• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Bẫy hôn nhân: vợ trước ôm con chạy - ngoại truyện Full 2023 (18 Viewers)

  • ngoại truyện bẫy hôn nhân-155

Chương 155: CÓ MỘT NGÔI SAO NGOẠI TÌNH [2]




“Tiểu Bất Điểm, đủ rồi đấy, đi thôi!” Sở Lạc Duy quyết định mang cô rời xa chiến trường này.



“Cậu cứ đi đi, cậu cứ đi đi! Tôi ăn xong sẽ đi!” Kiều Vị Nhã dứt khoát giơ giơ tay của mình, đầu cũng chẳng buồn ngẩng lên mà tiếp tục ra tay với Mắt To: “Không được không được! Anh thua3rồi! Lấy trà thay rượu! Mau lên nào, mau lên nào!”



Kiều Vị Nhã chơi rất là vui.



Ít nhất thì vui hơn so với lúc ở bên cạnh anh rất nhiều.



Lúc ở bên anh, lúc nào anh cũng cảm thấy cô đang kìm nén, không còn là Kiều Vi Nhã vui vẻ hoạt bát khi còn bé nữa. Lúc này cô mới chính0là cô, là Kiều Vị Nhã ngày còn nhỏ.



An Hinh Duyệt bừng chút cơm nước thanh đạm qua đây, sau đó ngồi xuống giường, đặt vào tay Sở Lạc Ninh: “Thật ra chị thấy em không hiểu Tiểu Bất Điểm cho lắm, nếu như để ở bên cạnh em mà con bé phải đánh đổi bằng việc kìm nén bản tính thật5sự của mình thì chị cho rằng tình cảm này không cần thiết phải tiếp tục nữa đâu.”



An Hinh Duyệt nói xong, Sở Lạc Ninh dứt khoát nắm lấy tay của cô, ý bảo cô không cần nói tiếp nữa.



An Hinh Duyệt hơi hơi nhún vai, sau đó đứng dậy qua bên kia tiếp tục ăn. Sở Lạc Ninh đặt bát đũa4lên bàn: “Sao không nói chuyện rõ ràng với nhau?” Sở Lạc Duy cười khổ, không phải là anh không muốn nói chuyện mà là Kiều Vị Nhã vốn không muốn nói chuyện với anh. Mỗi lần nhắc tới vấn đề này là cô lại tự động tránh né, thậm chí còn khóc lóc om sòm, làm trò để nó qua đi.



Điều9duy nhất mà Sở Lạc Duy có thể xác định đó là Kiều Vi Nhã sẽ không rời bỏ anh. Nhưng cái mà anh muốn không phải là một người ở bên anh nhưng vẫn luôn phải đè nén chính bản thân mình.



“Lạc Duy, em đã không còn nhỏ nữa, thậm chí còn có thể điều hành cả một công ty một cách xuất sắc, chẳng lẽ chuyện tình cảm còn có thể làm khó dễ em sao?” Sở Lạc Ninh nhíu mày nói.



“Không rõ nữa, có lẽ bởi vì kinh doanh công ty tốt, cho nên em đều sống dựa vào lý trí.” Sở Lạc Duy cúi đầu nhìn lòng bàn tay của mình. Phần lớn thời gian đều là anh chủ động nắm tay cô, Kiều Vị Nhã không giằng ra, sẽ yên lặng cho anh nắm như vậy.



Cô vẫn sẽ cười híp mắt chia sẻ với anh những chuyện mà cô gặp phải, nhưng lại không tiếp tục làm thanh tra” giới giải trí của cô nữa rồi.



Sở Lạc Duy biết, Kiều Vi Nhã đang giới hạn bản thân tránh xa những thứ mà anh không thích. Nhưng những cái mà Kiều Vi Nhã đang cẩn thận tránh đi có rất nhiều cái là điều mà cô thích. Bởi vì thích anh, cho nên cô mới thay đổi tính cách của mình. Tình yêu như vậy không phải là cái mà anh muốn.



“Không bằng dẫn con bé đi ra ngoài một chút, bỏ bớt chuyện trong công ty xuống, chỉ có em và em ấy, hoặc là em đưa con bé đi đến thế giới của con bé, xem những thứ mà con bé thích.” Sở Lạc Ninh nói rồi vỗ vỗ cánh tay của em trai: “Chuyện gì rồi cũng sẽ giải quyết được thôi.”



Sở Lạc Duy gật đầu rồi tiếp tục chờ đợi một cách yên lặng, chờ cho đến khi Kiều Vị Nhã chơi với họ xong. Do đám Chim Chọi còn phải chạy về làm việc, cho nên sau bữa cơm trưa cũng ý tứ quan tâm lão đại nhà mình một chút rồi mới rời đi.



Kiều Vị Nhã thấy Sở Lạc Duy còn chưa đi có chút ngẩn ra, đưa tay gãi gãi đầu của mình, không biết nên làm thế nào cho phải.



Được rồi, lần sau cô không chơi nữa, không chơi nữa. Sở Lạc Duy không hề bỏ sót ánh mắt của Kiều Vị Nhã, chỉ là anh không biết đó là ánh mắt ảo não hay mất kiên nhẫn, tim như bị ai đó xé mạnh một cái. cả trái tim bỗng nhiên đau đến chết lặng.



“Ngày mai chị Miên Miên đi lúc nào thế, bọn em đi tiễn chị.” Kiều Vi Nhã cười híp mắt nói.



Nhưng mọi người ở đó đều có thể nghe ra khi Kiều Vị Nhã nói chữ “bọn em “ thì rõ ràng có khựng lại một chút. Có lẽ mới đầu cố định nói là em nhưng lại cố ép bản thân thêm Sở Lạc Duy vào.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom