• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Chàng Rể Siêu Cấp (98 Viewers)

  • Chap-1788

Chương 1788: Thất bại triệt để




"Phốc!"



Diệp Vô trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi, sau đó, Diệp Vô Hoan cũng không còn đủ sức chống đỡ cơ thể, khuyu hai đầu gối xuống, quỳ gối trên mặt tuyết, hắn cơ hồ không thể tin được, mình vậy mà thất bại!



Hơn nữa, thất bại triệt để!



Thất bại bởi một tên nhãi không có danh tiếng gì.



"Thật ra cũng không có gì, chỉ là một bộ áo giáp mà thôi, bây giờ ta đã nói cho ngươi biết, ngươi cũng nên lên đường rồi." Hàn Tam Thiên cười lạnh, trong tay co lại, Ngọc Kiểm lập tức hiện thân.



Nhìn Hàn Tam Thiên tay cầm trường kiếm chậm rãi đi tới, trong mắt Diệp Vô Hoan tràn đầy sợ hãi: "Đừng, đừng giết ta, ta là thành chủ của thành Thiên Hồ, ta có thể cho ngươi rất nhiều vàng bạc châu báu, cũng có thể cho ngươi rất nhiều thiên tài địa bảo, thậm chí, ta có thể cho ngươi một nửa thành Thiên Hồ!"



"Nghe có vẻ rất thú vị." Hàn Tam Thiên hơi ngừng lại.



Thấy Hàn Tam Thiên như thế, Diệp Vô Hoan lập tức thấy được hi vọng, vội vàng hốt hoảng cười làm lành nói: "Chỉ cần ngươi không giết ta, ngươi muốn cái gì sẽ có cái đó? Được không?"



"Được!" Hàn Tam Thiên gật gật đầu, ngay tại lúc Diệp Vô Hoan thở phào một hơi, Hàn Tam Thiên lại cười cười: "Nhưng chuyện của thôn Vô Ưu, hiển nhiên càng tốt hơn người, cho nên, ngươi hẳn là nên trả giá cho việc mà người làm ba năm trước đi."



Nói xong, Hàn Tam Thiên chậm rãi giơ Ngọc Kiếm lên.



"Ngươi... Ngươi lại lừa ta!" Nhìn Ngọc Kiếm bổ về phía mình, Diệp Vô Hoan không cam lòng lại sợ hãi hô lên câu nói sau cùng, Ngọc Kiếm đã tới, máu tươi từ cổ trào ra!



Hắn ôm lấy cái cổ đầy máu của mình, nhưng không có cách nào ngăn cản máu tươi điên cuồng chảy ra, rất nhanh, cơ thể của hắn giãy dụa mấy cái, mà máu tươi cũng nhuộm đỏ nền tuyết.



"Ngươi, ngươi thật lợi hại, thật lợi hại." Vương Tư Mẫn nhìn thấy Diệp Vô Hoan ngã xuống, ráng chống đỡ thân ngồi đứng dậy, hưng phấn nhìn Hàn Tam Thiên nói.



Trong ánh mắt của nàng trở nên ấm áp hơn, cũng nhiều một tia thưởng thức.



Hàn Tam Thiên nhếch miệng mim cười, đi mấy bước đến cạnh ba người, đỡ từng người dậy, nếu như không phải ba người bọn họ liều chết kéo dài thời gian cho mình, có lẽ mình đã bị Diệp Vô Hoan phá hủy quá trình nhận chủ cùng áo giáp Bất Diệt, cho nên, Hàn Tam Thiên rất cảm kích ba người họ.



"Tôi lại lợi hại hơn nữa, cũng phải cảm tạ mọi người, nhất là cô, cô Vương." Hàn Tam Thiên nói.



Vương Tư Mẫn lập tức hơi đỏ mặt, cúi thấp đầu: "Ta á?"



Vì sao Hàn Tam Thiên lại muốn đặc biệt cảm tạ mình mình? Hay là, hắn cũng có ý với mình sao?!





Hàn Tam Thiên gật gật đầu, anh cũng không hề có bất kỳ ý gì khác, cảm tạ Vương Tư Mẫn, hoàn toàn là bởi vì Vương Tư Mẫn cho mình ăn một đống đan dược linh tinh kia, có một loại đan dược mang đến cho mình một cỗ năng lượng mạnh mẽ.



Mặc dù mình bởi vì cỗ năng lượng này mà phải khốn đốn ở bờ vực sinh tử, nhưng tối thiểu, nó cũng trợ giúp mình làm được rất nhiều chuyện, bao gồm cả việc nhận chủ của áo giáp Bất Diệt!



"Đương nhiên, còn có tiểu Đào nữa!" Nói xong, Hàn Tam Thiên rất chân thành tha thiết nhìn qua tiểu Đào, trong mắt tràn đầy cảm kích.



Nhìn thấy Hàn Tam Thiên như thế, trong lòng Vương Tư Mẫn có chút thất vọng, nàng cứ tưởng là hắn đối xử đặc biệt với mình, không ngờ, ánh mắt hắn nhìn tiểu Đào, rõ ràng càng chân thành hơn.



"Hàn công tử, tiểu Đào cũng không giúp được ngươi cái gì, hết thảy đều là duyên phận của chính ngươi." Tiểu Đào hơi cúi đầu, nói khẽ.



khi Hàn Tam Thiên nhìn về phía Tần Thanh Phong, ông ta lại cúi đầu xuống.



"Ngươi đã lấy được bảo tàng của tộc Bàn Cổ, nhiệm vụ của ta cũng đã hoàn thành, giết ta đi, giết ta, thôn dân của thôn Vô Ưu mới có thể chân chính an nghỉ." Nói xong, Tần Thanh Phong nhắm mắt lại.



Hàn Tam Thiên lắc đầu, nhàn nhạt nói: "Đồ đệ làm sao có thể giết sư phụ được? Mạng của ông, phải để tiểu Đào quyết định, tối thiểu thì trước khi cô ấy chưa khôi phục ký ức, ông vẫn phải sống."



Tần Thanh Phong ngẩng đầu nhìn tiểu Đào, tiểu Đào nhìn qua Hàn Tam Thiên, nàng cũng không biết có nên giết Tần Thanh Phong hay không, người nàng tín nhiệm duy nhất, chỉ có Hàn Tam Thiên.



Một lát sau, nàng gật gật đầu.



Vương Tư Mẫn nhìn ba người, hoàn toàn không hiểu, bọn họ đang làm gì? Tần Thanh Phong không phải sư phụ Hàn Tam Thiên sao? Vì sao lại bảo Hàn Tam Thiên giết ông ta? Hàn Tam Thiên không giết ông ta, vì sao lại phải hỏi ý kiến của tiểu Đào? Rốt cuộc là có chuyện gì?!



"Các ngươi... Các ngươi thế này là sao thế?" Vương Tư Mẫn khó hiểu hỏi.



Ba người nhìn nhau một chút, đi xuống núi, bỏ lại Vương Tư Mẫn ngơ ngác không hiểu gì, một lát sau, nàng phản ứng lại thì ba người đã đi xa, lúc này mới vội vàng đuổi theo: "Ba người các ngươi, chờ ta với."



Trên đường đi từng trên đỉnh núi tuyết xuống dưới, Hàn Tam Thiên vẫn luôn mỉm cười, anh đã sớm nhìn ra thái độ muốn nói lại thôi của Vương Tư Mẫn và Tần Thanh Phong, cũng đoán được bọn họ muốn hỏi cái gì.



"Muốn hỏi cứ hỏi đi." Hàn Tam Thiên nói.



Hàn Tam Thiên nói vậy, lúc này Tần Thanh Phong mới vội vàng hỏi: "Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra ở trong cốc vậy? Coi như ngươi và áo giáp Bất Diệt nhận chủ, nhưng cũng hẳn là chỉ có phòng ngự mới đúng chứ, nhưng công kích vừa rồi của ngươi..."



"Đúng vậy, ngay cả Diệp Vô Hoan cũng trực tiếp bị ngươi đánh bại bằng một kích, hắn là cường giả tiếp cận Không Động." Vương Tư Mẫn cũng hỏi.



Mời bạn đọc truyện trên truyện88.net
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Chàng Rể Siêu Cấp
  • 5.00 star(s)
  • Tuyển Thanh
Review Chàng Rể Siêu Cấp
  • Đang cập nhật..
Chàng rể siêu phàm
Chàng rể siêu cấp convert
  • 5.00 star(s)
  • Tuyệt Nhân / Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ
Chàng Rể Đỉnh Cấp
  • KK Cố Hương

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom