• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Người thừa kế hào môn Full dịch (19 Viewers)

  • Chương 2892-2899

Đại trưởng lão không khỏi hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt ông ta tràn ngập đắc ý, sải bước tiến vào chỗ Thiên Đạo giao giới.

Trong lòng ông ta biết rất rõ, với thực lực của mình muốn đánh với người bảo vệ Thiên Đạo là chuyện rất đơn giản.

Vân Phi Long không ngờ lại có người đến sớm như vậy, vào lúc này anh ta chính là không chốn nương thân nơi tu hành.

Bây giờ sức mạnh của anh ta vẫn chưa hoàn toàn biến mất, cho nên chỉ đơn thuần mất đi tự do mà thôi.

Nếu anh ta có thể tìm thấy một người lợi hại như Trần Bình, thậm chí anh ta có thể khẩn cầu đối phương phá bỏ xiềng xích và kết giới đang trói buộc mình.

Nếu không hiệu quả, anh ta cũng có thể dùng sức mạnh của mình để chiếm đoạt người này.

Tuy nhiên sau này sức mạnh của anh ta sẽ dần suy yếu, cho nên anh ta phải tranh thủ nắm bắt thời cơ tăng sức mạnh của mình để có thể phá hủy mọi thứ.

Khi đại trưởng lão đến gần, Vân Phi Long có chút đăm chiêu nhìn đối phương một cái.

“Người tới là ai?” Anh ta tỏ vẻ kiêu ngạo lên tiếng hỏi.

Sức mạnh của người này không tồi, nếu như có thể chiếm đoạt được người này, anh ta nhất định sẽ thu được không ít.

Khi đại trưởng lão nhìn thấy Vân Phi Long đứng ở cửa, trong nháy mắt liền lộ ra vẻ kinh ngạc.

Khi đến gần hơn, ông ta mới phát hiện hóa ra Vân Phi Long bị những xiềng xích ở đây trói buộc.

“Cậu là?” Đại trưởng lão có chút nghi hoặc hỏi.

Ông ta thực sự không rõ người trước mặt có thân phận như thế nào.

"Tôi là người bảo vệ của Thiên Đạo giao giới, chỉ tiếc cách đây không lâu ở nơi này xảy ra chuyện, cho nên tôi liền bị nhốt tại nơi này"

"Nếu như ông đã có thể đến được chỗ này, chứng minh duyên phận giữa tôi và ông vô cùng sâu, tôi quyết định đem tất cả những gì tôi được kế thừa đều tặng cho ông"

Vân Phi Long càng nói càng trở nên phấn khích, bắt đầu lên tiếng nói.

Nghe vậy, đại trưởng lão trong nháy mắt trở nên hưng phấn, ông ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến, đổi phương cứ như vậy mà dâng tặng cho mình.

"Chuyện này thật sự quá tốt, mau chóng truyền lại cho tôi. Đại trưởng lão nóng lòng nói, trên mặt lộ ra vẻ hưng phấn, hận không thể lập tức có được ngay.

Chỉ là lúc này Vân Phi Long liếc mắt nhìn ông ta rồi ngay lập tức lắc đầu, giống như vẫn còn có điều kiện khác.

"Một mình ông chưa đủ, tôi cần rất nhiều người giúp tôi xây lại chỗ Thiên Đạo giao giới này. Nếu như ông có thể gọi người tới đây giúp tôi, tôi có thể cho ông địa vị không giống với những người khác."

"Một khi tôi đã hứa thì ông có thể yên tâm, hiện tại tuy tôi vẫn đang bị phong ấn nhưng một khi Thiên Đạo giao giới một lần nữa được tạo thành, tôi có thể áp chế lại phong ấn mạnh mẽ này".

"Đến lúc đó, cho dù là đạn dược hay vũ khí như thế nào, đều có đủ cho ông lựa chọn"

Những lời này thành công khiến cho đại trưởng lão kích động, ông ta gật đầu ngay lập tức, thậm chí còn mơ tưởng đến dáng vẻ của mình khi trở thành thống lĩnh.

"Nếu như tôi đem toàn bộ đám người này tới, cậu có thể biến bọn họ thành tay sai của tôi, bất kể thực lực cao thấp như thế nào tôi đều cần phải nắm được bọn họ trong tay, như vậy đổi với tôi mà nói mới là công bằng.

Ý tưởng này của đại trưởng lão rất cực đoan, ông ta biết bên trong tông môn có vô số người tài giỏi, nếu bên kia có hứng thú với những đệ tử đó, không muốn cho mình cơ hội này thì mình phải làm sao?

Nghĩ vậy, ông ta lập tức ra một điều kiện với đối phương.

"Không có vấn đề gì. Nếu như ông có thể đem tất cả giao cho tôi, tôi đương nhiên sẽ tự mình hoàn thành lời hứa với ông, hơn nữa vị trí thần bảo vệ ở chỗ Thiên Đạo giao giới cũng là của ông"

"Vị trí này tôi đã làm rất nhiều năm, hiện tại không muốn tiếp tục nữa, cho nên tiếp theo chính là lúc để ông có thể phát triển."

Chiếc bánh tròn to được vẽ ra như vậy, khiến đại trưởng lão lập tức phấn khích, ông ta gật đầu lia lịa.

"Cậu yên tâm đi, tôi lập tức xử lý chuyện này, tôi tuyệt đối sẽ mang nhiều người tới cho cậu."

Nói xong những lời này, ông ta trực tiếp xoay người rời khỏi nơi này, không muốn lãng phí dù chỉ là một phút một giây.

Nhìn thấy đại trưởng lão ngạo nghễ rời đi như vậy, trên mặt Vân Phi Long lộ ra vẻ hưng phấn, anh ta biết người này hoàn toàn đã bị lừa rồi.

Không nghĩ tới người này dễ lừa như vậy, nhìn dáng vẻ cũng là người đã trải qua rất nhiều chuyện, nhưng không ngờ tâm tư lại đơn giản như vậy, chỉ tùy tiện nói ra một vài câu đối phương đã hoàn toàn thỏa hiệp rồi.

Lúc này, đại trưởng lão không còn để ý tới chuyện quần áo tả tơi nữa, nhanh chóng trở lại vách núi.

Vào lúc này, tất cả các đệ tử và trưởng lão đang ở trong núi Vân Nhai, cùng đợi ông ta.

Bọn họ nhìn thấy trường minh đáng của đối phương không tắt thì liền biết nhất định đã có chuyện xảy ra.

Có lẽ lần này đại trưởng lão thật sự có thể tìm được chỗ Thiên Đạo giao giới hoàn thành giấc mơ của bọn họ.

Nhìn thấy đại trưởng lão nhanh chóng trở lại, mọi người không khỏi thở phào nhẹ nhõm, nhưng sau khi nhìn thấy dáng vẻ chật vật của đối phương liền nhịn không được có chút kinh ngạc.

"Đại trưởng lão sao lại biến thành dáng vẻ như vậy? Chẳng lẽ phía dưới nơi này thật sự có rất nhiều nguy hiểm?"

Tứ trưởng lão vẻ mặt lo lắng, ông ta rất muốn biết đối phương đã trải qua chuyện gì, nhưng dù thế nào đi nữa, ông ta cũng không dự đoán được đối phương có thể bình an vô sự mà trở về.

Đại trưởng lão xua tay, hiện tại ông ta không ngừng thở hổn hển, thầm nghĩ nhất định phải tìm thứ gì đó để chữa thương.

"Mau đưa cho tôi vài viên thuốc cùng một bộ quần áo sạch sẽ, chờ sau khi vết thương của tôi lành lại sẽ nói với mọi người"

Tuy hiện tại ông ta rất nóng lòng muốn lừa tất cả đám người này xuống bên dưới, nhưng trong lòng rõ ràng vẫn cần phải bịa ra một chút chuyện mới được.

Dù sao nhiều năm như vậy mình là người duy nhất còn sống trở về, cho nên ông ta nhất định phải có thái độ của mình mới được.

Những người khác hoảng sợ nhìn về phía đại trưởng lão, bọn họ nóng lòng muốn đổi phương nói ra toàn bộ chân tướng.

Nhưng nhìn thấy dáng vẻ của đối phương lúc này, giống như không muốn nói ra toàn bộ mọi chuyện.

"Mau ăn viên thuốc này đi, còn quần áo tôi giúp ông thay"

076168-tamlinh247.jpg

Ngay khi những lời này được thốt ra, tất cả mọi người đều sững sờ. Cho dù có nằm mơ bọn họ cũng không thể nào ngờ, hóa ra phía dưới chỗ này thực sự có một chỗ Thiên Đạo giao giới.

“Chẳng trách phía bên dưới lại nguy hiểm như vậy, hóa ra thật sự có một nơi đáng sợ như vậy tồn tại. Vậy lúc ở bên trong đó ông có nhìn thấy cái gì không?” Tất cả mọi người đều có chút lo lắng nói.

Bọn họ không dám tưởng rốt cuộc Đại trưởng lão đã trải qua những chuyện gì.

Dù sao mọi người cũng đều biết thực lực của Đại trưởng lão, vậy mà đối phương còn bị tra tấn đến mức thảm hại như vậy, nếu như đổi lại là bọn họ, chẳng lẽ còn có thể trải qua những ngày tháng tốt lành được hay sao?

Vì vậy tâm trạng của tất cả các đệ tử đều trở nên có chút căng thẳng.

"Tình huống bên trong đó một lời khó có thể nói hết. Hiện tại tôi đã tiếp nhận mệnh lệnh của người bảo vệ thiên đạo, muốn tôi dẫn mọi người cùng nhau đi qua đó. Nếu như có thể giúp đỡ bọn họ xây dựng lại chỗ Thiên Đạo giao giới, lợi ích mà chúng ta nhận được hiển nhiên không cần nói cũng biết.”

“Hơn nữa, hiện tại khắp nơi ở bên trong chỗ Thiên Đạo giao giới đều là những bức tường đổ nát, rất nhiều thứ đã bị phong ấn, chờ đến khi chúng ta mở ra hết toàn bộ phong ấn, vậy thì sau đó coi như chúng ta kiếm được món hời lớn”

Ông ta liên tục miêu tả ra viễn cảnh trong tương lai, thậm chí trở nên vô cùng kích động.

Những người khác không nghĩ tới vậy mà chỗ Thiên Đạo giao giới đã bị phong ấn, trên khuôn mặt của bọn họ lộ ra vẻ hưng phấn.

“Nếu như đã bị phong ấn, thế thì không phải ý nói những đồ vật bên trong đó có thể để cho chúng ta tùy ý lựa chọn hay sao?”

“Thực sự quá tốt rồi. Bây giờ chúng ta lập tức xuất phát, nhanh chóng hành động thôi. Tôi tin chuyện phá mở phong ấn chỉ là chuyện nằm trong tầm tay mà thôi.”

Tất cả bọn họ đều yêu cầu Đại trưởng lão dẫn theo một nhóm đệ tử nhanh chóng đi xuống phía bên dưới xem xét một chút, nhưng Đại trưởng lão lại lắc đầu, chặng đường này gian khổ đến mức nào trong lòng ông ta thực sự hiểu rất rõ.

“Nhất định phải để một số trưởng lão hoặc là đệ tử có thực lực cao dẫn theo mọi người đi xuống mới được. Phía bên dưới thực sự có rất nhiều nguy hiểm, không cẩn thận một chút là sẽ mất mạng ngay”

Những lời này của ông ta đều là xuất phát từ đáy lòng. Dù sao nếu như những đệ tử này thật sự xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, ông ta sẽ không thể hoàn thành nhiệm vụ, đến lúc đó Vân Phi Long nhất định sẽ có thay đổi rất lớn đối với ông ta, nói không chừng ngay cả cơ hội trở thành người bảo vệ thiên đạo cũng sẽ không cho ông ta nữa.

Vì vậy ông ta nhất định phải bảo vệ nhóm đệ tử này thật tốt, không thể để cho đám đệ tử này. chịu chút tổn hao nào đưa đến trước mặt đối phương.

Nghe được những lời này, vẻ mặt của Tứ trưởng lão có chút khó coi. Đối phương nói như vậy rõ ràng chính là không có ý định để cho ông ta cùng đi xuống phía dưới có đúng không?

Như mọi người đều biết, ông ta chính là người có thực lực yếu kém nhất trong số các trường lão, nhưng nguồn tài nguyên và tin tức khác của ông ta lại rộng rãi nhất.

Nếu như đối phương dùng lý do thực lực để từ chối ông ta, vậy thì Tứ trưởng lão thực sự không biết nên nói cái gì.

“Tôi cũng muốn đi cùng với mọi người, về phần an nguy của tôi, không cần ông phải lo lắng, bên phía tôi sẽ tự mình lo liệu”

Tứ trưởng lão mở miệng thề thốt, trong lòng ông ta cảm thấy vô cùng khó chịu, hận không thể nhanh chóng giải quyết xong chuyện này.

. Ông ta thề sau khi gặp được người bảo vệ thiên đạo, ông ta nhất định phải uốn ba tấc lưỡi, cố gắng thuyết phục được đối phương.

Nhìn thấy dáng vẻ quyết tâm muốn đi vào chỗ chết của Tứ trưởng, Đại trưởng lão không nhịn. được cười lạnh một tiếng.

“Không có vấn đề gì. Nếu như ông thật sự muốn đi cùng chúng tôi thì cũng không sao hết, nhưng thực lực của ông có lẽ còn không bằng cả đệ tử nội môn, chuyện này có chút bất tiện”

Ông ta cố ý lên tiếng chế nhạo đối phương, dường như không thèm để đối phương vào mắt.

Những lời này làm cho người ta cảm thấy vô cùng ghê tởm, nhưng hiện tại Tứ trưởng lão cũng không muốn xoắn xuýt nhiều như vậy, đối phương chính là người duy nhất đã tiến vào chỗ Thiên Đạo giao giới, mọi chuyện sau này đều cần phải dựa vào ông ta.

“Tất cả mọi chuyện đều phải dựa hết vào ông, tôi không có năng lực nào khác, chỉ có một cái đầu mà thôi.”

Nói xong, ông ta lập tức đứng sang một bên, bắt đầu chỉ đạo các đệ tử khác, mọi người nhanh chóng lấy dây thừng buộc vào người mình, rồi cố định vào vách đá.

Bởi vì không phải đệ tử nào cũng có thực lực mạnh như vậy, cho nên bọn họ khó tránh khỏi sẽ gặp phải nguy hiểm nào đó trong quá trình di chuyển dưới ánh trăng.

Có sợi dây thừng này như một sự đảm bảo, tóm lại vẫn an toàn hơn một chút.

“Hiện tại ông chính là lo bò trắng răng, tất cả mọi người đều là người tu luyện, chẳng lẽ thả người nhảy xuống không được sao? Lại còn phải làm mấy cái trò này, đúng là tâm địa quá mức gian xảo”.

Đại trưởng lão nói với vẻ vô cùng khinh thường.

Ông ta cảm thấy những hành động này vô cùng trơ trẽn, dù sao tất cả mọi người đều là những người tu luyện có thực lực tương đối, cần gì phải làm mấy trò mà chỉ những người bình thường mới sử dụng này làm gì.

“Tất cả những điều này là để đảm bảo an toàn, hơn nữa không phải đệ tử nào cũng có thực lực mạnh như ông, nếu như bọn họ kiệt sức trong lúc đang đi xuống dưới thì chúng ta cũng có cách để bảo vệ họ”.

Tứ trưởng lão nói rất nghiêm túc. Tuy phương pháp này đúng là nghe có chút ngớ ngẩn, nhưng không thể nghi ngờ đây cũng là một phương pháp rất tốt.

“Tôi thấy ông làm như thế này chính là đặc biệt chuẩn bị cho mình thì có. Hay là tự ông giữ những sợi dây này lại cho riêng mình đi, chờ tôi nghỉ ngơi khỏe lại một chút, chúng ta lại lên đường”.

Đại trưởng lão nói xong câu này thì trực tiếp xoay người rời đi, để lại cho đối phương một bóng lưng cực kỳ lạnh lùng, nói tóm lại, từ đáy lòng ông ta đã xem thường Tứ trưởng lão.

Những người khác cũng lần lượt chuẩn bị. Không phải tất mọi người đều buộc dây thừng lên. trên người, chỉ có một số ít đệ tử mới chuẩn bị sẵn những biện pháp này trên người.

Đại trưởng lão ở bên cạnh ăn uống vô cùng thoải mái, hiện tại ông ta không muốn quan tâm đến bất kỳ ai.

“Đúng là một tên khốn kiếp. Nghĩ rằng mình đã đi vào chỗ Thiên Đạo giao giới là ghê gớm lắm sao? Lại còn dám ở đây ra oai với mình. Đúng là vô cùng đáng ghét”

Trên khuôn mặt của Tứ trưởng lão lộ ra vẻ khó chịu, ông ta hận không thể nhanh chóng giết chết Đại trưởng lão.

Vừa nghĩ đến vẻ mặt kiêu ngạo của đối phương, ông ta lập tức vô cùng tức giận.

“Tứ trưởng lão, ông đừng nóng giận, bây giờ chúng ta phải thảo luận rõ ràng một chút nên giải quyết chuyện xảy ở chỗ Thiên Đạo giao giới như thế nào. Ông cũng biết Đại trưởng lão không phải là người đáng tin cậy.”

Lúc này Nhị trưởng lão nhích người đến gần, trên khuôn mặt của ông ta mang theo dáng vẻ lấy lòng, muốn hợp tác với Tứ trưởng lão.

Lần này thậm chí ông ta còn mang theo cả con gái của mình đến, chính là vì có thể dò xét rõ ràng chỗ Thiên Đạo giao giới.

Suy cho cùng, chuyện tốt như vậy không ai trong số bọn họ muốn bị gạt ra, ai mang người qua đó trước sẽ có thể lấy được một lượng tài nguyên lớn trước.

Nếu như nói tên Đại trưởng lão này không lấy được lợi ích gì thì bọn họ nhất định không tin.

Tứ trưởng lão khẽ gật đầu. Hiện tại ông ta và Nhị trưởng lão đã đạt được kế hoạch hợp tác, sau này nhất định phải cùng nhau đối phó với Đại trưởng lão mới được.

“Người đàn ông này tâm địa ác độc, hơn nữa rất khó kiểm soát, căn bản không muốn cùng chung chiến tuyến với chúng ta”

“Giữ lại một người như vậy trong đội ngũ của chúng ta cũng không có chút tác dụng nào, còn không bằng nghĩ biện pháp..”
Giờ phút này, Tứ trưởng lão chỉ muốn giải quyết ông ta, tốt nhất là trực tiếp giết ông ta.

“Ông cứ yên tâm, thực lực của chúng ta hợp lại vẫn có thể đánh bại ông ta. Việc quan trọng nhất bây giờ chính là để ông ta đưa chúng ta tới chỗ Thiên Đạo giao giới trước”

“Phía bên dưới có muôn vàn nguy hiểm, nếu như không có ông ta làm người dẫn đường, chúng ta thực sự có thể không tìm ra đường. Cho nên bây giờ tạm thời cứ giữ lại cái mạng chó của ông ta”.

Những lời nói thuyết phục của Nhị trưởng lão khiến tâm trạng của Tổ trưởng lão trở nên tốt hơn rất nhiều, vừa nghĩ đến chuyện bây giờ đối phương rơi vào tình trạng bị cô lập, ông ta lại không nhịn được kiêu ngạo đắc ý.

Đại trưởng lão nghỉ ngơi sớm một chút, sau khi ông ta khôi phục khí lực, lập tức trực tiếp đưa người đi xuống núi.

Lần này trước khi xuống núi, ông ta đã thông báo trước cho đối phương những chuyện ở bên dưới núi, cho nên mọi người đều đã chuẩn bị sẵn sàng, hơn nữa sau khi nghe nói phía bên dưới có muôn vàn nguy hiểm, không ít người lựa chọn buộc dây thường lên người.

Độ cao của vách núi này rất lớn, rất có thể sau khi nhảy xuống bọn họ sẽ xuất hiện tình trạng bị kiệt sức.

Cũng không phải mức độ nguyên khí của mỗi người đều vô cùng dồi dào, bọn họ vẫn phải giữ lại một ít nguyên khí để đi đường.

Nhìn thấy đám người này càng ngày càng sợ hãi, Đại trưởng lão không nhịn được cười lạnh một tiếng, trực tiếp dẫn đầu nhảy xuống.

Những người khác cũng lần lượt nối đuôi nhau thả người nhảy xuống vách núi.

Lần này có sự hướng dẫn của Đại trưởng lão, bọn họ có thể dễ dàng đến được chân núi.

Hơn nữa, rất nhiều sư huynh, sư đệ nhờ đã chuẩn bị trước các biện pháp cho nên dù thể lực kiệt quệ cũng không gây ra thương vong quá lớn.

Nhìn thấy những bộ xương trắng lần lượt xuất hiện khắp nơi, bọn họ cảm thấy có chút đáng sợ.

“Những thứ này thật sự khiến người ta vô cùng sợ hại. Những bộ xương trắng đó mang lại cảm giác giống như chúng có sinh mệnh, có thể bắt chúng ta đi mọi lúc mọi nơi”

“Đúng vậy. Ai có thể nghĩ tới những bộ xương trắng nhìn qua giống như không có bất kỳ nguy hiểm nào này, vậy mà lại có thể hung tợn như vậy” .

Tất cả mọi người đều có chút sợ hãi, khi nhìn thấy mấy bộ xương cốt không ngừng đung đưa kia, trong lòng đều cảm thấy thấp thỏm.

Vào lúc này, có một đệ tử đã kiệt sức, nhưng lại không chuẩn bị cho mình bất kỳ biện pháp bảo vệ an toàn nào, trực tiếp sẩy tay ngã xuống.

Anh ta đập mạnh xuống đất, thân thể còn chưa kịp đứng vững thì đã bị mấy bộ xương trắng này trực tiếp kéo đi.

Chỉ nghe thấy một tiếng hét thảm vang lên, người đệ tử này không bao giờ mở mắt được nữa.

Những bộ xương trắng kia nhấn chìm anh ta trong nháy mắt, chờ đến khi xuất hiện trở lại, người đệ tử này cũng đã trở thành một bộ xương trắng.

Nhìn thấy tốc độ giết người điên cuồng này, tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc.

Vốn dĩ còn cho rằng những bộ xương này nhiều nhất cũng chỉ khiến cho người ta bị thương, bọn họ cảm thấy số lượng của đám xương cốt này thật đáng sợ.

Không ngờ đối phương còn có sức sát thương mạnh mẽ đến như vậy.

Lập tức có rất nhiều đệ tử bắt đầu khâm phục Đại trưởng lão. Đối phương lần đầu tiên tới nơi này mà có thể tránh được những nguy hiểm này, quả đúng là thực lực rất mạnh.

Tứ trưởng lão thận trọng đi theo phía sau, sắc mặt của ông ta cũng trở nên khó coi.

Mặc dù đã sớm biết nơi này muôn vàn nguy hiểm, nhưng không ngờ lại có nhiều nguy hiểm đến vậy.

“Tôi nói này Tứ trưởng lão ông phải cẩn thận nha, bên trong này khắp nơi đều là đủ loại nguy hiểm, tôi sợ đến lúc đó ông lại sợ hãi đến mức không nhịn được tè ra quần” Đại trưởng lão quay đầu lại châm chọc đối phương một câu.

Ông ta biết thực lực của đối phương không tốt, đương nhiên dũng khí cũng không lớn như ông ta.

Ngay cả một người cực kỳ gan dạ như ông ta cũng bị dọa cho sợ hãi khi tới đây, đừng nói chi đến loại tồn tại như Tứ trưởng lão.

Đại trưởng lão nhìn thấy bộ dạng của Tứ trưởng lão, không nhịn được nảy sinh một chút hứng thú ác ý, ông ta dự định nhanh chóng dẫn các đệ tử tiến lên, trực tiếp bỏ lại tên này ở phía sau.

Cùng lắm thì đến lúc đó ông ta sẽ quay lại đón Tứ trưởng lão một mình, ông ta chỉ muốn để cho đối phương biết thực lực của mình mà thôi.

Thực lực giữa hai người bọn họ, một người giống như con voi, còn người kia lại như con kiến, hoàn toàn không có cách nào so sánh với nhau.

Chẳng qua, hết lần này đến lần khác cả hai người đều chiếm giữ vị trí trưởng lão, mà thân phận và địa vị của Tứ trưởng lão xem ra còn cao hơn nhiều so với ông ta.

Chuyện như vậy khiến cho người làm Đại trưởng lão là ông ta vô cùng khó chịu, cộng với những chuyện ở chỗ Thiên Đạo giao giới, trong lòng ông ta cảm thấy vô cùng bất mãn với tên này.

Rõ ràng bản thân biết rất nhiều chuyện liên quan đến chỗ Thiên Đạo giao giới, nhưng lại không chịu nhắc nhở ông ta sớm hơn. Đây chính là một người ích kỷ, nhất định không thể quên thân.

Nghĩ đến đây, ông ta trực tiếp tăng tốc, dẫn theo một đám đệ tử rời đi một cách nhanh chóng.

Tất nhiên Tứ trưởng lão không thể theo kịp tốc độ này, ông ta lập tức bị bỏ lại phía sau thật xa.

Nhưng lần này ông ta đã chuẩn bị đầy đủ, vẫn có rất nhiều đệ tử ở bên cạnh bảo vệ ông ta.

Cho nên vào lúc này, ông ta cũng không có bị bỏ lại một mình, hơn nữa nhìn dáng vẻ còn giống như tình hình cũng khá tốt.

“Tên này cố ý đi nhanh như vậy chính là vì ông ta không muốn để cho chúng ta theo kịp. Thật đúng là quá đê tiện, tôi chưa bao giờ gặp được người nào giống như vậy” .

“Không được. Hay là con đuổi theo qua đó thăm dò đường đi trước, đến lúc đó chúng ta lại.”

Tiểu Hoa không nhịn được trực tiếp nói, trên khuôn mặt của cô ta lộ ra vẻ hưng phấn, vô cùng mong đợi đối với chỗ Thiên Đạo giao giới.

Hơn nữa, trong lòng cô ta cũng ghét bỏ tốc độ vô cùng chậm chạp của cha mình và những người khác. Dùng tốc độ này để đi qua đó, có lẽ chỉ có thể uống được một hớp canh mà thôi.

Nghe cô ta nói như vậy, Nhị trưởng lão khẽ gật đầu, để cho con gái dẫn đầu đuổi theo. Cho dù như thế nào bọn họ cũng cần cử một đại diện đi qua đó xem xét rốt cuộc chuyện gì đang xảy

ra.

Lúc này, những người khác đang ở phía sau cũng nhanh chóng đuổi theo, bọn họ đều biết nơi này tiềm ẩn nguy hiểm khắp nơi, cho nên lúc nào cũng cần phải cố gắng cẩn thẩn.

Nhưng Đại trưởng lão không cần phải gò bó như vậy, ông ta đã sớm thăm dò rõ ràng tất cả những nơi nguy hiểm, cho nên biết chính xác nên tránh những nguy hiểm đó như thế nào.

Chẳng mấy chốc ông ta đã dẫn theo một nhóm người đi tới cổng Thiên Đạo giáo giới.

Sau khi nhìn thấy cánh cổng cực kỳ huy hoàng thì cả đám người đều cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

Bọn họ có nằm mơ cũng không bao giờ nghĩ tới, trên thế giới này lại có một nơi rộng lớn như vậy.

Càng quan trọng hơn đó chính là bọn họ cảm nhận được một luồng sức mạnh cực kỳ thuần khiết dù chỉ đang đứng ở cổng.

“Đây chính là sức mạnh của Thiên Đạo trong truyền thuyết sao?” Có người đứng ở bên cạnh không nhịn được kinh ngạc lên tiếng.

Trên khuôn mặt của bọn họ bắt đầu phủ đầy ánh sáng cực kỳ mong đợi, ảo tượng về khung cảnh sau đó bọn họ sẽ được tiếp nhận truyền thừa của thiên đạo như thế nào.

Tất cả mọi người đều rất phấn khích, cứ thể bước vào bên trong Thiên Đạo giáo giới.

Nếu như không phải vì bọn họ không có các thiết bị ghi chép khác, thì có lẽ bọn họ đã không nhịn được lao tới để chụp vài tấm ảnh khi nhìn thấy thiên đạo này rồi.

Vân Phi Long không ngờ đám người này lại đến với tốc độ nhanh như vậy, trên khuôn mặt của anh ta lộ ra vẻ hưng phấn, xem ra tên này cũng khá hữu dụng.

“Không ngờ ông lại đưa người đến nơi này nhanh như vậy, quả thật khiến cho tôi có chút kinh ngạc. Nếu đã như vậy, tôi cũng sẽ ban thưởng cho ông thật tốt”
Sau khi Đại trưởng lão nghe được những lời này thì tâm trạng lập tức thay đổi trở nên tốt hơn.

Ông ta không ngờ nhanh như vậy mà đối phương đã ban thưởng cho mình.

Ông ta còn cho rằng ít nhiều gì thì đối phương cũng sẽ lề mề một khoảng thời gian nữa, dù sao ít nhất cũng phải kiểm tra xem ông ta có trung thành hay không. Nhưng không ngờ mọi thứ lại đến nhanh như vậy khiến ông ta cảm thấy có chút khó tin.

“Phần thưởng mà tôi cho ông rất đơn giản, chính là giúp đỡ ông cùng đi chung một con đường với tôi. Không biết ông có bằng lòng hay không?”

Vân Phi Long cứ chậm rãi nói như vậy, trên mặt của anh ta mang theo vẻ phấn khởi, đã không thể đợi được nữa muốn bỏ tên ngu xuẩn này vào trong túi.

Sau khi nghe nói như vậy thì Đại trưởng lão không nói hai lời đã lập tức gật đầu.

Trở thành sự tồn tại giống như đối phương chẳng phải là cũng sẽ biến thành người bảo vệ Thiên đạo hay sao?

Nghĩ đến đây ông ta không nói hai lời đã trực tiếp đồng ý một cách sảng khoái, sợ cơ hội này. sẽ bị người khác cướp mất.

Sau khi thấy được dáng vẻ của đối phương thì trên mặt Vân Phi Long lộ ra vẻ vui mừng.

“Đúng là quá tốt rồi. Tôi thích kiểu người nghe lời như ông. Mau chuẩn bị cẩn thận, tiếp sau đây tôi sẽ ban cho ông sự truyền thừa tối cao” Vân Phi Long cười nói.

Anh ta biết bây giờ tên này đã mắc lừa rồi, không bao lâu nữa thì cũng sẽ lưu lạc trở thành đồng loại của anh ta.

Ngay sau đó có một cơn gió cứ như vậy mà quét qua, đảm đệ tử đáng thương kia lập tức trở nên lúng túng, trên mặt của bọn họ đều lộ ra vẻ nghi ngờ, chốc lát sau cả người đều ngẩn ra.

Đám đệ tử này còn chưa kịp phản ứng lại thì đã hoàn toàn bị khống chế. Lúc này toàn thân bọn họ cứng ngắc, không thể nào động đậy được.

Đại trưởng lão nhìn thấy cảnh này thì không nhịn được nhíu mày, ông ta thật sự không rõ là đang xảy ra chuyện gì.

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Vì sao bây giờ đám đệ tử này của tôi đã hoàn toàn bị nhốt lại. Chẳng lẽ muốn để bọn họ làm chút gì đó sao? Lần này tôi dẫn bọn họ đến để..”.

Tuy trong lòng ông ta rất không có lương tâm nhưng cho dù nói như thế nào thì ông ta vẫn không hi vọng đám đệ tử này xảy ra chuyện gì. Dù sao gốc rễ của mình đều ở nơi này, nếu như đám đệ tử này xảy ra chuyện vậy thì coi như xong rồi.

“Đương nhiên tôi sẽ không để bọn họ xảy ra chuyện gì. Bây giờ tôi đang muốn giúp đỡ bọn họ."

Vân Phi Long cười nói, sau đó lập tức hút hết toàn bộ nguyên khí của tất cả bọn họ vào trong cơ thể của mình, anh ta nhanh chóng cảm nhận được thực lực của mình đã tăng lên không ít.

Vân Phi Long cảm nhận được cảm giác mạnh mẽ này lộ ra vẻ hưng phấn. Quả nhiên đám người này lợi hại hơn người bình thường nhiều.

Thường ngày anh ta chỉ hấp thu sức mạnh của những người bình thường cho nên không có bất cứ tiến triển gì, thậm chí bình thường hiệu quả vào cũng vô cùng kém.

Nhưng hôm nay hấp thu sức mạnh của người đã từng tu luyện xong thì anh ta mới cảm nhận được cái gì gọi là vui sướng.

“Sớm biết thế này thì đã không đến cái gì mà đảo Thiên Không ngây ngốc ở đó rồi. Ở lại nơi này hấp thu sức mạnh của người tu luyện có thể nhanh chóng tăng sức mạnh của mình, như vậy sẽ thoải mái biết bao”

Trên mặt anh ta mang theo biểu cảm phấn khởi, dù có nằm mơ anh ta cũng không ngờ vậy mà mình lại trở nên mạnh đến như vậy.

Đại trưởng lão trợn mắt há hốc mồm nhìn hết tất cả, ông ta không biết rốt cuộc chuyện này là như thế nào, bây giờ chuyện duy nhất mà ông ta muốn làm chính là nhanh chóng trốn đi.

Nhưng bây giờ ông ta phát hiện ra thân thể của mình không nhúc nhích được, dường như không thể giúp ông ta bình an vô sự mà rời khỏi nơi này.

“Ông muốn chạy đi đâu? Chẳng lẽ ông cảm thấy bây giờ ông bỏ chạy còn có tác dụng gì sao? Ông đã bị tôi khống chế thành công rồi, hoàn toàn không có bất cứ cách nào rời đi được đâu.”

Vân Phi Long không nhịn được cười lạnh một tiếng, đối phương quá coi thường thực lực của anh ta rồi.

Tuy bây giờ anh ta đã mất đi sự tự do nhưng để đối phó với một thằng nhóc như thế này thì vẫn còn thừa sức.

Đại trưởng lão không thể động đậy, bây giờ ông ta vô cùng hối hận, hận không thể nhanh chóng đi chuộc tội.

Ông ta biết xem như mình đã hoàn toàn bị ngã xuống rồi, chắc chắn lần này sẽ gặp phiền phức lớn gì đó, nhìn đối phương cũng không giống người tốt lành gì.

Giờ phút này đột nhiên ông ta dường như đã thông suốt nên có chút hoảng sợ mà nhìn đối phương.

“Không đúng. Tôi không nên tin tưởng cậu, chắc chắn cậu không phải là người tốt lành gì. Nếu như cậu là người tốt thì sẽ không đến mức bị nhốt ở nơi này. Nhất định là cậu bị những Người bảo vệ Thiên đạo kia cưỡng chế trói buộc ở nơi này đúng không?”

Người ở bên cạnh Đại trưởng lão không ngừng kêu rên, xem ra dường như vô cùng đau khổ.

Bây giờ ông ta mới biết được những chuyện này thật ra đã quá muộn rồi, bởi vì những đệ tử theo ông ta đến đây lần này đã sớm rơi vào trong tay của đối phương, lúc này chắc chắn sẽ chết.

Quan trọng hơn nữa là tiếp sau đây ông ta cũng sẽ rơi vào trong tay của đối phương, hoàn toàn không có bất cứ năng lực gì có thể trốn thoát được.

Nghĩ đến đây, trên mặt ông ta lộ ra vẻ cực kỳ đau khổ như người ở bên cạnh, cố gắng cầu xin đối phương buông tha cho mình. Nhưng tất cả những việc làm này hoàn toàn là mơ mộng viển vông, ông ta nào có mặt mũi lớn như vậy chứ.

“Ông yên tâm đi, tôi sẽ không giết ông đầu. Thật ra loại người giống như ông vẫn rất có tác dụng, tôi quyết định sẽ giúp ông phát triển thật tốt, để cho ông trở thành thuộc hạ của tôi” Vân Phi Long cười tít mắt nói, trên mặt của anh ta mang theo nụ cười xán lạn.

Trong lòng của anh ta hiểu rất rõ, Đại trưởng lão này vẫn còn có tác dụng nhất định.

Hơn nữa ít nhất đối phương cũng có một thân phận vô cùng cao, cho nên hắn là sẽ dễ dàng hơn nhiều trong việc giúp anh ta đi dụ dỗ người khác.

Sắc mặt của Đại trưởng lão trở nên tái mét, có nằm mơ ông ta cũng không ngờ vậy mà mình lại lưu lạc đến mức này, ông ta rơi vào trong tay ma tộc quả thật là vô cùng đau khổ.

Mặc dù ông ta là một người vô cùng khát khao sức mạnh, nhưng việc đó cũng không có nghĩa là ông ta rất khao khát trở thành người trong ma đạo.

Người trời sinh chính nghĩa như ông ta tuyệt đối sẽ không bị những thứ này hấp dẫn.

Quan trọng hơn nữa là đời này ông ta rất muốn trở thành một Người bảo vệ Thiên đạo, nếu như bản thân rơi vào ma tộc thì đây chẳng phải là đồng nghĩa với việc cả phần đời còn lại của mình sẽ không có cách nào có thể trở thành Người bảo vệ Thiên đạo hay sao?

Nghĩ đến đây vẻ mặt của ông ta trở nên vô cùng khó coi, ông ta đang không ngừng phản kháng lại đối phương, thậm chí muốn cưỡng chế thoát khỏi sự trói buộc này.

Nhưng với thực lực của ông ta thì làm sao có thể đối phó được với người ta chứ.

Lúc này ngoại trừ việc bị thu phục ra thì ông ta không làm gì được nữa.

076169-tamlinh247.jpg

Chương 2896: Rơi vào Ma đạo
“Trông tên này này rất giống người xấu, nhưng không ngờ lại có phần lương thiện, kiên trì được một đoạn thời gian dài như thế?
Vân Phi Long cảm thấy có chút tò mò, trong mắt anh ta tên này không phải là người tốt lành gì.
Mà trên thực tế, ông ta quả thực không phải là người tốt. Ngày thường chỉ quan tâm đến lợi ích của bản thân, tuyệt đối không bao giờ suy nghĩ cho người khác. Nhưng điều này không có nghĩa là ông ta tình nguyện rơi vào Ma đạo.
Có thể trở thành người bảo vệ Thiên Đạo là chấp niệm của ông ta.
Lúc này, ông ta cuối cùng cũng không thể chống cự lại con yêu ma này tra tấn, hai mắt dần dần nhiễm đỏ.
Giờ phút này chứng minh ông ta đã hoàn toàn trầm luân, trên mặt Vân Phi Long lộ ra biểu cảm hưng phấn, anh ta biết mình đã giải quyết xong một người.
“Đi đi, mau đem những người khác đến cho tôi, tôi rất có hứng thú với bọn chúng. Dùng những tên đệ tử này để bổ sung dinh dưỡng cũng không tệ”
Nói xong, anh ta vung tay để đối phương hành động.
Nghe thấy lời này, ông ta giống như một con rối tự động xoay người đi ra ngoài, trên mặt còn mang theo vẻ hưng phấn, tựa như đã làm xong rồi, muốn chuẩn bị đi đối phó với người của mình.
Ngay lúc này, mọi người cũng lục tục theo vào.
Vừa khéo lại gặp Đại trưởng lão đang đi ra.
014563-tamlinh247-com.jpg

“Sao các ông đi nhanh quá vậy, tôi không thể nào đuổi kịp các ông được”
Trên mặt cô ta mang theo vẻ khó chịu, như đang trách cứ Đại trưởng lão.
Đại trưởng lão nghe thấy câu này, không nhịn được mà thở phào một hơi, may mà người này không đi theo, nếu không bí mật của mình sẽ bị lộ ra mất.
Mặc dù bây giờ ông ta đã bị người của Ma đạo khống chế, nhưng ông ta vẫn giữ được ý thức của mình.
Chết tốt không bằng sống xấu, đây là suy nghĩ thống nhất của tất cả mọi người, cho nên tâm trạng ông ta cũng dần trở nên sáng sủa hơn.
Nhìn thấy con gái mình có dáng vẻ oán giận như vậy, Nhị trưởng lão cuối cùng cũng đặt được tảng đá trong lòng xuống.
Có lẽ thật sự là do đám người này đi quá nhanh, cho nên mới xuất hiện tình trạng như vậy.
“Đã nói là mọi việc nhất định phải cẩn thận chú ý, tuyệt đối không được tùy tiện lấy đệ tử của chúng ta ra mạo hiểm. Ông lại liều lĩnh như thế, thật là không biết thận trọng.”
Nhị trưởng lão không nhịn được nói Đại trưởng lão một câu.
Những đệ tử vừa đi kia, mỗi người đều là tinh anh trong tinh anh, hiện giờ bọn họ lại bị hi sinh một cách khó hiểu, thậm chí còn không biết khi trở về nên giải thích như thế nào với tông chủ.
Đại trưởng lão thở dài khó xử, ông ta cũng không ngờ loại tình huống này sẽ xảy ra.
Thật ra, ý nghĩ ban đầu của ông ta rất đơn giản, ông ta cảm thấy những đệ tử này bị đối phương khống chế dễ như trở bàn tay, đến lúc đó mình có thể lập được Tông môn của bản thân, thậm chí còn có thể danh chân một phương.
Dù sao ông ta là người duy nhất trải qua sự tra tấn của Thiên Đạo giao giới mà vẫn có thể sống sót, đây quả thực là quà tặng đến từ Thiên Đạo.
Mấy trưởng lão khác dẫn theo đệ tử ở phía sau cũng chậm rãi đi tới, trải qua chuyện vừa rồi, bây giờ bọn họ đã trở nên cẩn thận hơn.
Mọi người đều cẩn thận dè dặt từ đoạn đường này đi ra ngoài, rất nhanh đã thành công đến được chỗ cần đến.
Nhìn thấy hai chữ Thiên Đạo to lớn, tâm trạng mọi người đều trở nên nặng nề, không ngời bọn họ cuối cùng đã đến được chỗ này.
“Thời gian không phụ người có tâm, không ngờ cũng có một ngày tôi đến được nơi này”
Tứ trưởng lão là người kích động nhất lúc này, ông ta chỉ hận không thể mau mau làm rõ xem nơi đây là như thế nào.
Trong lòng ông ta đã mong đợi nơi này rất lâu rồi, hiện tại cuối cùng cũng có thể thành công đến được, tất nhiên là vô cùng kích động.
Chỉ có điều, ông ta luôn có một loại dự cảm kỳ lạ, cảm thấy nơi này không giống một địa phương an toàn.
Thậm chí ông ta còn cảm thấy nơi này có chút bất thường, tựa hồ lúc nào cũng có thể gặp phải nguy hiểm.
“Tôi cảm thấy nơi này có chút không bình thường. Sao tôi lại cảm thấy dường như nơi này nguy hiểm mười phần? Nếu đổi lại là tôi, tôi chắc chắn không muốn tiếp tục ở lại chỗ này” Tứ trưởng lão thận trọng nói.
Mặc dù ông ta nói những lời này quả thật có chút không thỏa đáng, nhưng đây là lời nói thật.
Đại trưởng lão không nhịn được cười lạnh một tiếng, ông ta không ngờ tên này rất thông minh, có thể nhạy cảm phát giác ra được nguy hiểm.
“Sao nơi này có thể nguy hiểm được cơ chứ? Vừa nãy tôi đã đến rồi, đám đệ tử kia đi sai đường nên mới gặp phải nguy hiểm”.
014562-tamlinh247-com.jpg

Rất nhanh, Bồ Phong Hoa đã đi thẳng đến công của Thiên Đạo giao giới, cô ta không ngờ mình lại nhìn thấy được Thiên Đạo giao giới rực rỡ như vậy.
Hơn nữa, Bồ Phong Hoa còn nhìn thấy một người đàn ông phong độ nhẹ nhàng, đứng ở nơi đó tựa hồ còn có chút anh tuấn bất phàm.
Làm một nhân vật có cấp bậc hoa si hiện tại Bồ Phong Hoa đã gấp gáp muốn đi chào hỏi đối phương.
Người đàn ông này thật sự rất đẹp trai, hơn nữa dáng vẻ còn rất phong độ.

“Anh là người bảo vệ Thiên Đạo sao? Không ngờ anh lại đẹp trai như vậy” Bồ Phong Hoa không chút khách sáo mà đi lên, mở miệng nói.

Vân Phi Long rất ngạc nhiên, lần này chỉ có một người tiến vào, anh ta vô thức nhìn thoáng qua phía bên ngoài, phát hiện có rất nhiều người bên ngoài.

Cho nên anh ta quyết định tạm thời không ra tay với Bồ Phong Hoa, chờ tất cả người ở ngoài tiến vào rồi. mới ra tay.

Mặc dù năng lực bây giờ của anh ta chưa đạt đến mức khống chế trên phạm vi lớn, nhưng trong phạm vi của chỗ Thiên Đạo giao giới, nó vẫn có thể áp dụng được kế hoạch giết người.

Tại cổng của chỗ Thiên Đạo giao giới, anh ta không có cách nào chạm được đám người này.

Cho nên nếu đám người này có thể ngay trước khi anh ta ra tay mà nhanh chóng rời khỏi nơi này, vậy thì anh ta cũng không thể làm được gì.

Bồ Phong Hoa nói chuyện với đối phương rất tự nhiên, đáy mắt cũng hiện lên nồng đậm chờ mong, hiển nhiên là muốn giao lưu cùng đối phương.

Nhưng giờ phút này, anh ta không có bất kỳ suy nghĩ nào muốn bắt chuyện với đối phương, anh ta chỉ cảm thấy người này thật phiền phức.

“Đám anh chị em của cô đâu? Mau gọi tất cả bọn họ lại đây.” Vân Phi Long nhìn đối phương rất mong chờ, đợi cô ta gọi toàn bộ người đến .

Mà lúc này, các vị trưởng lão cũng dẫn theo người lục tục đến nơi này, trên mặt bọn họ đều mang theo hưng phấn, trong lòng đều nghĩ, có lẽ người này chính là người của Thiên Đạo.

Chỉ có mỗi Tứ trưởng lão vẫn luôn duy trì cảnh giác, ông ta không đi về phía trước mà là yên lặng theo ở đằng sau, cẩn thận nhìn cảnh trước mắt.

Ông ta vẫn luôn cảm thấy người này có chút kỳ lạ, hình như không phải là người mà mình muốn tìm.

Là một trưởng lão phụ trách tuyển chọn đệ tử và xử lý các loại công việc trong thời gian dài, ông ta rất mẫn cảm với hơi thở của Ma đạo.

Dù sao, khi ông ta tuyển chọn đệ tử thì cần phân biệt thân phận của đối phương, nếu như đó không phải là người tốt lành gì thì ông ta tuyệt đối không cho phép nhận vào trong Tông môn của mình.

Sau khi ông ta trông thấy tên này, sắc mặt vô cùng khó coi, ông ta luôn cảm thấy chuyện này có chút không thích hợp.

“Sao người kia không tiến vào? Chẳng lẽ ông không muốn thừa kế Thiên Đạo sao?”

Lúc này, Vân Phi Long đã không nhịn được hướng về phía bên ngoài hỏi một câu, vẻ mặt tò mò, không biết tại sao đối phương lại không muốn đi vào.

Tứ trưởng lão phất phất tay, trên mặt ông ta xuất hiện chút lúng túng. Bất kể thế nào, bây giờ ông ta không thể tùy ý ra vào nơi này được.

Là một người đàn ông luôn đề phòng mọi chuyện, ông ta chắc chắn sẽ không dễ dàng đưa lưng của mình cho bất kỳ người nào.

Nhìn thấy đối phương sống chết không muốn tiến vào, Vân Phi Long cũng không còn cách nào, chỉ có thể im lặng nhún vai, tạm thời đặt mục tiêu của mình lên đám người trước mắt.

Nếu mọi người đều đã đến rồi, vậy thì tôi sẽ nói với mọi người chút chuyện liên quan đến Thiên Đạo” “Là một người bảo vệ Thiên Đạo, tôi cần một lượng năng lượng nhất định để nâng cao thực lực của mình, mà năng lượng của tôi lại bắt nguồn từ mọi người”

Nói xong lời đó, anh ta trực tiếp triển khai pháp lực của mình, bao vây đám người ở trong lại.

Tứ trưởng lão nhìn thấy cảnh này, trên mặt ông ta lộ ra vẻ khiếp sợ, liên tiếp lùi về sau rồi ngã xuống đất, vội càng lăn ra khỏi phạm vi của chỗ Thiên Đạo giao giới.

May mà ông ta rời ra khỏi phạm vi này kịp lúc, cho nên lần này ông ta vô cùng may mắn không bị vây vào trong.

Hơn nữa, đám người này cũng không có cách nào để khống chế được ông ta. “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tại sao tất cả đệ tử đều bị hóa đá cả rồi?”

Giờ phút này, cả người ông ta hoàn toàn mờ mịt, hoàn toàn không hiểu đã xảy ra chuyện gì, nói tóm lại, bây giờ nội tâm của ông ta cảm thấy rất kinh hoàng.

Đại trưởng lão yên lặng đứng ở một bên nhìn cảnh này, vẻ mặt ông ta lộ ra thần sắc hưng phấn.

Trong lòng ông ta rất rõ kế hoạch của mình hoàn toàn thành công rồi dù sao loại chuyện này trước lạ sau quen, tiếp theo đây, ông ta có thể hoàn thành nhiệm vụ của mình rất nhanh thôi.

Tứ trưởng lão phản ứng lại rất nhanh, ông ta vội vã chạy ra bên ngoài, bây giờ ông ta chỉ muốn nhanh chóng đi tìm Trần Bình.

Lúc này, Vân Phi Long đang điên cuồng hấp thụ đám người, căn bản không có tâm trạng đi quan tâm tên. phế vật kia.

Thực lực của Tứ trưởng lão quả thật có chút thấp, nên ntrong lòng ta rất xem thường.

Đối với phế vật này, anh ta cảm thấy có thể triệu tập được ai đến hay không cũng không còn quan trọng nữa.

Cho dù hấp thu thực lực của ông ta cũng không có bất cứ tác dụng nào.

Mà Đại trưởng lão đang hoàn toàn chìm đắm trong trạng thái phấn khởi, nên không biết đã xảy ra chuyện gì.

Tứ trưởng lão lảo đảo nghiêng ngả xông ra ngoài, trong lòng ông ta vô cùng sợ hãi, vội vã muốn mau chóng giải quyết chuyện này.

“Trời ơi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Thật sự quá kinh khủng rồi”

Hiện giờ, trông Tứ trưởng lão cực kỳ chật vật, ông ta nằm mơ cũng không ngờ bản thân mình sẽ trở nên đáng thương như vậy.

Lúc này, quần áo của ông ta đều đã rách nát hết, hiện giờ lại có chút không biết phải làm sao. Cuối cùng, ông ta vẫn lựa chọn lợi dụng bí pháp của mình, thành công tìm ra được nơi ở của Trần Bình.

Hiện tại, Trần Bình đang nghỉ ngơi trong khách sạn bình dân, anh không có tâm tư muốn làm gì cả.

Vừa từ chỗ Thiên Đạo giao giới trở về, trong lòng anh đang rất mệt mỏi, anh cần một chút thời gian để sắp xếp lại những vấn đề này.

Ngay vào lúc này, có người điên cuồng gõ cửa phòng anh, Trần Bình chau mày, trực tiếp khống chế cửa mở ra.

Rất nhanh, anh liền nhìn thấy Tứ trưởng lão tràn ngập hoảng loạn, trong đối phương rất tiều tụy, có lẽ là do trên người bị thương nặng nên không dám động nhiều.

Lúc này, Trần Bình mới nhìn thấy trên cơ thể của đối phương có rất nhiều vết thương.

Nhìn dáng vẻ của tên này đáng thương như vậy, Trần Bình không nhịn được thở dài, tiện tay lấy ra một viên đan dược đưa cho đối phương.

Anh luôn cảm thấy nếu tên này mà không chữa trị kịp thời, có khả năng là một lúc nữa sẽ chết mất.

Tứ trưởng lão cảm kích nhìn Trần Bình, không ngờ Trần Bình lại đưa cho mình đan dược quý giá như vậy, ông ta không nói hai lời liền nuốt xuống.

Khi ông ta nuốt viên đan dược xuống, mới phát hiện chỗ lợi hại của Trần Bình,

Viên đạn dược này vào miệng liền tan, thật sự rất thoải mái, đem đến cho người ta cảm giác sảng khoái.

“Thật là thần kỳ, tôi cảm thấy cơ thể mình đã hoàn toàn khôi phục lại bình thường. Không hổ là đan dược cấp bậc Thiên Đạo, quả nhiên là vô cùng lợi hại. Với thực lực của tôi, có lẽ cả đời này cũng không luyện ra được loại đan dược như thế này”
Trong lòng ông ta vô cùng ngóng trông, thậm chí còn có xúc động muốn kết giao với Trần Bình. Nhưng ông ta rất rõ, với thân phận địa vị của mình, quen biết với Trần Bình đã được coi như là chuyện rất giỏi rồi chứ đừng nói đến việc kết giao cùng Trần Bình. Điều này hoàn toàn là đang mơ mộng hão huyền.

“Vết thương của ông đã hồi phục rồi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Mau nói cho tôi biết.”

Trần Bình tự mình pha một bình trà, rồi ngồi trước mặt đối phương chậm rãi thưởng thức, mặc kệ tên này có bao nhiêu thèm thuồng, căn bản không có ý nghĩ muốn uống trà cùng với ông ta.

Tứ trưởng lão bất đắc dĩ nhìn Trần Bình, ông ta hoang mang hoảng loạn kể ra những chuyện mình biết: “Chuyện là thế này, nếu không phải lúc đầu tôi may mắn thoát ra được thì có thể tôi cũng chết rồi. Dù sao, thực lực của tên kia thật sự là không thể khinh thường”

Nói xong lời này, ông ta không nhịn được mà run rẩy toàn thân, nhìn dáng vẻ này rõ ràng là đã bị dọa quá mức.

Trần Bình tất nhiên biết đã xảy ra chuyện gì, anh không ngờ tên đó còn rất biết nhẫn nại, dưới tình huống bị trói buộc mà vẫn ra tay được với người khác.

“Các ông còn rất có bản lĩnh đó, thế mà có thể tự tìm đến được chỗ giao giới” Trần Bình ở bên cạnh cười như không cười mở miệng, trông dáng vẻ như đang trào phúng đối phương.

Tứ trưởng lão lập tức quỳ xuống trước mặt Trần Bình, trong lòng ông ta cũng có chút bối rối, không biết tiếp theo nên làm gì mới tốt.

“Thật xin lỗi, là chúng tôi quá liều lĩnh, không nghe theo ý kiến của cậu mà tự ý rời khỏi nơi này, đi đến chỗ giáo giới gì đó, cuối cùng lại dẫn đến kết cục như thế này.”

Ông ta không ngừng dập đầu, có vẻ như đã cực kỳ sợ hãi.

Trần Bình cười lạnh, cũng không nói thêm gì, anh chỉ im lặng lộ ra nét mặt tươi cười: "Ông không cần phải nghĩ tới mấy thứ linh tinh này nữa, tên kia không phải là người ông có thể đối phó được, thực lực của anh ta vô cùng mạnh mẽ”.

“Hơn nữa trừ điều này ra, bây giờ người được gọi là Đại trưởng lão của các ông đã biến thành một người xấu rồi”.

“Tên đó rõ ràng đã hoàn toàn rơi vào Ma đạo, ông tuyệt đối không phải là đối thủ của ông ta”

Nghe thấy lời này, trên mặt Tứ trưởng lão lộ ra vẻ kinh ngạc, có nằm mơ cũng không ngờ mọi chuyện lại trở nên như vậy.

Theo lý mà nói, Đại trưởng lão là người không có khả năng làm việc này nhất mới đúng.

“Không thể nào, tôi hiểu rất rõ Đại trưởng lão, với thực lực của ông ta chắc chắn không thể trở thành kẻ phản bội được”

“Khoan nói đến việc ông ta mạnh đến mức nào, con người của ông ta tuyệt đối không thể nào bị bất cứ điều gì mê hoặc”

Mặc dù Tứ trưởng lão không thích Đại trưởng lão, nhưng ông ta từ đầu đến cuối đều cảm thấy tất cả chuyện này không phải sự thật.

Trần Bình chỉ im lặng uống trà, anh không nói gì, tên này muốn nghĩ kiểu gì, đó là chuyện của ông ta.

“Nếu như ông không tin, ông có thể đi nói chuyện với ông ta, sau đó ông tự nhiên sẽ biết ông ta mang ông đến kết cục đau khổ như thế nào?

Chiến Thiên Cơ không nhịn được mà đứng ra, trên mặt ông ta mang theo vẻ sáng lạn, rõ ràng là không để đối phương vào mắt.

Là một người hiểu Vân Phi Long rõ nhất, ông ta rất rõ tên đó tuyệt đối không phải là người tốt lành gì.

“Nếu đã như thế, vậy thì tôi tất nhiên là nghe các người”

“Hiện giờ, Tông môn của tôi trên cơ bản đã bị diệt hơn nửa rồi, ngay cả trở về tìm tông chủ tôi cũng không dám. Tôi cần phải làm gì tiếp theo? Mong mấy người giúp tôi tìm một biện pháp tốt”

Tứ trưởng lão muốn mượn cơ hội này nương tựa vào Trần Bình, nhưng ông ta lại phát hiện ra, hình như Trần Bình không có ý muốn nhận một kẻ đáng thương như ông ta.

“Lừa cái tên Đại trưởng lão đến đây, tôi có thể thay ông giải quyết chuyện này. Nhưng ông phải giúp tôi làm một việc”.

Trần Bình biết rất rõ muốn phục hồi chỗ Thiên Đạo giao giới cần những vật gì, nếu không có người khác giúp đỡ, anh cũng không có cách nào làm được.

Nghe thấy lời này, Tứ trưởng lão gật đầu, trong lòng ông ta rất rõ mình nên làm như thế nào. “Cậu yên tâm đi, nếu có thể giải quyết được chuyện này, tôi nhất định sẽ không lãng phí thời gian.” “Lần này quả thực tôi có sai, vì thế tôi cảm thấy mình cũng nên chuộc tội”.

Hiếm thấy đối phương có tư tưởng giác ngộ như thế, Trần Bình không khỏi mỉm cười: “Tôi muốn đến nơi cất giấu những vật quý của các ông nhìn một cái, chút chuyện này không có vấn đề gì lớn chứ?”

“Ông yên tâm, tôi chỉ đơn thuần đến đấy nhìn một chút thôi, tuyệt đối sẽ không động chạm gì. Dù sao, chút báu vật ấy của các ông, tôi nhìn còn không thuận mắt"

Vốn dĩ, trong lòng Tứ trưởng lão ít nhiều gì cũng có chút lo lắng, nhưng sau khi nhìn nghe thấy câu nói này, trong lòng ông ta bỗng nhiên bình tĩnh lại, tựa hồ cũng không có gì đáng để lo lắng cả.

“Cậu nói rất có lý, nơi đó của chúng tôi đều có vật gì đáng để cậu nhớ thương cơ chứ?

Ông ta đồng ý yêu cầu của Trần Bình rất nhanh, sau đó liền dẫn Trần Bình lén lút tiến vào bên trong nơi cất giấu những vật quý của bọn họ.

Lần này, Trần Bình không quên dẫn cả Chiến Thiên Cơ theo, dù gì thì tiếp đó còn phải dựa vào tên này để phân biệt rốt cuộc là vật gì cần thiết mang đi nhất.

Tứ trưởng lão là một người thường xuyên ra vào nơi cất giấu những vật quý, ông ta biết rõ nơi nào có bảo vật.

Hơn nữa, trong ngày thường không có bất kỳ người nào ngăn cản ông ta, nên ông ta đi tới nơi này rất thuận lợi, cẩn thận dò xét xung quanh.

“Trong ngày thường, tôi chỉ có thời gian một giờ, các người phải nắm chặt thời gian đấy. Qua một giờ nữa sẽ có người tới đây tuần tra, đến lúc đó bọn họ sẽ phát hiện ra có sự bất thường.”

Tứ trưởng lão nhấn mạnh, lần đầu làm loại chuyện này, trong lòng ông ta cảm thấy vô cùng thấp thỏm, thậm chí còn sợ hãi.

Mà chính bản thân ông ta lại quên mất, hồi xưa, khi ông ta vào trong Tông môn trộm các loại bảo bối, rốt cuộc là dáng vẻ gì.

Trần Bình cũng không nói thêm gì, mang theo Chiến Thiên Cơ nhanh chóng hành động, trong lòng anh. rất rõ, đây chính là thời khắc phát tài.

“Thừa dịp bây giờ tên kia không có ở đây, chúng ta mau tìm ra toàn bộ bảo bối ở đây, tuyệt đối không thể giữ lại cho ông ta bất kỳ đồ tốt nào”

Cái Tông môn này cực kỳ đáng ghét, Trần Bình vẫn luôn không thích nên trong lòng anh sớm đã đưa ra quyết định.

Lần này, anh chắc chắn sẽ cuỗm hết tất cả đồ vật ở nơi này đi, tuyệt đối sẽ không để lại một bảo vật nào.

Tuy nói nhạn bay qua để lại dấu vết, nhưng những nơi mà Trần Bình đi qua luôn không để lại cho đối phương bất cứ bảo bối gì.

“Lão đại, chúng ta làm như vậy không phải có chút xấu xa sao?”

Chiến Thiên Cơ liên tục cầm lấy đồ đạc, vẻ mặt thoáng qua nét lo lắng, ông ta luôn cảm thấy bản thân làm như vậy có chút không tốt.

Sau khi nghe hết những lời này, Trần Bình không nhịn được trợn tròn mắt, anh không hề cảm thấy chuyện này có gì không tốt, ngược lại còn cảm thấy mình quá tốt bụng rồi.

“Chuyện này có gì không tốt đâu, vậy mà tôi còn cho đối phương một viên đạn dược nữa đấy.” Sau khi Chiến Thiên Cơ nghe xong không nhịn được khẽ gật đầu đồng ý. Quả thực đối phương nói cũng có lý, rõ ràng bọn họ cũng đã lấy đan dược ra trao đổi với đối phương.

Hơn nữa viên đan dược mà đối phương uống hoàn toàn không hề thua kém, có thể so sánh với bảo bối này.

“Tông môn này đã bị người của Ma Đạo chiếm giữ, cuộc sống sau này của bọn họ chắc chắn không thể nào tốt đẹp được, còn không bằng đem đồ cho chúng ta, tránh đến lúc đó bị những người khác chiếm mất”

Trần Bình vừa đi vừa tìm kiếm, mà lúc này Đại trưởng lão cũng nhanh chóng trở lại tông môn.

Ông ta không quên Tứ trưởng lão đã trốn thoát, mà ông ta còn muốn dụ dỗ tất cả đệ tử khác trong tông môn qua đó, làm phân bón cho Vân Phi Long.

Ông ta lo sợ Tứ trưởng lão trở về tông môn trước, sau đó vạch trần hết mọi chuyện, đến lúc đó cho dù ông ta có muốn làm cái gì cũng sẽ vô cùng phiền phức.

“Đại trưởng lão đã trở lại, mọi người mau nhìn xem, sau này chúng ta có thể thông qua đại trưởng lão biết được nơi gọi là chỗ Thiên Đạo giao giới rốt cuộc là nơi như thế nào?

“Đúng vậy. Chúng ta mau chóng đến nghe Đại trưởng lão kể chuyện ở đó đi”

Tất cả đệ tử đều vô cùng phấn khích đi tới trước mặt Đại trưởng lão, muốn nghe đối phương kể về những chuyện liên quan đến chỗ Thiên Đạo giao giới.

Lúc trước đã có không ít đệ tử đi tới nơi gọi là chỗ Thiên Đạo giao giới, hiện tại bọn họ vẫn chưa trở về, có lẽ đã tiến vào bên trong rồi.

“Đại trưởng lão, hiện tại các sư huynh, sư đệ kia của chúng con đã tiến vào chỗ giáp giới Thiên Đạo rồi sao? Chuyện này thật sự quá tốt rồi. Có phải chuyện này có nghĩa là sau này toàn bộ tông môn của chúng ta sẽ phất lên như diều gặp gió không?”

“Không biết chúng ta có thể có cơ hội tốt như vậy không?”

“Đại trưởng lão, chúng con cũng muốn đi, hay là người cũng tìm cơ hội dẫn chúng con đi đi”

Tất cả mọi người đều điên cuồng cầu xin Đại trưởng lão, bọn họ đều hy vọng có thể nhận được câu trả lời khẳng định từ miệng của đối phương.

Nhìn thấy những người này chủ động như vậy, Đại trưởng lão không nhịn được lộ ra vẻ hài lòng, trên khuôn mặt của ông ta nở một nụ cười hiền từ.

“Các người muốn đi vào chỗ Thiên Đạo giao giới tất nhiên không sao hết, tất cả mọi người thu dọn đồ đạc đi theo tôi. Về phần tông môn này, tạm thời chúng ta mở ra trận pháp hộ sơn, giúp chúng ta trấn giữ là được rồi.”

Lúc này tông chủ đang bế quan, cho nên hoàn toàn không có thời gian để ý tới bọn họ, Đại trưởng lão cũng có thể tùy ý khống chế đám người này.

Sau khi nghe hết những lời đại trưởng lão nói, tất cả mọi người trở nên hưng phấn, không chút do dự lập tức trở về phòng, thu dọn hết đồ đạc của mình.

“Thực sự tốt quả rồi, sau này chúng ta cũng sẽ có cơ hội đi vào chỗ Thiên Đạo giao giới, biết đâu chúng ta còn có thể trở thành người bảo vệ Thiên Đạo thì sao?

Nhiều sư huynh sư đệ vừa đi vừa cười tủm tỉm thảo luận. Đáy mắt của bọn họ lóe lên dáng vẻ mong đợi.

Lần này Tứ trưởng lão bí mật trốn trở về, cho nên hoàn toàn không nói cho bất kỳ đệ tử nào biết chuyện nào, bây giờ ông ta vẫn còn đang ở cửa của nơi cất giấu những vật quý, lo lắng chờ đợi Trần Bình.

Mà đúng lúc này Đại trưởng lão cũng đang chuẩn bị đi tới nơi cất giấu những vật quý, ông ta dự định lấy đi hết toàn bộ bảo vật bên trong. Dù sao nơi này cũng đã bị phế bỏ rồi, đã như vậy không bằng lấy bảo bối làm lời cho mình.

Theo ông ta thấy muốn lấy những món đồ này đến tay là chuyện vô cùng dễ dàng.

Hiện tại tất cả đệ tử đều đã bị mình thuyết phục, việc quan trọng nhất chính là sau khi lấy được bảo vật, phải dâng tất cả bọn chúng tới cửa.

Tin rằng đến lúc đó Vân Phi Long chắc chắn sẽ ban thưởng hậu hĩnh cho mình.

Nghĩ đến đây, trên mặt của ông ta thoáng qua nét mong đợi, hận không thể nhận được khen thưởng ngay lập tức.

Lúc này Đại trưởng lão nhìn thấy Tứ trưởng lão đang liên tục lảng vảng ở cửa, giờ phút này hai người cứ như vậy nhìn nhau, không ai ngờ lại có thể nhìn thấy đối phương ở chỗ này.

“Tại sao ông lại xuất hiện ở nơi này, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Trên khuôn mặt của Đại trưởng lão lộ ra vẻ thận trọng, ông ta đang tự hỏi rốt cuộc thi tình huống này là như thế nào, trong lòng của ông ta cũng vô cùng hồi hộp, lo sợ đối phương sẽ tiết lộ hết toàn bộ bí mật của mình cho mọi người biết.

Sau khi nghe thấy lời của Đại trưởng lão, vẻ thận trọng cũng thoáng qua trên mặt của Tứ trưởng lão, ông ta nhìn đối phương với dáng vẻ hơi sợ hãi, căn bản không biết mình nên làm như thế nào.

“Ông muốn làm cái gì? Đừng có đi qua đây. Tôi nói cho ông biết, đây không phải là nơi mà ông có thể giở thói ngang ngược.”

Trên mặt của Tứ trưởng lão lộ ra vẻ thận trọng, ông ta sợ đối phương lại đột ngột công kích mình, ông ta thật sự có chút bất lực.

Dù sao thì ông ta cũng không phải là người có thể so sánh với Đại trưởng lão.

Thực lực của ông ta hoàn toàn không sánh bằng đối phương.

Hơn nữa giờ phút này Đại trưởng lão đã sa vào ma đạo, thực lực càng mạnh hơn, đương nhiên ông ta không phải là đối thủ của Đại trưởng lão.

“Nếu đã nhìn thấy ông ở nơi này, vậy thì tôi cũng không cần phải nói thêm cái gì nữa, nhanh chóng chịu chết đi.”

Sau khi nghe xong những lời này, Tứ trưởng lão vô cùng hoảng sợ, lập tức chạy về phía nơi cất giấu những vật quý.

Ông ta hy vọng Trần Bình có thể cứu ông ta.

Tuy ông ta không phải là đối thủ của Đại trưởng lão, thế nhưng người như Trần Bình lại không giống như vậy, thực lực của anh mạnh hơn nhiều so với tưởng tượng của ông ta, một khi Trần Bình đồng ý ra tay giúp đỡ ông ta, vậy thì đương nhiên không có vấn đề gì.

Lúc này Trần Bình đã lấy đi tất cả những thứ mà anh muốn, sau đó cùng Chiến Thiên Cơ mỉm cười bước ra khỏi phòng.

Hai người đi đường vừa nói vừa cười, nói đủ thứ chuyện. Kết quả đúng lúc này bọn họ tình cờ gặp được Tứ trưởng lão đang ngẩn người đứng bên cạnh.

“Mau cứu tôi, mau cứu tôi, các người nhất định phải cứu tôi. Tên này thật sự quá lợi hại”

076328-tamlinh247.jpg
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom