• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Chàng Rể Siêu Cấp (95 Viewers)

  • Chap-1792

Chương 1792:Nàng phải chịu trách nhiệm




"Chuyện là... là, Ngao thiếu gia hắn... hắn..." Hạ nhân nhìn thoáng qua Phù Thiên, trong lúc nhất thời không biết nên nói như nào.



Phù Thiên không nhịn được trừng mắt liếc: "Có chuyện gì thì nói nhanh lên."



"Hắn bảo đưa Phù... Phù Ly phu nhân qua bồi hắn mấy ngày, bây giờ hắn đang chờ ở ngay trong đại đường." Hạ nhân nói xong, vội cúi đầu sát xuống, sợ Phù Thiên trút lửa giận lên người mình.



Phù Ly là vợ của Phù Thiên, cũng là mặt mũi của Phù gia, bảo đưa Phù Ly sang bồi Ngao Nghĩa mấy ngày, chẳng phải là ngang nhiên cắm lên đầu Phù Thiên một cặp sừng, cắm sừng lên toàn bộ Phù gia sao?



Nếu chuyện này bị truyền ra ngoài, Phù gia hắn làm sao mà ngóc đầu lên ở thế giới Bát Phương này được nữa?!



"Làm càn!" Phù Thiên đập mạnh một cái xuống bàn, giận run lên, Ngao Nghĩa này đến Phù gia mới mấy ngày, nhưng lại làm vô số chuyện đạo đức bại hoại.



Xuân, Hạ, Thu, Đông bốn người thị nữ sau khi bị hắn chơi chán, hắn lại vươn móng vuốt đến những người hầu khác ở Phù gia, cưỡng ép làm nhục mấy chục người, trong đó thậm chí có cả mấy người là tầng quản lý của Phù gia, từng lập công cho Phù gia. Nhưng dù cho như thế, một khi bị Ngao Nghĩa để mắt tới, thì chỉ kết quả bị hắn làm nhục.



Hai ngày nay, Ngao Nghĩa càng lúc càng cả gan, hành vi cũng càng ngày càng quá đáng, dường như đã không còn thỏa mãn với những hầu gái thân phận thấp nữa, bắt đầu chuyển ảnh mắt đến gia quyến của Phù gia.



Hai ngày này, đã có bốn nữ quyến của Phù gia bị xâm hại, trong đó người địa vị cao nhất thậm chí đã đến cháu của Phù Thiên, đây chính là những người quan trọng trong Phù gia.



Mặc dù Phù Thiên rất giận dữ trước những chuyện này, nhưng từ đầu đến cuối đều lựa chọn nhẫn nhịn, bởi vì hắn biết tầm quan trọng của hải vực Vĩnh Sinh đối với gia tộc mình, nên cũng không dám đắc tội Ngao Nghĩa.



Cũng chính vì vậy, bây giờ Phù gia, Ngao Nghĩa càng thêm ngang ngược, muốn làm gì thì làm, thậm chí Phù Thiên còn nghe hạ nhân nói, bây giờ chỉ cần Ngao Nghĩa nhìn thấy nữ nhân tại Phù gia, vô luận đối phương là ai, cũng trực tiếp bắt về phòng, phát tiết thú tính của hắn.



Bây giờ ở Phù gia, ai cũng hoảng sợ không chịu nổi, không có chút nào giống đại gia tộc, mà giống như một địa ngục trần gian, tất cả phụ nữ ở Phù gia đều cảm thấy bất an, sợ bị Ngao Nghĩa làm nhục.



Phù Thiên đều biết, dù buồn bực trong lòng, nhưng tuyệt đối không ngờ chính là, mình nhắm một mắt mở một mắt còn chưa đủ, Ngao Nghĩa vẫn không biết thu liễm, lại muốn mình đưa vợ mình tới chỗ hắn.



Cái này còn xem hắn ra gì không?!



Phù Thiên phất tay áo đứng dậy, đi về phía đại đường.



Ngao Nghĩa đang nằm trên ghế chủ vị, ăn hoa quả, thưởng thức trà ngon, gương mặt hưng phấn nhìn cô gái trẻ của Phù gia đang ở trước mắt, cháu gái ruột Phù Thiên, Phù Ngọc!



Lúc này, nàng khóc như mưa, tay run rẩy chạm vào quần áo trên vai.



"Còn đứng ngây ra đó làm gì? Cởi ra cho bản thiếu!"



Phù Ngọc ngậm nước mắt, đám người Phù gia trước kia thích diễu võ giương oai, lúc này ai ai cũng khuất nhục, lặng lẽ cúi đầu không nhìn.



"Hừ, Phù Ly đâu? Sao còn không qua đây? lão tiểu tử Phù Thiên này đến cùng đang làm cái gì? Phù gia các ngươi, không muốn sống nữa đúng không?"



"Ngao thiếu gia, ta đã cho hạ nhân đi mời, ngài chờ một lát." Một người vội vàng nói.





Bình thường thì đám người bọn họ luôn luôn hơn người một bậc, thậm chí nhiều khi biết rõ gia tộc không được, cũng sống chết muốn mặt mũi, một bộ cao cao tại thượng, nhưng chưa từng nghĩ, hôm nay lại bị ức hiếp thành dạng này.



Phù Ngọc nhắm mắt, ngón tay nhẹ nhàng vạch một cái, quần áo dần dần từ trên vai trượt xuống, lúc này, Phù Thiên chạy tới.



"Lùi xuống đi!" Phù Thiên bình tĩnh, bước nhanh đến.



Phù Ngọc như là bắt được cọng rơm cứu mạng, cuống quýt gật đầu, lùi xuống.



Nhìn thấy Phù Thiên tới, Ngao Nghĩa cười ha ha một tiếng: "Mấy kiểu phấn son lòe loẹt này đúng là không có ý nghĩa, Phù Thiên, đi gọi Phù Ly đến cho ta, gần đây thiếu gia ta chơi những nữ nhân non nớt này chán rồi, loại thiếu phụ mặn mà như Phù Ly mới thực sự là cực phẩm, mới có thể xứng được với bản thiếu gia!"



Mặt Phù Thiên lạnh lùng, trước mặt nhiều người như vậy, lời của Ngao Nghĩa đúng là không mảy may nể nang gì mình, thế này thì sau này mình làm sao còn có tiếng nói gì ở Phù gia nữa?



"Ngao thiếu gia, xin ngài tự trọng!" Phù Thiên lạnh lùng nói.



Ngao Nghĩa đứng bật dậy, một bàn tay trực tiếp đánh lên người Phù Thiên, tức giận mắng: "Phù Thiên, ngươi là cái thá gì? Cũng có tư cách nói như vậy với ta?"



Phù Thiên tức đến mức muốn động thủ, nhưng lý trí lại khiến hắn mạnh mẽ thu tay về, chỉ có thể cắn răng nuốt lửa giận xuống.



Ngao Nghĩa vốn là có chút sợ hãi, nhưng nhìn thấy Phù Thiên quả nhiên ngoan ngoãn không dám phát tác như mình đoán, hắn càng thêm khinh thường: "Nói cho ngươi biết, Phù Thiên, bản thiếu gia thích vợ của ngươi, đó là vinh hạnh của ngươi, đừng có cho thể diện mà không cần, ta cho ngươi một tiếng, ngoan ngoãn đưa vợ của ngươi đến phòng của ta, nếu không, Ngao Nghĩa ta nhất định sẽ chơi hết một lượt toàn bộ nữ nhân của Phù gia ngươi." %3D



Vứt xuống câu nói này, Ngao Nghĩa mang theo mấy tên thủ hạ vui vẻ rời đi, vừa đi vừa hát.



Phù Thiên giận run lên, Ngao Nghĩa đúng là không coi Phù thị ra gì mà, đây là vũ nhục lớn nhất trong đời hắn, không ai chịu được việc vọ mình bị người khác làm nhục, nhất là, ngay trước mình mặt những người thuộc hạ của mình như thế này!



Tất cả cao quản cũng lẳng lặng nhìn Phù Thiên, không dám lên tiếng, bọn họ biết, Phù Thiên khẳng định không nhịn được.



Có cao quản lập tức góp ý: "Tộc trưởng, Ngao Nghĩa này quả thực quá ngang ngược, mấy ngày nay đã làm không ít chuyện cầm thú ở Phù gia, biến Phù thị chúng ta trở thành nơi để hắn bộc phát thú tính, bây giờ càng muốn làm nhục tộc trưởng phu nhân, nếu việc này truyền ra ngoài, Phù thị ta còn mặt mũi nào?"



Vừa dứt lời, có người lập tức lạnh giọng châm chọc: "Mặt mũi? Mặt mũi đáng giá mấy đồng? Nếu như chúng ta trở mặt với Ngao Nghĩa, với thực lực của chúng ta, có thể đối nghịch với hải vực Vĩnh Sinh sao? Người ta có Chân Thần, chúng ta có cái gì? Nếu như chiến đấu, thứ Phù thị chúng ta mất cũng không phải chỉ có mặt mũi, mà là tính mệnh!"



"Nói không sai, nếu như ngay cả mạng mà chúng ta cũng không giữ được thì mặt mũi còn có ích lợi gì?"



Mặc dù thời gian qua phải chịu nhiều uất ức, nhưng đối với vài người, lửa không đốt đến trên người mình, cũng không phải vợ con của mình bị làm nhục, đương nhiên cũng không thấy gì, huống hồ, coi như vợ con bị làm nhục, bọn họ cũng không thấy gì, chỉ cần có thể bảo vệ được vị trí của mình là được.



"Theo ta, việc này căn bản là do Phù Dao mà ra, nếu không phải nàng không chịu nghe lời, không cân nhắc vì gia tộc chúng ta, Phù gia chúng ta làm sao lại để cho người ta cưỡi trên đầu như thế này?"



"Đúng vậy, cái này muốn trách thì chỉ có thể trách Phù Dao, vì người đàn ông ở thế giới Ủy Lam, vậy mà vô tình không niệm thân tình gia tộc, nàng nhất định phải chịu trách nhiệm."



Nghe nói như thế, lúc này ánh mắt Phù Thiên âm lãnh, đột nhiên quay đầu, như muốn ăn thịt người: "Phù Dao!!!!"



Mời bạn đọc truyện trên truyện88.net
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Chàng Rể Siêu Cấp
  • 5.00 star(s)
  • Tuyển Thanh
Review Chàng Rể Siêu Cấp
  • Đang cập nhật..
Chàng rể siêu phàm
Chàng rể siêu cấp convert
  • 5.00 star(s)
  • Tuyệt Nhân / Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ
Chàng Rể Đỉnh Cấp
  • KK Cố Hương

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom