• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Vợ Của Tổng Tài Không Dễ - Mộc Thất Thất (15 Viewers)

  • Chap-458

CHƯƠNG 458: RA TAY DẠY DỖ




CHƯƠNG 458: RA TAY DẠY DỖ
Nhưng việc đã đến nước này, bọn họ cũng không được tính là vô tội, chỉ có thể kiên trì đem chuyện xấu làm đến cùng.
"Mặc kệ cô chống chế thế nào thì sự thật cũng không thể nào thay đổi được, cô cứ chờ bị đuổi đi!"
Nói rồi vài người cầm theo "chứng cứ" xoay người rời đi.
Đường Tinh Khanh xách theo bia, từ xa nhìn thấy phòng mình bị vây xem, trong lòng không khỏi sinh ra bất an.
Bước nhanh đến cửa, Đường Tinh Khanh vừa lúc nhìn thấy mấy người điều tra đem chứng cớ rời đi, cô vội cản lại hỏi: "Có chuyện gì xảy ra vậy?"
Lam Tuyết thong dong tự tại giành nói trước: "Không có gì, bị đám chó điên cắn một phát thôi."
"Lam Tuyết, cô..."
"Tôi nói sai sao? Cho dù là vu khống, mấy người cũng nên tìm một lí do thích hợp đi. Tôi có hít thuốc phiện không, xét nghiệm máu sẽ biết thôi."
"Hừm, giấu thuốc phiện đâu cần phải hít, cũng có khả năng là buôn lậu. Tóm lại, lần này cô chết chắc rồi!"
Đôi mắt Lam Tuyết dần trầm xuống, từ từ lộ ra tia sát ý, giọng trầm thấp nói: "Vì để trục xuất được tôi, gã ta thật đúng là hao tâm tổn sức rồi."
"Cô cứ mạnh miệng đi, bọn tôi thật muốn chờ xem, bộ dáng khóc lóc kêu cha gọi mẹ của cô như thế nào đó!"
Nói xong bọn họ đi khỏi chỗ ở của Lam Tuyết.
Đường Tinh Khanh vội vàng đóng cửa phòng, ngăn cách mấy người hóng chuyện bên ngoài, xoay người bắt lấy tay Lam Tuyết hỏi: "Rốt cuộc là có chuyện gì, lại còn dính dáng đến thuốc phiện?"
"Đúng ra mà nói, thì phải là do tớ và tên khốn nào đó có quan hệ, mới có thể nháo thành loại chuyện vớ vẩn này."
Nhìn nhìn Lam Tuyết, Đường Tinh Khanh không khỏi giật mình: "Không phải là quản lý Trương chứ?"
"Chắc chắn là tên khốn khiếp đó. Đấu không lại tớ thì ở phía sau giở thủ đoạn hèn hạ, thật vô sỉ! Tớ sẽ không để hắn ta thực hiện được mục đích đâu!"
Nhìn Lam Tuyết có dấu hiệu sắp bùng nổ, Đường Tinh Khanh vội nắm tay cô, giúp cô bình ổn lại cảm xúc.
"Lam Tuyết, trong dàn thực tập sinh, quản lý Trương có thể nói là một tay che trời, cậu chọc đến hắn ta, thật sự sẽ bị đuổi đi đó. Không phải cậu vì một người mà mới đến công ty MG sao, không thể cứ thế mà bị đuổi đi được, cho nên chúng ta ngàn vạn lần không được kích động, có biết không?"
Ánh mắt chợt sáng, Lam Tuyết ngang ngạnh nói: "Tớ đương nhiên sẽ không đi, muốn cút, cũng là tên khốn kia phải cút!"
Mặc dù khí thế có được mười phần, nhưng Lam Tuyết lại ở trong tình huống bị động.
Nếu không phải lo lắng cho ngày sau thì tốt rồi, cùng lắm thì kéo quản lý Trương chết chung, nhưng Lam Tuyết còn có nguyện vọng chưa thực hiện xong, Đường Tinh Khanh không muốn bản thân liên lụy đến Lam Tuyết.
Mắt đảo một vòng, Đường Tinh Khanh cô đã có cách.
....
Nhìn cô gái ngồi trước mặt mình, quản lý Trương lộ ra nụ cười đắc ý.
"Tôi biết cô sẽ đến tìm tôi, nào uống trà trước đi."
Mặc kệ việc lấy lòng của quản lý Trương, Đường Tinh Khanh nói: "Thôi đi thẳng vào vấn đề đi, quản lý Trương, anh đừng gây phiền phức cho Lam Tuyết nữa được không?"
"Làm sao tôi lại đi gây phiền phức cho cô ấy chứ, đầy đủ vật chứng, tôi không giao Lam Tuyết cho đồn công an là đã niệm tình xưa rồi."
"Tôi tin tưởng con người của Lam Tuyết, cô ấy sẽ không làm loại chuyện này. Tôi cũng biết quản lý Trương muốn cái gì, tôi..."
Tựa như thật khó tìm lời để nói, hai tay Đường Tinh Khanh nắm chặt quần áo, sắc mặt bối rối lại thẹn thùng.
Nhìn thấy bộ dáng của Đường Tinh Khanh, ánh nhìn của Trương quản lý sáng lên, vội vàng hỏi: "Cô muốn thế nào?"
Hít sâu một hơi, Đường Tinh Khanh cố lấy dũng khí mới nói: "Chỉ cần quản lý Trương bỏ qua cho Lam Tuyết, tôi sẽ nghe lời anh."
Cuối cùng cũng có được hứa hẹn của Đường Tinh Khanh, quản lý Trương cả người sảng khoái.
Tựa người vào sofa, quản lý Trương híp mắt, bày ra bộ dạng đa mưu túc trí.
"Cô nghe lời sớm hơn thì tốt rồi, làm tôi lo lắng lâu như vậy. Nhưng mà tôi cũng rất thích tính cách quật cường của cô, khiến người khác nhộn nhạo."
"Quản lý Trương tôi biết sai rồi. Tôi và Lam Tuyết không quyền không thế, căn bản đấu không lại anh. Lần trước cũng là do chúng tôi không hiểu chuyện, lại nhiều lần chống đối anh. Hi vọng quản lý Trương đại nhân đại lượng, đừng so đo với chúng tôi, cũng buông tha cho Lam Tuyết, đừng nhắm vào cô ấy nữa."
"Tôi cũng không rảnh đi đối phó với con nhỏ kia, chỉ cần cô ta thức thời một chút, đừng có chen vào giữa chúng ta, tôi cũng chẳng muốn để ý đến cô ta. Về sau cô theo tôi, nhất định sẽ không bạc đãi cô đâu."
Quản lý Trương nói xong, tiến đến gần Đường Tinh Khanh, trong giọng nói lộ ra dục vọng.
"Đêm nay đến chỗ tôi đi."
"Để làm gì, bàn chuyện kịch bản ạ?"
"Đứa nhỏ ngốc, cô hiểu mà."
Đường Tinh Khanh lắc đầu rũ mắt: "Tôi không hiểu."
"Là làm chuyện giữa nam với nữ đó, em không hiểu cũng không sao, anh trai đây sẽ từ từ dạy cho em."
Quản lý Trương nói xong đã nắm tay Đường Tinh Khanh.
"Lại còn anh trai, bộ dáng mập mỡ này của anh, gọi là ông nội còn được."
Lời chế nhạo cất lên, cửa phòng bị người bên ngoài một cước đá văng.
Quản lý Trương hoảng sợ, quay đầu thấy người vừa vào lập tức xanh mét: "Ai cho cô vào đây."
Dùng dáng vẻ tùy ý bước vào phòng, Lam Tuyết đánh giá xung quanh trái phải, không chút để vào mắt nói: "Cũng đâu có ai cấm tôi vào."
"Cô đừng có già mồm! Cút, cút ra ngoài liền cho tôi!"
"Cái nơi nhàm chán này, tôi còn lười ở lại đây, lấy xong đồ của mình, tôi sẽ đi ngay."
"Mắc cười, chỗ này của tôi có đồ gì của cô!?"
"Anh sẽ biết ngay thôi."
Lam Tuyết nói xong, từ khẩu trang của Đường Tinh Khanh lấy ra máy nghe lén, oán giận nói: "Cô nhỏ này cậu vô ý vậy, sao lại đem theo máy nghe lén của tớ. Đừng nghĩ cái này nhỏ xíu, vậy mà tác dụng không ít đâu, cậu với quản lý Trương vừa nãy nói gì, nó đều thu lại hết rồi."
Lời này khiến mặt quản lý Trương tái mét, chỉ vào hai cô gái trước mặt "cô, cô, cô" nửa ngày, cuối cùng một câu cũng không nói được.
Quay đầu lại nhìn quản lý Trương, Lam Tuyết cười tà nói: "Làm phiền quản lý Trương rồi, anh nghỉ ngơi đi nha."
"Đứng lại!" Quản lý Trương gọi Lam Tuyết chất vấn: "Cô muốn làm gì? Tôi cảnh cáo cô đừng có ngây thơ quá, chỉ bằng đoạn ghi âm này muốn làm rung chuyển vị trí của tôi!? Các cô biết quan hệ của tôi với giám đốc công ty là gì không?"
"Giám đốc không giải quyết được, vậy tụi tôi sẽ đem đoạn ghi âm này cho đám phóng viên săn tin, hoặc gửi cho mấy Thượng Ngu Lạc cũng được, tôi tin là bọn họ sẽ rất hứng thú với thứ này."
"Cô, cô muốn chết sao!"
"Chết? Lam Tuyết tôi không sợ nhất chính là chết! Hôm nay tâm tình chị đây tốt, có thể để anh cảm nhận trước một chút mùi vị cái chết là thế nào!"
Nói xong Lam Tuyếtvung nắm đấm về phía quản lý Trương.
Động tác của Lam Tuyết vừa nhanh vừa độc, mới dăm ba quyền đã đánh cho mặt của quản lý Trương máu thịt lẫn lộn
Quản lý Trương hoàn toàn bị đánh tới ngu người, đợi tới lúc gã nhớ tới việc xin tha thì mặt đã biến dạng.
Đường Tinh Khanh nhìn không nổi nữa quay đầu đi.
Lam Tuyết lạnh lùng nhìn quản lý Trương bị thương nằm trên đất, lắc lắc nắm tay hỏi: "Bây giờ còn dám đá tôi ra khỏi MG nữa không!"
"Không, không dám nữa!"
"Còn dám có chủ ý dơ bẩn nữa không?"
"Không dám nữa đâu."
Truyện mua bản quyền up trên app mê tình truyện
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom