• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Tiên Đế Trùng Sinh - Diệp Thành (61 Viewers)

  • Chương 969: Nguy cơ của Địa Cầu

Đây chính là chuẩn tiên bảo.

Dù được Thần Tử nắm giữ, một đòn của nó cũng đủ để đánh nát non nửa đại lục. May là pháp tắc của Địa Cầu vững chắc, có nhiều tiên trận bao trùm, nếu không chỉ dựa vào thanh chuẩn tiên bảo này đã đủ để đánh chìm cả nửa Địa Cầu.

"Muốn chết à!"

Ánh mắt Diệp Thành lạnh lẽo.

Địa Cầu là điều cấm kỵ của anh, đặc biệt là bốn kẻ này còn nhắm vào phái Sương Diệp. Trùng Lâu có tu vi mạnh nhất trong số đám người của Sương Diệp vì từng chết một lần mà tu vi tụt giảm, tuyệt đối không thể chặn nổi Thần Tử có chuẩn tiên bảo trong tay.

"Ầm!"

Người Diệp Thành lóe lên, anh bước ra một bước muốn chắn trước mặt đám Thần Tử kia.

Nhưng bảy Thái Thượng trưởng lão kia sao có thể cho phép điều đó xảy ra?

"Tên nhóc kia, cậu muốn đi đâu? Cuộc giao đấu giữa hai chúng ta vẫn chưa kết thúc đâu!"

Lão già gầy đét cười hì hì, người lóe lên, biến ra bảy ảo ảnh trong không trung. Mỗi ảo ảnh đều sinh động như thật, tấn công Diệp Thành từ bốn phương tám hướng. Mỗi một đòn đều lặng lẽ không tiếng động, ánh sáng le lói nhưng thực ra lại có năng lượng đáng sợ đủ để hủy diệt trời đất.

Cho dù là một hành tinh nhỏ có đường kính mấy nghìn dặm mà trúng phải một chưởng của lão già gầy đét thì e là cũng vỡ tan trong nháy mắt.

"Đúng vậy. Diệp Thành, không có sự cho phép của bổn trưởng lão thì cậu không được đi đâu hết".

Thái Thượng trưởng lão của Vô Cực Tông cũng bấm pháp quyết, tia sáng màu bạc rực rỡ bao trùm trong tay, nó tựa như một dòng thác màu bạc chảy xuống từ lòng bàn tay lão ta.

Cửu Thiên Ngân Hà biến thành một dải ngân hà treo trên không trung có hàng tỉ vì sao điểm xuyết chặn trước mặt Diệp Thành, ngăn cách anh và Địa Cầu ở hai đầu.

"Diệp đạo hữu, còn chưa nói xong đã muốn đi rồi sao?"

Ông già áo vải cũng cười nhạt.

Lão ta còn chưa cử động mà một thanh búa nhỏ màu vàng kim đã trượt ra từ trong ống tay áo lão ta. Búa nhỏ vừa xuất hiện thì đã làm dấy lên gió bão, thoáng cái đã biến thành cây búa khổng lồ dài hàng trăm nghìn trượng lao về phía Diệp Thành. Trên đó có khắc vô số chữ viết màu vàng kim lấp lánh ánh sáng rực rỡ thần thánh. Tuy không phải chuẩn tiên bảo nhưng cũng được chế tạo từ thiên liệu có phẩm chất đỉnh cao nhất, còn thêm một chút thần liệu, uy lực có thể sánh với chuẩn tiên bảo.

Lão già Vân Cực có biệt hiệu Kháo Sơn Vương, nổi danh keo kiệt nhiều bảo vật.

Nghe nói ông ta từng giao đấu với một trưởng lão của dị giáo có tu vi ngang ngửa ông ta. Trưởng lão đó có danh hiệu vô địch dưới Hợp Đạo, cũng là Bán Bộ Chân Tiên, kết quả lại bị mười mấy món tiên bảo đập chết, thế nên Vân Cực mới được gọi là Kháo Sợ Vương, nghĩa là sau lưng ông ta có ngọn núi dựa khổng lồ là đống tiên bảo, không thể chọc vào.

"Bốp bốp bốp!"

Diệp Thành phất tay áo một cái khiến chín ảo ảnh của lão già gầy đét vỡ tan. Anh bước ra chém đứt dải ngân hà, sau đó tung ra một quyền đánh nát thanh búa nhỏ màu vàng, sau đó lại liên tiếp giao đấu với bốn vị Thái thượng trưởng lão.

"Ầm ầm ầm!"

Trong cơ thể của anh đã tu thành Tiên Anh, có sức mạnh Bán Nguyên có thể đè bẹp các Thần Tử, nhưng khi bị bảy Thái Thượng trưởng lão liên tiếp tấn công, anh không tránh khỏi việc bị đánh bay về vị trí cũ.

"Các người dám cản tôi?"

Diệp Thành ngẩng đầu, ánh mắt lạnh nhạt.

Bảy Thái Thượng trưởng lão người thì cười lạnh, người thì khinh thường, người lại sắc mặt bình tĩnh. Ông già áo vải là Vân Cực nói:

"Diệp đạo hữu, đám tiểu bối làm việc thì cứ để chúng tự đi giải quyết là được. Chúng ta là những người có cảnh giới trên cả Nguyên Anh, đã bước nửa bước vào cảnh giới Hợp Đạo, là Bán Bộ Chân Tiên. Chúng ta khác biệt hẳn với đám người phàm Xuất Khiếu Nguyên Anh, nếu cứ tùy tiện nhúng tay vào chuyện của bọn họ thì chính là lớn bắt nạt bé, không phải là hành vi nên có của những người như chúng ta".

Bán Bộ Chân Tiên không phải là một cảnh giới.

Thế nhưng vũ trụ lại công nhận rằng sự cách biệt giữa Nguyên Anh và Hợp Đạo quá lớn giống như giữa trời với đất. Nhiều tu sĩ Xuất Khiếu tu thành Kim Đan thần phẩm vẫn có thể đánh lại tu sĩ Nguyên Anh. Nhưng một tu sĩ Nguyên Anh có mạnh đến đâu, là đệ tử tiên tông thì cũng không thể nào đấu lại tu sĩ Hợp Đạo, cùng lắm chỉ có thể chạy trốn thoát mạng.

Sự cách biệt khổng lồ này cũng tạo nên sự khan hiếm của Hợp Đạo. Một tinh vực suốt mười mấy nghìn năm có thể miễn cưỡng chỉ có một tu sĩ Hợp Đạo.

Thế nên những cường giả siêu thoát khỏi cảnh giới Nguyên Anh, chưa bước vào Hợp Đạo thì luôn được coi là một cảnh giới độc lập. Có rất nhiều cách gọi với cảnh giới này. Bán Bộ Chân Tiên, Chuẩn Chân Tiên, vân vân. Nhưng hoàn toàn có thể chắc chắn rằng một khi bước vào cảnh giới này, nắm giữ một chút sức mạnh Hợp Đạo thì không còn so với cảnh giới Nguyên Anh được nữa, quả thực là mạnh tới nỗi không thể tin được.

"Cút ra".

Diệp Thành quát khẽ một tiếng, nắm tay lại tung một quyền ra.

"Ầm ầm ầm!

Một luồng ánh sáng bảy sắc cầu vồng vạch ngang bầu trời. Sức mạnh Thần Anh hùng hậu tới nỗi không thể tin nổi xuyên qua cơ thể, bắn lên bầu trời. Ánh tiên rực rỡ khổng lồ tựa như một cây cầu làm từ cầu vồng vọt từ trước mặt Diệp Thành cho đến trên Địa Cầu, chặn trước mặt đám người Phù Đồ.

"Đạo hữu đừng nóng vội".

"Diệp Thành, bổn tọa sao có thể cho cậu chạy được?"

"Quay về!"

Mấy giọng nói già nua, lạnh nhạt hoặc âm u vang lên.

Bảy Thái Thượng trưởng lão đồng thời ra tay. Sức mạnh của họ đáng sợ tới mức nào? Bảy người cộng lại đã khổ tu gần bốn trăm nghìn năm, có đạo hạnh mạnh mẽ không thể tưởng tượng nổi. Tuy họ vì giữ hình tượng mà không thực sự liên thủ nhưng ai cũng đều đánh ra một đòn, mạnh không gì sánh nổi.

"Ầm ầm ầm!"

Cả bầu trời bị sức mạnh vô tận bao phủ.

Bầu trời vỡ nát, đạo tắc rền vang. Pháp tắc hiện lên, khí tức thần thánh vô tận bao trùm hư không.

Bảy luồng sức mạnh đủ để sánh bằng một đòn của chuẩn tiên bảo trực tiếp đánh ra đập nát tất cả. Dù Diệp Thành dùng sức mạnh của Thần Anh để tung ra một đòn toàn lực nhưng khi đối mặt với họ, đòn này đã hoàn toàn bị bảy luồng sáng đập nát.

Sức mạnh hùng hậu của bảy luồng sáng thậm chí còn có sức mạnh tàn dư. Nó đánh lên Địa Cầu khiến tầng khí quyển phạm vi trăm dặm vỡ nát, khiến hành tinh đường kính mấy chục nghìn dặm này khẽ rung lên.

Mà trên Địa Cầu, núi sụp đất rung, mặt đất chấn động, nước sông sôi trào. Chỉ với một đòn này, số người chết đã lên đến hàng chục nghìn người.

"Cơ hội tốt!"

Đám người Phù Đồ mắt sáng chói, biến thành một luồng sáng vọt qua không trung điên cuồng lao về phía Địa Cầu. Chỉ khi họ đánh vào Địa Cầu, với pháp bảo trong tay và sự liên thủ của mấy người bọn họ thì hoàn toàn có thể san bằng cả Địa Cầu, dễ dàng đè bẹp phái Sương Diệp. Đến lúc đó cả phái Sương Diệp nằm trong tay họ thì Diệp Thành còn dám phản kháng sao?

"Đạo hữu đừng sốt ruột, đợi mấy tên đệ tử không ra hồn của tôi tới Địa Cầu đưa những đệ tử đích truyền của đạo hữu tới đây thì chúng ta sẽ phẩm trà luận đạo, thế mới thể hiện được phong thái của những người tu tiên chúng ta. Đánh đánh giết giết thế này đâu phải là hành vi mà những Bán Bộ Chân Tiên như chúng ta nên làm?"

Vận Cực lạnh nhạt cười nói.

Mỗi một câu nói của ông ta đều đang khoe khoang mình là Bán Bộ Chân Tiên, cao siêu khác hẳn đám người phàm, thậm chí vượt xa những tu sĩ khác.

Chân Tiên như Chân Long, như thiên thần, là sự thay đổi và thoát xác khỏi sinh mệnh, có sự cách biệt khác hẳn với tu sĩ Hợp Đạo.

"Đúng vậy".

Người phụ nữ mặc đồ cổ trang nói.

Cô ta lấy ra một chuẩn tiên bảo, đó là Sơn Hà Xã Tắc Đồ được bao trùm bởi ánh sáng rực rỡ rộng lớn, nó mở ra rồi biến thành một thế giới, bao trùm cả Địa Cầu. Món chuẩn tiên bảo này lúc này biến ra mấy nghìn trượng, tựa như một màn trời, trong bàn tay của người phụ nữ mặc đồ cổ trang, nó mạnh hơn cả Kim Tung Kim Hoa gấp mấy lần, Diệp Thành muốn đột phá thì khó như lên trời vậy.

Thái Thượng trưởng lão của Vô Cực Tông thì cũng tung ra Cửu Thiên Ngân Hà, lại ép tới rồi quát lớn:

"Diệp Thành, đệ tử của cậu sắp không xong rồi, còn không mong giơ tay chịu trói, nếu không khi đám Nguyên Nhất tàn sát phái Sương Diệp thì cậu muốn xin tha cũng đã muộn rồi!"
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Ngạo Thế: Tiên Đế Trở Về
Tiên võ đế vương
  • 5.00 star(s)
  • Lục Giới
Chương 1841-1845
Tiên Quốc Đại Đế
Vô Thượng Tiên Đế
  • 4.00 star(s)
  • Long bất bại

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom