• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chàng Rể Cực Phẩm - Lâm Ẩn (9 Viewers)

  • Chương 1063-1065

Chương 1063 - Mục đích của Tòa Thánh
Vì có địa chỉ cụ thể tiền bối để lại, hai người cũng không vội vã muốn đến rừng Ma Quỷ.
Nhưng người của Tòa Thánh xuất hiện ở Bắc Quốc có hơi khả nghi, Bắc Quốc cũng không phải nơi truyền giáo trọng điểm của Tòa Thánh, hơn nữa quan hệ của Bắc Quốc và một vài nước phương Tây cũng không tốt, giới võ đạo của Bắc Quốc còn là có một không hai, rất ít khi tiếp xúc với thế giới ngầm của phương Tây, nhưng bây giờ kỵ sĩ của Tòa Thánh phương Tây lại đến đây.
“Đuổi theo xem thử?”
Lâm Ẩn hỏi, quan hệ của anh với Tòa Thánh cũng không được tốt lắm, khoảng thời gian trước ở thung lũng Sương Mù còn giết chết một giáo chủ Hồng Y của Tòa Thánh, phải biết rằng giáo chủ Hồng Y cũng xem như là cấp cao ở Tòa Thánh, có lẽ bây giờ Tòa Thánh đã coi anh như người nhất định phải giết chết rồi.
“Đi xem sao, tuy thực lực của giới võ đạo Bắc Quốc không tệ, nhưng vẫn thua kém Tòa Thánh nhiều, thứ có thể được Tòa Thánh để ý ở Bắc Quốc cũng chỉ có rừng Ma Quỷ ở Bắc Cực Băng Nguyên thôi”.
Tửu Đạo Nhân lắc đầu nói.
Nếu hai người đã quyết định thì cũng không chần chừ nữa, lặng lẽ đuổi theo.
Với thực lực của bọn họ, nếu không muốn để những người khác phát hiện, người xung quanh sẽ trực tiếp xem bọn họ thành không khí, như hai người không hề tồn tại vậy.
Mà người dẫn đầu của Tòa Thánh bên kia cũng chỉ là hai kỵ sĩ bạc, hoàn toàn không thể phát hiện ra bọn họ.
Lâm Ẩn và Tửu Đạo Nhân đi theo người của Tòa Thánh đến một giáo đường cổ xưa ở vùng ngoại thành.
Lâm Ẩn và Tửu Đạo Nhân mở thần giác, phát hiện bên trong giáo đường này còn có một cha sứ Thần cảnh của Tòa thánh, mấy hộ vệ trên bảng Thiên và mười mấy hộ vệ bảng Thiên, trong đó còn có công tước Scarlet của Huyết Tộc là người quen của Lâm Ẩn, nhưng không biết vì sao người của Huyết Tộc và Tòa Thánh lại dính dáng với nhau thế này.
Bên trong giáo đường còn có rất nhiều người bình thường đến cúng bái, sám hối, giống hệt như một giáo đường bình thường vậy.
Nhưng những người này không biết sức mạnh ẩn giấu bên trong giáo đường này có thể dễ dàng giết chết một thế lực lớn ở thế giới thường, dù là giới võ đạo Bắc Quốc ra tay cũng phải ra cái giá không nhỏ.
Nhưng đúng lúc này, Lâm Ẩn hơi nhíu mày khó nhận ra.
Không ngờ mấy sinh viên ở sân bay quốc tết Trung Hải khi nãy cũng đi tới giáo đường này.

“Hạ Siêu, cậu dẫn chúng tôi đến giáo đường làm gì, tôi cũng đâu có nghe nói cậu theo đạo!”
Huyên Huyên nhíu mày nói.
Sau khi đến Bắc Quốc, bọn họ vốn định đi thẳng tới trường học, không ngờ bị Hạ Siêu thần bí gọi lại, nói muốn dẫn bọn họ đi gặp võ giả thật sự, không ngờ lại dẫn bọn họ đến một giáo đường ở vùng ngoại thành.
“Hạ Siêu, đây chỉ là một giáo đường rách nát mà thôi, võ giả ở đâu ra?”
Một nam sinh cũng bất mãn hỏi.
Cậu ta vốn đã hẹn với bạn gái Happy, bây giờ bị gọi đến giáo đường, cậu ta có thể vui vẻ được sao.
“Ha!”
Hạ Siêu cười nhạt nói: “Các cậu không hiểu gì hết, bạn cùng phòng của tôi đã đợi ở bên trong rồi, anh họ của cậu ấy là một võ giả của giáo đường này, Tòa Thánh cũng không phải chỉ biết lừa tiền như chùa miểu trong nước, bên trong thật sự có cao thủ đấy”.
Nghe thấy lời của Hạ Siêu, đa số người đều nhíu mày.
Tuy bọn họ đi du học ở nước ngoài, nhưng bọn họ là người Long Quốc chính gốc, trong lòng có tín ngưỡng của riêng mình, cũng không tin tưởng Tòa Thánh của nước ngoài, hơn nữa không phải trong nước cũng có cao nhân thật sự sao.
“Đúng thế, hôm nay chúng tôi sẽ dẫn các cậu đi mở rộng tầm mắt”, một nam sinh khác nói chuyện khi ở sân bay cũng nói: “Tôi đã sớm kêu các cậu tín ngưỡng Thánh A La với chúng tôi rồi, các cậu lại không tin, hôm nay nhất định phải dẫn các cậu đi xem cho biết”.
“Lưu Dương nói đúng, đi thôi!”, Hạ Siêu mỉm cười, đi nhanh vào trong giáo đường, cậu ta biết bây giờ những người bạn này sẽ không tin, nhưng đợi lát nữa chắc chắn sẽ khiến bọn họ ngạc nhiên rớt cả mắt.
Những người khác cũng cau mày đi vào theo, tuy hơi khinh thường với lời nói của Hạ Siêu và Lưu Dương, nhưng bọn họ thật sự muốn xem thử võ giả trông như thế nào.
Mấy người Hạ Siêu mới vừa bước vào giáo đường, một người phương Tây hai mươi mấy tuổi đã xuất hiện, trực tiếp ôm lấy Hạ Siêu, nhiệt tình nói: “Ôi Hạ Siêu, cuối cùng cậu cũng đến, tôi và anh họ Diesel của tôi đã đợi lâu lắm rồi đấy”.
“Anh họ cũng ở đây sao?”
Hạ Siêu nghe thấy lời này thì sáng mắt lên, nhỏ giọng nói: “Mike, lát nữa có thể kêu anh họ thể hiện bản lĩnh trước mặt bạn tôi không?”
Mike quan sát ba cô gái Huyên Huyên, mắt sáng lên nói: “Không thành vấn đề, quan hệ của tôi và anh họ rất tốt, tôi sẽ gọi anh họ ra đây ngay”.
Nói xong, Mike bèn đi vào trong giáo đường, một lát sau thì đi ra cùng một người đàn ông ba mươi mấy tuổi người đầy cơ bắp.
“Mấy quý cô xinh đẹp, đây là anh họ của tôi – Diesel, võ giả của Tòa Thánh”.
Mike chỉ vào người đàn ông cười nói.
Diesel thấy ba cô gái xinh đẹp trẻ trung, trong mắt cũng lộ vẻ nóng bỏng, nhưng khuôn mặt vẫn giữ sự lạnh nhạt nói: “Là mấy cô cậu muốn xem thử sự mạnh mẽ của võ giả đúng không?”
“Đúng… Đúng thế!”
Huyên Huyên hơi lắp bắp nói, cơ bắp trên người Diesel thật sự rất đáng sợ, tuy không phù hợp với võ giả trong tưởng tượng của cô ấy, nhưng sức chiến đấu của anh ta chắc chắn không yếu.
Những người khác cũng bị cơ bắp trên người Diesel làm sợ hãi đến mức không dám nói lời nào.
“Mọi người đi theo tôi, đây không phải nơi biểu diễn võ đạo”, nói xong, Mike bèn dẫn mọi người đi đến một cánh cửa ở bên ngoài giáo đường, bước vào một quảng trường, ở giữa quảng trường có một cái tế đàn, trông khá kỳ lạ.


Lúc này trong quảng trường có rất nhiều người, đa số bọn họ đều người đầy cơ bắp như Diesel.
Trong đó có không ít người xăm mình, ánh mắt nhìn về phía ba cô gái đều mang theo ý xấu.
“Huyên Huyên, hay là chúng ta đi thôi”, Đồng Đồng nắm lấy tay áo của Huyên Huyên nhỏ giọng nói.
Những người trước mắt vừa nhìn đã biết không phải người tốt, nếu xảy ra chuyện gì thì bọn họ thê thảm rồi.
“Đúng thế, chúng ta không xem nữa, đi thôi!”
“Đúng đúng đúng, chúng ta vẫn nên về trường đi!”
Mấy người khác cũng cất tiếng nói.
Nơi này không giống trong nước được, tuy điều kiện trong nhà bọn họ đều không tệ, nhưng nếu xảy ra chuyện gì, nhà bọn họ cũng không giúp được.
“Các cô cậu tưởng đây là đâu? Muốn đi thì đi à?”
Diesel cười khẩy nói.
“Mike, có chuyện gì thế này?”
Rất rõ ràng Hạ Siêu và Lưu Dương cũng không đoán trước được sẽ trở nên như thế, nhìn Mike lo lắng hỏi.
“Thoải mái chút đi Hạ Siêu”, Mike cười không sao cả: “Đây đều là anh em của anh họ tôi, hơn nữa không phải cậu vốn có ý với cô gái này sao? Đợi lát nữa mấy anh tôi hưởng thụ xong rồi, đương nhiên sẽ đến cơ hội của cậu”.
Hạ Siêu đảo mắt qua lại, trong mắt xuất hiện sự động lòng.
Từ cấp ba cậu ta đã bắt đầu theo đuổi Huyên Huyên, nhưng vẫn không được đáp lại, hôm nay rõ ràng bọn họ đã không đi được nữa, nếu có thể mượn cơ hội âu yếm cũng không thiệt thòi.
Hạ Siêu nhỏ giọng hỏi Mike:
“Mike, lát nữa có thể để tôi làm trước không?”

“Hạ Siêu, sao cậu có thể như vậy hả?”

Sắc mặt Huyên Huyên trở nên trắng bệch, cô ấy chỉ là một sinh viên vẫn chưa bước vào xã hội, đã bao giờ trải qua chuyện như thế đâu chứ.

“Hạ Siêu, cậu không phải là đàn ông”.

Lưu Dương vẫn luôn nói chuyện giúp Hạ Siêu quát to một tiếng, tuy cậu ta thân thiết với Hạ Siêu, nhưng cũng chưa từng nghĩ đến việc sẽ làm ra chuyện xấu xa như thế với những người bạn học này của mình, hơn nữa nếu tuỳ ý để ba cô gái rơi vào tay những người này, không biết sẽ trở thành cái gì nữa.

“Huyên Huyên đừng quan tâm đến bọn họ, chúng ta gọi điện thoại báo cảnh sát đi”, Đồng Đồng to gan nhất trong ba cô gái kéo tay Huyên Huyên đi ra ngoài, còn vừa đi vừa lấy điện thoại ra, muốn gọi điện thoại báo cảnh sát.

“Diesel, những người phương Đông này ở đâu ra thế, tưởng chỗ chúng ta là đâu, muốn đến thì đến, muốn đi thì đi à?”, một người đàn ông cao to để lộ cánh tay tràn đầy hình xăm ngăn cản đường đi của bọn họ, duỗi tay giật lấy điện thoại trong tay Đồng Đồng.

“Bốp!”

Điện thoại bị ném thẳng xuống đất vỡ nát.

“Các người muốn làm gì!”

Đồng Đồng hét lên, lúc này bọn họ cũng có thể nhìn ra được những người này không giống như đang nói đùa, là muốn làm thật.

“Tớ muốn đi về, tớ không cần du học nữa!”

A Nhã nhát gan nhất trong ba cô gái đã sợ tới mức nước mắt đầm đìa, bất lực nắm lấy ống tay áo của một bạn học nam.

Mấy người khác cũng đều sợ tới mức tái mặt, Lưu Dương lúc đầu còn phản bác cũng không dám nói nữa, chỉ còn mỗi Đồng Đồng có thể miễn cưỡng giữ bình tĩnh.

“Các người đừng có mà làm liều, chúng tôi đều là du học sinh, nếu chúng tôi gặp chuyện gì, chắc chắn Long Quốc sẽ nhúng tay vào, đến lúc đó Bắc Quốc mà điều tra, chẳng ai trong các người có thể trốn thoát được đâu, chỉ cần các người thả chúng tôi rời đi, chúng tôi đảm bảo sẽ không nói gì với bên ngoài hết.

Lúc này trong lòng Đồng Đồng rất căm hận Hạ Siêu, nếu không vì cậu ta, bọn họ cũng sẽ không đi vào cái nơi xấu xa bẩn thỉu trong giáo đường, rơi vào cảnh nguy hiểm.

“Đúng đúng đúng, chúng tôi đảm bảo sẽ không nói gì hết”.

“Chúng tôi đều chỉ là học sinh, các người bỏ qua cho chúng tôi đi!”

Mấy người còn lại đều cất tiếng cầu xin.

“Anh họ Diesel, không thể bỏ qua cho bọn họ được!”, Hạ Siêu la lớn.

Điều kiện gia đình của rất nhiều người trong này đều không thua gì cậu ta, nếu thả bọn họ đi, sau này chắc chắn cậu ta sẽ bị trả thù. Nếu một người trả thù cậu ta cũng không sợ, nhưng nếu thế lực sau lưng nhiều người như vậy hợp tác lại với nhau, nhà cậu ta hoàn toàn không thể ngăn cản được.

“Hạ Siêu, cậu có còn là người không hả?”

Đồng Đồng mắng Hạ Siêu.

“Chát!”

Diesel đứng bên cạnh Hạ Siêu tát thẳng một cái lên mặt cậu ta, cười ác độc nói:

“Ha ha, thằng ranh này đúng là chẳng ra làm sao, nhưng biết bao nhiêu năm nay tôi chưa từng chơi gái phương Đông bao giờ, đặc biệt là người trẻ tuổi như các cô đấy, hôm nay các cô có thể rời đi hay không thì phải xem tâm trạng của chúng tôi rồi”.

Người đàn ông cao to xăm mình mới ném điện thoại khi nãy cũng lạnh nhạt nói: “Ông đây ở trong cái giáo đường này một tháng, đã đói khát lắm rồi, hôm nay có được mấy cô gái, sao có thể thả đi được!”

“Đúng, cũng không biết người của Toà Thánh muốn làm gì nữa, gọi chúng ta vào đây lại không kêu chúng ta làm gì hết, cũng không cho chúng ta rời đi”.

“Hôm nay rốt cuộc ông đây cũng có thể khai trai rồi!”

Xung quanh ầm ĩ nhốn nháo, mấy người đàn ông cao to người đầy cơ bắp này đều xem những du học sinh như đồ chơi, trên mặt mang theo nụ cười châm chọc.

Còn mấy du học sinh lại sợ tới mức biến sắc, hoàn toàn không biết nên làm thế nào.

“Ồn ào, các người đang làm cái gì vậy hả?”

Nhưng đúng lúc này, một ông lão mặc đồ cha xứ Toà Thánh đột nhiên xuất hiện trong quảng trường, nhíu mày nhìn đám người đang ầm ĩ nhốn nháo.

“Cha xứ, cứu chúng con với!”

Mấy du học sinh nhìn thấy cha xứ thì vô cùng vui mừng, nơi này là giáo đường, có không ít người làm trong giáo đường, nếu mấy người đó chịu ra tay, có lẽ bọn họ có thể miễn cưỡng thoát được một kiếp.

“Chuyện gì xảy ra vậy?”

Cha xứ nhìn mười mấy du học sinh, nhíu mày hỏi.

Vào lúc quan trọng thế này, ông ta cũng không hy vọng sẽ xảy ra sai lầm gì, những người này đều là tay chân ông ta huấn luyện vì giáo đường mấy năm nay, thực lực của ba bốn người trong đó đã đạt tới bảng Nhân, bây giờ chính là lúc dùng được, cho nên mới triệu tập bọn họ lại.

“Ông không cho chúng tôi rời đi, cũng không nói phải làm gì, còn không cho chúng tôi tìm chút việc vui sao?”, một người đàn ông cao to thực lực bảng Nhân thờ ơ nói.

Mấy người bọn họ đều đã làm không ít chuyện xấu xa vì giáo đường, mà bọn họ cũng cần tài nguyên của giáo đường giúp đỡ tăng thực lực của mình lên, đối với việc lần này ở trong giáo đường suốt một tháng, bọn họ cũng không để tâm.

“Nhớ xử lý sạch sẽ!”

Cha xứ lạnh lùng nói, bên ngoài còn có không ít tín đồ, chuyện trong quảng trường này tuyệt đối không thể truyền ra ngoài, nếu không sẽ trở thành đả kích rất lớn với tiếng tăm của Toà Thánh.

Nhưng chỉ với những người trẻ tuổi không có chút thực lực thế này, rất khó tạo ra biến cố gì.

Nghe thấy lời cha xứ nói, mấy người đàn ông cao to đều cười tươi, khi nãy bọn họ còn sợ cha xứ dối trá này sẽ ra tay vì những người bình thường kia nữa chứ.

Còn mấy du học sinh lại mang vẻ mặt tuyệt vọng, bọn họ không ngờ cha xứ phương Tây này còn không thèm giả vờ một chút nào.

“Toà Thánh quả nhiên là một nơi bao che cho đủ thứ chuyện xấu xa dơ bẩn”.

Vào lúc các du học sinh đều thấy tuyệt vọng, một giọng nói lạnh nhạt vang lên.

Lâm Ẩn đẩy cửa ngăn cách giữa giáo đường và quảng trường ra.

“Những đứa trẻ thân ái, sự hy sinh của bọn họ hôm nay đều sẽ nhận được lời chúc phúc của Chúa”.

Cha xứ cười tươi nói với Lâm Ẩn.

Tuy ông ta cười rất vui vẻ, nhưng lực Quang Minh trong người lại đang dần ngưng tụ, rõ ràng cũng phát hiện sự không tầm thường của Lâm Ẩn. Ông ta chỉ là một nhân viên bảng Thiên của Toà Thánh, khi nãy trước khi chàng trai này chưa lên tiếng, ông ta vậy mà lại không phát hiện ra anh.

“Ngài võ giả!”

Mấy du học sinh nhìn thấy Lâm Ẩn thì đều nhìn anh với ánh mắt hy vọng, ở sân bay quốc tế Trung Hải bọn họ đã nghi ngờ Lâm Ẩn là một võ giả, bây giờ xem ra bọn họ đoán đúng rồi, nếu chàng trai mặc đồ cổ trang trước mắt là một võ giả, vậy hôm nay bọn họ vẫn còn đường thoát.

“Kêu người quản lý của các ông lăn ra đây!”

Lâm Ẩn chắp tay sau lưng đi vào trong quảng trường, lạnh nhạt nói.

“Cậu muốn gặp Đại tế tư? Xin lỗi, bây giờ Đại tế tư không ở trong giáo đường, mỗi tháng Đại tế tư sẽ cử hành nghi thức cúng bái ở giáo đường lớn nhất trong thành phố, đến lúc đó cậu có thể tham gia, có thể gặp được Đại tế tư!”, cha xứ nhíu mày trả lời.

Đại tế tư là người có địa vị cao nhất của Toà Thánh bọn họ ở Bắc Quốc, cũng là người phát ngôn ở nơi này.

“Người tôi muốn gặp không phải con rối kia, mà là người quản lý thật sự của Toà Thánh các người ở Bắc Quốc kìa”.

“Cậu là ai?”

Nghe vậy, sắc mặt cha xứ lập tức trở nên lạnh lẽo, ánh mắt sắc bén như kiếm, lực Quang Minh trong người cuồn cuộn sôi trào, mơ hồ có thể nhìn thấy ánh sáng trắng ngưng tụ trên người ông ta, rõ ràng ông ta là một cao thủ gần đến trên bảng Thiên.
Chương 1064: Bao che

“Ông vẫn chưa đủ tư cách hỏi tôi là ai đâu, mời người quản lý của các ông ra đây”.

Lâm Ẩn lạnh lùng đứng trong quảng trường.

“Dám đến Toà Thánh gây sự, hống hách ngu ngốc!”

Cha xứ hừ lạnh thốt ra một câu, trong tay xuất hiện một kiếm quang hình chữ thập, vô cùng nóng bỏng chiếu rọi giữa không trung tạo thành những cái bóng.

Mấy người đàn ông cao to trong sân thấy thế đều biến sắc, bọn họ đều được cha xứ dạy dỗ, ai cũng hiểu rõ thực lực của ông ta, mà đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy cha xứ ra tay bằng hết sức lực, ai cũng sợ tới mức trốn vào trong góc tránh bị ảnh hưởng.

“Vèo!”

Cha xứ chém thẳng một kiếm về phía Lâm Ẩn.

Phạm vi bao phủ của “thuật kiếm quang chữ thập” này rất rộng, bao phủ cả mười mấy du học sinh, tuy sức mạnh không bằng mấy kỵ sĩ Thần cảnh của Toà Thánh, nhưng căn cơ vững chắc, trầm ổn chính tông.

“Keng!”

Vượt ngoài dự đoán của cha xứ, Lâm Ẩn không hề trốn tránh, đột nhiên xông về phía “thuật kiếm quang chữ thập” đối diện với nó, vào khoảnh khắc gần sát kiếm khí, anh búng tay một cái, dùng ngón tay bắn gãy kiếm khí, dư âm lập tức kéo đến như một cây búa lớn đập vào lòng cha xứ.

“Phụt!”

Cha xứ phun ra một ngụm máu tươi, người đập mạnh lên trên vách tường của quảng trường tạo ra một cái hố to.

Ông ta thì đứng giữa không trung, trong đầu vẫn đang thấy ngạc nhiên, “thuật kiếm quang chữ thập” chính là kiến thức bí truyền của Toà Thánh, lực Quang Minh ông ta bộc phát ra bằng hết sức lực thì ngay cả cao thủ trên bảng Thiên cũng không dám ngăn cản, đủ để dời núi lấp biển, sao có thể bị đánh bại chỉ với một ngón tay chứ? Trừ khi người này là cao thủ đỉnh cao trên bảng Thiên, thậm chí là cao thủ Thần cảnh.

“Rốt cuộc cậu là ai?”

Cha xứ giãy dụa đứng lên, lại phun ra một ngụm máu tươi hỏi.

“Tôi đã nói ông vẫn chưa xứng được biết tôi là ai mà, mau thông báo với người quản lý của các người ra đi”, Lâm Ẩn chắp tay sau lưng, lạnh nhạt nói.

“Cậu… Phụt…”

Cha xứ lại phun ra một ngụm máu tươi nữa, trợn tròn mắt, hôn mê bất tỉnh.

Những người khác đều đã choáng váng, lúc này mười mấy người đàn ông cao to đã sợ tới mức run rẩy trốn ở trong góc, không dám lên tiếng, còn mấy du học sinh thì đều trợn mắt há mồm tỏ vẻ khó tin.

Chỉ có Hạ Siêu sưng nửa bên mặt, ánh mắt trốn tránh.

Nếu mấy người bạn học này của cậu ta rời đi an toàn, cuộc sống sau này chắc chắn sẽ không dễ chịu.

“Koong koong koong!”

Tiếng chuông vang lên ầm ĩ bên trên giáo đường, bên phía quảng trường ầm ĩ như thế, cao thủ trong giáo đường không thể nào không phát hiện được, thậm chí rất nhiều người đến cúng bái cũng phát hiện tình huống kỳ lạ bên này. Bọn họ vốn đến gần nhưng đều bị hộ vệ ngăn cản lại.

“Các vị, hôm nay trong giáo đường xảy ra chút chuyện, không thể tiếp khách, mong các vị rời đi!”

Đại tế tư của giáo đường lạnh nhạt nói với đại biểu của mấy gia tộc lớn ở Bắc Quốc.

Đại biểu của mấy gia tộc đưa mắt nhìn nhau, một người đàn ông trung niên bụng phệ trong đó đứng lên, nhỏ giọng nói: “Nếu Toà Thánh có phiền phức gì, chúng tôi cũng có thể ở lại giúp đỡ”.

“Không cần đâu, chuyện của Toà Thánh, chúng tôi có thể tự giải quyết”.

Đại biểu của mấy gia tộc lớn đều có thực lực bảng Thiên, trong mắt người ngoài, võ giả bảng Thiên coi như là một nhân vật lớn, nhưng nó chẳng là gì trong mắt Đại tế tư cả.

Chưa nói tới lão vốn là một Thần cảnh, bây giờ trong Toà Thánh còn phái năm kỵ sĩ Thần cảnh đến đây, dù là thế lực mạnh nhất của Bắc Quốc thì với sức chiến đấu của mấy cấp cao bọn họ cũng sẽ không rơi vào thế yếu, còn cần mấy người trước mắt làm gì.

“Vậy chúng tôi xin cáo từ!”

Mấy người bất đắc dĩ, chỉ có thể chậm rãi rời đi, nếu không vì bọn họ là đại biểu của mấy gia tộc lớn ở Bắc Quốc, có lẽ Đại tế tư còn không thèm gặp bọn họ ấy chứ.

Đại biểu của mấy gia tộc lớn vừa rời khỏi giáo đường chợt có ba bóng người bay ra từ trong vách tường bên trái quảng trường, sau đó rơi mạnh xuống trước mặt bọn họ, chỉ cách bọn họ có năm bước.

Sự bình tĩnh trên mặt Đại tế tư biến mất, quát to:

“Kẻ nào to gan dám gây chuyện ở Toà Thánh vậy hả!”

Đại biểu của mấy gia tộc lớn đều kinh hãi, ba bóng người bay ra khi nãy bọn họ đều quen, hai người trong đó là người của Toà Thánh mà bọn họ thường xuyên qua lại, đều có thực lực bảng Thiên.

Trong đó khiến bọn họ ngạc nhiên là thống lĩnh kỵ sĩ của Toà Thánh ở Bắc Quốc cũng bị đánh bay, đó là cao thủ đỉnh cao trên bảng Thiên đấy, có lẽ người mạnh nhất trong mấy gia tộc lớn bọn họ còn chưa có thực lực này ấy chứ.

“Đi xem thử không?”

Một người nhỏ giọng hỏi.

“Toà Thánh bị đánh thê thảm vậy, chúng ta đi qua có thể coi là biết chuyện xấu của Toà Thánh không!”, có người chần chừ đáp.

“Ha, thống lĩnh kỵ sĩ của Toà Thánh đã bị đánh đến mức này rồi, chuyện như thế còn giấu diếm được hay sao? Tôi rất muốn xem thử kẻ hung hãn nào dám ra tay với Toà Thasnh, chẳng lẽ không sợ quái vật sau lưng bọn họ trả thù à?”

Toà Thánh không phải thế lực mạnh nhất ở Bắc Quốc, ba gia tộc mạnh nhất của Bắc Quốc vẫn có thực lực đấu với Toà Thánh nơi đây, nhưng ai cũng kiêng dè cao thủ sau lưng Toà Thánh nên không dám ra tay với bọn họ, chỉ có thể mặc cho bọn họ phát triển ở đây.

Bây giờ đã có người to gan lớn mật trực tiếp tấn công vào đại bản doanh của Toà Thánh Bắc Quốc, chẳng lẽ cuối cùng ba gia tộc lớn kia cũng không nhịn được muốn ra tay với Toà Thánh rồi sao.

Bọn họ không sợ Toà Thành thật sự sẽ trả thù bọn họ ư?

Đại tế tư hoàn toàn không có tâm trạng để ý tới lời nói của bọn họ, lắc mình xuất hiện phía trên quảng trường, thấy có mười mấy cái xác nằm trong quảng trường thì sa sầm mặt.

Những người này đều là tinh nhuệ của Toà Thánh ở Bắc Quốc, tổn thất còn to lớn hơn cả mấy thập niên trước nữa.

“Cậu là ai mà dám đến Toà Thánh của Bắc Quốc tôi quấy rối đấy!”

Đại tế tư nhìn Lâm Ẩn với sắc mặt u ám, nhưng vẫn không hề hành động thiếu suy nghĩ.

“Thực lực của Toà Thánh Bắc Quốc cũng ổn đấy, không thua kém gì gia tộc của mình cả”, Lâm Ẩn lẩm bẩm, nếu không nhờ mấy năm nay anh luôn chú tâm bồi dưỡng người của nhà họ Lâm và Long Phủ, cao thủ của Toà Thánh Bắc Quốc này đã có thể mạnh hơn nhà họ Lâm ở Lang Gia không ít rồi.

Lâm Ẩn vừa nói vừa nhìn về phía Đại tế tư.

Toà Thánh Bắc Quốc như đầm rồng hang hổ trong mắt người khác lại chẳng là gì trong mắt anh cả.

“Ông là người quản lý của Toà Thánh Bắc Quốc à? Rốt cuộc những kỵ sĩ Toà Thánh này đến đây làm gì vậy? Kêu bọn họ xuất hiện đi”.

Lâm Ẩn đứng khoanh tay, lạnh nhạt nói.

Nhưng mỗi câu anh nói đều như sét đánh bên tai Đại tế tư, không ngờ người phương Đông trước mắt biết việc có kỵ sĩ Toà Thánh đến Bắc Quốc lại còn giết người trong Toà Thánh.

“Các vị xuất hiện đi!”

Sắc mặt Đại tế tư nặng nề nhỏ giọng hô.

Lúc đầu mấy kỵ sĩ của trụ sở chính Toà Thánh đến đây là vì đối phó với ba gia tộc lớn của Bắc Quốc, gần đây bọn họ có hơi rục rịch, nhưng bây giờ lại phải xuất hiện trước vì mấy người phương Đông này.

Sau lời nói của Đại tế tư.

Năm kỵ sĩ Thần cảnh bước đến trong hư không, bóng dáng của công tước Scarlet xuất hiện trong không trung, khi nhìn thấy Lâm Ẩn, công tước Scarlet hoảng sợ trợn mắt, cuối cùng không che giấu được nữa, trong lòng bắt đầu có ý nghĩa muốn rút lui.


Chương 1065: Gặp lại người quen cũ
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Review Chàng Rể Cực Phẩm
Chàng Rể Đỉnh Cấp
  • KK Cố Hương
Chàng rể bất đắc dĩ của nữ thần

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom