• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Truyện Đệ nhất Lang Vương - Vu Kiệt (9 Viewers)

  • Chương 922: Hậu lễ dành cho nhà Thượng Quan (2)

Đối với người bình thường, ban đêm là thời gian nghỉ ngơi sau một ngày tám tiếng làm việc mệt mỏi.

Đây là thời gian được yêu thích nhất trong ngày, được tạm thời rời bỏ công việc bận rộn.

Để làm chuyện mình muốn làm, tận hưởng niềm vui đích thực.

Từ trên cao nhìn xuống, thủ đô đèn đuốc sáng choang, xua tan đêm đen, rực rỡ như ban ngày.

Ánh trăng trên màn trời lúc này cũng trở nên nhợt nhạt.

Mà biển sao chung quanh lại nhờ vào quang cảnh đẹp đẽ này để được hưởng lây chút ánh sáng, khiến nhiều người tâm trí ngẩn ngơ.

Ở nơi nào đó tại thủ đô, một chiếc xe sang xịn đỗ lại trước một một dinh thự rộng lớn.

Nhìn từ xa, công trình khiến trúc tọa lạc ở đây không khác gì báu vật thừ thời cổ đại còn lưu truuyền.

Trang trọng, nghiêm túc.

Trong đêm, nó càng tỏa ra hào quang sáng rực, ai nhìn cũng phải chói mắt.

Rất nhiều xe sang dừng lại trước cổng, sau khi được bảo vệ kiểm tra gắt gao mới được lăn bánh vào trong.

Thượng Quan Bắc đang ngồi ở vị trí lái phụ, liên tục nhìn qua gương.

Hắn đã thay một bộ comple, sửa soạn đỏm dáng.

Hắn lựa chọn, đến.

Nếu không đến, đây chính là khinh thường Người lên tiếng.

Nhà Thượng Quan cũng không gánh nổi sự trừng phạt này đâu.

Sau lưng hắn.

Ông cụ nhà Thượng Quan nhìn hắn, tỏ ra vui mừng, khẽ gật đầu.

“Không tệ, hơn hẳn bạn cùng trang lứa, điềm tĩnh mà không nhu nhược, tài hoa gồm đủ, chính là nhân vật lớn thống lãnh đại cục trong tương lai”.

Tâm trạng của Thượng Quan Phiệt rất tốt, đây là cơ hội để ông ta có thể thể hiện trước mặt Người lên tiếng.

Được như thế có nghĩa là đi trước Vu Kiệt một bước, để cho Thượng Quan Bắc có thể bước chân vào vòng quan hệ đó, đối với nhà Thượng Quan mà nói không còn gì tốt bằng.

Thượng Quan Bắc nghe tiếng khen ngợi, cả người có hơi sững lại, cảm thấy rối bời.

Trước mắt xem ra chỉ có mình mình đến đây theo kế hoạch.

Nếu thật sự tạo được quan hệ với Người lên tiếng, đến lúc đó hắn sẽ trở thành người trong vòng quan hệ đó.

Sẽ có rất nhiều thế lực lớn đứng về phía hắn.

Cho dù Vu Kiệt thật sự nắm giữ chứng cứ gì đó, vậy thì đã sao?

Vu Kiệt chẳng lẽ không biết, cái gọi là luật pháp do ai định ra à?

Thương Quan Bắc quyết định, được ăn cả ngã về không, hắn hít sâu một hơi, gật đầu.

“Ông nội, ông yên tâm, lần này cháu nhất định không để ông thất vọng đâu!”

Chiếc xe sau khi được kiểm tra gắt gao rốt cuộc cũng được thả đi vào bên trong.

Bọn họ bước xuống xe, đi thẳng vào vũ hội.

Vừa bước vào vũ hội, mặc dù Thượng Quan Bắc rất sành sỏi mấy môn nhảy nhót ăn chơi cũng không khỏi sửng sốt.

Trang hoàng bố trí ở nơi này hoàn toàn không thể so sánh với những vũ hội tầm thường.

Chỉ với chiếc đèn pha lê trên đỉnh phòng kia thôi cũng thấy, nó là cái duy nhất trên cả nước.

Mỗi một món đồ bày biện đều rất có đầu tư, vũ hội này không phải là nơi người ta đến nhảy nhót như bình thường.

Mà là đến để hưởng thụ nghệ thuật, thưởng thức từng món báu vật có mặt ở đây!

Hắn nhanh chóng hạ thấp mình xuống, thở dài một hơi ra vẻ trấn tĩnh.

“Đi nào, ông đưa cháu đi làm quen nhân vật lớn ở nơi này”.

Khoảnh khắc này, Thượng Quan Phiệt cũng không còn là mình thường ngày nữa.

Ông ta đã đợi phút giây này năm mươi năm rồi!

Giây phút này, mặt mày ông ta rạng rỡ, trông trẻ ra ít nhất mười tuổi.

Không khác nào vác súng ra trận, đều thôi thúc nhiệt huyết của tuổi trẻ.

Giống như ngày xưa vậy.

Thượng Quan Bắc cũng gật dật đầu, theo lời giới thiệu của nhân viên phục vụ, hắn lấy hai ly rượu, đưa cho Thượng Quan Phiệt một ly.

“Ông nội à, ông yên tâm, lần này cháu nhất định làm cho ông nở mày nở mặt!”

Hắn nở nụ cười tự tin ngạo mạn, gieo vào lòng Thượng Quan Phiệt một niềm tin vô cùng chắc chắn.

Vì thế, ông ta dẫn hắn theo, xuất quân chinh chiến!

Âm nhạc du dương vang lên, nhưng lại chẳng khác nào tiếng trống trận kích thích tinh thần tướng sĩ, khiến họ nhiệt huyết dâng trào.

Cũng như cầm gươm ra trận, đều phải đi từ trận nhỏ, đi dần từng bước, bước dần đến những trận đại chiến.

Thượng Quan Phiệt dẫn theo Thượng Quan Bắc làm quen một số nhân vật lớn, tất cả đều là những gia chủ hào môn thực lực không kém cạnh bọn họ.

Những người đó khi nhìn thấy hai ông cháu, đều bước lên kính rượu.

Ai nấy đều khen ngợi, đều chỉ tiếc hai ông cháu này không phải người nhà mình.

Sau đó, cũng tới màn chính.

Thượng Quan Phiệt đưa mắt nhìn đầy hàm ý, ý bảo Thượng Quan Bắc, đây mới là nhân vật lớn thật sự.

Thượng Quan Bắc sửa soạn bộ dạng sao cho đẹp nhất, bước lên ra mắt.

Thượng Quan Phiệt cũng không chịu yếu thế, vội bắt chuyện cùng nhân vật lớn, thái độ chừng mực, đứng đắn.

Nhân vật lớn nọ cũng không khỏi khen ngợi Thượng Quan Bắc.

“Cháu nội đích tôn nhà Thượng Quan đúng là vừa điển trai lại lịch lãm, lại còn trẻ trung, sau này hẳn là tiền đồ xán lạn không đo đếm được!”

“Đúng đó, nghe nói còn là nhân vật thiên tài ngàn năm có một của nhà Thượng Quan, xem lý lịch thôi cũng phải khiếp sợ, đúng là người có tướng đứng đầu thiên hạ tương lai”.

“Giả như thời gian quay ngược, ắt hẳn sẽ sánh ngang với chúng ta, cùng nhau xây dựng một thế hệ thiên chi kiêu tử chứ đùa!”

“Quả nhiên không tầm tường, phải được bồi dưỡng trọng điểm mới được chứ!”



Những lời nói khiến cho người ta lâng lâng sung sướng kia đều lọt hết vào tai Thượng Quan Bắc không sót chữ nào.

Trong lòng hắn sướng muốn bay lên trời, khiến hắn vênh mặt lên vì đắc ý.

Những lời khen khác làm sao sánh bằng với lời khen này.

Những lời này mỗi chữ đều đáng giá ngàn vàng, để cho hào môn khác nghe được, e rằng cũng phải kinh nể mình.

Nếu không phải Thượng Quan Phiệt vẫn luôn để ý trông chừng hắn, chỉ sợ lúc này hắn chẳng còn biết trời cao đất dày là gì nữa.

Khóe môi Thương Quan Bắc đã sắp kéo đến mang tai, cười vô cùng sảng khoái.

Nhưng lúc này, điều hắn cần là phải khiêm tốn một chút, tìm đúng thứ mình muốn có.

Nếu không sau đêm nay, kẻ không có thành tích lớn lao gì như hắn, chỉ có thể chờ đợi số phận xét xử và tuyên án!

Rất nhiều người có mặt đều dõi mắt hâm mộ nhìn bọn họ, những đôi mắt rực lửa đều đang hau háu nhìn.

Bọn họ biết chứ, ông cụ nhà Thượng Quan đang lót đường cho thằng cháu cưng.

“Nhìn đi, kia chính là gia tộc số một chuyên sản xuất hàng quân dụng, xe tăng thiết giáp này nọ chính là sản phẩm bọn họ chế tạo ra cả đấy!”

“Còn bên kia nữa, nghe nói dự án mới nhất của họ chính là chế tạo tên lửa! Là thứ mà nhà nước phải thương lượng họ mới nhận làm đấy!”

“Vậy thì đã sao, ông già đứng ở trung tâm kia chính là người của gia tộc chuyên chế tạo đầu đạn hạt nhân, hiện tại vẫn luôn cung ứng phục vụ nhu cầu của quân đội đấy!”



Nhất thời, càng lúc càng có nhiều người suýt xoa cảm thán.

Bọn họ rất ngưỡng mộ cháu trai mang họ Thượng Quan này, mới sinh ra đã ngậm thìa vàng.

E là cả thủ đô cũng chỉ có duy nhất mình hắn nhận được đãi ngộ nhường ấy.

Sau này, tiền đồ của hắn là không thể tưởng tượng được.

Trong lúc đám Thượng Quan Phiệt tán gẫu với nhau, cũng vô tình hay cố ý tiết lộ thân phận của những người kia.

Ông ta cần phải hành động.

Thượng Quan Phiệt nhanh chóng dẫn Thượng Quan Bắc bước tới khu vực trung tâm, đến trước mặt ba Người nói chuyện khí khái phi phàm nọ.

Ba vị này không hề tầm thường chút nào!

Khi ba người đứng cùng nhau, chẳng khác nào ba quả núi lớn.

Nguy nga hùng vĩ, cao không thấy đỉnh!

Thượng Quan Bắc chỉ mới bước đến đã nhận thấy một áp lực vô hình, khiến hắn có chút khó thở.

Hắn biết rõ, thân phận của ba người này vô cùng phi thường.

Hắn tuyệt đối không thể lơ là, để lại ấn tượng không tốt trước mắt bọn họ!

Nếu không, năm mươi năm cố gắng của Thượng Quan Phiệt đều sẽ trôi xuống sông xuống biển hết!

Hơn nữa, đến hôm nay, nhà Thượng Quan gần như đã trở thành một trò hề~

Đúng lúc ông cụ Thượng Quan chuẩn bị mở miệng giới thiệu Thượng Quan Bắc.

Bỗng nhiên.

Trong đám người có một người hô to lên.

“Trời đất ơi! Hình như showbiz vừa có scandal lớn lắm nha, tin tức đang bùng nổ khủng khiếp luôn kìa!”

“Ơ? Người… người đàn ông này… đây không phải… cậu ấm nhà họ Thượng Quan hay sao?”
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom