• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Người tìm xác Full 2024 2 (23 Viewers)

  • chap-1224

Chương 1224




*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.





Xem ảnh 1
67526.png
Nghĩ đi nghĩ lại, tôi định đưa cô ấy đến một tiệm ăn nhỏ gần đại học Y tên là “Bếp riêng Tiểu Nhị”, trên mạng nói khung cảnh ở đó đẹp, đồ ăn cũng có tiếng khá ngon. Cứ như vậy vừa không thể hiện cố tình quá mức, lại cách trường học cô ấy rất gần. Hơn nữa tôi còn xem nhận xét trước ở trên mạng, biết tiệm ăn nhỏ kia có món ăn nào đặc sắc nhất, không đến mức lúc gọi món ăn bị luống cuống... Chỉ là bây giờ vẫn chưa biết cô nhóc kia thích ăn khẩu vị thế nào? Đinh Nhất thấy tôi ra vẻ nghiêm túc tra đông tra tây ở trên2mạng thì buồn cười, nói: “Cậu đi ăn cơm với con gái đấy à? Hay là chuẩn bị đi tham gia phỏng vấn hả?!” Tôi trừng mắt lườm anh ta: “Anh biết cái gì, có một số việc cần phải chuẩn bị kỹ, như vậy mới có thể xử lý kịp lúc gặp khó khăn...” Nói xong những lời này, lòng tôi cũng cảm thấy có phải mình hơi quá căng thẳng hay không? Trước kia lúc đi học cũng không phải chưa từng cua gái, ăn một bữa cơm mà thôi, đến mức phải chuẩn bị đầy đủ như vậy sao? Đến tối, Đinh Nhất chở tôi đến cổng trường đại học Y, sau đó nhìn giờ và nói: “Hai7người ăn một bữa cơm, cộng thêm đi dạo phố... Ba tiếng chắc là đủ rồi nhỉ? Bây giờ là bảy giờ, đúng mười giờ tôi trở lại đây đón cậu.”



Tôi tính thử thời gian thấy cũng cỡ đó, vì vậy gật đầu đáp lời anh ta: “Ừ,mười giờ đúng tôi sẽ quay lại đây chờ anh.” Đinh Nhất nghe xong thì nhấn chân ga đi trước... Tôi nhìn theo đèn đuôi xe của anh ta, trong lòng thấy hơi áy náy một tí, cảm thấy bản thân bỏ mặc Đinh Nhất một mình đi tán gái có phải hơi không có lương tâm hay không?! Nhưng lúc này dắt anh ta theo thực sự là không thích hợp lắm nhỉ?



Vì1vậy tôi ôm lòng áy náy một cách lạ lùng đối với Đinh Nhất... đứng ở cổng đại học y chờ Ngô An Ni. Hôm nay cô nhóc này mặc một cái quần yếm rất tinh nghịch, chải một búi tóc tròn đáng yêu, tôi chỉ nhìn thoáng qua mà nhịp tim đã hơi tăng tốc.



Đầu tiên Ngô An Ni mỉm cười với tôi, sau đó hơi xin lỗi, nói: “Ngại quá, vừa rồi tạm thời có chút việc nên em đến trễ một chút.”



Tôi nhún vai đáp rất rộng lượng: “Không sao đâu, anh cũng vừa đến không bao lâu... Đúng rồi, em muốn ăn gì?”



Cô ấy suy nghĩ và nói: “Thật ra em cũng không có món gì đặc7biệt muốn ăn, hay là... nghe theo anh đi!”



Cô nàng này lại ném vấn đề về cho tôi, thế là tôi cười và bảo: “Vậy thì chúng ta đến quán “Bếp riêng Tiểu Nhị đằng trước nhé? Trên mạng nói đồ ăn của tiệm đó có hương vị rất ngon...”



“Vâng...”



Khi chúng tôi bước vào tiệm ăn nhỏ kia, phát hiện khách bên trong vẫn còn rất nhiều, chúng tôi đợi một lát mới có chỗ ngồi. Ngồi xuống rồi tôi nhìn ngó một lúc, phát hiện khách tới đây ăn cơm toàn là các cặp tình nhân, xem ra tôi chọn chỗ này không sai vào đâu. Dựa theo hướng dẫn trên mạng, tôi nhanh chóng gọi vài món ăn đặc0sắc ở đây.



Sau khi đồ ăn lên đủ, tôi ân cần giới thiệu cho cô ấy đặc điểm của những món ăn này, không ngừng tìm chuyện để nói, nhưng không biết tại sao cô ấy luôn rất ít nói, giống như có tâm sự. Tôi hơi lo lắng hỏi: “Sao thế? Vẫn buồn vì chuyện trong nhà à?”



Ngô An Ni cười đáp lại tôi: “Thật ra cũng không có gì mà buồn, trên cơ bản chuyện đã kết thúc, tất cả di sản của bố em cũng đã sang tên hoàn tất rồi, cho dù những người bên nhà bà nội có đến mấy lần cũng vô ích, bởi vì bất kể về tình về lý, bọn họ đều không chiếm được lợi lộc gì.” Nghe xong, tôi cũng thấy an tâm hơn, nhưng vẫn không yên lòng về những kẻ kia cho lắm, vì vậy tôi bèn duỗi tay nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của cô ấy và nói: “Trong khoảng thời gian này, nếu không có việc gì thì em vẫn đừng nên ra khỏi khuôn viên trường, có việc cứ gọi điện thoại cho anh, anh đi cùng em...”



Cô ấy bị hành động thân mật đột ngột này của tôi làm cho đỏ mặt, hơi giãy giụa một chút, nhưng cuối cùng vẫn không rút tay ra. Sau đó, không khí trên bàn cơm khá tốt đẹp, tuy rằng thời gian còn lại vẫn là một mình tôi tìm chuyện để nói, nhưng toàn bộ quá trình cô ấy vẫn luôn mỉm cười lắng nghe.



Sau khi ăn cơm xong, hai người chúng tôi nắm tay đi về phía cổng trường đại học Y, lúc này tôi thấy thời gian còn sớm, vì vậy đề nghị hay là đi lên quảng trường phía tây ngồi một lát?! Ngô An Ni tươi cười gật đầu, hai chúng tôi bước chậm về hướng đó... Nhưng đúng lúc này, tôi đột nhiên nghe thấy đằng sau truyền đến một chuỗi tiếng bước chân dồn dập, tôi quay đầu nhìn lại theo bản năng, lòng lập tức chùng xuống.



Chỉ thấy mấy người đàn ông trung niên đang nổi giận đùng đùng đi về phía chúng tôi, cầm đầu chính là tên chú hai khốn nạn của Ngô An Ni!! Tôi thấy dáng vẻ của ông ta rõ ràng là tới trả đũa đây mà, vì vậy tôi kéo An Ni xoay người bỏ chạy, nghĩ thầm chỉ cần có thể đưa cô ấy qua cổng trường là mọi chuyện ổn cả.



Nhưng rõ ràng nhóm người kia có chuẩn bị mà đến, chúng tôi còn chưa chạy được hai bước, phía trước lại đột nhiên nhảy ra một người chặn đường của chúng tôi. Tôi thấy tình thế trước mắt không động thủ không được! Tôi không do dự nữa mà đánh đòn phủ đầu, nhấc chân đá văng người đàn ông chắn trước chúng tôi. Có lẽ đối phương không ngờ tới sẽ đột nhiên ra tay nên bị gạt ngã, tôi nhân cơ hội kéo An Ni chạy thục mạng về hướng đại học Y. Dù gì hôm nay cũng là ngày đầu tiên chúng tôi chính thức hẹn hò, không thể để cô ấy bị thương được. Nhưng những người này đều không phải đèn cạn dầu, bọn họ vừa thấy tôi ra tay trước, bèn hùng hổ xông về phía tôi. Tôi biết một khi mình bị bọn họ vây quanh thì sẽ không rảnh lo cho an toàn của An Ni, vì thế tôi đẩy cô ấy ra: “Mau chạy về phía trường học, đừng ngừng lại!”. Nhưng An Ni hơi do dự, tôi thấy thể lại dùng sức đẩy cô ấy và bảo: “Mau, Đinh Nhất ở ngay cổng trường học!!” An Ni nghe vậy xoay người chạy đi, đừng thấy vóc dáng cô nàng này nhỏ bé, nhưng chạy rất nhanh, thấy cô ấy đã tạm thời thoát khỏi nguy hiểm, tôi cũng thoáng an tâm hơn một ít... Tuy nhiên nguy cơ trước mắt thì thực sự không dễ giải quyết, dù sao cũng là tôi ra tay trước, lúc này lại muốn dùng tiện lễ hậu binh rõ ràng là không còn kịp rồi, thế là tôi đành phải phủ đầu bọn họ bằng khí thể trước rồi tính tiếp. “Các người muốn làm gì?! Còn dám làm bậy tôi sẽ báo cảnh sát!” Tôi gầm lên giận dữ.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom