• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Đan Đại Chí Tôn (5 Viewers)

  • Chương 2056-2060

Chương 2056 Mưu định, vừa đúng

Ngu Chính Uyên dùng ngôn từ kịch liệt, gắt gao nhìn chằm chằm Khương Phàm, chờ đợi đáp án của hắn.

- Bí mật về Sí Thiên giới là bí mật lớn nhất bây giờ của chúng ta, ngươi không làm quyết định, làm sao ta có thể nói cho ngươi? Huống chi, ngươi muốn gia nhập với chúng ta, đánh cược chính là thành tựu của ta, là Vạn Thế Thần Triều quật khởi, mà không phải một nhà Hỗn Độn Tử Phủ ngươi trưởng thành.

Lời Khương Phàm nói để Ngu Chính Uyên trầm mặc.

Đúng vậy, Hỗn Độn Tử Phủ tăng thực lực gấp đôi thì sao, gấp ba thì như thế nào? Gấp bốn hay gấp mười lần thì lại thế nào nữa?

Quyết định sinh tử cuối cùng chính là Khương Phàm, là tất cả mọi người tụ tập xung quanh Khương Phàm!

Nửa ngày qua đi, bọn người Lý Dần đã uống xong toàn bộ rượu, cũng ăn hết tất cả thức ăn trên bàn, toàn bộ đều an tĩnh lại, nhìn Ngu Chính Uyên đang ngồi trên ghế.

Ngu Chính Uyên hít sâu một ngụm khí lạnh:

- Sứ giả Huyền Nguyệt hoàng triều đang ngay ở chỗ này, nếu như chúng ta đột nhiên quy thuận các ngươi, bọn hắn chắc chắn sẽ kinh động, toàn Thương Huyền cũng sẽ kinh động. Lực chú ý của tất cả hoàng đạo đều sẽ một lần nữa tụ tập đến ngươi nơi này, đến lúc đó mặc kệ ngươi tập kích chỗ nào, đều có thể lọt vào phục kích.

Khương Phàm nói:

- Ta không có bảo các ngươi quy thuận bây giờ, cũng không muốn đánh cỏ động rắn.

- Ý của ngươi là, trước tiên bí mật bồi dưỡng chúng ta?

- Ha ha, ta không có nhiều thời giờ như vậy để chậm trễ.

- Vậy ngươi muốn chúng ta làm cái gì?

- Không phải Huyền Nguyệt mời các ngươi liên minh sao? Đồng ý với bọn hắn!

- Ngươi bảo chúng ta làm nội ứng?

- Nguyện ý không?

- Huyền Nguyệt nơi đó nói có bố trí đặc biệt.

- Hắn đã nói qua là bố trí gì?

- Tạm thời còn không có lộ ra, nhưng hẳn là rất có lòng tin.

- Ta là đoán nơi đó có bố trí, cho nên mới bí mật liên hợp với ngài, hi vọng Hỗn Độn Tử Phủ có thể trà trộn vào thay chúng ta điều tra tình huống. Theo suy đoán của ta, hẳn là Cửu Lê Thần Cung, Vạn Đạo Thần Giáo, Thái Cổ Thần Miếu, muốn lợi dụng Huyền Nguyệt hoàng thành, thiết lập ván cục vây công ta.

- Ngươi suy đoán? Hay là tra được cái gì?

Ngu Chính Uyên nhíu mày, tam đại hoàng đạo?

- Chỉ là phỏng đoán.

- Ý của ngươi là, bọn hắn đoán được ngươi muốn tiến công Huyền Nguyệt, cho nên muốn bố cục ở nơi đó?

- Ta cảm thấy không thể nào. Đầu tiên, cục diện chiến trường Thiên Khải vô cùng hỗn loạn, Đại Quang Mang Thần Điện đều bởi vì vậy mà đã khai chiến cùng những hoàng đạo phía tây kia ở hạ giới, phía trên khẳng định là đang đánh hừng hực khí thế. Các lão tổ tông của bọn hắn hẳn là đều đang tọa trấn tại Thiên Khải, để lại người miễn cưỡng có thể đóng giữ bản bộ, đề phòng Sí Thiên giới tập kích, tạm thời cũng không có tinh lực cùng thực lực tác chiến ra ngoài.

- Thứ hai, hệ thống pháp trận của Huyền Nguyệt hoàng thành tương đối yếu kém, hoàn toàn không đủ để vây khốn Sí Thiên giới. Hoàng đạo cũng không có khả năng bố trí chiến trường ở nơi đó. Ngươi nói hoàng đạo sẽ cung cấp pháp trận, chuyện đó càng không thể. Pháp trận hoàng đạo đều là bí mật truyền thừa từ xưa, há có thể lấy ra chia sẻ? Nếu như bị hoàng đạo khác đều hiểu hết, về sau chẳng phải là có thể nhắm vào đi qua phá hư?

Ngu Chính Uyên lắc đầu, mặc dù không biết Huyền Nguyệt ở đâu ra lòng tin, nhưng không tin hoàng đạo sẽ bố cục ở nơi đó.

Khương Phàm nói:

- Không có hoàng đạo tọa trấn đương nhiên là tốt nhất, nhưng khẳng định Huyền Nguyệt có bố trí. Cho nên, ta hi vọng Hỗn Độn Tử Phủ các ngươi có thể trà trộn vào, tại thời điểm Sí Thiên giới giáng lâm, giúp phối hợp. Đây là trận chiến đầu tiên khi Sí Thiên giới chinh chiến Thương Huyền, ta cần chính là đầy đủ rung động, thắng lợi hoàn mỹ. Cho nên, ta cần Hỗn Độn Tử Phủ quy hàng ta, ta càng phải tiêu diệt hoàn toàn Huyền Nguyệt hoàng triều!

Ngu Chính Uyên cau mày, làm nội ứng cũng không sợ, đến lúc đó mặc kệ Huyền Nguyệt có bố trí gì, Hỗn Độn Tử Phủ cùng Sí Thiên giới liên thủ hoàn toàn có thể khóa chặt thắng cục,

Bây giờ hắn lo lắng vẫn là tương lai.

Nghĩ đến Khương Phàm gặp phải vô số cường địch, hắn cũng cảm giác đầu to!

Một khi hợp tác, liền không còn đường lui, hắn chỉ có thể bồi tiếp Khương Phàm cất bước phóng tới, hoặc là giết ra một đường máu, hoặc là chết ở trên đường.

- Ngu tộc trưởng, ta đang chờ đáp án của ngài.

- Ta còn có lựa chọn khác sao?

Ngu Chính Uyên gian nan làm quyết định, giờ khắc này tâm tình đều phức tạp không nói ra được.

Có không có hưng phấn, nhưng dù sao Sí Thiên giới cũng có năng lượng Hỗ Độn, bọn hắn càng phải chinh chiến thiên hạ.

Nhưng càng có nặng nề, dù sao tất cả hậu quả đều phỏa do hắn đến gánh chịu, nếu như lựa chọn sai lầm, hắn chính là tội nhân thiên cổ của Tử Phủ, thậm chí toàn bộ huyết mạch Hỗn Độn.

Khương Phàm cười:

- Hoan nghênh sự gia nhập của ngài! Tin tưởng ta, sau trăm năm, khi ngài quay đầu nhìn về đêm nay, chắc chắn cảm tạ quyết định của mình, sau ngàn năm, khi Hỗn Độn Tử Phủ thịnh thế tế tổ, bài vị của ngài đương vị chủ vị!

Ngu Chính Uyên cười không nổi:

- Khi nào thì các ngươi tập kích Huyền Nguyệt?

- Đương nhiên phải nhanh. Bây giờ Đại Quang Mang Thần Điện cùng hoàng đạo Tây Bộ đã đối kháng sinh tử, Xích Thiên Thần Triều lại điều cường giả chinh chiến Thiên Khải, nói rõ chiến tranh tại Thiên Khải đã đang kềm chế tất cả lực chú ý của các hoàng đạo, đây chính là thời cơ tuyệt hảo để xuất chinh.

- Thời gian cụ thể thì sao? Lúc nào xuất chiến?

- Ngày mùng một tháng mười một, cũng chính là sau ba mươi ngày, thời gian không dài không ngắn, vừa vặn!

- Thẳng đến hoàng thành??

- Lúc tờ mờ sáng, thẳng đến hoàng thành!

- Còn có chuyện gì ta cần phải chú ý không??

- Chí bảo Hỗn Độn Trọng Chùy trấn phủ Hỗn Độn Tử Phủ vẫn còn chứ?

- Vẫn luôn ở đây.

- Còn có uy lực không?

- Năng lượng Hỗn Độn bên trong rất yếu ớt.

Ngu Chính Uyên lắc đầu.

Hỗn Độn Trọng Chùy là trọng khí lưu truyền xuống duy nhất của Hỗn Độn Chiến tộc từ Hoang Cổ đến nay, dùng Hỗn Độn Nguyên Thạch rèn đúc mà thành, thậm chí khảm nạm lấy Huyền Hoàng pháp trận đặc biệt để duy trì năng lượng ổn định.

Nhưng, theo thời gian khi huyết mạch Hỗn Độn càng ngày càng ít, bọn hắn không thể không tại thời kì đặc thù, hấp thu năng lượng trong Hỗn Độn Trọng Chùy để bồi dưỡng cường giả cảnh giới Thánh Vương, đến mức cho đến bây giờ, Hỗn Độn Trọng Chùy chỉ có thể coi là vũ khí bình thường, không phát huy ra thần uy khủng bố như thời đại Hồng Hoang được nữa.

- Ta chỗ này có mấy khối Hỗn Độn Tinh Thạch, có thể giúp ngươi khôi phục một phần năng lượng cho trọng chùy, tại thời khắc phá cục mấu chốt, cũng có thể cùng Sí Thiên giới sinh ra cảm ứng, tại thời điểm chúng ta giáng lâm đến hư không bên ngoài Huyền Nguyệt, ngươi có thể sớm biết.
Chương 2057 Cố tình

Khương Phàm lấy ra một cái hộp gấm bị phong ấn, bên trong có giam cấm ba khối Hỗn Độn Tinh Thạch, đều là mời Hỗn Độn Cự Long tự mình ngưng kết trước khi chuẩn bị đi.

Ngu Chính Uyên ngạc nhiên đứng dậy, kích động tiếp nhận hộp gấm.

- Vậy cứ như vậy, ngày mùng một tháng mười một gặp lại.

- Chờ một chút, ngươi cứ thế mà đi?

- Ngài còn muốn cái gì?

- Ta không cần, ta nói là ngươi còn cần gì không?

- Có ý gì?

- Giữa chúng ta kết minh, chỉ là ước định trên miệng?

Ngu Chính Uyên kỳ quái, lấy tính cách của Khương Phàm hẳn là sẽ cưỡng ép mang đi chút tộc nhân, áp làm con tin, để phòng chuyện chẳng may.

- Ta tin tưởng phẩm hạnh của huyết mạch Hỗn Độn!

Khương Phàm cười nhạt, mang theo các huynh đệ rời khỏi phòng.

Ngu Chính Uyên cau mày một cái, Hỗn Độn Tử Phủ xác thực trọng tình trọng tín, nhưng trên loại chuyện này có thể tuỳ tiện tin tưởng sao?

Hay là nói...

Ngu Chính Uyên bỗng nhiên đã hiểu Khương Phàm có ý gì.

Khương Phàm không chỉ tin tưởng huyết mạch Hỗn Độn, mà không sợ Hỗn Độn Tử Phủ phản bội, nếu không đêm hôm ấy Sí Thiên giới sẽ đã cùng một chỗ chôn vùi với bọn hắn, sau đó bôn tập Hỗn Độn đại thành, đồ sát mấy triệu dân chúng nơi này!

Yến hội trên tầng cao nhất trên, Tiêu Lăng Nguyệt nhìn Ngu Thiên Khải cùng Ngu Kình Thương không yên lòng đứng đấy, âm thầm cảm thấy kỳ quái.

Hai huynh đệ này là thế nào?

Hoàng đệ nói nhìn thấy bọn hắn đi chào hỏi bằng hữu, sau đó liền thành như thế này rồi?

Còn có Ngu Thanh Dao cùng Ngu Khuynh Thành, cũng đều là dáng vẻ miễn cưỡng vui cười.

Phía dưới rốt cuộc là ai?

Lại nói chuyện gì với bọn hắn?

Nét mặt của bọn hắn không giống như đang xoắn xuýt cái gì, càng giống là... Sợ hãi!!!

Sợ hãi?

Ai có thể để Hỗn Độn Tử Phủ cao ngạo sợ hãi!!

Tiêu Lăng Nguyệt hiếu kỳ càng cảnh giác, nàng đến ký kết liên minh, là muốn lôi kéo bọn siêu cấp chiến binh Hỗn Độn Tử Phủ này nghênh chiến Sí Thiên giới, trước mắt đã thấy sắp ép được bọn hắn làm quyết định, tuyệt đối không thể lại để xảy ra ngoài ý muốn.

Thừa dịp tất cả mọi người không có chú ý, Tiêu Lăng Nguyệt đã nhỏ giọng phân phó thị nữ của mình, kiếm cớ đi xuống xem một chút.

Thị nữ lĩnh mệnh, đi tới tầng dưới trong góc, bưng thịt rượu, yên lặng giám thị lấy gian phòng kia.

Khi Khương Phàm cùng Ngu Chính Uyên nói xong đẩy cửa phòng ra, thị nữ lập tức đứng dậy, từ chỗ ngoặt đi ra, bưng thịt rượu cúi đầu đi tới.

Hai bên gặp thoáng qua dưới tình huống này!

Bọn người Khương Phàm làm bộ không có chú ý tới thị nữ, nhưng khóe miệng lại có chút câu lên một đường cong.

Hoàn mỹ, vừa đúng.

Thị nữ lặng lẽ cúi đầu, nhìn như rất cung kính, cũng không có nhìn bất cứ kẻ nào.

Nhưng, bên trong khay linh quả lai có một viên Ký Ức Tinh Thạch, ghi chép thời khắc bọn hắn đi qua.

Ngu Chính Uyên ngồi một một mình ở trong phòng một hồi, sau đó cũng đứng dậy rời khỏi, muốn trở về thương lượng chuyện này cùng các lão tổ.

Dù sao việc này cũng liên quan đến vận mệnh toàn tộc, cuối cùng đã định vẫn phải nhìn lão tổ tông.

Tại thời điểm hắn rời phòng, thị nữ lại lần nữa làm bộ nâng thịt rượu đi qua, dùng Ký Ức Tinh Thạch ghi chép lại, sau đó trở lại tầng cao nhất.

Đêm khuya!

Sau khi yến hội tại tầng cao nhất kết thúc, Tiêu Lăng Nguyệt đã trở lại chỗ ở, không kịp chờ đợi tra xét hình ảnh bên trong tinh cầu ký ức.

- Những người này là ai? Vì sao đều mặc áo choàng?

Người ở bên trong đều mặc áo đen, còn khoát thêm áo choàng, bộ mặt hình dáng đều rất mơ hồ, nhìn không rõ ràng lắm.

Tiểu hoàng tử Tiêu Hồng Sinh nhìn kỹ lại nhìn, cũng không nhận ra ai.

Nhưng, khi đoạn hình ảnh thứ hai xẹt qua, bọn hắn đều kinh ngạc nhận ra nam tử khôi ngô kia.

Thân thể năm mét cao lớn khôi ngô hùng tráng, Ký Ức Tinh Thạch vừa vặn có thể chiếu ra rõ ràng hình dáng từ phía dưới.

Không phải người khác, rõ ràng là tộc trưởng đương đại của Hỗn Độn Tử Phủ, Ngu Chính Uyên!!

Tiêu Lăng Nguyệt, Tiêu Hồng Sinh, còn có các tộc lão hoàng thất khiếp sợ trao đổi ánh mắt.

Người nào lại cần Ngu Chính Uyên tự mình tiếp đãi??

Bọn hắn đường đường là tộc nhân hoàng thất, trước sau bái phỏng vài chục lần đều không thể nhìn thấy Ngu Chính Uyên.

Vậy mà đám người này có thể liên tiếp được Ngu Thiên Khải, Ngu Chính Uyên tiếp kiến, lại còn chủ động hạ thấp thân phận đến tửu lâu bái phỏng!

Bọn hắn vội vàng tiếp cận ký ức tinh cầu, lặp đi lặp lại tra xét bộ dáng đám người kia.

- Chờ một chút! Các ngươi nhìn!!

Tiêu Lăng Nguyệt đột nhiên chỉ vào một nam tử.

- Xem đi? Đệ nhận ra không??

Tiêu Hồng Sinh đang muốn định mắt nhìn kỹ, hình ảnh đã lướt qua.

Chờ hình ảnh trong Ký Ức Tinh Thạch lấp lóe một lần nữa, tất cả mọi người tập trung vào nam tử Tiêu Lăng Nguyệt chỉ vào.

Tiêu Hồng Sinh nhíu mày:

- Không biết.

Tiêu Lăng Nguyệt kêu lên đầy sợ hãi:

- Triệu Thế Hùng! Không sai!! Hắn là Triệu Thế Hùng của Bá Thiên Chiến quốc, Sí Thiên giới!

- Triệu Thế Hùng? Ngươi xác định?

Các tộc lão bỗng nhiên biến sắc, lập tức một lần nữa loay hoay phóng thích hình ảnh trong Ký Ức Tinh Thạch.

Tiêu Lăng Nguyệt lại nhìn một lần nữa:

- Chính là Triệu Thế Hùng, sẽ không nhìn lầm. Năm đó ta đến Sí Thiên giới đòi lại Lạc Lê muội muội đã gặp qua hắn!

Không khí trong phòng thoáng kiềm chế, tất cả mọi người cảm nhận được bất an.

Tại sao Triệu Thế Hùng lại ở chỗ này?

Còn trêu đến phụ tử Ngu Thiên Khải tự mình tiếp đãi?

Tiêu Hồng Sinh hồi tưởng lại vẻ mặt kinh ngạc của Ngu Thiên Khải lúc ấy tại đầu bậc thang, lại nhìn tình cảnh trong tấm hình, sắc mặt lại biến đổi:

- Ngu Thiên Khải cùng Triệu Thế Hùng rất quen thuộc sao? Lúc ấy rõ ràng là Ngu Kình Thương chỉ nhìn một chút liền nhận ra được, sau đó đi qua bái phỏng. Hay là nói, không phải hắn nhận ra Triệu Thế Hùng, mà là người khác. Các ngươi lại nhìn Triệu Thế Hùng, hắn không phải đi ở trước nhất, cũng không phải bị người khác bảo vệ, mà là...

Bọn hắn nhìn lại Ký Ức Tinh Thạch, lưu ý đến nam tử phía trước nhất kia.

Oai hùng thẳng tắp, dáng dấp hiên ngang, trong tầm mắt cụp xuống rõ ràng có kim quang lấp lóe, mà toàn thân lại tràn ngập khí thế rất mạnh, ảnh hưởng đến không gian xung quanh, để hình ảnh của tinh cầu ký ức có chút mơ hồ.

Tiêu Lăng Nguyệt nói:

- Triệu Thế Hùng không đáng để Ngu Chính Uyên tự mình tiếp đãi, càng không đáng để tâm tình hắn bị ảnh hưởng lâu như vậy! Ngu Chính Uyên không có tiếp đãi tại Hỗn Độn Tử Phủ, mà chủ động đi ra gặp mặt, đầu tiên là hắn tôn trọng người này, cần tự mình bái phỏng, thứ hai là người này cho Ngu Chính Uyên cảm giác nguy hiểm rất mạnh, hắn không dám tiếp đãi trong Tử Phủ.

Tộc lão hoàng thất tự định giá một lát, ngữ khí trầm trọng nói:

- Các ngươi nói, có phải là Khương Phàm đích thân đến hay không?

Tiêu Lăng Nguyệt hít vào khí lạnh:

- Khương Phàm? Hắn thật muốn quay về Thương Huyền sao!
Chương 2058 Tỉnh mộng Hoang Cổ

Sắc mặt Tiêu Hồng Sinh tái nhợt, mặc dù suy đoán Khương Phàm là nhận cục diện Thương Huyền kích thích mà tái nhập Thương Huyền, nhưng không nghĩ tới hắn sẽ tới thật, chuyện này cũng mang ý nghĩa chiến tranh sắp bắt đầu.

Nhưng pháp trận tại hoàng thành nơi đó còn không có bố trí tốt, tất cả các lão tổ tông hoàng đạo càng không có đi qua.

Tộc lão hoàng thất nói:

- Trừ Khương Phàm, ta không tưởng tượng được ai lại có thể để Ngu Chính Uyên tự mình bái phỏng!

Tiêu Lăng Nguyệt cũng bắt đầu bất an:

- Tại sao hắn lại tới nơi này, chẳng lẽ muốn xúi giục Hỗn Độn Tử Phủ? Nhanh nhanh nhanh, ta mau rời khỏi nơi này, nếu như Hỗn Độn Tử Phủ thật muốn tìm Khương nương tựa Nghị, chúng ta ở chỗ này liền nguy hiểm! Ta đã tiếp xúc qua với Khương Phàm, hắn tàn nhẫn bạo ngược, giết người hoàn toàn không chớp mắt.

Tộc lão hoàng thất cố gắng trấn định:

- Nếu thật sự là Khương Phàm, bây giờ có khả năng đã tiếp cận chúng ta.

Tiểu hoàng tử Tiêu Hồng Sinh luống cuống:

- Vậy phải làm sao bây giờ? Ta không muốn chết ở đây, ta không muốn chết!

Tộc lão hoàng thất trầm giọng nói:

- Sống chết của chúng ta không quan trọng, quan trọng là kế hoạch Nhân Hoàng đã định là sau sáu ngày nữa ngài sẽ tự mình tiếp Ngu Chính Uyên. Tính toán thời gian, bọn họ cũng đã khởi hành.

- Nếu như Ngu Chính Uyên đảo hướng đến Khương Phàm, rất có thể Khương Phàm sẽ vây khốn Nhân Hoàng tại Hỗn Độn Tử Phủ, sau đó dùng Nhân Hoàng bức hiếp, bất ngờ tập kích hoàng thành, tựa như lúc trước Khương Phàm lừa gạt quan Cổ Hoa hoàng thành như thế.

Sắc mặt bọn người Tiêu Lăng Nguyệt trắng bệch.

Nhân Hoàng đích thân tới, là bức bách Ngu Chính Uyên làm quyết định, càng là lộ rõ ràng thành ý, nếu như nơi này có biến, vậy Nhân Hoàng đích thân tới chẳng phải tự chui đầu vào lưới.

Ngẫm lại tai nạn Cổ Hoa ngay lúc đó, chẳng lẽ lịch sử muốn lập lại tại Huyền Nguyệt hoàng triều?

Tiêu Hồng Sinh run giọng nói:

- Các ngươi nói, Ngu Chính Uyên sẽ đồng ý với Khương Phàm sao?

Tộc lão hoàng thất lắc đầu:

- Ngu Chính Uyên dám không đồng ý sao? Nói không chừng trong hư không của Hỗn Độn đại thành có Sí Thiên giới đang nhìn chằm chằm, Ngu Chính Uyên hoặc là quy thuận, hoặc là diệt vong!

Tiêu Hồng Sinh trực tiếp ngồi liệt trên ghế mây, mặt không còn chút máu, mồ hôi rơi như mưa.

Tiêu Lăng Nguyệt mong đợi nhìn tộc lão:

- Ngài vẫn luôn rất có chủ kiến, nhanh nghĩ lại xem bây giờ nên làm gì?

Tộc lão hoàng thất đi qua đi lại trong phòng:

- Bây giờ điều chờ đợi duy nhất, là Khương Phàm cùng Hỗn Độn Tử Phủ còn không biết chúng ta đã phát hiện bí mật của bọn hắn. Ngày mai chúng ta tiếp Ngu Chính Hùng lần nữa, trực tiếp làm rõ Nhân Hoàng sắp đến hoàng thành, sau đó nói tỷ đệ các ngươi cần ra ngoài nghênh đón. Nếu như Khương Phàm muốn Nhân Hoàng, sẽ không lập tức đánh cỏ động rắn, đến lúc đó các ngươi sẽ giả bộ ra khỏi thành bình thường, tuyệt đối không được có bối rối.

- Muốn đi cùng đi!

- Nếu như đều đi sẽ bị nghi ngờ! Sau khi tỷ đệ các ngươi rời khỏi, một người lập tức tây tiến thông báo Nhân Hoàng không nên khinh cử vọng động, một người đi về hướng đông tiếp Đại Quang Mang Thần Điện, nói Khương Phàm cấu kết với Hỗn Độn Tử Phủ, rất có thể Sí Thiên giới đang ở trong hư không Hỗn Độn đại thành!

Tiêu Lăng Nguyệt thoáng định thần:

- Đúng! Liên hệ Đại Quang Mang Thần Điện! Nếu như Thần Tôn tự mình đưa người đến, nói không chừng có thể bổ Sí Thiên giới ra! Đến lúc đó Hỗn Độn Tử Phủ biết tình huống bại lộ, cũng chưa chắc lại trợ giúp Khương Phàm, ngược lại là hiệp trợ Đại Quang Mang Thần Điện vây bắt Sí Thiên giới!

- Chúng ta đây là cược, cược bọn hắn còn không biết chúng ta đã phát hiện! Cược các ngươi có thể thuận lợi rời khỏi!!

Tộc lão nhẹ nhàng dãn hơi thở ra, phân phó thị vệ đi ra bên ngoài cảnh giới, nhìn xem có người giám sát bọn hắn hay không, sẽ liên lạc lại tình báo bọn của hắn tại Hỗn Độn đại thành, giám sát đám người thần bí Khương Phàm kia.

Hỗn Độn Tử Phủ!

Ngu Chính Uyên trở lại trong phủ liền tiến vào tổ từ, cùng các lão tổ và toàn bộ nhân vật quan trọng trong tộc tụ tập tới đó.

Sau một trận kiềm chế trầm mặc.

Thánh Vương Ngu Thái Bình gần sáu trăm tuổi mở đôi mắt kia ra, tròng mắt màu tím phảng phất vòng xoáy hỗn độn, khủng bố lại dựng dục sinh cơ.

- Nếu ngươi đồng ý, liền theo ý của ngươi làm đi.

Ngu Chính Uyên ngẩng đầu, khó có thể tin được mà nhìn lão tổ, không nghĩ tới lại sẽ đồng ý dễ dàng như vậy:

- Lão tổ, ngài thật đồng ý? Đây chính là một con đường không có lối về, kẻ địch của Khương Phàm không chỉ là mười hai hoàng đạo Thương Huyền, mà còn có bách tộc Thiên Khải, cuối cùng còn nghênh chiến tám phương Đế tộc mà kiếp trước hắn chưa bao giờ đụng vào!

Ngu Chính Hùng cũng nói:

- Bây giờ đưa mắt nhìn khắp nơi đều là địch của Khương Phàm, mỗi một bước về phía trước đều là núi thây biển máu, hành trình của hắn còn xa hơn, gian nan hơn gấp trăm lần so với kiếp trước. Một khi Khương Phàm thảm bại, vạn kiếp bất phục, chúng ta cũng là sẽ chôn cùng với hắn.

Ngu Thái Bình thản nhiên nói:

- Các ngươi còn có lựa chọn khác sao?

Ngu Chính Hùng và các tộc lão há hốc mồm, lại nói không nói ra lời.

Ngu Thái Bình nói:

- Ta hỏi các ngươi, Khương Phàm biết khốn cảnh của mình không?

- Biết.

- Khương Phàm biết hắn sẽ phải nghênh chiến Thiên Khải bách tộc, vô thượng Đế tộc không?

- Biết.

- Khương Phàm có từng lùi bước??

-...

Ngu Thái Bình nói:

- Các ngươi đã biết, Khương Phàm cũng đều biết, nhưng Khương Phàm, Thiên Hậu, Tu La, còn đang kiên trì. Vì sao? Đó là bởi vì bọn hắn có thứ chúng ta không có! Các ngươi chỉ cần tin tưởng, Vạn Thế Thần Triều cả nước tế trời, không phải để bọn hắn Thần Hoàng trở về chịu chết, khẳng định còn có càng nhiều chuẩn bị.

- Mà... Các ngươi đều đã gặp mê mụ Hỗn Độn của Sí Thiên giới, so với lão gia hỏa ta đây nhìn từ trong Ký Ức Tinh Thạch còn rõ ràng hơn, các ngươi nói cho ta biết... năng lượng Hỗn Độn nơi đó có thể làm cho Hỗn Độn Tử Phủ chúng ta thu hoạch được tân sinh không?

Ngu Chính Uyên trầm giọng nói:

- Mảnh thủy triều Hỗn Độn kia vô cùng mênh mông, cũng vô cùng cường thịnh, nếu như Khương Phàm đúng hẹn tặng quà, Hỗn Độn Tử Phủ sẽ tái hiện vinh quang của tiên tổ!

Ngu Chính Hùng vội vàng nói:

- Coi như chúng ta mạnh lên thì phải làm thế nào đây? Khương Phàm không sống tới cuối cùng, chúng ta đều sẽ bị chôn cùng cả.

Ngu Thái Bình nói:

- Bọn nhỏ, không cần luôn luôn nhìn đến cuối con đường, các ngươi là thấy không rõ, xem trước đường đi dưới chân mình một chút. Chúng ta đều từng tỉnh mộng Hoang Cổ, hồi ức về vinh quang tiên tổ, cảm thán Hỗn Độn Chiến tộc lúc trước hào tình vạn trượng, oai hùng cái thế, đã từng tiếc nuối khi bị ông trời vứt bỏ, để Hỗn Độn Chiến tộc sa sút tinh thần đến tận đây.
Chương 2059 Quyết định cuối cùng

- Bây giờ đại đạo luân hồi, cơ duyên từ trên trời rơi xuống, chúng ta há có lý lẽ bỏ đi không thèm để ý? Sao các ngươi lại biết đây không phải là tiên tổ chúc phúc!

Các tộc nhân của ta, nắm chặt cơ hội đi, buông tay đánh cược một lần đi. Hỗn Độn Chiến tộc đã yên lặng quá lâu, bây giờ liền nhờ vào cuộc chiến lên trời của Khương Phàm đó, hướng Thương Huyền, hướng Thiên Khải, tái hiện vinh quang của Hỗn Độn Chiến Khu, tỉnh lại Hỗn Độn Chiến Khu từng khiến tam tộc Yêu Ma Linh sợ hãi!

Coi như cuối cùng sẽ vỡ mộng, nhưng chỉ cần có thể rung động thời đại này, tái hiện vinh quang tiên tổ, ta muốn... Tộc nhân không hối hận, tiên tổ cũng sẽ không oán trách!

Ngu Chính Uyên, Ngu Chính Hùng và các cao tầng Tử Phủ vươn người đứng dậy, quỳ lạy thật sâu.

Giờ khắc này bọn hắn đều đang đầy ngập sóng dậy, hào tình vạn trượng, tất cả tạp niệm cùng lo lắng, đều đã quên sạch sành sanh.

Nhất là Ngu Chính Uyên, rốt cuộc cũng triệt để hạ quyết tâm.

Ngu Thái Bình nói:

- Đưa toàn bộ bọn người Ngu Thiên Khải đến Lạc Chùy trọng địa, sưu tập linh túy bảo dược dưỡng dục ở trong đó. Những thứ này đều là tài nguyên tiên tổ để lại cho chúng ta, chính là chờ thời khắc như vậy.

Giờ khắc này, Khương Phàm đang đứng tại trong tửu lâu, nhìn qua phương hướng Hỗn Độn Tử Phủ.

- Đắc tội, sau đó lại bồi thường các ngươi đi.

Triệu Thế Hùng đi đến gian phòng của Khương Phàm:

- Ngươi chơi một chiêu này rất ác độc, không sợ sau này phiền phức Hỗn Độn Tử Phủ sẽ mắng chết ngươi?

Khương Phàm cười nhạt mà nói:

- Sí Thiên giới chúng ta không phải ai cũng đều có thể tiến, đây coi như là khảo nghiệm đi. Người của Huyền Nguyệt tiếp cận nơi này?

- Đang tập trung vào, rất cẩn thận.

- Để các huynh đệ nghỉ ngơi thật tốt, trước hừng đông, chúng ta xuất phát, tiến vào Đại Hoang!

- Được rồi, ta đều không thể chờ đợi được nữa.

- Thần huyết, người người đều có phần.

Khương Phàm biết rõ Đại Hoang nơi đó nguy hiểm cùng đặc thù, nhất định phải điều đi toàn bộ tất cả đỉnh cấp cường giả của hoàng đạo và Huyền Nguyệt.

Nhưng, làm sao có thể để những các lão tổ tông hoàng đạo kia biết hắn sẽ tập kích nơi đó? Hơn nữa còn tin tưởng không nghi ngờ, đúng giờ đi qua?

Hắn nghĩ tới chủ ý khôn khéo lại hỗn đản.

Lợi dụng Hỗn Độn Tử Phủ!

Nếu như chỉ là đơn thuần để Hỗn Độn Tử Phủ đi qua làm nội ứng, rất khó để hoàng đạo điều tới trong một thời gian Khương Phàm cần.

Nếu như Hỗn Độn Tử Phủ nhìn thấy tứ đại hoàng đạo tụ tập ở nơi đó, nhất là Đại Quang Mang Thần Tôn, cũng rất khó cam đoan sẽ không phản bội.

Khương Phàm lo lắng hơn là tất cả hoàng đạo sẽ tiến hành loại hình nghiệm chứng sưu hồn đối với Hỗn Độn Tử Phủ, bảo đảm tuyệt đối không được xảy ra sai lầm. Cho nên, Khương Phàm dứt khoát chủ động bại lộ mình, để Huyền Nguyệt biết Hỗn Độn Tử Phủ có vấn đề, sau đó mời hoàng đạo nói chuyện hành động đối với Tử Phủ để kiểm tra, bức ra tình huống tập kích cụ thể của Sí Thiên giới.

Đám lão gia hỏa hoàng đạo kia đều rất xảo quyệt, sẽ chỉ tin tưởng tin tức mà mình tự mình nghiền ép đi ra.

Đến lúc đó, tất cả hoàng đạo hẳn là sẽ trăm phần trăm tin tưởng Sí Thiên giới muốn tập kích tại ngày mùng một tháng mười một, đám lão tổ tông kia cũng sẽ tại trước ngày đó đó, tề tụ về Huyền Nguyệt!

Tiêu Lăng Nguyệt và đám người đang khẩn trương và bất an đợi đến hừng đông, nhưng khi mà bọn hắn đang muốn đuổi đi tiếp Hỗn Độn Tử Phủ lại ngoài ý muốn nhận được tin tức —— người của tình báo phát hiện đám người Khương Phàm kia, nhưng bọn hắn đã rời khỏi Hỗn Độn đại thành trước bình minh.

- Toàn bộ đều đi rồi?

Tộc lão hoàng thất kinh ngạc, không ở nơi này chờ Nhân Hoàng sao?

- Toàn bộ đều đi, đi rất bí mật rất cẩn thận, nhưng vẫn bị người của chúng ta phát hiện. Tửu lâu bọn hắn ở cũng rỗng. Người của chúng ta mạo hiểm tiếp xúc với lão bản tửu lâu, biết được đám người kia đã đến từ năm ngày trước, vẫn luôn ở tại nơi này.

- Khương Phàm muốn làm gì? Không ở nơi này trông coi Hỗn Độn Tử Phủ sao? Không sợ bọn họ phản bội?

Tiêu Lăng Nguyệt cảm thấy rất kỳ quái, dựa theo tính cách của Khương Phàm, hẳn là sẽ một mực khống chế Hỗn Độn Tử Phủ lại để tránh sinh biến, sau đó tự mình bắt phụ hoàng.

- Chẳng lẽ Khương Phàm muốn đến Lạc Chùy trọng địa? Hay là nói Hỗn Độn Tử Phủ đã hoàn toàn thần phục, sẽ chủ động thay Khương Phàm bắt Nhân Hoàng?

Tộc lão hoàng thất đều đoán không ra.

Tiểu hoàng tử bối rối nói:

- Nếu Khương Phàm đều rời khỏi, nếu chúng ta không trực tiếp làm rõ cùng Ngu Chính Uyên? Liền nói hoàng đạo tứ phương muốn thiết lập ván cục tại hoàng triều chúng ta, như thế khẳng định sẽ hù được Ngu Chính Uyên, sau đó tìm chúng ta nương tựa.

Tộc lão hoàng thất lắc đầu nói:

- Tuyệt đối không thể! Đây là bí mật quan trọng nhất của chúng ta, tuyệt đối không thể tuỳ tiện lộ ra, mà Ngu Chính Uyên không nhất định sẽ tin tưởng. Vẫn dựa theo kế hoạch đã định, để Đại Quang Mang Thần Điện nơi đó tự mình tới, sau đó nhìn tình huống mà quyết định.

Chuyện này quá mẫn cảm quá quan trọng, hắn thực sự không dám tự tiện quyết định.

- Vậy cũng chớ quan tâm gì nữa, chúng ta mau chóng rời khỏi nơi này, thông báo phụ hoàng, thông báo Đại Quang Mang Thần Điện.

- Tỷ đệ các ngươi chớ vội đi. Ta đi trước tiếp Ngu Chính Hùng, sau khi lấy xong cớ, các ngươi lại rời khỏi. Hồng Sinh đi thông báo Nhân Hoàng, Lăng Nguyệt thân đi đến Đại Quang Mang Thần Điện.

Sau một phen thương lượng, tộc lão hoàng thất đã liên hệ Ngu Chính Hùng. Ngu Chính Hùng không có vội vã tỏ thái độ gia nhập liên minh, nhưng thái độ rõ ràng là đã hòa hoãn hơn so với trước đó, cũng lấy việc 'Ngu Thiên Khải đột phá, tâm tình tộc trưởng đang rất tốt' làm cớ, chủ động đưa ra lời mời mời đích thân Nhân Hoàng tới, cùng tộc trưởng gặp mặt nói chuyện.

Chuyện này khiến tộc lão hoàng thất 'rất là vui mừng', trong lòng thì thấp thỏm lo âu.

Quả nhiên đã tìm Khương Phàm, nương tựa còn muốn dụ bắt Nhân Hoàng ở chỗ này.

Sau đó, tộc lão hoàng thất cáo từ, an bài Tiêu Lăng Nguyệt, Tiêu Hồng Sinh rời khỏi Hỗn Độn đại thành.

- Khương Phàm quả nhiên đến rồi!

Nhân Hoàng Huyền Nguyệt - Tiêu Tấn Võ ở trên đường nghênh đến Tiêu Hồng Sinh, sau khi nhận được tin tức rất là chấn kinh.

Khương Phàm quả nhiên âm hiểm, hắn lại muốn đến dùng Hỗn Độn Tử Phủ trà trộn vào liên minh.

Nếu như không phải bọn người Tiêu Hồng Sinh kịp thời phát giác, hậu quả khó mà lường được.

Tiêu Hồng Sinh lo lắng nói:

- Phụ hoàng, chúng ta phải làm sao bây giờ? Nếu như không đi, khẳng định sẽ gây nên hoài nghi. Nếu như đi, nói rõ là đám người Hỗn Độn Tử Phủ kia muốn làm chó cho Khương Phàm.

Nhân Hoàng Tiêu Tấn Võ trầm ngâm liên tục, nói:

- Tiếp tục đi, nhưng thả chậm tốc độ. Sau khi Đại Quang Mang Thần Điện nơi đó nhận được tin tức chắc chắn đích thân tới Hỗn Độn Tử Phủ tìm Ngu Chính Uyên gặp mặt nói chuyện. Nếu như Hỗn Độn Tử Phủ thỏa hiệp, chúng ta vào thành đàm phán, nếu như Hỗn Độn Tử Phủ sinh biến, chúng ta theo đường cũ trở về!
Chương 2060 Thần Tôn giáng lâm

Sau khi Đại Quang Mang Thần Điện nơi đó nhận được tin tức cũng vô cùng ngoài ý muốn.

Khương Phàm không có trực tiếp tập kích Huyền Nguyệt, mà là nghĩ đến Hỗn Độn Tử Phủ?

Đây rốt cuộc là cảnh giác đơnn thuần, hay là đã phát hiện bóng dáng hoàng đạo tại Huyền Nguyệt nơi đó?

Các cao tầng thần điện bí mật thương lượng, sau đó quyết định để Thần Tôn đích thân tới Hỗn Độn Tử Phủ xử trí.

Vì hành động dụ bắt lần này, bọn hắn chủ động liên minh cửu đại hoàng đạo, thiết trí hai vòng chiến, đang mong đợi triệt để kết thúc trận nguy cơ nội loạn này, tuyệt đối không thể còn chưa bắt đầu liền kết thúc, càng không thể để Khương Phàm tính toán, nếu không liền sẽ làm trò cười cho thiên hạ.

Ngày mười tháng mười, Đại Quàn Mang Thần Tôn tự mình đến Hỗn Độn đại thành.

Hai vị Thánh Linh Không Gian của thần điện bí mật tuần sát hư không bên ngoài Hỗn Độn Tử Phủ, không có phát hiện vết tích của Sí Thiên giới.

Sau khi bí mật trà trộn vào Hỗn Độn Tử Phủ, cũng không có phát hiện người nào khả nghi.

- Ngu Thái Bình.

Nửa đêm, một tia sáng sáng rực nở rộ trong tổ từ Hỗn Độn Tử Phủ, không gian vặn vẹo, ánh sáng xen lẫn, tạo thành một hư ảnh mơ hồ.

- Ngươi là ai?

Ngu Thái Bình tỉnh lại từ trong minh tưởng, bên trong đồng mâu màu tím thâm thúy diễn biến ánh sáng Hỗn Độn, giống như thiên lôi cuồn cuộn, lộ ra uy áp mãnh liệt.

- Ngươi cảm giác, ta hẳn là ai?

Ánh sáng vặn vẹo, phiêu đãng ở giữa hiện thực cùng hư vô, nhìn rất hư ảo, lại tràn ngập thần uy khiếp người.

- Tự tiện xông vào tổ từ Ngu gia ta, là đại bất kính, ngươi là người vô lễ.

Ngu Thái Bình cảm nhận được khí tức quang ảnh, đoán được thân phận người đến, thể hiện dần dần nghiêm trọng lên.

Đại Quang Mang Thần Tôn?

Hắn không phải hẳn là đang ở Thiên Khải chiến trường sao, tại sao lại xuất hiện ở nơi này?

Lại còn là sau khi Hỗn Độn Tử Phủ bọn hắn vừa mới đầu nhập Khương Phàm?

Đại Quang Mang Thần Tôn lạnh lùng nhìn Ngu Thái Bình:

- Lễ chỗ đợi, người nhận lễ, ngươi? Ta nhìn không phải.

Ngu Thái Bình thể hiện càng ngày càng nghiêm trọng:

- Hỗn Độn Tử Phủ đưa mắt đi khắp nơi chúng ta là vô địch, tại bất kỳ một phương nào ta cũng làm là người nhận lễ.

- Trước đó đưa mắt đi khắp nơi các ngươi là vô địch, bây giờ lại thế gian đều là địch. Đưa mắt nhìn khắp Thương Huyền, ngươi sẽ không còn nhận bất cứ lễ ngộ gì nữa!

- Quang Mang Thần Tôn, cớ gì lại nói ra lời ấy?

- Nếu ta đã tới, ngươi còn có giả bộ hồ đồ sao? Tuổi rất cao, chừa cho mình chút tôn nghiêm.

- Ta đã tị thế mấy trăm năm, không hỏi tộc vụ, không biết như ngươi đang nói chuyện gì.

- Chuyện như vậy, không có chủ ý của ngươi, các tiểu oa nhi Hỗn Độn Tử Phủ còn không dám quyết định. Hôm nay ta tự mình quăng 'Quang ảnh' tới, là tôn trọng lịch sử Quang Mang Thần tộc từng theo Hỗn Độn Chiến tộc kề vai chiến đấu, hi vọng ngươi có thể biết thời vụ, chủ động thẳng thắn. Nếu như ngươi muốn ruồng bỏ lịch sử, đẩy Hỗn Độn Tử Phủ đến vực sâu, cũng đừng trách ta không niệm cùng tình cũ.

Quang ảnh dần dần ngưng thực, thần uy lạnh thấu xương thẩm thấu lấy không gian tổ từ, mỗi một sợi ánh sáng đều phảng phất ẩn chứa uy lực thiên lôi, uy lực thần viêm, có thể tuỳ tiện hủy diệt hết thảy mọi thứ ở xung quanh.

- Ta không biết Quang Mang Thần Tôn nói tới chuyện gì, còn xin nói rõ!

Trong lòng Ngu Thái Bình nổi lên sự bất an mãnh liệt, chẳng lẽ Quang Mang Thần Tôn biết bọn hắn cùng Khương Phàm liên minh?

Nhanh như vậy sao?

Chẳng lẽ Thần Tôn từ đầu đến cuối đều đang bí mật giám sát Hỗn Độn Tử Phủ sao?

- Thái độ của ngươi để cho ta rất thất vọng! Ta cho là ngươi chỉ là nhận lấy Khương Phàm uy hiếp, bất đắc dĩ thuận theo, không nghĩ tới ngươi lại tiếp nhận lời dụ dỗ của hắn!

- Nếu ta đoán không sai, Khương Phàm hẳn là hứa hẹn năng lượng Hỗn Độn xung quanh Sí Thiên giới nhỉ. Ngu Thái Bình, ngươi đã hơn năm trăm tuổi vậy mà lại nhìn không thấu quỷ kế của Khương Phàm?

- Năng lượng Hỗn Độn xung quanh Sí Thiên giới xác thực rất mạnh, nhưng những năng lượng kia làm sao có thể tuỳ tiện tặng cho các ngươi! Mất đi năng lượng Hỗn Độn kia, Sí Thiên giới sẽ duy trì ổn định, ẩn nấp hư không như thế nào, lại nên diễn biến Cự Long, uy hiếp Thương Huyền như thế nào?

- Kiếp trước Khương Phàm giỏi về liên minh, bắt đầu từ Tây Ngục Thiên Quốc, đến Phù Tang Thần Cung, lại đến Xích Thiên Thần Triều, kết quả toàn bộ cho hắn một kích trí mạng, thu một tiểu đệ Huyền Nguyệt hoàng triều, cuối cùng thọc hắn một đao, theo ý kiến của ngươi, Khương Phàm chuyển thế trở về, sẽ còn lại kết liên minh sao? Không thể nào. Khương Phàm tìm được các ngươi rồi, chỉ là xem các ngươi thành vũ khí, mà không phải bằng hữu! Ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng, sau khi nghĩ sâu tính kỹ, lại trả lời ta.

Ngu Thái Bình âm thầm hít một hơi lạnh, thần điện quả nhiên là đang theo dõi Hỗn Độn Tử Phủ.

Phải làm sao mới ổn đây?

Bọn hắn tìm Khương Phàm nương tựa, chẳng khác nào đứng ở mặt đối lập cùng Quang Mang Thần Điện!

Thần Tôn đích thân tới, rõ ràng là buộc bọn họ phản bội Khương Phàm.

Nhưng, huyết mạch Hỗn Độn cao ngạo tôn quý, há có thể làm chuyện vong ân phụ nghĩa?

Năng lượng quang ảnh vặn vẹo nhấc lên, giọng của Đại Quang Mang Thần Tôn cũng trở nên nghiêm khắc:

- Ngươi đang do dự cái gì?? Khương Phàm có thể hủy Hỗn Độn Tử Phủ, ta liền không thể? Bây giờ đã không phải là thời đại trước đó, giữa tất cả hoàng tộc hoàng đạo không có nhiều quy củ hạn chế phức tạp như vậy, bây giờ chỉ cần ta đưa một lý do 'ngươi cùng Khương Phàm cấu kết liên minh', liền có thể đạp diệt Hỗn Độn Tử Phủ, mà tất cả hoàng đạo Thương Huyền không những đều sẽ không phản đối, sẽ còn tuyên cáo thiên hạ, đây chính là kết quả liên hợp cùng Khương Phàm.

Ngu Thái Bình cau mày, vẻ mặt u ám, đau khổ lựa chọn.

- Rốt cuộc Khương Phàm đã cho ngươi hứa hẹn gì?

Quang Mang Thần Tôn cảm thấy kì quái, đầu lão già này không hiệu nghiệm sao?

Chỉ vừa kết minh cùng Khương Phàm mà thôi, vậy mà liền muốn tận trung rồi?

- Hỗn Độn Tử Phủ, hết lòng tuân thủ hứa hẹn!

Ngu Thái Bình thừa nhận áp lực thật lớn, nhưng vẫn thể hiện thái độ.

- Khương Phàm kết minh cùng các ngươi, nhưng không có mang các ngươi đi, ngược lại muốn dẫn dụ Nhân Hoàng Huyền Nguyệt vào thành. Ta không có đoán sai, ngươi là muốn khống chế Nhân Hoàng Huyền Nguyệt, tiến công Huyền Nguyệt hoàng triều. Ta lại nói cho ngươi biết, Huyền Nguyệt hoàng triều nơi đó sớm đã bố trí xong thiên la địa võng!

- Đại Quang Minh Thần Điện, Cửu Lê Thần Cung, Vạn Đạo Thần Giáo, Thái Cổ Thần Miếu, toàn bộ đều đang tiềm phục ở nơi đó, bố trí pháp trận, phong phú tài nguyên, ngồi đợi Sí Thiên giới giáng lâm!

- Ngươi muốn đi Huyền Nguyệt? Ngươi muốn đi chịu chết!

Vẻ mặt Ngu Thái Bình đại biến, tứ đại hoàng đạo?

Bọn hắn không phải khai chiến sao?

Chẳng lẽ đều là giả?

Bọn hắn đang làm cho thiên hạ nhìn, sau đó dẫn dụ Khương Phàm xuất chinh Huyền Nguyệt, tự chui đầu vào lưới?
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

ÁNH DƯƠNG CỦA TÂM ĐAN
  • Fb: Táo thích tiểu thuyết
Chương 7 END
Hỗn Thế Đan Vương
  • Mèo Yêu Thành Tinh
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
THỐN ĐAN THANH
  • Xảo Khắc Lực A Hoa Điềm

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom