• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Bẫy hôn nhân: vợ trước ôm con chạy - ngoại truyện Full 2023 (16 Viewers)

  • ngoại truyện bẫy hôn nhân-157

Chương 157: CÓ MỘT NGÔI SAO NGOẠI TÌNH [4]




Sở Lạc Duy duỗi tay nắm lấy tay của cô. Anh nhìn cô với ánh mắt thâm thúy, rõ ràng như đang nói: Tôi nói gì cậu đều nghe rõ cả.



Kiều Vị Nhã khựng lại một chút rồi rút tay mình về, cười tươi đáp: “Đi mau lên đi, chẳng phải cậu vẫn chưa ăn cơm sao?3Hôm nay tiểu thư đây có lòng tốt sẽ đi ăn với cậu một lần.”



Trong nháy mắt, Sở Lạc Duy bị cảm giác lạc lõng nhấn chìm. Cô vẫn tỏ ra thân mật với anh, nhưng thái độ lại rất xa cách. Thái độ này còn khiến người ta tổn thương hơn sự xa cách thuần túy0rất nhiều.



Sở Lạc Duy nắm lấy tay của mình, cuối cùng vẫn thu lại rồi lái xe ra khỏi cổng bệnh viện. Ba giờ mười lăm phút chiều, An Hinh Duyệt đưa Sở Lạc Ninh tới cô nhi viện.



Lúc này đang là thời gian vui đùa của đám trẻ con trong cô nhi viện, từ một hai5tuổi cho đến đứa bé mười mấy tuổi đều có đủ.



Cô bé kia ngồi một mình trong góc, không khóc cũng không quấy, chỉ cứ ngồi như thế mà thôi. Đến ba giờ rưỡi thì các nhân viên công tác sẽ phát trái cây cho bọn nhóc. Mấy đứa lớn hơn một chút sẽ giành được rất4nhiều, nhỏ hơn cũng sẽ được chia một tẹo, nhưng nếu hết thì những đứa trẻ chưa được phát tới cũng chẳng còn gì mà ăn nữa.



An Hinh Duyệt thấy cô bé ngồi đó nhìn mọi người tranh nhau hoa quả, chắc bé con cũng biết bản thân còn quá nhỏ, sẽ không giành được gì cho9nên cũng không tham gia, tựa như đang chờ đợi, chờ xem liệu có ai có thể để lại một chút cho mình hay không. Mãi cho đến khi dì phát hoa quả xoay người rời đi, cô bé chỉ hơi mỉm miệng lại rồi lại cúi đầu nghịch những ngón tay của mình tiếp. An Hinh Duyệt dựng một chút, buông xe đẩy của Sở Lạc Ninh ra rồi đi tới: “Vẫn còn có đứa bé chưa được chia hoa quả mà.” Nhân viên công tác nọ quay đầu nhìn thoáng qua bé con đang ngồi trong góc, nói: “Hoa quả chỉ có bấy nhiêu thôi, nó không được chia đến thì tôi cũng hết cách.” “Cô” An Hinh Duyệt không ngờ nhân viên công tác sẽ nói như vậy: “Chẳng lẽ không phải là nên chia cho những đứa nhỏ hơn trước hay sao?”



“Đồng chí này, cô đang đùa cái gì thế? Những đứa trẻ này đều không cha không mẹ, chúng tôi làm việc ở đây cũng chỉ là làm công ích thôi, chẳng có ai trả tiền cho chúng tôi cả! Như vậy mà bọn tôi còn phải dậy cho đám trẻ con này đứng theo thứ tự, dạy bọn nó xếp hàng sao?” Nhân viên công tác vừa nói vừa quơ quơ tay của mình, vội vã rời đi.



An Hinh Duyệt hít sâu một hơi. Cô còn muốn đi tìm người phụ trách cô nhi viện để lý luận. “Miên Miên!” Sở Lạc Ninh trầm giọng gọi người lại.



An Hinh Duyệt nghe tiếng của Sở Lạc Ninh đành hít một hơi thật sâu, sau đó đi qua, bế cô bé con đang bị chế nhạo kia vào lòng: “Đây là cái chỗ rách nát gì vậy? Không có ba mẹ thì đáng bị người khác đối xử như thế sao? Chúng ta không ở đây nữa!”



“Không để nó ở đây thì các người đi mà nhận nuôi đi! Đứa bé nhỏ như vậy nhỡ đâu có xảy ra chuyện gì thì dư luận còn chửi bọn tôi đấy!” Tâm tình của nhân viên công tác kia vốn đã không tốt, nghe được An Hinh Duyệt nói như vậy thì cũng bùng nổ theo luôn.



Đôi mắt to tròn trong veo như nước của bé con lúc này cũng đang ầng ậc nước mắt nhưng không dám nói tiếng nào.



An Hinh Duyệt trừng mắt nhìn nhân viên công tác kia, tức đến run cả người.



Sở Lạc Ninh giữ lấy cổ tay của cô, lấy di động của mình ra sau đó gọi tới một số điện thoại, anh nói: “Cục trưởng Lâm phải không? Là tôi - Sở Lạc Ninh đây, bây giờ tôi đang ở cô nhi viện phía Nam thành phố, có lẽ có chút việc cần ngài qua bên này một chuyến!” Sở Lạc Ninh nói xong, chẳng buồn đợi người ở đầu bên kia hoảng sợ cho xong đã cúp máy. An Hinh Duyệt cúi đầu nhìn Sở Lạc Ninh: “Ai đó?”



“Cục trưởng Lâm của Cục An sinh xã hội, mời ông ta tới đây hỏi xem cô nhi viện của thành phố A đã trở thành nơi phát đồ bố thí cho những đứa bé này từ bao giờ thế này?” Sở Lạc Ninh nhàn nhạt nói, sau đó vươn tay đón lấy bé con rồi đặt bé ngồi lên đùi mình.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom