• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Chàng Rể Siêu Cấp (92 Viewers)

  • Chap-1706

Chương 1706: Thần thú không tên




"Đây là thứ mà hắn dùng tính mạng mình để đổi lấy cho ngươi."



Thần Hư Tử bình tĩnh nói.



Ánh mắt Tần Sương đờ đẫn, lúc này, Thần Hư Tử chậm rãi đi đến trước mặt Tần Sương, thôi động chú ngữ, kim thân màu bạc chậm rãi bay lên trên đỉnh đầu của Tần Sương.



Chỉ một lát sau, từ những hành động của Thần Hư Tử, kim thân màu bạc từ từ phóng ra ảnh sáng màu bạc mạnh mẽ, cuối cùng bay về phía Tần Sương.



Ánh sáng màu bạc biến mất, Thần Hư Tử nhẹ giọng nói:



"Kim thân đã bị ngươi hấp thu lấy rồi, sức mạnh của ngươi cũng sẽ được tăng lên rất nhiều. Vì ngươi vốn là nữ tử, trong cơ thể chỉ thuần âm, kim thân Thú Vương vì kiếp trước quá tàn bạo, yêu khí rất nặng. Cho nên ngày thường người phải tu luyện nhiều hơn, càng phải cố gắng đi học hỏi một ít công pháp hướng dương, thì mới có thể khống chế yêu khí ở trong cơ thể được."



"Bây giờ, kim thân vừa mới tiến vào cơ thể, trước tiên người hãy nhập định để cho cơ thể ngươi có thể thích ứng với nó."



Tần Sương cũng không đi nhập định như những gì mà Thần Hư Tử đã nói, mà nàng cúứ ngẩn ngơ ngồi ở bên cạnh thi thể Hàn Tam Thiên, im lặng nhìn anh.



Đối với nàng mà nói, tu luyện cũng không quan trọng, thậm chi mình có chết hay không chết cũng không quan trọng nữa, quan trọng là bây giờ nàng có thể ở bên Hàn Tam Thiên.



Cơ thể Hàn Tam Thiên dường như đã bị bao phủ bởi một lớp than đen, gương mặt đẹp trai kiên nghị cũng bởi vì vậy mà cũng không nhìn ra được góc cạnh nào nữa, anh không có hơi thở, cũng không có tiếng tim đập.



Cơ thể cũng bắt đầu lạnh đi một cách nhanh chóng.



Thần Hư Tử thở một hơi thật dài, đây là chuyện mà ông ta đã dự kiến từ trước, nhưng vẫn có chút ngoài ý muốn.



Quả thật là ông ta có suy nghĩ khác về Hàn Tam Thiên, nhưng ông ta cũng biết rõ, muốn lấy được kim thân của Thú Vương thì sẽ gặp phải nguy hiểm rất lớn, dựa trên những hiểu biết của ông ta về Hàn Tam Thiên, thì xác suất thành công chỉ có một nửa.



Nhưng ông ta không hề nghĩ đến, Hàn Tam Thiên lại ngã xuống nửa bên kia.



Tuy rằng điều này có chút ảnh hưởng đến kế hoạch của ông ta, nhưng mà như cũng không ảnh hưởng quá lớn, ít nhất ông ta đã được giải thoát. Đệ tử triển vọng nhất của phái Hư Vô là Tần Sương cũng bởi vì vậy mà đã có chuyển biến tốt đẹp, đây cũng xem như là trong cái rủi cũng có cái may.



Tiểu Bạch có chút khó chịu nhìn thoáng qua Lân Long, ở giây phút cuối cùng, nó cũng đã cố gắng đè nén lại dục vọng cướp lại kim thân của chính mình.



Lúc mới đầu, quả thật hắn cũng có suy nghĩ muốn lấy lại kim thân cho chính mình, dù sao đó là thành quả của hắn tu luyện trong rất nhiều năm, sao có thể cam tâm tình nguyện chắp tay dâng tặng cho kẻ khác được chứ.



Hàng phục với Hàn Tam Thiên, cũng chỉ là kế sách tạm thời mà thôi.



Chỉ cần đợi đến khi hắn lấy được kim thân, hắn liền có thể phản kháng lại Hàn Tam Thiên.



Cho nên, sau khi đi vào ngôi miếu, Tiểu Bạch mới vì kim thân mà lao vào để chém giết và cướp đoạt. Nhưng vì khi ở trong miếu Hàn Tam Thiên đã cứu hắn, không do dự chút nào mà lao lên, điểm này, Tiểu Bạch sẽ mãi mãi nhớ kỹ.



Khi kim thân xuất hiện, trong lòng của hắn cũng rất kích động, hắn bị mùi hương quen thuộc kia hấp dẫn, nhưng hình ảnh Hàn Tam Thiên lao lên cứu hắn ấy lại ngăn chặn tất cả.



"Xem ra, quả thật ta là một con thần thú không tên, kiếp trước cũng như thế, nhưng một đời này cũng như thế. Vừa mới nhận chủ có một ngày, mà chủ nhân lại chết."



Tiểu Bạch cười một cách chua xót, trong đôi mắt thỏ hồng hồng đầy vẻ đau lòng và xót xa, cùng với sự mất mát.



Bây giờ Lân Long cũng không biết nên làm cái gì mới tốt, Hàn Tam Thiên đã chết, lời hứa ba năm giữa mình và anh ta dường như cũng nên biến mất.



Nhưng mà không biết vì sao, chính mình lại không hề có một chút vui vẻ nào, ngược lại còn có một chút thương cảm.



Không phải ngươi chính là con gián đánh mãi cũng không chết sao? Lúc trước ngươi đã nói là ngươi không thể chết được, thế mà hôm nay lại gặp phải chuyện ngoài ý muốn mà ra đi sao?



Bỗng nhiên, Lân Long nở nụ cười.





Nhìn thấy Lân Long cười, trong mắt Tần Sương hiện lên một tia oán độc. Lúc nàng đang chuẩn bị muốn phát giận, thì Tiểu Bạch đã cướp lời lên tiếng trước:



"Ngươi cười cái gì hả? Đến lúc này rồi mà ngươi còn có thể cười được sao?"



Lân Long gật đầu:



"Chính vì đến lúc này rồi, ta mới có thể cười được."



Thấy mọi người đều mang vẻ khó hiểu, Lân Long nhìn về phía Tiểu Bạch:



"Ta hỏi ngươi, ngươi có cảm thấy cơ thể mình có gì khác thường hay không?"



Tiểu Bạch ôm mối nghi ngờ cảm nhận cơ thể của chính mình, vô cùng khó hiểu nói:



"Không có gì hết, có chuyện gì sao."



Bỗng nhiên, ngay sau khi Tiểu Bạch nói xong những lời này rồi, ngay lập tức liền cảm thấy vô cùng kinh ngạc, nói:



"Ý của ngươi là..."



"Đúng vậy."



Lân Long cười cười.



Ngay sau đó, Tiểu Bạch cũng cười lớn.



Nhìn thấy hai tên linh sủng đều ngửa đầu cười lớn, rốt cuộc Tần Sương cũng không thể nào nhịn được nữa, đứng dậy tức tối, kiếm bằng lóe lên, một đòn tấn công lao đến hai người bọn họ chỉ trong nháy mắt.



"Các ngươi đã cười đủ hay chưa hả?"



Sắc mặt Tần Sương lạnh như băng, sát khí phun trào.



Nàng không có cách nào để có thể làm gì thay Hàn Tam Thiêm, nhưng ít nhất nàng cũng phải giữ gìn được tôn nghiêm cho Hàn Tam Thiên.



Lân Long tránh đi nhanh chóng, kinh ngạc nhìn lấy nhũ bằng đâm thẳng vào thân cây cách hắn còn nửa tấc, nếu như mình không cẩn thận dính phải chiêu này, nếu không chết thì cũng mất nửa cái mạng.



Hắn không ngờ đến Tần Sương lại đột nhiên ra tay như thế, càng không ngờ đến rõ ràng vừa rồi Tần Sương còn đang bị nọc độc áp chế, bị khóa kinh mạch lại giống như người bình thường. Nhưng chỉ trong nháy mắt, sau khi hấp thu kim thân xong liền nhanh chóng khôi phục thực lực.



"Chuyện này, Tần Sương sư tỷ, ngươi nghe ta giải thích đã, mọi chuyện cũng không phải là giống như những gì ngươi đã nghĩ đâu."



Lân Long vội vàng giải thích:



"Hàn Tam Thiên cũng chưa chết, cho nên...Cho nên vừa rồi chúng ta mới vui vẻ như Hàn Tam Thiên chưa chết?"



Lân Long liếc mắt nhìn Tiểu Bạch một cái, cả hai con thú đều cùng nhau gật đầu:



"Chúng ta là linh sủng của hắn, theo lý thuyết, nếu hắn chết, thì linh sủng có khế ước như chúng ta cũng không thể nào sống nổi. Nhưng người nhìn hai chúng ta mà xem, không phải là đang khỏe như trâu như hổ đây sao? Cái này chứng minh rằng Hàn Tam Thiên chưa chết đâu!"



Không chết sao?



Mời bạn đọc truyện trên truyện88.net
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Chàng Rể Siêu Cấp
  • 5.00 star(s)
  • Tuyển Thanh
Review Chàng Rể Siêu Cấp
  • Đang cập nhật..
Chàng rể siêu phàm
Chàng rể siêu cấp convert
  • 5.00 star(s)
  • Tuyệt Nhân / Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ
Chàng Rể Đỉnh Cấp
  • KK Cố Hương

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom