• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Người tìm xác Full 2024 2 (39 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • chap-1445

Chương 1445: Lầu tú vân




*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.





Xem ảnh 1
70551.png
Thời gian trước nếu gặp được lệ quỷ âm khí nặng và khó hàng phục, trong tình huống bất đắc dĩ cũng có thể dùng phương pháp này.”



Tôi nghe mà nghĩ thầm trong lòng, Trịnh Tú Vân cũng thật đen đủi, khi còn sống gặp phải Lưu Hải Phúc, chết rồi lại gặp Lam Viễn Quang, có lẽ đây chính là số mệnh của bà ta...



Bởi vì tòa nhà này chỉ có bốn tầng, cho nên không lắp thang máy, chúng tôi chỉ cần dạo qua một vòng là biết tầng này không có gì cả, thế là mấy người chúng tôi không do dự nữa mà chạy thẳng lên tầng cao nhất



Đi vào tầng bốn kiểm tra, phát hiện tầng này chắc là một phòng họp lớn, trường học dùng để tổ chức hội nghị



Ngay khi vừa lên tầng đã thấy trên mặt tường đối diện được2gắn đầy các viên đá lớn nhỏ, mà viên xương người hóa thạch nhốt âm hồn Trịnh Tú Vân được giấu trong số những viên đá này



Chú Lê lấy chiếc la bàn trên người ra, sau đó từ từ đi tới bức tường đá, muốn tìm ra viên đá đặc biệt đó, nhưng khi chú đi vài vòng quanh bức tường đó, chiếc la bàn cũng chỉ khẽ nhúc nhích mà thôi



Tôi hơi bồn chồn hỏi: “Tình huống này là sao vậy? Trong này không có khối đá đó à?” Chú Lê lắc đầu: “Chắc là không, vị trí này là mắt trận của cả tòa nhà, âm hồn của Trịnh Tú Vân nhất định bị nhốt ở đây.” Nói đến đây chú cẩn thận nhìn mặt tường được khảm nạm những viên đá rồi nói: “Trong xi măng có trộn lẫn vài vật khác, che đậy âm9khí tảng đá phát ra



Thế nhưng âm khí có thể bị che giấu, nhưng không thể biến mất, cho nên âm khí phát ra ngày càng dày đặc ở chỗ này cũng chỉ có thể lượn lờ bên trong tòa nhà, chính vì thế mới làm cho toàn bộ tòa nhà tràn đầy âm khí.”



Tôi nghe mà như rơi vào trong sương mù, mặc dù không hiểu rõ lắm ý của Chú Lê muốn nói, nhưng tôi có thể hiểu đại khái, nói ngắn gọn lại là: “Khối đá đó không dễ tìm!” Lúc này Đinh Nhất đứng cạnh cửa sổ nhìn xuống phía dưới, phát hiện người gác cổng đang đi về hướng tòa nhà, chắc ông ta thấy chúng tôi vào trong đã một lúc lâu mà không ra ngoài, cho nên không yên tâm muốn tới xem thử



Đinh Nhất trầm giọng nói: “Ông già gác6cổng tới rồi, làm thế nào bây giờ?”



Chú Lê nghe thể lập tức bảo: “Trước tiên rời khỏi chỗ này đã, rồi buổi tối lại đến xem, có lẽ do thời gian lúc này không đúng nên không thể tìm được xương người hóa thạch đã nhốt Trịnh Tú Vân.” Sau đó, mấy người chúng tôi đi xuống tầng một, vừa đúng lúc gặp được ông lão gác cổng, ông ta thấy chúng tôi chuẩn bị đi liền cười nói: “Tôi sắp tan ca rồi, lát nữa mà để người làm ca đêm gặp các anh cũng không được tiện lắm, mà tòa nhà này buổi tối không được sạch sẽ, cho nên tôi khuyến mấy anh nên nhân lúc trời chưa tối hãy nhanh chóng rời đi.” Chú Lê nghe thế hiếu kỳ hỏi: “Không được sạch sẽ? Làm sao lại nói là không sạch sẽ?”



Ông lão0nghe thể nói với vẻ thần bí: “Thật ra bình thường có cơ quan nào dùng người trẻ tuổi đến trực đêm chứ? Nhưng bởi vì tòa nhà này buổi tối sẽ có chuyện bất thường xảy ra, cho nên mới phải thuê một số thanh niên trai tráng mạnh khỏe đến trực đêm.” “Có chuyện gì bất thường xảy ra vậy?” Tôi nghe xong cũng cảm thấy hứng thú



Sau đó ông lão gác cửa nói với chúng tôi, nơi này vừa xây xong không bao lâu đã bắt đầu không yên ổn! Đầu tiên là người trực đêm phát hiện đèn điều khiển bằng âm thanh vô duyên vô cớ tự nhiên bật sáng..



Theo lý mà nói, buổi tối muộn trong tòa nhà này không có bất kỳ ai, bên ngoài lại không có âm thanh đủ để ảnh hưởng tới đèn điều khiển bằng âm thanh,7đèn lại không thể tự mình sáng, thế nhưng đèn ở lẩu Tú Vân luôn lấp lóe mỗi nửa đêm.



Lúc đầu người trực đêm rất có trách nhiệm đi vào kiểm tra, bởi vì tòa nhà mới xây, khó mà bảo đảm không có dây điện chập cháy



Nhưng tìm thợ điện kiểm tra vài lần đều thấy tất cả đường dây đều bình thường, đèn điều khiển bằng âm thanh sáng lên chắc chắn do âm thanh gây ra



Sau đó để tiết kiệm điện, trường học đổi toàn bộ đèn điều khiển bằng âm thanh trong tòa nhà thành đèn bật tắt, cũng làm một công tắc ngay đầu cầu thang lên, như thể sẽ không cần lo lắng những chiếc đèn điều khiển bằng âm thanh sẽ bị bật lên bởi một số âm thanh kỳ quái



Không ngờ sau khi đổi sang đèn bật tắt mà đèn lúc không cần sáng vẫn sáng, người trực đêm dần phát hiện đèn bật sáng rất có quy luật..



Chỉ sau mười một giờ đêm mới xảy ra chuyện này



Bởi vì huyện này nổi tiếng là nghèo, cho nên trường học không cho phép phát sinh tình huống lãng phí điện như vậy, thế là lãnh đạo trường quyết định sau khi trời tối sẽ cắt điện toàn bộ tòa nhà!



Nhưng chẳng ai ngờ được ngày đầu tiên cắt điện đã phát sinh chuyện quái lạ, tòa nhà rõ ràng đã cắt điện, thể mà đúng mười một giờ đèn lại bật sáng! Lúc này nhân viên trực đêm cũng không dám tiến vào nữa, thầm nghĩ muốn sáng cứ kệ nó sáng, bên trong tòa nhà chắc chắn có thứ bọn họ không trêu chọc được, cho nên đành mặc kệ chuyện đèn sáng!



Từ đó về sau, trường học bèn xếp lịch cho giáo viên nam trẻ tuổi thay nhau trực ban, nhưng bất kể là ai trực đều chỉ ngủ tại phòng trực mà không người nào dám tiến vào tòa nhà đó tuần tra..



Chúng tôi nghe người gác cổng kể xong những chuyện này liền quay ra nhìn nhau, xem ra Trịnh Tú Vân bị nhốt ở đây cũng không thành thật, mặc dù bà ta không thể ra khỏi tòa nhà, nhưng vẫn có thể gây náo loạn trong đó



Sau khi ra khỏi trường học, Chú Lê để Đinh Nhất lái xe tìm khách sạn để nghỉ đã, đợi đến tối chúng tôi sẽ quay lại nơi này kiểm tra



Thế mà Đinh Nhất lái xe lượn vài vòng trong huyện cuối cùng chỉ tìm được một nhà khách



Chú Lê bất đắc dĩ nói: “Nhà khách thì nhà khách! Có chỗ ở là được rồi, dù sao chỉ chịu đựng một đêm, ngày mai là về rồi.” Lúc ăn tối mấy người chúng tôi ăn tạm vài món trong nhà khách, chỉ đợi trời tối đi thăm dò lẩu Tú Vân



Lúc trước nghe người gác cổng kể, trực đêm nay sẽ là một thầy giáo trẻ tuổi, xem ra nếu chúng tôi muốn tiến vào lẩu Tú Vân thì phải giải quyết người này trước tiên,



Nhưng khi chúng tôi đến đó thì thấy tên nhóc kia đã ngáy do trong phòng trực ban, căn bản chẳng quan tâm đến việc trực..



Nghe chừng trong trường học này cũng chẳng có gì đáng giá, nên cũng chẳng lo lắng có trộm vặt vào đây.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom