• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Chàng Rể Siêu Cấp (95 Viewers)

  • Chap-1708

Chương 1708: Ai xấu hổ




Vết đỏ lan ra từ mặt cho đến tận mang tai, rồi từ mang tai đến tận xuống cổ...



Khoảnh khắc đầu tiên, Hàn Tam Thiên bị vẻ ngoài ngượng ngùng của cô ta làm cho sủng sốt. Dù sao Tần Sương đỏ mặt thực sự rất đáng yêu. Nước da trắng nõn ửng hồng, dưới hơi thở phập phồng lên xuống khiến cho người ta không nhịn được mà muốn sờ lên thử.



Khoảnh khắc thứ hai, chính là Hàn Tam Thiên sững sờ một lúc lâu thì mới kinh ngạc phát hiện thân thể của mình hoàn toàn trần truồng.



Mà bởi vì nguyên nhân Tần Sương củi đầu. Cho nên...



Có đôi khi, thứ giống như là xấu hổ này, thời điểm bạn không hề xấu hổ, người khác sẽ xấu hổ.



Hàn Tam Thiên ngượng ngùng sờ sờ đầu: "Cái đó, tôi đi tìm một ít lá cây."



Nhưng vừa bước ra, Hàn Tam Thiên trực tiếp ngã xuống đất, cái đau như xé rách tim gan trên người lập tức truyền thẳng đến não. Thân thể vừa bị thần kiếm Trấn Yêu cùng Quỷ Khí gây ra thương tích, cho nên cả người anh hoàn toàn là vết thương. Năng lượng bên trong cơ thể mà anh chữa trị là nội thương nghiêm trọng, nhưng chấn thương bên ngoài còn chưa được chữa khỏi, cho nên khi Hàn Tam Thiên chuyển động, lập tức tác động lên cả toàn thân mình. Bởi vì bị hao tổn nghiêm trọng, ngã nhào xuống đất.



Nhìn thấy Hàn Tam Thiên ngã xuống, Tần Sương theo bản năng đưa tay ra kéo Hàn Tam Thiên. Ngay khi tay của hai người chạm vào nhau, khuôn mặt của Tần Sương lại đỏ lên, Hàn Thất Thiên cũng cảm thấy khá xấu hổ.



Sau khi xuống núi, Thần Hư Tử lúc này mới xoay người lại nhìn về phía ngọn núi, trong lòng có chút xúc động, một lát sau mới quay đầu nhìn về phía Hàn Tam Thiên: "Nguyên nhân thì tụ, duyên tận thì tán. Cấm địa Tử Linh sắp Vĩnh viễn biến mất, đã đến lúc chúng ta phải nói lời từ biệt rồi."



Nói xong, hắn ta nhìn bàn tay của Hàn Tam Thiên đã có hơi màu đỏ của thần kiếm Trấn Yêu, mỉm cười: "Thần kiếm Trấn Yêu là thần khí đứng đầu trong số thần khí trên thế giới này, ngay cả nó cũng phục tùng ngươi. Xem ra lựa chọn của ta không sai."



Nghe Thần Hư Tử nhắc đến thần kiếm Trấn Yêu, lúc này Hàn Tam Thiên mới nhớ đến thanh kiếm mình đang cầm. Anh nhìn xuống, thấy thanh kiếm dài một mét, mũi kiếm rất mảnh mai, bên trên kiếm có hơi đỏ lên, hai con Huyền Điều trên chuôi kiếm cùng cất tiếng hót. Giống như quân tử cầm kiếm, phong thái càng uy nghiêm, cũng mang theo một chút sát ý.



Quả nhiên có thể xem đây là một thanh kiếm tốt



Thấy Hàn Tam Thiên cúi đầu nhìn mình lúc này, thần kiếm trấn Yêu cũng kêu dài một tiếng, như là đáp lại Hàn Tam Thiên.



"Thần kiếm Trấn Yêu trên tất cả khí âm linh của thiên hạ, là một trong những Thần khí hiếm có. Sư phụ, người dùng nó để luyện tập Lạc Vũ thần kiếm, sẽ giúp ích cho người rất nhiều. Đồng thời, người có sự giúp đỡ của nó, trong tương lai càng như hổ thêm cánh. Thời gian không còn sớm, ta cũng nên đi rồi. Sư phụ, bên trong cơ thể của người bị hao tổn cực kỳ nghiêm trọng, thân thể cũng hoàn toàn suy yếu. Tốt hơn là nên tìm chố nào đó gần đây để nghỉ ngợi. Chúng ta có duyên thì gặp lại. " Thần Huư Tử nói xong, nở nụ cười nhẹ, thân hình càng ngày càng trở nên hư ảo.



Cuối cùng, trở thành một làn khói xanh hoà vào trong đất trời, tan biến mà đi. Mà đỉnh núi nơi cấm địa tử linh tọa lạc đột nhiên biến mất vào hư không. Trước mắt của đám người Hàn Tam Thiên, không có ngọn núi nào cả, chỉ có khoảng không trống với một thảm cỏ xanh.



Trời trong, nắng chiếu khắp mặt đất, trong lúc nhất thời chim hót hoa nở, cảnh đẹp hiện ra.



Hai người Hàn Tam Thiên cũng không rời đi, Với vết thương hiện tại của Hàn Tam Thiên, anh nhất định phải được chữa trị.



Tần Sương tạo cho Hàn Tam Thiên một nơi ở tạm thời. Mặc dù điều kiện rất đơn giản, Tần Sương vô cùng cố gắng trong việc sửa chữa, làm cho nơi này càng trở nên tốt hơn.



Lấy thân cây làm giá đỡ, những chiếc lá lớn làm ngói, lại trải thêm cỏ khô, tuy dù hơi đơn sơ một chút nhưng mà rất thoải mái.



Hàn Tam Thiên nằm trên bãi cỏ, ngậm một nhánh cỏ khô trong miệng, hai chân vắt chéo, một chiếc lá lớn phủ ở trên người, đôi chân của anh lắc lư nhàn nhã hệt như một tên nhà giàu mới nổi, lặng lẽ nhìn ra xa, nhìn Tần Sương đang bắt cá ở dưới sông.



Lúc này khuôn mặt xinh đẹp của Tần Sương đã ướt đẫm mồ hôi, đôi mắt khiến người ta mê mệt như có điện nhìn chăm chú vào con cá ở trong nước, đôi tay trắng mịn nắm chặt cành cây dùng để đâm cá, chuẩn bị tấn công.



Nàng đã thử nhiều lần, nhưng lần nào nàng cũng bỏ lỡ con cá.



Từ nhỏ nàng đã là con cưng của trời, xuống bếp cũng không phải làm chứ đừng nói đến bắt cá. Nhưng nàng biết Hàn Tam Thiên cần nghỉ ngơi, bổ sung dinh dưỡng trong thời gian này nên vẫn ngoan cố lựa chọn bắt một con cá cho Hàn Tam Thiên ăn.





Giống như hắn đã chăm sóc cho bản thân, chăm sóc cho nàng.



Nhưng Tần Sương nhận ra rằng bản thân nàng không làm được, nàng chỉ có thể hết sức chăm chú học trong sự xấu hổ, cố gắng làm hết sức mình.



“Sự tỷ, xem tay như tâm, xem mắt như tâm, một phát sẽ trúng!” Hàn Tam Thiên hét lớn một tiếng, vẫn còn đang rung chân.



Tần Sương gật đầu. Lau mồ hôi trên trán: "Xem tay như tâm, xem mắt như tâm!"



Một phát đã trúng!



Tần Sương lập tức phấn khích như một đứa trẻ, vui mừng nhảy múa, mang theo một con cá để khoe chiến tích với Hàn Tam Thiên.



Nướng cá trên lửa. Vốn dĩ Tần Sương đã xem qua Hàn Tam Thiên đã làm, cho nên nghĩ sẽ đơn giản. Nhưng thời điểm bản thân ra trận, chân tay vụng về, bối rối không thôi. Dưới sự hành hạ của nàng, cuối cùng con cá bị cháy đen một nửa, tuyên bố tạm biệt.



Cầm nhánh cấy lên, Tần Sương cũng không đưa con cá đã nướng chín cho Hàn Tam Thiên, mà cực kỳ cẩn thận dùng đôi tay mảnh khảnh của mình xé nát con cá bị cháy đen, sau đó gỡ thịt cá xuống, đưa cho Hàn Tam Thiên ăn.



Hàn Tam Thiên bất đắc dĩ cười một tiếng. Tần Sương khi ăn vô cùng nhã nhặn, cho nên dù có chăm sóc bản thân cũng thật nhã nhặn. Mặc dù bây giờ quả thực anh không thể cử động, nhưng không có nghĩa là anh bị gãy tay chân. Anh trực tiếp cầm lấy con cá, cắn một miếng.



"Sư tỷ. Đạo lý ăn cá nướng cũng giống như ăn mì, nhai từ từ sẽ không ngon, phải tự mình ăn nguyên mới thấy sảng khoái." Hàn Tam Thiên cười.



Anh không muốn Tần Sương quá vất vả, bản thân cũng không phải là không được, cũng không cần làm phiền người khác.



Tần Sương gật đầu, hai tay ôm đầu gối, nhìn Hàn Tam Thiên nói: "Lần này, cảm ơn ngươi."



Hàn Tam Thiên vừa ăn cá vừa cười: "Có gì mà phải cảm ơn tôi. Nếu như nhất định phải cảm ơn tôi, vậy cho tôi một tên thủ vệ trung thành di."



Nghe được câu nói đùa của Hàn Tam Thiên, Tần Sương không khỏi khẽ mỉm cười: "Đúng rồi, ông lão lúc nãy là ai thế? Tại sao ông ta lại gọi người là sư phụ?"



Hàn Tam Thiên sững sờ, thật sự không biết trả lời câu hỏi này như thế nào, chỉ có thể ngượng ngùng cười cười: “Ông ta nói tên của mình Thận Hư Tử, cũng không biết có phải bị giam quá lâu, não có gì đó không bình thường hay không, cứ luôn ép buộc. tôi làm sử phụ của ông ta. Vì để có được Kim thân, đành miễn cưỡng đồng ý với ông ta. "



Tần Sương gật đầu: "Ông ta giống như một người, khiến ta có một loại cảm giác vô cùng quen thuộc, nhưng ta thật sự không quen ông ấy."



"Nghĩ đến những chuyện này làm gì? Ông ta là đệ tử của tôi, còn tôi là nô lệ của cô, ông ta gặp cô rồi còn không phải ngoan ngoãn tiếng kêu sư bá sao?" Hàn Tam Thiên có tâm trạng tốt.



"Đúng vậy." Tần Sương gật đầu.



“Sư tỷ, tặng cho tỷ.” Lúc này, Hàn Tam Thiên đưa thần kiếm Trấn Yêu Kiếm đến trước mặt Tần Sương.



Nhìn thấy Thần kiếm trấn Yêu, Tần Sương sững sờ, không hiểu gì nhìn về phía Hàn Tam Thiên.



Thần Hư Tử nói rằng thần kiếm Trấn Yêu là thần khí đứng đầu, mang theo dương khí mạnh nhất thiên hạ, nó có thể trấn áp tà ma. Hàn Tam Thiên lựa chọn tặng nó cho Tần Sương, mục đích chính là muốn nó ở bên cạnh Tần Sương và trấn áp tà khí trên cơ thể của Thủ Vương, khiến nàng không bị tà khí quấy nhiễu.



Mời bạn đọc truyện trên truyện88.net
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Chàng Rể Siêu Cấp
  • 5.00 star(s)
  • Tuyển Thanh
Review Chàng Rể Siêu Cấp
  • Đang cập nhật..
Chàng rể siêu phàm
Chàng rể siêu cấp convert
  • 5.00 star(s)
  • Tuyệt Nhân / Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ
Chàng Rể Đỉnh Cấp
  • KK Cố Hương

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom