• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Nhất sinh nhất thế: tiếu thương khung 2022 (2 Viewers)

  • nhat-sinh-nhat-the-tieu-thuong-khung-1194

Chương 1194: Quả gia đang yên đang lành, nói đá là đá (2)




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
81830.png

Xem ảnh 2
81830_2.png
Hai chữ rèn luyện còn chưa nói hết, bỗng nhiên một ánh mắt lạnh lẽo rơi xuống người nó, miệng chim của Quả gia vừa há ra lập tức ngậm lại. Nó nói lảng sang chuyện khác, bắt đầu ca hát: “Con thuyền nhỏ hữu nghị, nói lật là lật. Bánh xe tình yêu lớn, nói chìm là chìm...”



“Bùm!”



Một âm thanh vang lên.



Ngay sau câu bánh xe tình yêu lớn nói chìm là chìm của nó, Nhiếp chính vương điện hạ lập tức giơ chân đá nó. Quả Quả bỗng nhiên bay lên, bị đá bay xuống cây lớn phía xa xa, bên kia còn văng vẳng câu hát sau đó: “Quả gia đang yên đang lành, nói đá là đá. Trái tim3đỏ tươi, nói vỡ là vỡ...”




Vừa nghe hắn nói vậy, thái dương Lạc Tử Dạ chảy mồ hôi lạnh. Giọng điệu của hắn vẫn uy nghiêm bá đạo như thế, nhưng hơi thở lạnh lẽo trong lời nói lại bức người, còn mang theo vị giấm chua không ngửi nổi. Giống như bình giấm chua ủ trăm năm của nhà ai bị đổ, mùi chua lét lan ra mấy trăm dặm, tràn ngập khắp bóng đêm.

Khóe mắt nàng hơi giật, mở miệng nói: “Chàng tức giận, gia dám đi xử lý vết thương giúp hắn ta chắc? Hơn nữa gia không phải là đại phu, Hiên Viên Vô còn xử lý tốt hơn ta, nếu như vậy còn đi xem náo2nhiệt làm gì?”







Phượng Vô Trù đứng yên, chắp tay sau lưng, đứng ở bờ sông. Ma tức và khí thế uy nghiêm bá đạo toàn thân kia khiến nước trên cả con sông dường như đều bốc lên khí đen, cúi đầu trước vương giả! Mà giờ phút này, chân mày hắn hơi nhíu lại cũng đã chứng minh rằng tâm tình hắn rất không tốt.

Lạc Tử Dạ theo sau, đứng bên cạnh hắn.

Nàng định tiến tới, nhưng nàng mới vừa tiến về phía trước một bước thì hắn đã đi về phía trước một bước, dường như không muốn thấy nàng. Khóe miệng nàng giật giật, dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết bệnh ngạo kiều của tên này lại tái2phát rồi, hơn nữa lúc này hiển nhiên đã thật sự tức giận với nàng.

Nàng mở miệng nói: “Cái đó...”

Nàng còn chưa dứt lời, hắn bỗng cắt ngang, giọng lạnh lẽo như băng chợt vang lên: “Nàng không cần phải đi xử lý vết thương giúp Bách Lý Cẩn Thần à?”

Lạc Tử Dạ liếc phương hướng Quả Quả ngã, khóe miệng cũng co quắp. Nếu không phải Phượng Vô Trù đá nó một cái, nàng thật sự cũng muốn đạp một cú. Bánh xe tình yêu lớn nói chìm là chìm là cái quỷ gì? Có ca khúc nào vớ vẩn như thế à?

Mân Việt lại lặng lẽ lau trán, hắn cảm thấy Quả gia thật không biết xem sắc mặt người,9hình như gần đây mỗi lần nó xuất hiện trước mặt Vương thì cuối cùng đều trở thành chỗ trút giận, giống như một con chim ngốc!

Nàng bước nhanh hơn, nhanh chóng đuổi kịp Phượng Vô Trù, cất giọng nói: “Tiểu Thối Thối!”

Nhiếp chính vương điện hạ dường như rất giận, căn bản không để ý nàng, thậm chí còn không nhìn thẳng vào nàng. Mái tóc đen tùy ý thả sau lưng, tạo thành độ cong ngạo mạn. Trên tay áo bào rộng lớn, hoa văn chìm màu vàng hiện lên dưới ánh trăng, khiến người ta nhanh chóng nhớ tới đôi mắt ma mị mỗi lần tức giận sẽ lóe ánh vàng kia của hắn. Điều đó cũng khiến Lạc Tử4Dạ kìm lòng không được nuốt nước miếng một cái.

Hai người tiếp tục đi hơn hai trăm mét nữa, đến bờ một con sông.

Khóe mắt nàng hơi giật, mở miệng nói: “Chàng tức giận, gia dám đi xử lý vết thương giúp hắn ta chắc? Hơn nữa gia không phải là đại phu, Hiên Viên Vô còn xử lý tốt hơn ta, nếu như vậy còn đi xem náo nhiệt làm gì?”
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom