• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Tiên Đế Trùng Sinh - Diệp Thành (50 Viewers)

  • Chương 526: Lui xuống đi

Lần này mọi người đã nhìn rõ Diệp Thành đã ra tay như thế nào, nhưng vì nhìn rõ nên trong lòng lại càng cảm thấy vô cùng chấn động sợ hãi.



Đại thống lĩnh cận vệ của vương đình có thể nói là khinh địch, nhưng Nam Sở đường đường là vương tử có tu vi Kim Đan trung kỳ, lại có được huyết mạch Lôi Giao, tuyệt đối mạnh mẽ hơn đại thống lĩnh nhiều. Nhưng chỉ một cái búng tay của Diệp Thành lại không thể đỡ nổi.



“Tu vi của người này e là đã đuổi kịp hai vị cường giả là Nam Ly và Bắc Võ rồi?”



Nam Sở sắc mặt biến đổi, các thống lĩnh sắc mặt càng khó coi hơn. Thực lực của Diệp Thành so với tình báo hoàn toàn không giống, chẳng trách có thể giết được Diệu Nhật Chân Quân.



“Gào!”



Mọi người đang suy nghĩ thì thấy phía xa có một tiếng gầm làm kinh động cả trời đất, giống như độc xà ngoạm nửa vầng trăng, tràn đầy hơi thở thái cổ hồng hoang. Ngay sau đó, có một con mãng xà màu trắng xông thẳng lên trời. con bạch xà màu trắng đó vừa xuất hiện liền biến thành một con giao long thân dài hơn ngàn mét, trên người có những tia sấm sét lập lòe liên tục phát ra tiếng kêu đùng đoàng vô cùng đáng sợ.



Lôi Giao hoành hoành trên bầu trời toàn thân trắng như tuyết, vảy có tia sáng bạc lóe lên trông vô cùng cứng rắn, một đôi con ngươi màu máu trợn trừng hung tợn như coi cả thế gian này là con mồi vậy.



Đây là pháp tướng Lôi Giao!



Đến lúc này, Nam Hiên cuối cùng cùng thể hiện ra thần thông mạnh mẽ nhất của vương tộc Nam Ly. Nam Hiền dù sao cũng chỉ là vương tôn, huyết mạch không tinh thuần, mà Nam Hiên là con trai của Nam Ly Vương, huyết mạch của hắn vô cùng thuần khiết. Liền nhìn thấy Lôi Giao há to miệng như muốn nuốt sạch cả trời đất, mang theo khí thế hung ác như một con quái thú là bá chủ của thượng cổ xông tới.



Ngay khi Lôi Giao vừa xuất hiện, trong cả thành Nam Ly, hàng chục vạn người đồng thời quỳ xuống đất, liên tục run rẩy. Càng là tu sĩ thì càng không thể chịu nổi áp lực mà nó tạo ra, chỉ có cường giả Kim Đan trở lên mới có thể đứng vững.



“Huyết mạch Lôi Giao chia thành bốn cảnh giới: Chưởng Lôi, Ngự Lôi, Hóa Hình và Chân Thần. Nam Hiên đã đạt đến cảnh giới Hóa Hình, cách cảnh giới biến hóa thành Lôi Giao thật sự chỉ kém một tầng nữa thôi. Lúc này cho dù là Chân Quân Xuất Khiếu ở đây cũng không thể nào là đối thủ của hắn ta”.



Một người của tông môn lớn, ánh mắt uy nghiêm, huyết mạch chính là không giảng đạo lý như thế.



Có người chuẩn bị lên tiếng liền nhìn thấy Diệp Thành nhẹ nhàng bước lên.



“Ầm ầm!”



Trong hư không đột nhiên xuất hiện một bàn tay khổng lồ, bàn tay khổng lồ đó vô cùng thô to, cao đến cả ngàn mét được bao bọc bởi một lớp bao tay màu đen huyền bí giống như ngũ chỉ sơn trong truyền thuyết. Nó như một cây cột chống trời rơi xuống trực tiếp đè lên trên người con Lôi Giao ngàn mét kia.



“Ngao!”



Lôi Giao ngàn mét phát ra một tiếng gào đau đớn, sau đó từ trên trởi rơi thẳng xuống mặt đất tạo ra một luồng chấn động cực mạnh lan ra cả trăm dặm xung quanh, hình thành một cái hố cực lớn. Vô số người trong vương thành gào khóc trong sợ hãi tột độ chạy loạn xạ đi khắp bốn phương tám hướng xung quanh.



Hai người này giao đấu giống như hai con khủng long bạo chúa thời cổ đại đánh nhau, tạo ra vô số thương vong và hủy diệt mọi thứ. Nói là hai người giao đấu không bằng nói là Nam Sở bị đánh cho không thể ngóc đầu lên được.



“Trong mắt anh, Hoa trưởng lão chỉ là con kiến, nhưng anh lại không biết, trong mắt tôi, anh và con kiến cũng có khác gì nhau đâu chứ?”



Diệp Thành lạnh lùng nói.



Ở dưới chân anh, con Lôi Giao dài ngàn mét đang gào thét trong đau đớn tột độ, cái đuôi và đầu của Lôi Giao liên tục vùng vẫy khiến cho trời long đất lở, đất đá sụp đổ, cả nghìn mét xung quanh đều biến thành phế tích. Nhưng cho dù Nam Sở vùng vẫy thế nào đi nữa cũng không thể nào làm lay động bàn tay khổng lồ kia dù chỉ một chút.



Sau đó, Diệp Thành nhẹ nhàng ấn nhẹ một cái, gần như phá hủy toàn bộ lục phủ ngũ tạng của Nam Hiên.



Nam Hiên hấp hối trở lại thành cơ thể bình thường, hóa thành một con Lôi Giao dài mấy chục trượng. Uy lực của Minh Vương Thần Tướng há lại dễ dàng để cho một Kim Đan nhỏ bé như hắn ta đỡ được cơ chứ? Đến cả Diệu Nhật Chân Quân cũng bị Diệp Thành dùng một chưởng giết chết, huống hồ là Nam Hiên chứ.



“Các hạ mau dừng tay!”



Nam Sở sắc mặt ngưng trọng hét lớn nói.



Nam Hiên dù sao cũng là em trai của hắn, không thể nào trơ mắt nhìn em ruột của mình chết được. Nam Sở sắc mặt lạnh lùng, mang theo một tia lãnh ý nói: “Diệp Chân Quân, nơi đây là vương thành Nam Ly, không phải là thành Nam Hoa của Hoa tộc. Chẳng lẽ cậu thật sự muốn ở trước mắt các tông môn gia tộc làm loạn đại điển cúng bái tổ tiên của vương tộc chúng tôi, đạp lên thể diện của chúng tôi mới vừa lòng sao?”



“Vậy thì sao?”



Diệp Thành lại đạp mạnh lên con Lôi Giao, cười như không cười nói.



“Thả tam thập tam đệ của tôi ra, ngay lập tức rời khỏi đây, từ nay không quay trở lại quần đảo Nam Ngọc nữa, bổn vương còn có thể lưu lại cho cậu một con đường sống, nếu không thì đợi Hoa tộc tan thành mây khói đi”.



Nam Sở phất tay áo lạnh lùng nói.



Lần lượt từng luồng sáng xuất hiện bên ngoài thành Nam Ngọc, nghe tiếng huýt sáo mà tới, nhanh chóng xuất hiện ở xung quanh Diệp Thành. Mỗi luồng sáng này đại diện cho một vị Chân Quân Xuất Khiếu. Năm cận vệ mạnh mẽ nhất của vương thành Nam Ly, lại thêm vô số cung phụng vương tộc. Các tu sĩ Xuất Khiếu phụ thuộc vào vương tộc cũng có gần trăm người.



Bây giờ ở xung quanh Diệp Thành có cả mấy chục Chân Quân Xuất Khiếu bao vây lấy anh, nhìn chằm chằm như hổ đói, bình tĩnh chờ đợi một cơ hội cho Diệp Thành một đòn chí mạng.



Đối diện với nhiều cường giả như thế, cho dù là Xuất Khiếu hậu kỳ cũng phải biến sắc. Nam Sở tự tin cho dù là Bắc Võ đại sư có ở đây đi nữa, cũng sẽ không thể cùng lúc đánh với mấy chục Chân Quân, hơn nữa trong này còn có hơn mười cao thủ Xuất Khiếu trung kỳ.



“Ha ha”.



Diệp Thành trả lời hắn chỉ là một tiếng cười lớn và một bàn chân đạp mạnh xuống.



“Rắc rắc!”



Trên trời dưới đất, mấy chục vị Chân Quân của vương đình bởi vì một lời của Nam Ly Vương liền dừng tay lại. ngay cả đại thống lĩnh cấm vệ nổi tiếng là kiệt ngạo bất tuân, trong lòng cho dù không muốn cũng phải cung kính ngừng tay lại.



Nam Ly Vương nắm quyền ở thành Nam Ly đã được mấy trăm năm, được tôn là cường giả mạnh mẽ nhất của quần đảo Nam Ngọc, uy nghiêm của ông ta nặng như núi, không có ai dám cãi lại nửa lời.



“Phụ vương, con nhất định có thể bắt được cậu ta mà”.



Nam Sở không cam lòng nói.



Mấy chục vị Chân Quân, bao gồm cả hơn mười vị cường giả Xuất Khiếu trung kỳ, lại có thêm ba vị cam thủ cấm vệ quân, cao thủ của cả vương tộc,hắn ta tin rằng chỉ là bắt một Diệp Thành thì có mười phần nắm chắc.



“Hừ”.



Nam Ly Vương hừ lạnh một tiếng, căn bản không thèm để ý hắn ta, ánh mắt vẫn như cũ nhìn chằm chằm Diệp Thành.



Bên cạnh, chưởng môn của Chính Khi Tông giải thích:



“Thái tử điện hạ, anh dự định là bắt được cậu ta sẽ phải trả giá bao nhiêu đây? Chết bao nhiêu Chân Quân? Hay là định để một nửa vương thành bồi táng theo, để cho máu huyết của mấy trăm vạn người chảy thành sông thành biển mới vừa lòng hay sao?”



“Việc này…”



Nam Sở do dự nói.



Nếu phá hủy thành Nam Ngọc, khiến cho thủ hạ thương vong nặng nề. E là phụ vương nhất định sẽ lột một lớp da của hắn mới thôi. Mà hắn thì sẽ trở thành trò cười cho các thế lực khác!



- ------------------
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Ngạo Thế: Tiên Đế Trở Về
Tiên võ đế vương
  • 5.00 star(s)
  • Lục Giới
Chương 1841-1845
Tiên Quốc Đại Đế
Vô Thượng Tiên Đế
  • 4.00 star(s)
  • Long bất bại

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom