• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Chàng Rể Siêu Cấp (94 Viewers)

  • Chap-1775

Chương 1775: Cố làm ra vẻ huyền bí




"Mùa đông? Vậy ngươi giải thích mấy linh quả mùa hè này thế nào? Ngươi cũng thấy đấy, mấy linh quả này đều rất tươi mới, nhất định không phải hái từ năm trước giữ đến bây giờ." Vương Tư Mẫn phản bác.



"Đúng vậy, nếu như nơi này đang là mùa đông, người xem thử quần áo tất cả mọi người ở nơi này đều là mùa nè mà." Tần Thanh Phong cũng cau mày nói.



"Vậy các người còn nhớ, lúc chúng ta mới chui ra khỏi khe đá kia, thời tiết ở đây thế nào không?" Hàn Tam Thiên nói.



Vương Tư Mẫn nhướng mày: "Lúc vừa tiến vào, tuy rằng nơi này non xanh nước biết, ánh nắng tươi sáng, nhưng những ngọn núi xung quanh vẫn mênh mang tuyết trắng."



Hàn Tam Thiên gật đầu: "Đúng vậu, thế nên, mùa ở nơi này chỉ có thể là mùa đông, mà các người mặc quần áo này lại thấy lạnh cũng là vì thế."



"Nhưng bọn họ..." Tiểu Đào buồn bực nhìn người qua đường qua lại. Trên người bọn họ đều mặc trang phục mùa hè, chẳng lẽ bọn họ không thấy lạnh sao?



Hàn Tam Thiên nói: "Đương nhiên bọn họ không lạnh, thật ra, lúc vừa tiến vào thôn này, tôi đã cảm giác vô cùng kỳ lạ. Nhưng trong nhất thời không thể nói ra kỳ lạ ở đâu, cho đến khi cô Vương nói một câu thức tỉnh tôi."



Vương Tư Mẫn ngạc nhiên hỏi: "Ta thức tỉnh ngươi?"



Chính nàng ta cũng không biết câu nào của mình nhắc nhở Hàn Tam Thiên, lúc này vẻ mặt kỳ quái nhìn Hàn Tam Thiên.



Hàn Tam Thiên mỉm cười: "Đúng vậy, quần áo, Cách ăn mặc của chúng ta khác hẳn với bọn họ, tiềm thức nói cho chúng ta biết, hình như chúng ta rất kỳ lạ, nhưng cơ thể lại thành thật nói với chúng ta, bọn họ rất kỳ lạ, như vậy, rốt cuộc là ai kỳ lạ hơn đây?"



"Ôi trời, cái gì mà hắn kỳ lạ ta kỳ lạ, ngươi làm ta suýt choáng luôn rồi." Vương Tư Mẫn buồn bực nói.



"Đúng vậy, Tam Thiên, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, ngươi nói đi."



Hàn Tam Thiên nhìn ba người, chậm rãi nói: "Thật ra không ai kỳ lạ cả, bởi vì chúng ta và bọn họ là người của hai thế giới."



Lời này vừa nói ra, ba người càng khó hiểu, cái gì gọi là người của hai thế giới!?



"Các người tò mò thật hả?"



Ba người gật đầu như gà mổ thóc.



"Được rồi, tối nay chúng ta sẽ có đáp án." Hàn Tam Thiên cười thần bí.



Sau đó, anh mặc kệ ba người đang đứng đờ tại chỗ, trực tiếp trở về khách sạn,



Lúc ba người trở về khách sạn, Hàn Tam Thiên khóa trái của phòng, ba người hết cách, chỉ có thể quay về phòng cùng đợi.



Lúc chiều, Hàn Tam Thiên mở cửa phòng, lúc này, ba người nghe thấy động tĩnh, nhanh chóng ra khỏi phòng mình, chạy tới trước cửa phòng Hàn Tam Thiên.



Hàn Tam Thiên xua ta, ý bảo bọn họ vào phòng mình.



Sau khi vào phòng, Vương Tư Mẫn vội vàng hỏi: "Gà bệnh, trời sắp tối rồi, đáp án này rốt cuộc là gì?"





Tiểu Đào cũng hiếm khi lên tiếng hỏi: "Đúng vậy đó Hàn công tử, cuối cùng là chuyện gì xảy ra?"



Hàn Tam Thiên không nói gì, sau khi mở cửa thì tự mình nằm lên giường, nhắm mắt dưỡng thần.



Thấy Hàn Tam Thiên không nói lời nào, Vương Tư Mẫn nói thầm: "Không phải là ngươi không biết gì mà đang cố làm ra vẻ huyền bí chứ?"



Nói xong, Vương Tư Mẫn len lén liếc Hàn Tam Thiên một cái. Muốn xem thử Hàn Tam Thiên có phản ứng gì hay không. Nhưng khiến nàng ta hơi thế vọng và tức giận là Hàn Tam Thiên vẫn không hề có động tĩnh.



Cái tên đáng chết này, dầu muối đều không ăn như vậy hả?



Sau khi đợi hơn mười phút, Vương Tư Mẫn không nhịn được nữa, cả buổi trưa nàng ta đều trong phòng nghĩ xem cuối cùng lời nói của Hàn Tam Thiên có ý gì? Người của hai thế giới nghĩa là sao, hơn nữa, người của hai thế giới nào có thể liên quan tới thôn Vô Ưu?



Vả lại, nhưng mối bận tâm này thì liên quan gì với việc lạ gặp phải trong thôn?



Vương Tư Mẫn nghĩ tới nghĩ lui, nghĩ tròn một buổi chiều vẫn chưa nghĩ ra cuối cùng chuyện này là sao, vì vậy chỉ có thể gửi gắm hi vọng vào câu trả lời của Hàn Tam Thiên tôi nay.



Nhưng đến lâu như vậy rồi, ngoại trừ ngồi đây chờ, Hàn Tam Thiên không nói gì.



Làm sao Vương Tư Mẫn có thể chịu được.



"Rầm!" một tiếng, Vương Tư Mẫn tức giận vỗ bàn một cái, đứng dậy: "Ta nói con gà bệnh này, rốt cuộc ngươi có ý gì, trêu chọc mọi người vui lắm hả?"



Tần Thanh Phong vội vàng đứng lên, khuyên nhủ: "Tư Mẫn tiểu thư, bình tĩnh đừng nóng, ta nghĩ nếu Tam Thiên đã nói tối nay sẽ có đáp án, vậy chúng ta chờ một chút đi, dù sao mặt trời mới vừa xuống núi thôi."



Sắc mặt Vương Tư Mẫn lạnh lẽo: "Ta thấy rõ ràng là hắn đang đùa giỡn chúng ta."



Nhưng vào lúc này, đột nhiên Hàn Tam Thiên ngồi dậy, mắt hơi mở, liếc ba người: "Bây giờ, cũng gần đến lúc rồi." Sau đó, tay anh đặt lên môi làm động tác giữ im lặng.



Ba người lập tức im lặng, cả thở cũng không dám thở mạnh.



Tai Vương Tư Mẫn đã sắp dựng thẳng lên đầu, cố gắng muốn nghe thử có âm thanh gì phát ra, nhưng nghe tới nghe lui, không có gì cả.



"Này, gà bệnh chết tiệt, rốt cuộc ngươi đang giở trò quỷ gì?" Vương Tư Mẫn nhíu mày bất mãn.



"Nghe thấy gì không?" Hàn Tam Thiên hỏi ba người.



Tiểu Đào lắc đầu: "Hàn công tử, tuy rằng vừa rồi bỗng dưng yên tĩnh, nhưng... nhưng ta không nghe thấy gì cả."



"Đúng vậy, chính là đột nhiên trở nên yên tĩnh.” Hàn Tam Thiên cười, sải bước ra khỏi phòng.



Mời bạn đọc truyện trên truyện88.net
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Chàng Rể Siêu Cấp
  • 5.00 star(s)
  • Tuyển Thanh
Review Chàng Rể Siêu Cấp
  • Đang cập nhật..
Chàng rể siêu phàm
Chàng rể siêu cấp convert
  • 5.00 star(s)
  • Tuyệt Nhân / Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ
Chàng Rể Đỉnh Cấp
  • KK Cố Hương

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom