• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Từ tổng tài bạc tỷ thành kẻ ăn chơi (12 Viewers)

  • Chương 520: Đại quân đồ Lậu đột kích

Lục Tam Phong nhìn cô ta nín khóc rồi bật cười rất là cạn lời, mỗi một quản lý cấp cao đều có nhu cầu riêng của mình, có người muốn cổ phần nhân viên, có người muốn có lương hưu, có người hi vọng có thể tự mình quản lý một chi nhánh, không muốn để người khác nhúng tay vào, những thứ này Lục Tam Phong đều có thể thỏa mãn, chỉ có duy nhất khi đối mặt với Trương Phượng Tiên, mới cảm thấy có chút không biết nên lấy cái gì để giữ cô ta lại.



Tâm sự không ít chuyện trong cuộc sống, nói đến nhiều nhất vẫn là Giang Hiểu Nghi, Trương Phượng Tiên khuyên bảo anh một lúc thì đi mất.



Khu xưởng mới làm việc liên tục không ngừng nghỉ suốt ngày đêm, người người thay ca, máy móc không ngừng chạy, sáu giờ chạng vạng tối, trưởng xưởng nhận được điện thoại thông báo, ba ca thay phiên đổi thành một ca, chỉ cần hàng dự trữ đạt đến sợi dây đỏ, lập tức ngừng sản xuất.



Nhận được tin tức này, toạn bộ quản lý khu xưởng trợn tròn mắt, không biết tại sao dưới tình hình tiêu thụ quyết liệt như này, lại ra mệnh lệnh lớn như thế.



Trong văn phòng trưởng xưởng, một đống đám quản lý tụ tập ở một khối hút thuốc, một người đàn ông trung niên tóc húi cua ngồi trên ghế, sắc mặt âm trầm dọa người. “Tình huống gì thế này? Đột nhiên giảm sản lượng, trên thị trường cung không đủ cầu, mấy ngày nay gọi điện thoại cho tôi muốn lấy hàng vô cùng nhiều!” “Đúng thế, phía trên đầu óc đều có vấn đề!” “Cái nhà máy trước khi tôi tới đây đã nói, điện tử Phong Giai ở trong ngành nghề này có tiếng xấu, đám quản lý cấp cao toàn là đầu óc bã đậu, cái ông tổng giám đốc kia có một người đứng sau rất mạnh để chống đỡ, nên cứ ngây ngô lăn lộn cho tới hôm nay, cũng đủ phế rồi.” “Trưởng xưởng, nếu như ngừng sản xuất, vậy tiền làm thêm giờ có trả hay không đây? Tiền lương của chúng tôi tính thế nào?” “Được rồi được rồi, để tôi gọi điện thoại hỏi một chút, không thể giữ lại một ca được, hỏi thử xem có thể giữ hai ca lại không, hiện tại nhà kho vẫn còn trống nhỉ” Trưởng xưởng gọi điện thoại cho cấp trên nói chuyện. “Phó giám đốc Diêm, xưởng sản xuất này của chúng



Mười mấy phút sau, phó giám đốc Diêm gõ cửa phòng làm việc của Trương Phượng Tiên, hỏi: "Giám đốc Trương, bên kia nói nhà kho không có một chút hàng hóa nào, công nhân cũng muốn làm nhiều ca hơn chút, ba ca thay phiên thành một ca, hai ca có được không?



Trương Phượng Tiên ngẩng đầu, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm phó giám đốc Diêm, quát: “Anh đang có kè mặc cả với tôi đấy à? Biết cái gì gọi là chấp hành không? Tôi nói không đủ rõ ràng sao, trước khi hàng hóa dự trữ đạt tới dây đỏ thì một ca sản xuất, sau khi đạt tới dây đỏ thì ngừng sản xuất, chấp hành là được rồi, loại chuyện này không cần đến đám người trong xưởng cân nhắc!” “Vâng, tôi biết rồi.” “Ai bảo anh đến thế?” Trương Phượng Tiên gọi anh ta lại, hỏi: “Trong xưởng có người bảo anh tới hỏi à?” “Không có. Không có, bọn họ chỉ là phản ánh tình trạng một chút, chỉ là nói thị trường... “Thị trường cái gì? Bọn họ hiểu thị trường à? Vậy thì còn cần bộ phận thị trường làm gì nữa? Khu xưởng mới đó đào ra không ít tầng quản lý mới, đừng mang mấy vấn đề xấu tới cho tôi, anh còn dám chạy tới hỏi tôi cơ đấy?” Trương Phượng Tiên sắc mặt càng ngày càng khó coi, quát: “Trừ nửa tháng tiền lương của anh, sa thải trưởng khu xưởng mới cho tôi!” “Không phải chứ, giám đốc Trương..



Phó giám đốc Diêm thấy Trương Phượng Tiên nhìn mình, lập tức không dám nói tiếp nữa, nói thêm gì nữa, anh ta cũng sẽ bị sa thải, vội vàng gật gật đầu đi ra.



Sau khi ra khỏi văn phòng thì toát mồ hôi lạnh, anh ta vừa mới đảm nhiệm chức phó giám đốc không được bao lâu, cảm thấy thời gian làm còn chưa đủ dài, trong lòng âm thầm mắng trưởng khu xưởng mới một trận, đây không phải đang hãm hại mình à.



Trong màn đêm, một xe lại một xe VCD phi ra từ các khu xưởng lớn, sản xuất và đồ phụ tùng trong mười ngày ngắn ngủi, lợi ích khổng lồ thôi thúc vốn đầu tư năng suất sản xuất mạnh nhất.



Tất cả mọi người nín nhịn đến gần nổ phổi, muốn vớt được món hàng béo bở trong thời buổi bùng nổ công nghệ mới này, trước đó cậu thanh niên có mặt trong bữa tiệc tối đã tranh thủ dỡ hàng.



Cậu ta dùng hơn phân nửa vốn liếng của mình đều để mua mainboard, lại tự mua một vài linh kiện rẻ tiến hànhlắp ráp, làm một cái xưởng nhỏ, tìm bảy tám công nhân, trong hai ngày thì có thể lắp ráp xong toàn bộ, chi phí chỉ có chưa đến chín triệu, bán một máy thì sẽ lãi bốn năm nghìn.



Người trẻ tuổi chưa từng làm việc gì, chuyển xong một trăm Mainboard máy VCD, mệt mỏi trán đầy mồ hôi, ngẩng đầu nhìn sao sáng trên bầu trời, tự cổ vũ động viên cho mình: “Cổ lên, cuộc sống là phải phấn đấu, hôm nay chịu khổ, ngày mai sẽ tự tin đứng trên sân khấu diễn thuyết, tựa như thần tượng được kính chào!”



Nói xong cậu ta nhìn mainboard trong xưởng, chồng chất ở một bên là vỏ nilon tiện lợi, trong lòng không nói ra được là cảm giác thành tựu gì, lần lập nghiệp đầu tiên trong cuộc đời cậu ta.
















Trong màn đêm, toà bảo đang tiến hành chỉnh sửa tin tức, một người đàn ông trung niên đeo kính, cho người ta một loại cảm giác cẩn thận, nhìn tiêu đề trước mắt, rõ ràng là: Lục Tam Phong, một người đàn ông thần đàn sừng sững “Khi nào tôi mới có thể trở thành như người ta?” Người đàn ông trung niên duỗi lưng một cái, trên mặt lộ ra nụ cười, nói với người bên cạnh. “Không quyền không thể thì đừng suy nghĩ nữa, có điều Lục Tam Phong này vẫn còn rất trẻ nhỉ, nhiều tiền như vậy, lừa đảo à?” Một cậu thanh niên bên cạnh nói. "Cậu tưởng rằng một bộ quần áo hơn ba triệu, một đôi giày da vài triệu, bán cho ai vậy, đều là những người này mua, thực tập à, cậu vừa mới tới, đơn vị của tôi cũng không tệ, chỉ cần ổn định. Người đàn ông vỗ vỗ bả vai cậu thanh niên nói: “Không có vấn đề, in ấn đi.



Thực tập viên bên cạnh đứng lên nói: “Vâng, chỗ chúng ta rất tốt, chỉ là ca đêm phải thức khuya, cũng không biết thức đến lúc nào.”



Hiện tại không ít người trong giới truyền thông thích phong thần, người đàn ông được phong thần trước đó là tổng giám đốc Mưu, các phương tiện truyền thông bùng nổ vào những năm 90, đủ loại truyền thông tư nhân xuất hiện hàng loạt, cạnh tranh về nội dung tin tức vô cùng quyết liệt.



Ngày hôm sau, sáng sớm, các cửa hàng đồ điện tử lớn mở cửa, vẻ mặt mỗi chủ cửa hàng đều tràn ngập tự tin, chào đón một ngày tranh mua mới, hôm nay nguồn cung cấp tuyệt đối đủ, đẩy bảng hiệu 'Hàng mới đã đến ra ngoài.



Lục Tam Phong tỉnh dậy cơm nước xong xuôi, thấy một xấp báo chí đặt trên mặt bàn, tờ báo đặt trên cùng trong số đó, tiêu đề chính là Lục Tam Phong, một người đàn ông thần đàn sừng sững



Trương Phượng Tiên đang ăn cơm, đọc báo chí giải trí, nói: “Sau này liệu có cần phải cúng bái cho anh không? Tờ báo này đồn thổi hơi lố rồi, nói anh là người đứng đầu nghìn đời, tôi đọc cho anh nghe thử nhé, anh Lục Tam Phong khuôn mặt đầy đặn, có tướng giàu có, thông qua so sánh hình ảnh, chúng tôi phát hiện anh ấy vô cùng giống phú ông Thẩm Vạn Tam thời cổ đại, mấy năm nữa có triển vọng trở thành thần tài mới... Ha ha ha ha.



Lục Tam Phong không nghe nổi nữa, đằng trước giới thiệu một đống trải nghiệm tự tưởng tượng ra, cái gì mà ngủ chuồng bò, phải xin cơm, từng bước từng bước tích lũy cuối cùng công thành danh toại. “Mấy tờ báo này vì để bán được cũng thật liều mạng



Lục Tam Phong cười khổ nói.



Công việc phải làm trước đó đều đã làm xong, hôm nay không có việc gì, cơm nước xong xuôi thì đọc báo chí, gọi điện thoại cho Giang Hiểu Nghi tâm sự.



Mười giờ sáng, cuộc tranh mua bắt đầu, đám người mua sắm đến các quầy hàng của Golden Leopard trước, sau đó nghe được bên cạnh có giá rẻ hơn, bắt đầu so sánh.



Trước đó bởi vì nguồn cung cấp eo hẹp, tạo cho khách hàng một loại cảm giác không cho phép đắn đo, chỉ cần một giây do dự sẽ bị người khác mua mất, hiện tại các quầy hàng lớn đều dồi dào nguồn cung cấp, bọn họ ngược lại chẳng hề sốt ruột.



Đây là một khởi đầu xấu, hàng nhiều hơn người, hơn nữa lại chẳng phải chỉ nhiều hơn một chút. Mười một giờ trưa, tất cả các công ty lớn đều nhận được một tin tức, khu xưởng mới của điện tử Phong Giai giảm bớt hai phần ba sản lượng, Lý Thành Kiên nghe được tin tức này tâm trạng rất vui vẻ.



Rõ ràng Lục Tam Phong vẫn ý thức được nguy hiểm sắp đột kích, muốn đạp phanh lại, chỉ tiếc là không còn kịp nữa rồi.



Chi phí đầu tư một trăm năm mười tỷ, cộng thêm vốn đầu tư khu xưởng mới, chi phí quá cao, chỉ cần lượng tiêu thụ VCD sụt giảm, sẽ hoàn toàn đánh sập điện tử Phong Giai.



Tổng giám đốc Trịnh nghe được tin tức này càng vô cùng kích động, thành công đang ở ngay trước mắt, cho dù phát triển thế nào, ông ta đều thu hoạch được thành công, các khu xưởng khác thì thấy được sự e ngại của điện tử Phong Giai.
















Golden Leopard lùi lại một bước, bọn họ sẽ có thể tiến lên phía trước một bước, đó là một khởi đầu tốt! . Tiên Hiệp Hay



Giữa trưa, Lục Tam Phong còn chưa ăn cơm đã đi thẳng đến bộ phận pháp lý, trước đó toàn bộ mười mấy người của phòng pháp vụ, chủ yếu phụ trách định ra hợp đồng, rủi ro pháp lý gì gì đó.



Lần trước Lục Tam Phong nói phải tăng cường đội ngũ pháp lý, theo vị trí có thể đoán được, giờ phút này trong văn phòng đã có hơn bảy mươi vị luật sư đang ngồi, Lục Tam Phong bước vào phẩy tay với đám người đó, ý bảo bọn họ cứ ngồi xuống.



Những luật sư này phần lớn đều là tạm thời tìm đến, Lục Tam Phong cũng chỉ có thể cầu xin, trong đám người này đừng xuất hiện luật sư như 'Trương Vĩ. “Khoảng thời gian này mọi người chỉ có một nhiệm vụ, tìm kiếm các loại VCD lậu xâm phạm bản quyền trên thị trường, tìm ra địa điểm nhà máy, sau đó tiến hành khởi tố, yêu cầu bồi thường, chỉ cần không có quyền quấn, cứ nộp đơn kiện lên tòa án thành phố.” “Yêu cầu của tôi chỉ có một, đó chính là có thể tố cáo đến phá sản, không cần phải nhẹ tay, nếu như tố cáo không phá sản, lấy lý do xâm phạm bản quyền, yêu cầu cục Công Thương phạt tiền nơi đó, niêm phong. Lục Tam Phong nhìn bọn họ, trầm giọng nói: “Tôi biết trong số mấy người có không ít người là luật sư văn phòng, đối với khoản bồi thường, tôi cũng không quá coi trọng như vậy, chia ba bảy, mấy người lấy ba phần, tố cáo họ nhận được bồi thường ba mươi tỷ, tôi cho mấy người chín mươi tỷ.



Hội trường vang lên tiếng vỗ tay rào rào, tất cả mọi người đều kích động, đây chính là miếng mồi ngon, hiện tại VCD lậu đang hoành hành trên thị trường, tìm bừa một cái xưởng, chẳng mấy mà tài sản lên đến vài trăm tỷ à?



Hơn một giờ trưa, lượng tiêu thụ VCD của Golden Leopard không bằng một nửa ngày hôm qua, cạnh tranh đồ điện tử xuất hiện sự quyết liệt chưa từng có, nhà buôn cảm thấy không ổn, đuổi hết nhân viên cửa hàng ra ngoài, yêu cầu kéo người vào bên trong mua hàng.



Có nhà buôn dồn hàng quá nhiều, cần mau chóng hoàn vốn, thấy tình hình không ổn, lập tức hạ giá, ở bên trong một phiên chợ đồ điện tử nhỏ, tạo thành đợt cạnh tranh ác liệt đầu tiên, thị trường bắt đầu sụp đổ. “VCD đây!VCD, chỉ còn mười nghìn ba trăm năm mươi đồng, bỏ lỡ hôm nay, hối hận cả năm đó!” “Mua VCD à? Đây đây đây, cái này tôi có, rẻ lắm, hôm nay đang có chương trình...



Không chỉ trong phố đồ điện tử, cậu thanh niên đêm qua kia, buổi sáng lắp ráp xong hai mươi lắm máy VCD, cậu ta không có cửa hàng, bày quầy bán hàng ngay bên cạnh phố đồ điện tử.



Vừa dọn hàng ra, vốn cho rằng giá mười nghìn hai trăm đồng là có thể bán ra điên cuồng, kết quả người đi ngang qua chẳng ai thèm nhìn.



Người tiêu dùng mấy ngày trước là tập hợp mua, người có nhu cầu tụ lại xông về phía quầy hàng Golden Leopard, tạo thành một cảnh tượng một máy cũng khó mà mua được, hôm nay tất cả mọi người lấy hàng ra, nhiều loại đường dây tiêu thụ đông đúc, người tiêu dùng bị phân chia.



Tựa như Lục Tam Phong nói, hiện tại thị trường VCD, không đủ năm phần trăm băng ghi hình, mở rộng thị trường vẫn cần thời gian.



Cậu thanh niên lần đầu tiên lập nghiệp, đứng ở cửa phố đồ điện tử bán suốt hai tiếng, tâm trạng hoàn toàn sụp đổ, lôi kéo một người lại hỏi: “Anh trai, xem VCD không? Đây đều là hàng lấy từ xưởng ra, rẻ lắm, mười nghìn hai trăm đồng một cái, hãng Golden Leopard “Cửa hàng của người ta chỉ bán đắt hơn cậu có một trăm năm mươi đồng, mang về không dùng được, tôi biết tìm ai đây?” Anh trai đó quay đầu chuẩn bị đi “Anh mua đi, tôi có thể bớt thêm ba trăm đồng, chín nghìn chín trăm đồng, thế nào mua mở hàng đi mà?” Cậu thanh niên sốt ruột Cậu ta không hiểu mộ đạo lý giao dịch, khi ranh giới cuối cùng của giá cả bị đục khoét bừa bãi, sẽ chẳng còn ý nghĩa gì nữa!



Anh trai đó bỏ đi, cậu thanh niên nhìn các cửa hàng xung quanh, những nhân viên cửa hàng kia đứng trên đường lôi kéo người, trong vòng một đêm thị trường thay đổi, từ thị trường người bản chuyển biến thành thị trường người mua.



Đại quân đồ lậu đã tới tập kích!
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom