Hà Dĩ Phong nhìn tách trà rồi lại nhìn Lâm Quân.

“Tình trạng của anh tốt hơn so với tưởng tượng của tôi nhiều đấy, không biết đây được tính là chuyện tốt hay chuyện xấu nhỉ?”

“Anh cảm thấy thế nào?”

Thấy Hà Dĩ Phong không định uống trà, Lâm Quân tự mình bưng một tách lên, nhấp từng chút một.

“Đương nhiên là tôi hy vọng anh ổn rồi, nhưng tôi chỉ sợ anh cố giấu ở trong lòng, cuối cùng sẽ có ngày bùng phát mà thôi. Thế nhưng bây giờ tôi không nhịn nổi mà lo lắng cho anh, làm thế nào mới tốt đây”

Nghĩ tới đây, Hà Dĩ Phong đột nhiên nhíu mày lại, còn Lâm Quân vẫn mang dáng vẻ bất cần đời như trước, nhìn thì không thấy chút vẻ buồn chán nào.

“Aiya, Lâm Quân này, rốt cuộc anh đang nghĩ gì vậy? Anh biết bây giờ dáng vẻ của anh khiến người ta sợ lắm không?”

Hà Dĩ Phong cướp tách trà trong tay anh xuống, có hơi lo lắng.

“Vậy tôi nên có dáng vẻ như nào?”

Lâm Quân bị cướp đi tách trà, anh cũng không hề tức giận, mà lười biếng dựa vào ghế sofa.

“Anh nên giận dữ, anh nên tức giận, anh nên chán nản, buồn bã…”

Hà Dĩ Phong nhìn Lâm Quân, còn Lâm Quân cứ nhìn chằm chằm anh ta, giống như đang rất chăm chú lắng nghe, thế nhưng sự nghiêm túc này lại khiến Hà Dĩ Phong không thể nói tiếp được.

“Buồn bã, tức giận, giận dữ, sau đó thì sao?”

Ánh mắt Lâm Quân đột nhiên đỏ lên, anh tiếp tục nhìn Hà Dĩ Phong, gần như là đã nghe thấy điều gì đó buồn cười lắm vậy.

Đúng vậy, sau đó thì sao? Hà Dĩ Phong không trả lời được, anh tự mình bưng một tách trà lên, uống một ngụm lớn.

“Trước đó Nhật Linh xảy ra chuyện nhưng cô ấy vẫn còn ở trước mắt tôi, tôi có thể nhìn thấy cô ấy, tôi có thể nối giận, tôi có thể đau lòng, cũng có thể chán nản, thế nhưng bây giờ Nhật Linh biến mất không tung tích, là biến mất không tung tích đấy, anh biết không? Còn sống hay đã chết tôi cũng không biết, tôi buồn thì có tác dụng gì, anh nói cho tôi biết đi, có tác dụng gì sao?”

Khóe mắt Lâm Quân đỏ lên, anh nắm chặt tay lại, rất chặt, anh cố gắng khống chế sự đau đớn và cảm xúc trong lòng mình.

“tâm Quân!”

Lúc này mới là dáng vẻ vốn có của Lâm Quân, anh ấy đang rất đau khổ, Không biết vì sao khi nhìn thấy Lâm Quân bộc lộ ra hết cảm xúc của mình, trong lòng Hà Dĩ Phong lại cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút.

Nhưng lo lắng thì vẫn có.

“Bây giờ anh quay về có phải là có kế hoạch gì không?”

Với tính cách của Lâm Quân, không đi tìm Lê Nhật Linh mà lại quay về nước, ngoại trừ có dự định khác ra, anh thật sự không nghĩ ra được lí do nào nữa.
Chương 1249

“Có, chỉ là tôi không muốn anh can thiệp vào!

Lâm Quân khôi phục lại cảm xúc của bản thân, sau đó anh ngẩng đầu lên nhìn Hà Dĩ Phong một cái, ánh mắt bình tĩnh, lạnh lùng, giống như đã sớm quyết định xong rồi.

“Tại sao?”

Hà Dĩ Phong kinh ngạc nhìn Lâm Quân, lần này anh ta tới đây là để giúp Lâm Quân, hơn nữa trước đó, mỗi khi hành động, anh em bọn họ đều cùng nhau vượt qua khó khăn, bây giờ Lâm Quân lại đi nói như vậy.

“Bởi vì bây giờ Lê Minh Nguyệt mang thai rồi, anh nên dồn hết toàn bộ tâm tư lên người cô ấy, chuyện của tôi tôi có thể tự mình giải quyết được”

Lâm Quân nhàn nhạt nói, dường như mọi thứ xảy ra hiện tại chẳng là gì với anh ấy vậy.

Hơn nữa Lê Minh Nguyệt mang thai rồi, James là kẻ bất chấp thủ đoạn, ra tay không mường tới hậu quả, nhỡ đâu ông ta ra tay với Lê Minh Nguyệt hay đứa con trong bụng cô ấy thì cả đời này anh cũng không thể nào đền bù cho Hà Dĩ Phong được.

Thế nhưng Lâm Quân càng tỏ ra không quan tâm như vậy lại càng khiến ngọn lửa trong lòng Hà Dĩ Phong sục sôi hơn.

“Lâm Quân, lời anh nói tôi không muốn nghe một chút nào, tôi sẽ chăm sóc tốt cho Lê Minh Nguyệt, nhưng nó không ảnh hưởng tới chuyện tôi giúp anh. Hơn nữa bây giờ ngoại trừ tôi ra, anh còn có thể tìm ai giúp đỡ nữa, Trần Hi Tuấn sao?”

Sau chuyện lần trước, quan hệ giữa Lâm Quân và Trần Hi Tuấn càng ngày càng tốt, điều này khiến Hà Dĩ Phong rất khó chịu.

“Anh suy diễn xa quá rồi đấy” Lâm Quân liếc Hà Dĩ Phong một cái, cũng có chút không vui.

“Anh ta là con trai James, sẽ có một ngày anh ta bị khó xử giữa cha mình và anh thôi, tốt nhất anh đừng tiếp xúc nhiều với anh ta làm gì”

Hà Dĩ Phong thấy Lâm Quân nhắc đến điều này, anh ta đương nhiên sẽ hiểu nhầm ý của Lâm Quân.

“Tôi không muốn anh can thiệp vào chuyện này không phải vì Trần Hi Tuấn, mà là vì Lê Minh Nguyệt có thai rồi, sao anh cứ suy diễn ý của tôi như thế nhỉ, lẽ nào anh nghĩ bây giờ ngay cả chút năng lực phán đoán tôi cũng không có hay sao?”

Lâm Quân nhíu mày, giọng điệu cũng trở nên cương quyết hơn, một mặt là vì chuyện của Lê Nhật Linh ảnh hưởng tới tâm trạng, sau đó lại bị mấy lời ngu ngốc của Hà Dĩ Phong làm cho phiền muộn.

“Anh gào với tôi cái gì, lẽ nào không phải là vì tôi muốn tốt cho anh hay sao?” Hà Dĩ Phong cũng gào mồm lên nói, ngoại trừ trong lòng thấy khó chịu ra cũng là bởi vì để khiến Lâm Quân phát tiết ra nữa.

Lâm Quân thở hắt một hơi, vừa nấy cảm xúc của anh quả thật có phần quá đáng.

“Tôi xin lỗi” Lâm Quân buông lỏng tay ra, nhẹ nhàng nói ra mấy chữ, nhưng điều này lại khiến Hà Dĩ Phong giật nảy mình. Lâm Quân thật sự rất kỳ lạ, trước đó anh ấy ghét nhất là nói xin lỗi với người khác, nếu có chắc cũng chỉ có một mình Lê Nhật Linh mà thôi.

Nhất thời, hai người đều rơi vào trầm mặc, bầu không khí có phần gượng gạo.

Một lúc lâu sau, Lâm Quân mới nói tiếp.

“Nếu như anh thật sự muốn giúp tôi thì cũng được thôi, bây giờ tôi đột nhiên nghĩ tới một chuyện, vừa hay lại rất hợp với anh”

“Nếu như anh chỉ vì để đối phó với tôi mà sắp xếp vài chuyện thì không cần đâu, lãng phí nhân tài, đi dùng mổ trâu để giết gà chắc?” Lâm Quân đột nhiên đổi suy nghĩ, điều này khiến Hà Dĩ Phong không thể tin nổi, anh ta cảm thấy Lâm Quân đang đối phó qua loa với mình.

“Nhìn tôi giống người thích lãng phí tài nguyên lắm hay sao? Hà Dĩ Phong anh sẽ không cho rằng tôi đổi sang ăn chay rồi đấy chứ?” Lâm Quân nhướn mày, rõ ràng lời anh nói với Hà Dĩ Phong có hơi khó tin thật.

Hà Dĩ Phong hoài nghi nhìn Lâm Quân: “Chuyện gì?”

“Bây giờ James đang là đối thủ của LX, ông ta cố ý muốn mua chuộc cổ đông, muốn để cha tôi tự thấy khó mà lui, mất đi LX đối với cha tôi mà nói là một đả kích rất lớn, James không hề có ý định sẽ thu tay lại sau khi đối phó xong với Nhật Linh, vừa hay tôi cũng định dùng LX để đánh James một trận” Lâm Quân chầm chậm mở miệng, nhìn Hà Dĩ Phong.

Chương 1250
“Là sao?” Hà Dĩ Phong nhíu mày, anh ta dần dần đoán ra gì đó.
Lâm Quân gật đầu: “Bây giờ LX đã bị James nắm hết một phần ba cổ phiếu rồi, cổ phiếu trong tay cha tôi không vượt qua bốn mươi phần trăm, James chỉ cần thu mua thêm chút nữa là có thể nắm chắc được LX trong tay rồi, bây giờ chuyện tôi muốn làm đó chính là nâng giá đột ngột cổ phiếu của LX lên, khiến James không có cách nào để trở tay kịp trong phút chốc, cuối cùng lún vào một đống hỗn độ Hà Dĩ Phong bất giác hít một ngụm khí lạnh, chiêu này của Lâm Quân quả là thâm hậu.
“Anh muốn phá hủy LX?”
“Đúng vậy!” Lâm Quân tiếp tục gật đầu.
“Phía Lê Vân Hàng để anh làm vậy sao?”
“Tôi không biết nữa” Lâm Quân thật sự nói ra hết với Hà Dĩ Phong: “Thế nhưng bây giờ LX đã thương tích đầy mình rồi, cho dù ông ấy không muốn đồng ý với cách của tôi thì cũng không còn cách nào khác nữa,nếu đồng ý rồi thì không những có thể báo thù .James, bỏ ra một phần sức lực vì Nhật Linh mà còn có thể có được sự ủng hộ của Lâm thị”
“Anh đang ép ông ấy?”
“Không sai” Lê Vân Hàng là người làm ăn, chắc ông ấy sẽ hiểu được đạo lí hai mặt lợi hại này, anh đang ép ông ấy, cũng cho ông ấy quyền lợi lựa chọn, dù sao thì LX cũng là tâm huyết của ông ấy, nói không chừng ông ấy sẽ bằng lòng cho anh làm rầm rộ cũng sẽ không muốn cho anh làm ra loại chuyện này.
Thế nhưng ánh mắt Hà Dĩ Phong nhìn Lâm Quân ngày càng trở nên phức tạp.
Một lúc sau, Hà Dĩ Phong mới thở dài một hơi, châm chậm không biết là anh đã thay đổi hay là anh đã quay lại nữ: “Tôi không hề thay đổi, tôi vẫn là lâm Quân đó” Lâm Quân cũng nhìn Hà Dĩ Phong, cười nhẹ. Hà Dĩ Phong gật đầu, quả thật, từ trước tới giờ, Lâm Quân vẫn luôn là nhân vật hô mưa gọi gió trên thương trường A, chỉ là sau khi gặp được Lê Nhật Linh, anh đã rút kiếm lui về sau , chăm lo chuyện trong nhà, như vậy mới khiến thương trường A được nhẹ nhõm, dễ thở hơn mấy năm.
Còn bây giờ Lê Nhật Linh không ở đây nữa, cũng đã đến lúc anh ấy bước chân trở lại rồi.
Quâ “Tôi biết anh cần tôi làm gì” Hà Dĩ Phong nhìn Lâm Quân, nói.
Sự ăn ý của hai người không phải cứ thế chém mà ra được, Lâm Quân mới chỉ nói ra kế hoạch của mình, Hà Dĩ Phong đã hiểu được hết tất cả.
“Anh có thể làm được không?”
“Anh đang nghi ngờ năng lực của tôi? Hơn nữa bên cạnh anh lẽ nào còn có người thích hợp làm chuyện này hơn tôi nữa hay sao?”
“Cái này thì không có, chỉ là Pháp ở xa như vậy, tay chân của anh cũng khó mà vươn tới được.”
Hà Dĩ Phong nhướn mày: “Nực cười, cho dù có khó thì chuyện tôi đã muốn làm tuyệt đối không có khả năng không làm được”
“Tôi đợi câu này của anh lâu lắm rồi, bây giờ anh đã biết tôi không phải đang lãng phí nhân tài rồi chứ?” Lâm Quân cười, đấm một cái vào ngực Hà Dĩ Phong, biểu cảm trên mặt nhẹ nhõm hơn mấy phần.
“Mẹ kiếp, Lâm Quân, anh đang khích tướng tôi?” Hà Dĩ Phong đột nhiên để lộ ra vẻ mặt bừng tỉnh ngộ, giận dữ nói.
“Giờ anh mới nhận ra? Muộn rồi?” Lâm Quân năm tay lại, thương hại nhìn Hà Dĩ Phong, khóe môi nhếch lên, trở thành dáng vẻ xảo quyệt.
“Hỏng rồi, hỏng rồi!” Hà Dĩ Phong liên tục lắc đầu, tính toán với dames và Lê vân Hàng thì thôi đi, ngay cả anh mà Lâm Quân cũng tính kế được nữa.
Lâm Quân nhìn dáng vẻ của Hà Dĩ Phong, tâm trạng càng tốt hơn mấy phần: “Lẽ nào không phải tự anh lao vào sao?”
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom