• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Vô Thượng Sát Thần convert (99 Viewers)

  • Chương 498

Thạch Hàn Kiếm? Úy Càn?

Tiêu Phàm nghe được hai danh tự này, nếu như là trước đó hắn còn kiêng kị một cái, dù sao Thạch Hàn Kiếm cùng Úy Càn là cường giả Thiên Bảng bài danh thứ chín và mười.

Hơn nữa, hai người bọn hắn còn có một thân phận đặc thù, chính là Minh Chủ Đế Minh cùng Phó Minh Chủ.

Nhất là Úy Càn, lúc đầu chỉ là Úy gia chi mạch, nhưng hắn có thiên phú mạnh mẽ, nắm giữ Bát Phẩm Chiến Hồn Tử Kim Lưu Quang Chùy trong truyền thuyết, được Úy gia xem như gia chủ tương lai bồi dưỡng.

Thân làm đệ tử chi mạch, địa vị hắn so với Úy Thiên Lang cùng Úy Thiên Hổ còn cao hơn, có thể thấy hắn bất phàm ra sao.

Bất quá đối với Tiêu Phàm hiện tại mà nói, Thạch Hàn Kiếm cùng Úy Càn đều không tính là gì, đối thủ của hắn là người phía sau Đế Minh kia, Nam Cung Thiên Dật.

Tiêu Phàm lắc mình, bóp lấy cổ Quân Lạc. Quân Lạc kìm nén đến sắc mặt đỏ bừng, trong mắt tràn ngập vẻ sợ hãi.

Hắn nào sẽ nghĩ đến, mấy tháng trước hắn còn có thể ngược sát Tiêu Phàm, nhưng mấy tháng sau hắn lại bị Tiêu Phàm xem như con gà nhấc lên.

Thật sự là Tiêu Phàm trưởng thành quá nhanh, nhanh đến nổi bọn hắn đều không tưởng tượng nổi.

- Thả Quân Lạc ra! Bằng không...

Nam tử khôi ngô Úy Càn giận dữ hét.

Chỉ là lời còn chưa dứt liền bị Tiêu Phàm cắt ngang:

- Bằng không như thế nào! Giết ta? Ta nhớ kỹ lúc trước Úy Thiên Lang cùng Úy Thiên Hổ cũng phách lối như thế.

- Hai tên phế vật kia tự nhiên không phải đối thủ của ngươi.

Úy Càn lạnh lùng cười nói.

- Chẳng lẽ ngươi còn mạnh hơn Sở Dịch Phong sao?

Tiêu Phàm thản nhiên nói, hắn không thèm để ý trước lúc giết chết bọn hắn còn đả kích tự tin của bọn họ.

Quả nhiên, nghe được lời nói Tiêu Phàm, sắc mặt Úy Càn cứng ngắc tại chỗ, so với Sở Dịch Phong hắn xác thực không tính là gì, bởi vì nhiều lần giao thủ, hắn đều thua ở trong tay Sở Dịch Phong.

Nhưng Tiêu Phàm lại có thể ngược sát Sở Dịch Phong, thực lực cả hai căn bản còn không cùng một cấp độ.

Thanh niên áo bào trắng Thạch Hàn Kiếm trầm mặc không nói, không có mở miệng uy hiếp Tiêu Phàm, cũng không có ý tứ xuất thủ cứu Quân Lạc.

Gặp hai người không còn nói chuyện, Tiêu Phàm chậm rãi quay đầu nhìn Quân Lạc nói:

- Lần trước giết ta giết rất thoải mái có đúng không? Hiện tại giở trò với ta? Tính toán ta thì thôi, còn dám tính toán huynh đệ của ta?!

Vừa dứt lời, tay phải Tiêu Phàm vừa dùng lực, một trận thanh âm xương cốt phá toái vang lên, chỉ thiếu một chút xíu hầu kết Quân Lạc cũng sẽ bị Tiêu Phàm bóp vỡ nát.

Thạch Hàn Kiếm cùng Úy Càn cũng bị khí thế trên người Tiêu Phàm làm cho chấn kinh, Tiêu Phàm phảng phất như sát thần lâm thế, quá là đáng sợ.

Bọn hắn so với Quân Lạc mạnh hơn, nhưng cũng không mạnh hơn Sở Dịch Phong. Bọn hắn lúc này mới phát hiện, có vẻ như nhiều người trước mặt Tiêu Phàm cũng không có quá nhiều tác dụng.

Hai người liếc mắt lẫn nhau, hiển nhiên là có dự định chạy trốn.

- Không phải ta muốn giết ngươi, là Đại Đế Tử, Đại Đế Tử muốn giết ngươi.

Quân Lạc ho khan một trận, hồi lâu mới biệt xuất một câu.

- Hắn muốn giết ta là sự tình của hắn, ngươi vì sao lại muốn giết ta?

Âm thanh Tiêu Phàm lạnh lùng nói, trong lòng lạnh lùng cười một tiếng. Nếu như không phải muốn biết chỗ Quan Tiểu Thất hạ lạc, ta nào có thể tha cho ngươi?

- Bởi vì...

Nghe được lời nói Tiêu Phàm, Quân Lạc nhất thời im lặng, hồi lâu mới nghẹn ra một câu.

- Yên tâm, ta cũng không muốn giết ngươi, bởi vì giết ngươi quá tiện nghi cho ngươi.

Tiêu Phàm tử nhe răng cười một tiếng, lấy tay một chưởng vỗ trên ngực Quân Lạc.

Ngay lúc đó, bên trong Hồn Hải Tiêu Phàm, kim sắc trùng kén khẽ run lên, trong nháy mắt dọc theo mạch máu Tiêu Phàm xuất hiện ở lòng bàn tay, sau đó xông vào thể nội Quân Lạc.

- A!

Thời khắc Tiêu Phàm thu hồi bàn tay, Quân Lạc hét thảm, đột nhiên co quắp trên mặt đất, toàn thân run rẩy không ngừng, thể nội truyền đến một trận đau đớn như ngàn vạn con kiến gặm nuốt.

Một màn này, Thạch Hàn Kiếm cùng Úy Càn nhìn thấy toàn thân run lên, sáu người phía sau hai người càng thêm run rẩy.

Tiêu Phàm giết người rất đáng sợ, nhưng so với hiện tại, Tiêu Phàm có vẻ như không đáng kể chút nào, nụ cười tà dị giống như khuôn mặt tươi cười của tử thần.

- Ai chạy trước, chết trước!

Tiêu Phàm vứt Quân Lạc xuống, từng bước một hướng về Thạch Hàn Kiếm và Úy Càn, có kim sắc trùng kén ứng phó Quân Lạc đã đủ.

Mặc dù năng lượng Bạch Thạch cải tạo, Trùng Hoàng Huyết Sát Cổ Trùng đã không còn là Trùng Hoàng trước đó, nhưng năng lực vẫn còn, chỉ là càng quỷ dị hơn, thần bí hơn mà thôi.

Hai người Thạch Hàn Kiếm và Úy Càn run rẩy, không còn ngạo khí trước đó chớ nói chi là uy hiếp Tiêu Phàm.

Ai chạy trước, chết trước!

Bọn hắn cũng không dám hoài nghi lời nói của Tiêu Phàm, đến Đại Long Bát Tử cũng dám giết, còn có cái gì là Tiêu Phàm không dám làm đây.

- Nói một chút đi, các ngươi chuẩn bị phương pháp gì ứng phó ta?

Tiêu Phàm thản nhiên nói, con ngươi băng lãnh đảo qua tám người đối diện. Tám người trầm mặc, Tiêu Phàm cười tủm tỉm nói:

- Cơ hội chỉ có một lần, người thứ nhất mở miệng có thể sống sót.

Tám người bất vi sở động nhưng khi nghe được Tiêu Phàm nói câu nói phía sau kia, ánh mắt sáu người phía sau sáng lên, chỉ có sắc mặt hai người Thạch Hàn Kiếm cùng Úy Càn âm trầm vô cùng.

- Ta biết.

Rốt cục có một tu sĩ Chiến Vương cảnh đỉnh phong sợ mất mật, nơm nớp lo sợ đi lên trước.

Tiêu Phàm tựa như sớm đã dự liệu được, đây chính là nhân tính, trước mặt tử vong, sợ hãi là điều tất nhiên.

Đến cường giả Chiến Hoàng còn sợ tử vong, huống chi tu sĩ Chiến Vương cảnh đỉnh phong?

- Tiến lên một bước nói chuyện.

Tiêu Phàm cười nói.

Trong mắt Thạch Hàn Kiếm cùng Úy Càn lóe lên lãnh quang, nhìn thấy tu sĩ Chiến Vương cảnh đỉnh phong chậm rãi đi lên trước. Lúc người kia đi đến bên cạnh hai người, hai người nhìn nhau, đột nhiên đồng thời một chưởng hướng Chiến Vương cảnh đỉnh phong kia.

A! Tu sĩ Chiến Vương cảnh đỉnh phong kêu thảm một tiếng, liền triệt để chết đi, thi thể hắn hướng về Tiêu Phàm đánh tới.

Ngay tại lúc đó, Thạch Hàn Kiếm cùng Úy Càn đồng thời hướng về hai phương hướng chạy đi, năm tu sĩ phía sau cũng nhao nhao xuyên vào trong rừng.

- Đã sớm biết các ngươi sẽ chơi như vậy.

Tiêu Phàm cười lạnh, hắn chỉ điểm ra, một đạo Hồn Kiếm đem thi thể Chiến Vương cảnh đỉnh phong chấn thành mảnh vỡ.

Đồng thời, Tiêu Phàm chân đạp Lưu Quang Trích Tinh Bộ hướng về phương hướng Úy Càn phóng đi.

- Tại sao là ta?

Úy Càn nhìn thấy Tiêu Phàm đánh tới, lập tức nổi giận gầm lên một tiếng.

- Bởi vì ngươi họ Úy.

Tiêu Phàm đạm mạc cười một tiếng, thần sắc lại băng lãnh tới cực điểm.

Úy Thiên Lang cùng Úy Thiên Hổ đều chết ở trong tay hắn. Úy gia gia chủ Úy Nguyệt Sinh là một trong mấy người muốn giết Tiêu Phàm nhất. Bây giờ nhìn thấy người Úy gia, tự nhiên trở thành đối tượng hạ sát của Tiêu Phàm.

Úy Càn có loại xúc động muốn thổ huyết, bởi vì hắn họ Úy liền giết hắn, bất quá ngẫm lại liền thoải mái, bởi vì Úy gia là tử trung vì Nam Cung Thiên Dật.

Bàn Tử Nam Cung Tiêu Tiêu cùng Nam Cung Thiên Dật xung khắc như thủy hỏa, Tiêu Phàm muốn giết hắn cũng là bình thường.

Nơi xa Thạch Hàn Kiếm chạy trốn nghe được câu nói này của Tiêu Phàm liền buông lỏng một hơi, bất quá dưới chân lại không có chút mảy may do dự, trong nháy mắt biến mất ở chỗ sâu tùng lâm.

- Ngươi vừa mới nói ai chạy trước thì chết trước sao? Rõ ràng là Thạch Hàn Kiếm chạy trước!

Úy Càn vẫn có chút không cam lòng, bởi vì tốc độ Tiêu Phàm thực sự quá nhanh.

Trước đó vẻ tự tin của hắn bị tốc độ Tiêu Phàm triệt để đánh nát, hắn lúc này mới phát hiện, bản thân có vẻ như thực quá tự cho mình là đúng.

- Ngươi nói một chút ta liền tin?

Tiêu Phàm khịt mũi coi thường, hắn cũng bị sự ngây thơ Úy Càn kém chút chọc cười, bất quá kiếm trong tay lại không có bất kỳ lưu tình.

MinhLâm - Lục Đạo -
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

VÔ THƯỢNG SÁT THẦN
Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
Vô Thượng Võ Thần
  • Chấp Niệm Thành Ma
Chương 26-30
Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
(Full) Vô thượng luân hồi
Vô Thượng Kiếm Thần
  • Tiểu Ma Vương
Chương 16-20

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom