• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

New Thần Tử Hoang Cổ (2 Viewers)

  • Chương 36-40

Chương 36 Chúc mừng Thần Tử

“Ngươi có vấn đề gì?” Quân Chiến Thiên lạnh nhạt hỏi.

“Xin hỏi Quân Tiêu Dao có từng tham dự tranh đoạt Tự Liệt không?” Quân Vạn Kiếp trầm giọng mà hỏi.

“Chưa từng.” Quân Chiến Thiên trả lời.

“Xin hỏi Quân Tiêu Dao, từng có cống hiến trọng đại gì cho gia tộc không?” Quân Vạn Kiếp tiếp tục hỏi.

“Chưa từng.” Sắc mặt Quân Chiến Thiên trầm xuống.

Quân Tiêu Dao còn chưa nhập thế hành tẩu, sao có thể sáng tạo công tích cho Quân gia?

“Xin hỏi Quân Tiêu Dao, có từng qua năm quan, chém sáu tướng, tự đoạt được vị trí Tự Liệt không?” Quân Vạn Kiếp liên tục hỏi ba câu.

“Chưa từng!” Quân Chiến Thiên lạnh lùng quát.

Nếu là người thế lực khác chất vấn như thế, Quân Chiến Thiên đã sớm tát một cái hất bay ra ngoài.

Nhưng ngặt nổi người lên tiếng lại là Đệ Ngũ Tự Liệt của Quân gia, nếu động thủ với hắn thì Quân gia còn mặt mũi gì nữa.

“Một khi đã vậy, Quân Tiêu Dao có tài đức gì mà không rõ lý do trở thành Linh Hào Tự Liệt?!”

Quân Vạn Kiếp bỗng đứng bật dậy, lạnh giọng chất vấn!

Tia chớp lôi kiếp cuồng bạo không ngừng lập loè trong mắt hắn!

Không khí mọi nơi đều tĩnh mịch!

Tuy là Quân Chiến Thiên, trong phút chốc cũng nói không nên lời.

Mà trong sự tĩnh mịch này, Quân Tiêu Dao bước ra một bước, khoanh tay đứng, như trích tiên bạch y giáng trần.

“Ngươi đã có nhiều nghi vấn như vậy thì Quân mỗ nói cho ngươi biết.”

“Thân phận Linh Hào Tự Liệt là do Thập Bát Tổ ban tặng, sở dĩ ngài làm vậy là vì tin tưởng ta...”

“Có ta ở đây, Quân gia sầu gì không xuất hiện Đại Đế!”



Có ta ở đây, Quân gia sầu gì không xuất hiện Đại Đế!

Một câu của Quân Tiêu Dao mang theo khí thế hùng hồn, như nuốt trọn vạn dặm núi sông!

Cả tòa đại điện, thậm chí cả Quân gia, dường như đều quanh quẩn câu này của Quân Tiêu Dao.

Ngay lập tức, sắc mặt tất cả nhân vật các thế lực lớn tiến đến dự tiệc đều cùng cứng lại!

Ầm ầm ầm!

Cửu thiên phong vân biến sắc, tiếng sấm cuồn cuộn, như cũng đang phụ họa câu này của Quân Tiêu Dao!

Lời nói cũng không phải tùy tiện nói bậy.

Có một vài lời đã nói ra thì phải gánh chịu đại nhân quả.

“Thần Tử Quân gia có khí phách vô địch!”

“Nghe lời này của Thần Tử, hay là hắn có tự tin chứng được Đại Đế chi Vị?”

“Đế lộ thế hệ này thú vị...”

Rất nhiều cường giả thế hệ trước đều cảm khái.

Mà mỹ nhân các thế lực lớn cũng dao động phương tâm vì câu nói của Quân Tiêu Dao.

Mỹ nhân nào không hy vọng mình xứng với anh hùng kia chứ?

“Đại trượng phu phải như thế...” Đại Thương công chúa cảm thán, trái tim thiếu nữ sớm đã luân hãm.

Còn về Khương Lạc Ly, khóe miệng đã sắp chảy nước dãi xuống, rất không có hình tượng của hòn ngọc quý trên tay Khương gia.

Quân Tiêu Dao cũng không để ý ánh mắt người khác, mà từ trên cao nhìn xuống Quân Vạn Kiếp, lạnh nhạt nói: “Ngươi có vừa lòng với câu trả lời này không?”

Quân Tiêu Dao hỏi lại một câu, làm cổ họng Quân Vạn Kiếp nghẹn lại, sắc mặt sa sầm, nhưng lại nói không nên lời phản bác.

Bởi vì vừa rồi, cả hắn cũng suýt chút nữa bị khí phách vô địch của Quân Tiêu Dao làm kinh sợ.

Mà đúng lúc này, sâu trong Quân gia, một giọng nói già nua nhàn nhạt truyền ra một chữ: “Tốt.”

Một chữ khiến sắc mặt mọi người biến đổi.

“Là Thập Bát Tổ!” Giọng của Quân Chiến Thiên cũng hơi phát run.

Thập Bát Tổ là nhân vật cấp lão tổ của Quân gia, không dễ dàng hiện thân.

Lần trước hiện thân là lúc Quân Tiêu Dao sinh ra.

Lần này, tuy Thập Bát Tổ vẫn không xuất hiện, nhưng hiển nhiên một chữ tốt kia là đang tán thưởng Quân Tiêu Dao có đại khí phách.

Chứng đạo thành Đế, không phải ai cũng dám khoác lác như vậy.

Cho dù là một ít thiên kiêu đỉnh cấp cũng sẽ thiếu tự tin, không có nắm chắc trong lòng.

Nghe cả Thập Bát Tổ cũng lên tiếng, Quân Vạn Kiếp còn có thể nói gì?

Cho dù tính cách hắn lãnh ngạo bá đạo đến mấy, cho hắn thêm một trăm lá gan, cũng không dám chống đối Thập Bát Tổ.

“Là Vạn Kiếp thất lễ, còn có chuyện khác, cáo từ.”

Quân Vạn Kiếp đưa ánh mắt lạnh lùng nhìn Quân Tiêu Dao một cái, sau đó không chút do dự mà xoay người bỏ đi.

Hắn tiếp tục ở lại đây chỉ làm lòng mình thêm sngột ngạt mà thôi.

Quân Chiến Thiên thấy thế thì sắc mặt cũng hơi dịu lại.

Tuy tính cách Quân Vạn Kiếp này hơi bất thường ngang ngược, nhưng cũng may không phải ngốc, còn coi như hiểu đạo lý.

Nếu hắn không cam lòng, cuối cùng còn đánh với Quân Tiêu Dao ngay đương trường thì sẽ làm Quân gia mất mặt.

Quân Tiêu Dao nhìn bóng dáng Quân Vạn Kiếp rời đi, nghĩ đến ánh mắt lạnh băng vừa rồi của người này.

Hắn biết, Quân Vạn Kiếp vẫn không cam lòng.

Cho dù hiện tại tạm thời dừng tay, ngày sau cũng sẽ đến gây chuyện với hắn.

“Quân Vạn Kiếp, hy vọng ngươi đừng ngốc như Tiêu Trần, nếu không cho dù ngươi là người của Quân gia, ta cũng không lưu tình.” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm tự nói trong lòng.

Bất kể có chướng ngại nào chắn trước mặt hắn, hắn cũng sẽ bình định.

Cho dù chướng ngại này đến từ ngoại giới, hay là từ bên trong gia tộc.

Sau khi Quân Vạn Kiếp rời đi, không khí toàn bộ đại điện khôi phục nguyên trạng.

“Chúc mừng Thần Tử.” Quân Tuyết Hoàng đứng dậy, nâng chén với Quân Tiêu Dao.

Nàng không có địch ý với Quân Tiêu Dao như Quân Vạn Kiếp, nhiều nhất chỉ có chút hâm mộ mà thôi.

“Đa tạ.” Quân Tiêu Dao mỉm cười, nâng chén đáp lễ.

Từ trước đến nay hắn luôn thưởng thức người thức thời.

“Chúc mừng Thần Tử.” Quân Trượng Kiếm cũng đứng dậy chúc mừng.

Hắn ta không gọi Quân Tiêu Dao là Tiêu Dao tộc đệ nữa, bởi vì hắn biết mình đã không có tư cách này.

Thân phận Thần Tử cộng thêm Linh Hào Tự Liệt.

Trong thế hệ tuổi trẻ Quân gia, hẳn không có ai có thân phận địa vị càng cao hơn Quân Tiêu Dao.

Mặc dù là Đệ Nhất Tự Liệt vẫn đang bế quan kia, hoặc là đám người Đệ Nhị Tự Liệt, Đệ Tam Tự Liệt rèn luyện bên ngoài, địa vị cũng không sánh kịp Quân Tiêu Dao.

“Thật không biết, nếu những vị kia biết Tiêu Dao tộc đệ trở thành Linh Hào Tự Liệt, sẽ bày ra thái độ thế nào.” Quân Trượng Kiếm thầm nghĩ trong lòng.

Tuy đều là Tự Liệt của Quân gia, nhưng Quân Trượng Kiếm không có cả dũng khí rút kiếm khi đối mặt với mấy vị Tự Liệt xếp đằng trước.

Nhân vật có thể trở thành những Tự Liệt đứng đầu của Quân gia, không một ai là hạng người đơn giản, không phải người mang trọng đồng thì cũng có được truyền thừa cấm kỵ nào đó.

Tất nhiên Quân Tiêu Dao cũng biết những Tự Liệt đó không đơn giản.

Nhưng hắn tin, lấy thiên phú thực lực của mình, cho dù có phiền toái gì cũng sẽ được dàn xếp.

Hết chương 36.
Chương 37 Thật là dũng sĩ đổ vỏ, một chưởng chụp chết Lan Thanh Nhã (1)

Kế tiếp, yến hội tiếp tục.

Quân Tiêu Dao lại đang suy tư, vì sao hệ thống còn chưa có nhắc nhở đánh dấu.

Mà đúng lúc này, phía chân trời bên ngoài sơn môn Quân gia, một giọng nói mang theo cuồng ngạo và châm biếm lạnh lùng bỗng vang lên.

“Thần Tử Quân gia, quả nhiên miệng lưỡi càn rỡ, cũng không biết thực lực của ngươi có xứng với cái mồm hay không?”

Nghe thấy giọng nói này, thân thể mọi người trong đại điện đều run lên.

Giọng nói này là ai?

Dám nói ra lời này trong bữa tiệc mười tuổi của Thần Tử Quân gia.

Muốn chết cũng không nên tìm cách chết này!

Bên ngoài đại điện, người của rất nhiều thế lực đều nhìn về phía không trung ngoài điện.

Chỉ thấy nơi xa phía chân trời, một con giao long luông mọc cánh xanh bay ngang qua trời cao, trên đó có một đám người đang đứng.

Có kẻ đầu mọc hai sừng, hoặc lưng sinh hai cánh, hoặc trên người có vảy, nhìn qua không giống Nhân tộc.

Một thiếu niên cầm đầu mặc hoa phục kim sắc, trên đầu có hai long giác, thần thái kiêu căng mà kiệt ngạo.

Những lời vừa rồi là truyền ra từ miệng gã.

“Đó là... Long Tử của Tổ Long Sào, Thái Cổ Hoàng tộc!” Một lão nhân thế lực lớn hít sâu một hơi và nói.

Thái Cổ Hoàng tộc là thế lực siêu cấp có thể so sánh với Hoang Cổ thế gia, vô thượng đại giáo, bất hủ thần triều.

Cổ Hoàng của Thái Cổ Hoàng tộc đủ để sánh vai với Đại Đế Nhân tộc.

Thậm chí ở kỷ nguyên nào đó, Cổ Hoàng còn độc bá Tiên Vực, đứng sừng sững trên hàng tỉ sinh linh.

Tổ Long Sào chính là thế lực đỉnh cấp trong Thái Cổ Hoàng tộc, đứng song song với các hoàng tộc đứng đầu như Vạn Hoàng Linh Sơn, Kỳ Lân Cổ Động.

Mà hiện tại, Long Tử của Tổ Long Sào lại đi tới buổi tiệc mười tuổi của Thần Tử Quân gia.

Chỉ cần không phải ngốc tử, cũng biết Tổ Long Sào kẻ đến thì không thiện, kẻ thiện thì không đến.

Một ít người liên tưởng đến ân oán của Tổ Long Sào và Quân gia, trong mắt không khỏi lập loè ánh sáng.

Xem ra hôm nay lại có thể xem một trò hay.

“Tổ Long Sào?” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm tự nói.

Hắn cũng có nghe Quân Chiến Thiên nhắc tới thế lực này.

Có thể xem Tổ Long Sào là thế lực đối địch của Quân gia.

Ở thế hệ này, Tổ Long Sào xuất hiện một vị cấm kỵ sơ đại mang Đế Long huyết - Long Ngạo Thiên, từng nghiền áp nhiều vị thiên kiêu tuổi trẻ của Quân gia.

Đương nhiên, Tự Liệt Quân gia cũng từng ngược sát thiên kiêu của Tổ Long Sào.

Thế lực hai bên như nước với lửa.

Thậm chí phụ thân hắn, Bạch Y Thần Vương Quân Vô Hối, khi ở Thánh Nhân chi Cảnh, đã từng hành hạ đến chết một Chuẩn Chí Tôn của Tổ Long Sào, đó có thể xem như cuộc chiến thành danh của Quân Vô Hối.

“Hừ, thật là đen đủi.” Sắc mặt Quân Chiến Thiên trầm trọng.

Tất nhiên bọn họ không có khả năng mời Tổ Long Sào đến dự tiệc.

“Thế nào, đường đường là Hoang Cổ thế gia Quân gia, chẳng lẽ không dám để người ta tiến vào cửa hay sao?” Long Hạo Thiên lộ ra vẻ mặt kiêu căng, nói với giọng điệu kiệt ngạo.

Lời này vừa vang lên, các Tự Liệt như Quân Trượng Kiếm, Quân Tuyết Hoàng đều cháy lên lửa giận trong lòng.

Long Tử Tổ Long Sào này cũng thật kiêu ngạo.

“Gia gia, để bọn họ vào đi, chỉ là mấy con cá chạch mà thôi.”

Quân Tiêu Dao khoanh tay mà đứng, vẻ mặt vững vàng mà thản nhiên.



Quân Tiêu Dao cũng không kiêng dè mà nói thẳng ra.

Lời này vừa dứt, tất cả tu sĩ toàn trường đều ngây ngẩn cả người, sau đó trong lòng cảm thán không thôi.

Không hổ là Thần Tử của Quân gia, lại dám nói Long Tử của Tổ Long Sào là cá chạch.

Long Hạo Thiên đâu có điếc, hiển nhiên cũng nghe thấy Quân Tiêu Dao nói gì.

Hắn hơi nheo đôi mắt lại, hiện lên một tia hàn quang.

Mục đích lần này hắn ta đến, là muốn làm ghê tởm Quân gia một chút, giẫm Thần Tử Quân gia ở dưới chân ngay trong buổi tiệc mười tuổi, phát dương uy danh của Tổ Long Sào.

Dù sao trước đó thanh danh của Tổ Long Sào luôn không quá tốt.

Chuyện Quân Vô Hối lấy Thánh Nhân chi Cảnh, tay xé Chuẩn Chí Tôn Tổ Long Sào càng làm Tổ Long Sào trở thành trò cười của Hoang Thiên Tiên Vực.

Tuy không có thế lực nào dám đàm luận ngay trước mặt người của Tổ Long Sào, nhưng sau lưng đều đang trào phúng Tổ Long Sào.

Bởi vậy, Long Hạo Thiên cũng muốn ăn miếng trả miếng, đạp hậu đại của Quân Vô Hối dưới chân.

Hơn nữa Long Hạo Thiên cũng có tự tin này.

Gã dung hợp một long nguyên, dù chưa hoàn toàn luyện hóa, nhưng cũng đủ để đứng trên đỉnh thế hệ tuổi trẻ.

Trừ một ít thiên kiêu chí tôn ra thì gã không sợ ai cả.

Dưới sự ngầm đồng ý của Quân Chiến Thiên, môn vệ của Quân gia cũng không ngăn cản đám người Long Hạo Thiên tiến vào.

Trừ Long Hạo Thiên ra, còn có một ít tuổi trẻ thiên kiêu của Thái Cổ vương tộc đến theo.

Tuy nội tình của Thái Cổ vương tộc hơi yếu hơn Thái Cổ Hoàng tộc một chút, nhưng cũng là thế lực đứng đầu.

Khác với Long Hạo Thiên, trong lòng những sinh linh Thái Cổ vương tộc đó vẫn có chút không tự tin.

Dù sao Quân gia thân cũng là Hoang Cổ thế gia, thanh danh bên ngoài xem như nổi tiếng nhất, là một trong những Hoang Cổ thế gia cường thịnh nhất.

Bọn họ hành động như vậy tương đương với khiêu khích, trong lòng không chột dạ mới là lạ.

Nhưng có Long Hạo Thiên chắn ở trước người, những sinh linh Thái Cổ vương tộc đó vẫn ổn định tâm thần.

Trời sập có người cao lớn chống, bọn họ sợ cái gì?

Phía bên này, Quân Tiêu Dao đảo ánh mắt nhàn nhạt qua đám người Long Hạo Thiên.

Bỗng nhiên, hắn phát hiện một hình bóng hơi quen thuộc.

Một nữ tử mặc váy áo màu lam, khuôn mặt quyến rũ đi theo phía sau Long Hạo Thiên, ánh mắt mơ hồ mang theo ý oán độc, nhìn chằm chằm vào Quân Tiêu Dao và Quân Linh Luông.

“Là ả?”

Quân Tiêu Dao hơi nhướng mày lên.

Hắn gặp được một bóng dáng tự cho là không bao giờ sẽ nhìn thấy.

“Là ngươi, Lan Thanh Nhã, đây là chuyện gì?” Bên kia, Quân Trượng Kiếm đảo mắt qua một cái thì trên mặt cũng hơi lộ ra kinh ngạc, nhịn không được mở miệng quát.

Không phải hắn ta đuổi Lan Thanh Nhã ra khỏi Quân gia rồi sao, nhưng vì sao hiện tại lại xuất hiện bên cạnh Long Hạo Thiên?

Nghe tiếng quát lớn của Quân Trượng Kiếm, khóe miệng Long Hạo Thiên đột nhiên nhếch lên một chút nghiền ngẫm.

Gã vươn tay nâng cái cằm tuyết trắng của Lan Thanh Nhã lên ngay trước mặt Quân Trượng Kiếm, mắt lộ ý khiêu khích, gã nói: “Ngươi đang nói gì, hiện tại nàng là nữ nô của ta, ngươi nói có đúng không?”

“Đúng vậy, Thanh Nhã là nữ nô của Long Tử đại nhân.” Lan Thanh Nhã thuận theo mà nói.

“Tiện nhân ngươi!” Mái tóc đen của Quân Trượng Kiếm tung bay, sắc mặt lạnh lẽo, trong mắt lập loè sát ý.

Bởi vì nhớ tình cảm xưa nên hắn ta chỉ đuổi Lan Thanh Nhã đi, chưa làm khó dễ cái gì.

Kết quả hiện tại Lan Thanh Nhã lại dẫn người của Tổ Long Sào đến.

Phải biết là, thân phận trước đó của ả chính là người theo đuổi Quân Trượng Kiếm.

Xảy ra chuyện thế này thì các tộc lão cao tầng của Quân gia sẽ đối đãi hắn ta như thế nào?

Hơn nữa Long Hạo Thiên lợi dụng Lan Thanh Nhã để vả mặt Tự Liệt của Quân gia.

Mặt mũi của Quân Trượng Kiếm còn biết để ở đâu nữa?

Nghĩ đến đây, lòng Quân Trượng Kiếm trầm xuống.

Dư quang khóe mắt hắn ta đã mơ hồ thấy được, sắc mặt vài vị tộc lão Quân gia đều có chút sa sầm.

Thế hệ trước bọn họ cũng không tiện nhúng tay vào cuộc đọ sức của thế hệ thanh niên, sẽ làm mất thanh danh của bọn họ.

Hết chương 37.
Chương 38 Thật là dũng sĩ đổ vỏ, một chưởng chụp chết Lan Thanh Nhã (2)

“Đáng chết, nếu chuyện này xử lý không tốt, có khả năng không giữ nổi thân phận Tự Liệt của ta.” Quân Trượng Kiếm siết chặt nắm tay.

Ngay vào lúc sắc mặt Quân Trượng Kiếm biến ảo không ngừng, Quân Tiêu Dao lại bước ra một bước, nói với giọng điệu lạnh nhạt: “Không ngờ Long Tử của Tổ Long Sào lại có sở thích này.”

“Sở thích?” Long Hạo Thiên nhíu mày, nhìn về phía Quân Tiêu Dao.

Thiếu niên tuấn tú đến kỳ quái này chính là mục tiêu hôm nay gã muốn đạp dưới chân.

“Không ngờ ngươi lại có sở thích nhặt giày rách.”

“Người mà Tự Liệt Quân gia không cần, ngươi lại nguyện ý tiếp nhận bao dung, thật là dũng sĩ đổ vỏ.” Quân Tiêu Dao nhẹ nhàng bâng quơ mà nói.

Nhưng nghe đến lời này, Long Hạo Thiên trợn to mắt, sắc mặt lập tức tái đi, trở nên khó coi cực độ.

Câu này chẳng phải đang nói, Long Hạo Thiên gã nhặt rác rưởi mà người khác không cần?

Sắc mặt Lan Thanh Nhã cũng tái nhợt như tờ, nổi giận tới ngón tay cũng run rẩy.

Không có nữ nhân nào nguyện ý bị người khác gọi là giày rách.

Quân Tiêu Dao nói ra hai câu vô cùng đơn giản, lại lập tức đảo lộn cục diện.

Long Hạo Thiên vốn muốn làm nhục Tự Liệt của Quân gia, kết quả hiện tại lại bị cười nhạo.

Người của rất nhiều thế lực chung quanh tuy không dám trắng trợn cười nhạo Long Hạo Thiên, nhưng trong mắt cũng hiện ra trào phúng và khinh thường.

“Thần Tử...” Quân Trượng Kiếm chấn động trong lòng.

Quân Tiêu Dao đang giải vây thay hắn ta.

Nghĩ đến đây, ánh mắt Quân Trượng Kiếm nhìn Quân Tiêu Dao mơ hồ mang theo cảm kích.

Một câu của Quân Tiêu Dao đã hóa giải xấu hổ và nguy cơ của hắn ta.

“Đều là người trong nhà, đừng nói lời dư thừa.” Quân Tiêu Dao cười nhạt và nói.

Quân Trượng Kiếm gật đầu thật mạnh, trong lòng lại có quyết định.

Quân Tiêu Dao đáng để hắn ta nguyện trung thành đi theo!

“Quả nhiên Thần Tử sâu không lường được, dăm ba câu đã hóa giải khốn cục của Quân Trượng Kiếm...” Quân Tuyết Hoàng nói nhỏ trong lòng.

Loại thông tuệ ứng biến ngay hiện trường của Quân Tiêu Dao thật sự không giống biểu hiện mà một thiếu niên mười tuổi nên có.

“Oa, lại thấy được một mặt khác của Tiêu Dao ca ca...” Khương Lạc Ly kinh ngạc cảm thán.

Quân Tiêu Dao không chỉ có dung mạo như tiên, thực lực mạnh mẽ tuyệt đối, mà trí tuệ và khả năng điều khiển cảm xúc cũng xuất chúng.

Dăm ba câu đã khiến Long Tử của Tổ Long Sào nổi giận không nói nên lời, mất hết thể diện.

“Hừ, hậu nhân của Quân Vô Hối chỉ biết giỏi cái miệng, thật làm người ta có chút thất vọng.” Sắc mặt Long Hạo Thiên âm trầm như nước.

“Không sai, còn không phải là Hoang Cổ Thánh Thể sao, thật cho rằng mình là thiên hạ vô địch, ở trước mặt Long Tử đại nhân, ngươi cũng chỉ có vậy.” Lan Thanh Nhã cũng chanh chua mở miệng.

Có Long Hạo Thiên chống lưng ở sau, ả cũng dám lên tiếng.

“Chỉ là một côn trùng mà cũng dám mở miệng ồn ào?” Quân Tiêu Dao lãnh đạm nói.

Trong mắt hắn, Lan Thanh Nhã đã là một người chết, chỉ là chết sớm hay muộn mà thôi.

Nếu Lan Thanh Nhã vội vã muốn đầu thai như vậy, Quân Tiêu Dao cũng chỉ có thể thành toàn cho ả.

Ầm ầm ầm!

Quân Tiêu Dao nâng tay lên, thần năng kim sắc vô tận mênh mông mãnh liệt, hóa thành cự chưởng, trực tiếp trấn sát về hướng Lan Thanh Nhã.

Hành động bất thình lình này nằm ngoài dự đoán của mọi người.

“Dám ra tay ngay trước mặt ta, không khỏi quá càn rỡ!” Đồng tử của Long Hạo Thiên lập tức dựng thẳng lên, cứ như long đồng kim sắc.

Gã muốn ra tay bảo vệ Lan Thanh Nhã.

“Bản Thần Tử muốn giết người thì không ai ngăn cản được!” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt như thần linh.

Hắn nâng một tay khác lên, muôn vàn thần binh bùng nổ ra, đó là Binh Phạt Quyết!

Thần binh như nước lũ trút xuống Long Hạo Thiên, khiến sắc mặt gã chợt biến đổi.

Thực lực của Quân Tiêu Dao vượt quá đoán trước của gã.

Ầm ầm ầm!

Trong mắt đông đảo thế lực tứ phương, thân thể Long Hạo Thiên ầm ầm lui liên tục về phía sau, hai tay run mạnh, trong mắt hiện lên một tia kinh hãi.

Mà giờ phút này, cự chưởng pháp lực kim sắc đã đè lên đỉnh đầu Lan Thanh Nhã.

“Không... Long Tử đại nhân cứu ta!”

Sắc mặt Lan Thanh Nhã trắng bệch như tờ, đôi mắt đẹp lộ ra hoảng sợ cực độ, phát ra tiếng thét chói tai thê lương.

Nhưng khi cự chưởng kim sắc ầm ầm giáng xuống, tiếng thét chói tai đột nhiên im bặt!



Phanh!

Cự chưởng pháp lực kim sắc giống như một góc trời xanh, trực tiếp giáng thẳng xuống!

Kèm với một tiếng răng rắc khiến người ta lông tơ dựng ngược, có máu tươi bắn tung tóe ra từ dưới cự chưởng kim sắc đó!

Thậm chí máu còn bắn lên người Long Hạo Thiên, làm đầy người gã đều là máu tươi!

Ngơ ngác!

Kinh ngạc!

Giờ phút này, tất cả các thế lực toàn trường đều im ắng đi!

Bọn họ không ngờ Quân Tiêu Dao lại bá đạo như vậy, một lời không hợp thì trực tiếp ra tay, một chưởng chụp chết Lan Thanh Nhã.

Hơn nữa còn làm ngay trước mặt Long Hạo Thiên.

Rất nhiều người có tâm cũng chú ý tới, Quân Tiêu Dao tùy tiện tung một chiêu đã đẩy lui Long Hạo Thiên.

Tuy cũng có một phần nguyên nhân do Long Hạo Thiên không kịp phòng bị, nhưng nếu bị một kích đẩy lui, hiển nhiên đã chứng minh một vài vấn đề.

Sau khi cự chưởng pháp lực tiêu tán, nơi đó chỉ còn lại một đống thịt nát máu thịt bầy hầy, khiến người ta nhìn một cái đã muốn nôn mửa.

Khắc trước còn là một mỹ nhân, ngay sau đó đã trực tiếp biến thành một đống thịt băm.

Sự tương phản này quá kịch liệt.

Ánh mắt rất nhiều người nhìn về phía Quân Tiêu Dao cũng mang theo kính sợ.

“Vị Thần Tử đại nhân này thật sát phạt quyết đoán, cho dù là nữ tử cũng giết ngay không nương tay.”

“Như vậy mới có phong phạm Thần Tử, nếu hắn là hạng người thấy nữ nhân thì thủ hạ lưu tình, cũng sẽ làm người ta xem nhẹ một phần.”

Một ít lão cổ của các thế lực lớn sôi nổi châu đầu ghé tai nghị luận.

Biểu hiện của Quân Tiêu Dao cũng không làm mất mặt thân phận Thần Tử Quân gia và Linh Hào Tự Liệt của hắn.

“Ngươi... Đáng chết!” Trong mắt Long Hạo Thiên ứa ra lửa giận, đồng thời đáy mắt cũng có chút kinh hãi.

Vừa rồi Quân Tiêu Dao chỉ tùy ý tung một chiêu ngăn cản gã, nhưng Long Hạo Thiên lại cảm nhận được một thần lực gần như không thể ngăn cản.

Gã thân là Long Tử của Tổ Long Sào, là tồn tại có một không hai trong các thiên kiêu đứng đầu ở phương diện thân thể.

Mà Quân Tiêu Dao tùy tiện tung một kích đã làm hai tay gã run mạnh, mơ hồ có cảm giác vỡ vụn.

“Cho dù Quân Tiêu Dao này là Hoang Cổ Thánh Thể, thân thể cũng không có khả năng mạnh đến mức này.” Sắc mặt Long Hạo Thiên âm trầm, lãnh đạm nói dưới đáy lòng.

Hết chương 38.
Chương 39 Tự Liệt Quân gia chiến đấu với Thái Cổ vương tộc, Long Hạo Thiên bất ngờ tập kích Quân Tuyết Hoàng

Lúc này, vài tên thiên kiêu Thái Cổ vương tộc đi theo Long Hạo Thiên đã bước ra phẫn nộ quát.

“Thần Tử Quân gia, ngươi thật đê tiện, dám đột nhiên ra tay tập kích!”

“Đúng vậy, nếu không phải ngươi đột nhiên ra tay, Long Tử đại nhân sao có thể bị đẩy lui!”

Thực hiển nhiên, những thiên kiêu Thái Cổ vương tộc đó đang cứu vãn cho mặt mũi của Long Hạo Thiên.

“Làm càn, Thần Tử Quân gia ta há có thể để đàn kiến các ngươi tùy ý phê bình!”

Mũi kiếm của Quân Trượng Kiếm lay động, trường kiếm sau lưng bay lên trời, hắn ta nắm kiếm trong tay, một kiếm ý khủng bố khuếch tán ra!

Hiện giờ Quân Tiêu Dao chính là tồn tại như ân nhân đối với Quân Trượng Kiếm.

Quân Tiêu Dao thay hắn ta giải vây, tất nhiên Quân Trượng Kiếm cũng phải có qua có lại.

Quân Tuyết Hoàng cũng nhẹ nhàng điểm gót sen, trong đôi mắt màu xanh băng như có hàn khí tràn ngập.

“Ở Quân gia ta, các ngươi còn chưa có tư cách làm càn!”

Chỉ thoáng chốc, thiên kiêu tuổi trẻ của Thái Cổ vương tộc và Tự Liệt Quân gia giằng co.

Chiến ý bừng bừng, sát khí tràn ngập!

Phía bên này, Quân Tiêu Dao khoanh tay mà đứng, sắc mặt lạnh nhạt, mà Quân Trượng Kiếm và Quân Tuyết Hoàng lại chiến ý nghiêm nghị!

Phía bên kia, Long Hạo Thiên khí huyết bừng bừng, trong mắt tràn ngập âm trầm.

Đám sinh linh Thái Cổ vương tộc chung quanh cũng ý chí chiến đấu ngẩng cao!

“Để Ngưu Đỉnh Thiên ta tới thử xem vị Thần Tử Quân gia được lưu truyền vô cùng kì diệu này rốt cục có mấy phần bản lĩnh!”

Một nam tử tuổi trẻ cao to, lưng hùm vai gấu bước chậm ra.

Trên đầu hắn ta có hai cái sừng trâu màu đen, mỗi khi bước ra một bước, mặt đất cứ như đang rung động.

“Vị kia là... Cường giả tuổi trẻ của Ngưu Ma Sơn Thái Cổ vương tộc - Ngưu Đỉnh Thiên, nghe đồn hắn từng lấy một địch mười, chặn ngang mười vị thiên chi kiêu tử của Nhân tộc!”

Các thiên kiêu tuổi trẻ của rất nhiều thế lực nói nhỏ.

Đây là một thiên kiêu rất có thanh danh của Thái Cổ vương tộc.

“Chỉ dựa vào ngươi, còn chưa có tư cách giao thủ với Thần Tử!”

Thân thể Quân Trượng Kiếm chợt lóe, một kiếm tung ra ngang trời!

“Hừ, Thần Tử Quân gia lại thế nào, Linh Hào Tự Liệt thì ra sao, yến hội hôm nay sẽ là sỉ nhục của Quân gia các ngươi!”

Một mỹ nhân lưng có hai cánh ra tay, ả là thiên chi kiêu nữ của Vũ Nhân tộc thuộc Thái Cổ vương tộc.

“Quân gia ta há để con chó con mèo nào cũng có thể khiêu khích.” Quân Tuyết Hoàng lạnh nhạt nói.

Nàng nâng tay ngọc lên, hàn khí vô tận chung quanh ngưng tụ, hóa thành từng trường mâu băng tuyết.

Ngoài ra, còn có một ít sinh linh Thái Cổ vương tộc rất có thanh danh cũng cùng ra tay.

Trong nhất thời, pháp lực mênh mông, thần quang chớp qua bầu trời, hư không nổ vang, tứ phương chấn động!

Hai vị Tự Liệt của Quân gia là Quân Trượng Kiếm và Quân Tuyết Hoàng chắn ngang nhất chúng thiên kiêu của Thái Cổ vương tộc!

“Húc Nhật cửu kiếm!”

Quân Trượng Kiếm kiếm tâm trong sáng, có thể tu luyện mọi kiếm kỹ đến cảnh giới đăng phong tạo cực.

Cửu kiếm của hắn ta phá không, tựa như chín thần quang chém xuống.

Một sinh linh Thái Cổ vương tộc bị chém chia năm xẻ bảy ngay đương trường, trực tiếp chết bất đắc kỳ tử!

Quanh thân Quân Tuyết Hoàng có hàn khí lưu động, từng trường mâu băng tuyết xuyên thẳng tới, một sinh linh vương tộc kêu thảm thiết một tiếng, toàn thân bị đâm thủng.

“Tự Liệt của Quân gia quá mạnh!” Khách nhân của rất nhiều thế lực đều không nhịn được mà kinh hô.

Tất nhiên người đáng chú ý nhất buổi yến hội này là Quân Tiêu Dao.

Nhưng những Tự Liệt Quân gia như Quân Trượng Kiếm, Quân Tuyết Hoàng, giờ phút này cũng nở rộ ánh hào quang lóa mắt.

“Quân Trượng Kiếm này xếp thứ mười trong Thập Đại Tự Liệt của Quân gia, mà Quân Tuyết Hoàng kia cũng chỉ xếp thứ bảy, không xem như đứng đầu, nhưng dù vậy, thực lực cũng khiến lòng người kinh hãi!”

“Chậc chậc, ta nghe nói những Tự Liệt đứng năm vị trí đầu của Quân gia có Trọng Đồng Giả, thiên kiêu chí tôn có được truyền thừa cấm kỵ, thực lực mạnh đến nghịch thiên!”

“Ai, nếu những thế lực tầm thường có một vị thiên kiêu như vậy đã đủ để kiêu ngạo, mà Quân gia lại có tới tận mười vị!”

“Càng đừng nói còn có tồn tại dị loại như Thần Tử Quân gia - Linh Hào Tự Liệt, cũng đã rất lâu không xuất hiện.”

“Đây là nội tình của Hoang Cổ thế gia, hâm mộ không được đâu...”

Một ít cổ lão của thế lực nhất lưu cảm thán, đồng thời cũng thực hâm mộ.

Đây là Quân gia, Hoang Cổ thế gia bất hủ bất diệt đỉnh cấp cực kỳ huy hoàng!

Nhìn từng thiên kiêu Thái Cổ vương tộc đẫm máu, sắc mặt Long Hạo Thiên rất âm trầm.

Lần này gã đến là muốn đạp Quân Tiêu Dao xuống dưới chân.

Kết quả hiện tại Quân Tiêu Dao lại bình yên vô sự, người bên phe gã lại sắp chết hết.

“Bất Diệt Kiếm Thể, Vạn Kiếm Quy Nhất!”

Quân Trượng Kiếm thúc giục uy thế Bất Diệt Kiếm Thể của bản thân, vạn luồng kiếm khí hiện lên, xẹt qua hư không, cuối cùng hội tụ thành một kiếm trảm thiên!

Phụt!

Thiên kiêu tuổi trẻ Ngưu Đỉnh Thiên của Ngưu Ma Sơn trực tiếp bị kiếm này cắt làm hai mảnh, máu tươi bắn vụt ra!

“Băng Thiên Tuyết Liên!”

Quân Tuyết Hoàng nâng bàn tay ngọc thuần trắng lên, pháp lực hàn băng vô tận hội tụ thành một đóa hoa sen băng tuyết xa hoa lộng lẫy.

Nhìn như duy mĩ, lại ẩn chứa sức mạnh đóng băng vạn cổ!

“Đi!”

Quân Tuyết Hoàng ném mạnh tuyết liên về hướng kiêu nữ Vũ Nhân tộc kia.

“Không tốt!” Sắc mặt kiêu nữ Vũ Nhân tộc lập tức trắng bệch.

Cảm nhận được hàn khí mạnh mẽ tuyệt đối kia, ả biết, mình căn bản không chống lại được!

Mà ngay vào lúc nghìn cân treo sợi tóc đến cực điểm, một bóng dáng giống như mãnh long thoát gông!

Đó là Long Hạo Thiên!

Gã cau mày, long đồng kim sắc hàm chứa lửa giận.

Long Hạo Thiên thật sự nhìn không được!

Oanh!

Long Hạo Thiên đưa tay ra, pháp lực mãnh liệt hùng tráng mơ hồ ngưng tụ thành một long trảo kim sắc, mang theo đại uy thế xé trời cắt đất, lay động càn khôn!

“Là thần thông võ học đỉnh cấp của Tổ Long Sào, Tiệt Long Thủ!” Rất nhiều khách nhân kinh hô lên.

Đây là một môn đại thần thông không truyền ra ngoài của Tổ Long Sào, uy lực mạnh mẽ tuyệt đối!

Phanh!

Long trảo kim sắc trực tiếp trảo diệt tuyết liên, sau đó thế đi không giảm mà giáng vào ngực Quân Tuyết Hoàng.

“Không tốt, cẩn thận!” Quân Trượng Kiếm thấy thế thì khẽ quát một tiếng.

Hắn ta muốn cứu viện, nhưng đã không kịp rồi.

Quân Tuyết Hoàng cũng hơi bất ngờ, nàng không ngờ Long Hạo Thiên sẽ đột nhiên nhúng tay.

Thân là Long Tử của Tổ Long Sào, hơn nữa còn toàn lực ra tay, uy lực của thức Tiệt Long Thủ này cường hãn đến cực điểm.

Cho dù là Quân Tuyết Hoàng cũng khó có thể né tránh.

Ngay vào lúc long trảo kim sắc sắp giáng trúng ngực Quân Tuyết Hoàng.

Một bóng dáng lấy tốc độ cực nhanh chợt lóe ra, chắn trước người Quân Tuyết Hoàng.

Long trảo kim sắc không nghiêng không lệch mà trực tiếp oanh kích thật mạnh lên ngực người nọ.

“Thần Tử!” Sắc mặt Quân Tuyết Hoàng chợt biến đổi!

Hết chương 39.
Chương 40 Đón trọn Tiệt Long Thủ, lông tóc vô thương, chặt đứt cánh tay của Long Hạo Thiên

Oanh!

Tiếng gầm rú va chạm vang lên kịch liệt.

Bụi mù nổi lên bốn phía, thiên địa chấn động!

Giờ phút này, tất cả khách nhân im như ve sầu mùa đông, ngơ ngác nhìn bóng dáng bạch y bị Tiệt Long Thủ đánh trúng kia.

Nếu nói Long Hạo Thiên đột nhiên ra tay đã khiến người ta không kịp phòng ngừa.

Vậy Quân Tiêu Dao phản ứng với tốc độ cực nhanh lại càng làm bọn họ ngoài ý muốn.

Nhưng mà, chiêu mà Long Hạo Thiên kia thi triển ra là thần thông đỉnh cấp của Tổ Long Sào - Tiệt Long Thủ.

Loại đại thần thông này vừa xuất hiện, cho dù có binh khí vương hầu hộ thân, cũng sẽ bị thương nặng, càng đừng nói là trực diện lãnh trọn một kích này.

Long Hạo Thiên đã từng dùng loại đại thần thông này giết chết hai vị thiên kiêu đạo thống đỉnh cấp.

“Thần Tử!” Sắc mặt Quân Tuyết Hoàng trở nên tái nhợt với tốc độ cực nhanh, mặt không còn chút máu.

Nếu Quân Tiêu Dao bị thương nặng hoặc xảy ra vấn đề gì vì nàng thì Quân Tuyết Hoàng có chết muôn lần cũng không thể thoái thác tội của mình.

Bởi vì tầm quan trọng của nàng đối với Quân gia còn kém xa Quân Tiêu Dao.

“Tiêu Dao ca ca!” Gương mặt Khương Lạc Ly cũng biến sắc.

Còn đám người Khương Nhu, Khương Thánh Y, Quân Chiến Thiên cũng đồng thời thay đổi sắc mặt.

Hiện tại có thể nói Quân Tiêu Dao là nhân vật trung tâm quan trọng nhất trong thế hệ tuổi trẻ của Quân gia.

Nếu hắn xảy ra chuyện gì thì hậu quả không thể tưởng tượng!

“Cái này... Chẳng lẽ buổi tiệc mười tuổi của Thần Tử Quân gia sẽ biến thành tiệc đẫm máu?”

“Truyền thuyết của Thần Tử Quân gia còn chưa bắt đầu thì đã kết thúc sao?”

Sắc mặt tất cả khách nhân tiến đến dự tiệc từ tứ phương đều đọng lại.

Nếu thật là thế, thanh danh của Quân gia sẽ xuống dốc không phanh.

Tổ Long Sào thì sẽ tiếng tăm lừng lẫy.

Giờ khắc này, thiên địa tĩnh mịch, vô số đôi mắt đều hội tụ trên bóng dáng bạch y tuyệt thế kia.

“Hả... Trạng thái này, không đúng...” Lão đạo nhân của Đạo Cực Tiên Tông khẽ ồ lên.

Theo lý thuyết, bị Tiệt Long Thủ của Long Hạo Thiên đánh trúng, không nói bị nổ nát thân thể thì ít nhất cũng sẽ hộc máu bay ngược về phía sau.

Nhưng Quân Tiêu Dao lại không chút sứt mẻ, trên mặt không có cảm xúc nào cả.

Chỉ có một đôi đồng tử thâm thúy như giếng cổ mang theo hờ hững cực đoan.

Lúc này, tất cả mọi người đã nhận ra không thích hợp.

Phản ứng của Quân Tiêu Dao quá mức bình thường, thậm chí thân thể còn không động đậy một chút.

“Thần Tử đang cố chịu đựng sao?” Một vài người lẩm bẩm đánh giá trong lòng.

Nhưng mà, chỉ có bản nhân Long Hạo Thiên mới cảm nhận chân thật nhất về trạng thái của Quân Tiêu Dao.

“Ngươi... thân thể ngươi...” Long mục của Long Hạo Thiên tràn ngập chấn động.

Gã một tay đánh thẳng vào ngực Quân Tiêu Dao, cảm giác như đánh vào một khối Thái Cổ tiên kim.

Chẳng những không dao động được Quân Tiêu Dao chút nào, ngược lại bàn tay gã còn bị chấn đến phát đau.

Phải biết rằng, gã chính là Long tộc.

Thân thể Long tộc là có một không hai đương thời, đây cơ bản là nhận thức chung của Tiên Vực.

Nhưng hiện tại, Quân Tiêu Dao đứng để gã đánh mà gã còn không làm hắn bị thương được, sao có thể?

“Chỉ có vậy thôi à?” Quân Tiêu Dao hơi nghiêng đầu, tuy nghe không phải một câu nhục nhã, nhưng vẫn làm sắc mặt Long Hạo Thiên đỏ lên, tức giận trong lòng.

“Ngươi thế này là sao, chẳng lẽ không muốn mất thể diện nên mạnh mẽ áp chế thương thế trong cơ thể?”

Đây là khả năng duy nhất Long Hạo Thiên có thể nghĩ đến.

“A... Ngươi suy nghĩ nhiều...”

Quân Tiêu Dao vừa nói dứt câu thì trong mắt đột nhiên phụt ra một tia lãnh khốc.

Hắn tung tay ra, trực tiếp bắt lấy cánh tay mà Long Hạo Thiên đấm lên ngực mình, bốn vạn viên cự tượng vi lạp trong cơ thể đồng thời bùng nổ.

Thoáng chốc, bốn trăm triệu cân cự lực bùng nổ.

Xẹt!

Quân Tiêu Dao lật cổ tay lại, hung hăng kéo một cái!

Đi kèm với một tiếng hét thảm, cánh tay của Long Hạo Thiên trực tiếp bị Quân Tiêu Dao kéo đứt!

Máu tươi văng ra, long huyết bắn tung tóe!

Thân thể Long Hạo Thiên lui liên tục về phía sau, gã che lại chỗ cụt tay, sắc mặt tái nhợt, vẻ mặt không tin nổi!

Không chỉ Long Hạo Thiên mà khách nhân toàn trường đều cứng họng!

Loại quay ngược này làm tất cả mọi người không ngờ đến.

Quân Tiêu Dao trực diện lãnh trọn một Tiệt Long Thủ của Long Hạo Thiên, chẳng những không có việc gì, ngược lại còn lấy tư thái cực kỳ hung hãn mà kéo đứt cánh tay Long Hạo Thiên.

Ai có thể nghĩ đến chuyện này?

“Thần Tử của Quân gia khí tức vững vàng, thật sự không giống bị thương.” Lão đạo nhân Đạo Cực Tiên Tông mở miệng nói.

Nghe lão nói vậy, người của rất nhiều thế lực mới bừng tỉnh, ánh mắt nhìn về phía Quân Tiêu Dao như nhìn một quái vật.

Dù sao đưa mắt ra toàn Hoang Thiên Tiên Vực, thiên kiêu có thể chịu được một đòn Tiệt Long Thủ của Long Tử Tổ Long Sào chỉ đếm được trên đầu ngón tay.

Quan trọng nhất là, Quân Tiêu Dao không phải cố chịu đựng hoặc là bị thương, mà là hoàn toàn không có việc gì.

“Mặc dù Hoang Cổ Thánh Thể đã bị thiên địa giam cầm, nhưng vẫn khủng bố như vậy!” Rất nhiều thiên kiêu tuổi trẻ chấn động trong lòng.

“Thần Tử...” Quân Tuyết Hoàng cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi, trong ánh mắt nhìn về phía Quân Tiêu Dao mang theo ý cảm kích.

“Ngươi lui lại trước đi, giao con cá chạch này cho ta.” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói.

“Thưa vâng.” Quân Tuyết Hoàng cung kính gật đầu.

Giờ khắc này, cứ như nàng không còn là Đệ Thất Tự Liệt cao cao tại thượng của Quân gia, mà như một thị nữ của Quân Tiêu Dao.

Nghe Quân Tiêu Dao nói vậy, Long Hạo Thiên xanh cả mặt.

Gã che lại chỗ cụt tay, mắt lộ ra kiêng kị.

Đến bây giờ, nếu gã còn coi khinh Quân Tiêu Dao thì mới thật sự là ngốc tử.

Quân Tiêu Dao lạnh nhạt lắc đầu.

Dưới da thịt hắn mơ hồ có thanh quang kích động.

Quân Tiêu Dao hấp thu luyện hóa long khí của Tiêu Trần, trong cơ thể có thể ngưng tụ ra long lân nội giáp.

Cộng thêm bản thân có Hoang Cổ Thánh Thể cường hãn, Quân Tiêu Dao mới có thể không bị thương mà ngăn cản Tiệt Long Thủ của Long Hạo Thiên.

Thậm chí hắn còn lười thi triển ra Minh Thần Bảo Hộ trong Tượng Thần Trấn Ngục Kính.

“Hừ, Quân Tiêu Dao, tuy không biết ngươi dùng thủ đoạn gì mà chịu được chiêu này, nhưng nếu cho rằng vậy đã thắng thì không khỏi quá ngây thơ.” Long Hạo Thiên lãnh đạm nói.

Trong thân thể gã bỗng trào ra một luồng khí huyết mãnh liệt hùng hồn.

Sau đó dưới cái nhìn trợn mắt há hốc mồm của mọi người.

Huyết nhục chỗ tay cụt của gã bắt đầu mấp máy, sau đó chậm rãi mọc ra một cánh tay mới.

“Vậy cũng được?” Một ít thiên kiêu tuổi trẻ nhìn đến cứng họng.

Chẳng lẽ Long Hạo Thiên này có bất tử chi thân?

“Không đúng, cho dù Long tộc có khí huyết tràn đầy, cũng không có khả năng trực tiếp khiến cánh tay cụt mọc lại, ít nhất Long Hạo Thiên này còn chưa có khả năng làm được.”

“Ta hiểu rồi, nghe đồn Long Hạo Thiên này đã dung hợp một viên long nguyên, chẳng lẽ là vì long nguyên...”

Lúc này, mọi người bừng tỉnh, thì ra Long Hạo Thiên mượn dùng long nguyên.

“Hừm, long nguyên?” Ánh mắt Quân Tiêu Dao chợt lóe.

Ánh mắt hắn nhìn Long Hạo Thiên cứ như thợ săn nhìn chằm chằm con mồi.

“Tìm đường chết!”

Nhìn thấy ánh mắt của Quân Tiêu Dao, Long Hạo Thiên lửa giận bừng bừng.

Trước nay luôn là gã coi Nhân tộc như con mồi, nào có Nhân tộc coi gã như con mồi?

Oanh!

Long Hạo Thiên đấm thẳng một quyền ra, khí huyết mênh mông ngập trời.

Mọi người như nghe được một tiếng rồng ngâm, một hư ảnh cự long quấn quanh quyền quang của Long Hạo Thiên, đập nát hư không, đấm thẳng đến chỗ Quân Tiêu Dao.

Loại dao động cường hãn này như chân long xuất thế, đọ sức với trời cao!

Đây cũng là một loại đại thần thông của Tổ Long Sào, tên tuổi ngang hàng với Tiệt Long Thủ, tên là Long Quyền.

“Không hổ là Long Tử của Tổ Long Sào, thực lực kinh người!”

Long Hạo Thiên vừa ra tay đã trấn áp không ít thế hệ tuổi trẻ.

Tuy bọn họ không quen nhìn Long Hạo Thiên càn rỡ, nhưng thực lực của bản thân thật sự làm người ta không còn lời gì để nói.

Quân Tiêu Dao thấy thế thì khóe môi nhếch lên một tia cười lạnh.

Hắn tung tay ra, tay lộ pháp ấn, thần năng kim sắc mênh mông.

Ở phía sau hắn như có một bóng dáng đỉnh thiên lập địa khổng lồ xuất hiện.

“Đó là...”

Rất nhiều khách nhân thấy thế thì đồng tử cùng co rụt lại, loại đại uy thế cuồn cuộn này làm bọn họ lông tơ dựng ngược, sởn cả tóc gáy!

Hết chương 40.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom