• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Cô Vợ Cảnh Sát Cool Ngầu Của Tôi - Lý Thiệu Minh (3 Viewers)

  • Chương 230: Năng lực siêu cường

Từ Nghiêm không phải là đối thủ của Triệu Thế Hy!

Từ Nghiêm đại sư bị Triệu Thế Hy đánh một quyền ngã lăn ra đất, cô vẫn sạch sẽ không nhiễm bụi trần với bộ võ phục màu đen, khuôn mặt đáng yêu trắng như tuyết uy phong lẫm liệt, cô tiếp tục đạp mạnh một phát vào ngực của Từ Nghiêm đại sư nằm trên đất.

Từ Nghiêm mặt biến sắc, vội lấy hai tay che chắn trước ngực.

Triệu Thế Hy liên tục hung hăng đá vào ngực ông ta. Cỗ khí lực kinh khủng ập tới, thân người cao lớn của Từ Nghiêm trượt dài trên sàn đấu.

Triệu Thế Hy tung người nhảy lên một cái rồi đáp xuống “uỳnh” một tiếng trước mặt Từ Nghiêm. Tiếp tục nâng chân phải lên nhắm vào ngực ông ta đạp mạnh một cước. Triệu Thế Hy trời sinh sức mạnh siêu lớn, hiện tại thực lực của cô ngày càng gần với cảnh giới Thần Cấp cấp trung, sức mạnh của cô trong mắt của người bình thường giống như thần thành vậy. Lực tác động lên một cước này của cô có khi phải hơn năm tấn, so về sức lực thì Từ Nghiêm đại sư hoàn toàn không phải đối thủ của cô.

Ông ta lập tức lăn người về sau, né tránh cú đạp chết người của Triệu Thế Hy trong gang tấc. Ầm một tiếng, vừa mới thoát được một kiếp nạn, vị trí ông ta vừa nằm trước đó đã bị Triệu Thế Hy giẫm nát vụn ngay tức khắc.

Thấy Từ Nghiêm tránh được một đòn của mình, Triệu Thế Hy không nhanh không chậm nhảy một bước về phía trước, nhắm vào người Từ Nghiêm thi triển cú đá sức mạnh.

Từ Nghiêm tiếp tục vội vã lăn về phía sau.

Lại “Ầm” một tiếng, vị trí cũ của ông ta tiếp tục bị Triệu Thế Hy đạp nát bét.

Hai người cứ như vậy một lăn một đá ầm ầm trên võ đài. Hồng Võ và Hoa Anh Hùng ngồi trên ghế giám khảo xem mà toát mồ hôi lạnh.

Chu Bảo Bảo, Cuồng Phong, Lôi Tiểu Minh, Heo Rừng và Hiên Tịnh Vũ xem cảnh này mà nghiền. Hiên Tịnh Vũ vui vẻ phấn khích quay sang Lý Thiệu Minh bên cạnh nói: “Thiệu Minh, em gái anh thật là lợi hại!”

“Con bé xuất thân võ lâm thế gia, tuy từ nhỏ đến lớn đều không thích luyện võ, nhưng nói về thiên phú võ công thật ra con bé hơn anh gấp mấy lần. Nếu chịu khó luyện võ từ nhỏ có khi bây giờ thực lực sánh ngang với Bích Tỷ của gia tộc Diệp Hách Na Lạp”, Lý Thiệu Minh mỉm cười, anh cũng không ngờ Triệu Thế Hy càng chiến càng mạnh như vây, sau khi đánh vài trận thực chiến với anh và các thành viên khác xong, võ công và năng lực thực chiến của cô đã tăng lên thần tốc.

“Người sở hữu võ công mạnh nhất giới võ lâm Hoa Hạ là Thượng Quan Phong Cương, xếp thứ hai là Võ Lâm Nam Chí Tôn – Triệu Hoàng Đế, Võ Lâm Bắc Chí Tôn – Diệp Hách Na Lạp Vô Địch, minh chủ võ lâm Hắc Ám – Long Ngâm và đội trưởng Thần Tổ - Hình Thiên. Không ngờ tên Hoa Anh Hùng đó lại quen biết cô chủ của gia tộc Diệp Hách Na Lạp, thậm chí có thể lợi dụng quan hệ đời tư để thuyết phục Bích Tỷ nhận thua. Nhưng khỏi lo bên chúng ta cũng có một tiểu thư của Võ Lâm Nam Chí Tôn không thua kém gì bọn họ!”, Cuồng Phong cười sung sướng, rít thuốc lá trong tay.

“Tiểu Hy, đập chết lão già Từ Nghiêm cho tôi giúp đội chúng ta xả giận!”, Chu Bảo Bảo đứng dưới võ hô to.

Trận đấu với đội Hồng Võ lần này rất có lợi đối với cô. Nhiều người đều dựa vào thực chiến để không ngừng nâng cao kinh nghiệm đấu võ, lúc cô đứng dưới võ đài nhìn mọi người thi đấu đã học hỏi và tự rút ra kinh nghiệm từ trận đấu của họ. Thật ra trong lúc xem Mã Tiểu Linh đấu với Cà Sa Phục Ma, cô đã tự thôi miên hóa mình thành một cao thủ Thần Cấp cấp cao để khai sáng tri thức võ học, giống như bước vào một thế giới mới chưa từng được biết đến.

Từ Nghiêm rất lo cho tình hình hiện tại của bản thân, ông ta chỉ vừa mới chạm chán với Triệu Thế Hy liền rơi vào thế hạ phong, rất có nguy cơ bị cô đánh bại. Ông ta vừa né tránh đòn tấn công của Triệu Thế Hy vừa phân tích trong lòng. Đường đường là một cao thủ Thần Cấp cấp cao làm sao lại bị một cô gái nhỏ cao thủ Thần Cấp cấp thấp đánh ra nông nỗi này.

Triệu Thế Hy có thiên phú về sức mạnh, sức lực của cô lớn hơn người bình thường rất nhiều, cái này ông ta phục nhưng dù gì ông ta cũng là cao thủ Thần Cấp cấp cao, sao có thể bị Triệu Thế Hy đánh mà không có cơ hội đáp trả cơ chứ?

Hỏng bét!

Trong lòng Từ Nghiêm thầm kêu một tiếng.

Triệu Thế Hy thông minh lĩnh hội võ học siêu nhanh, Từ Nghiêm có thể luyện thành cao thủ Thần Cấp cấp cao chứng tỏ khả năng lĩnh hội võ thuật của ông ta cũng không kém. Ông ta lập tức ý thức được rằng, mỗi người có một khởi điểm khác nhau, có người trời sinh sức mạnh lớn hơn so với người khác, có người trời sinh thông minh hơn người khác, có người trời sinh đã có năng khiếu đặc biệt ở một số lĩnh vực.

Thực ra, sức mạnh của ông cũng rất lớn, chỉ là kém hơn so với người có thiên phú như Triệu Thế Hy. Ông không thể bị đánh nhục nhã như vậy được!

Nghĩ đến đây, lúc Triệu Thế Hy hung hăng đá một cước về phía ông ta, ông ta lập tức biến mất trong không trung. Trong tích tắc, ông ta liền xuất hiện sau lưng Triệu Thế Hy và đánh một luồng chân khí màu đỏ về phía cô.

“Cửu Dương Công!”

Triệu Thế Hy vung tay lên đánh tan luồng chân khí màu đỏ bay về phía mình.

Chân khí Cửu Dương Công chỉ là một chiêu nhẹ, cái mà Từ Nghiêm thật sự muốn sử dụng là võ công dạng chân khí có uy lực mạnh hơn. Nhân lúc Triệu Thế Hy vung tay đỡ chưởng vừa rồi, ông ta lập tức dồn chân khí toàn thân vào tay phải, lòng bàn tay phải của ông ta dần hình thành một quả cầu chân khí cực đại.

Lúc này, ông ta đứng trong không trung, nhìn Triệu Thế Hy với đôi mắt hủy diệt. Võ phục trên người ông ta bay phần phật theo sức gió, quả cầu chân khí trong tay tích tụ ngày càng lớn hơn.

Từ Nghiêm vừa tích tụ chân khí trong tay, vừa lạnh lùng nói với Triệu Thế Hy: “Triệu đại tiểu thư là thiên kim của Triệu Hoàng Đế, một trong võ lâm Song Tôn, là con nhà danh môn chính phái, bần tăng thực sự không muốn làm cô bị thương một chút nào. Chỉ tiếc là ta không có ý đả thương người mà người lại có ý đả thương ta, vì tự vệ, bần tăng đành phải đả thương cô”.

“Chúng tôi thật sự xin lỗi cô, nhưng trận đấu này đối với phái Thiếu Lâm mà nói vô cùng quan trọng, đợi sau khi kết thúc, bần tăng sẽ đích thân đến nhà tạ tội với cha của cô…”

Ánh mắt của Từ Nghiêm bỗng trở nên ác liệt hơn.

Vừa dứt lời thì Triệu Thế Hy đã tung người nhảy lên xuất hiện trước mặt ông ta.

“…”, Từ Nghiêm thầm nghĩ không ổn.

Triệu Thế Hy không nói gì, hung hăng đấm một cú móc lên cằm của ông ta. Đùng đoàng! Quả cầu chân khí trong tay Từ Nghiêm còn chưa kịp đánh ra thì đã nổ tung.

Ông ta rơi phịch xuống đất, phun ra một búng máu rồi ngẩng đầu lên nhìn Triệu Thế Hy không bị ảnh hưởng một chút nào từ vụ nổ.

Triệu Thế Hy lạnh lùng nhìn ông ta nói: “Cuộc chiến sinh tử mà sao ông lắm miệng thế?”

Ánh mắt Từ Nghiêm nhìn Triệu Thế Hy dần trở nên kinh hãi.

Phụt! Từ Nghiêm tiếp tục phun ra một búng máu.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom