• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (39 Viewers)

  • Chap-1315

Chương 1315 : Chương 1315TRÒ CHƠI NÓI DỐI







Kể từ sau khi biết Grimm để lại manh mối của kim cương thì từ đầu đến cuối, mọi người đều rất nhạy cảm với mật mã số phòng của từng người, dù cho Trung úy Kangteuk đã tỏ thái độ rõ ràng, nhưng mọi người vẫn nói năng thận trọng, không muốn nhiều lời.



Lúc này, bỗng nhiên thấy Jacob dễ dàng nói ra mật mã của mình, những người khác không nghi ngờ gì mà lại lộ ra vẻ bất ngờ và khẩn trương.



Đã là con người thì đều sẽ ích kỷ, mỗi người đều muốn ngồi mát ăn bát vàng mà đoạt được mật mã của người khác, lại không mong người khác biết được của mình.



“Nếu như tôi đã mở đầu rồi vậy thì chi bằng nhân lúc còn sớm, mọi người cũng ngả bài đi thôi!” Jacob điềm nhiên cười nói: “Bây giờ từng người nói mật mã của mình ra, tám người chúng ta cùng chia hai mươi triệu bảng Anh, cũng xem như là không tệ nhỉ?”



“Tám người à?” Tịch Mộng Na lặng lẽ đếm rồi nói: “Nói như vậy là không có phần của tôi à?”



“Có phần của cô hay không thì phải xem biểu hiện của chính cô rồi!” Jacob không khách sáo nói: “Nếu như cha của cô cũng nói mật mã của ông ấy ra cho mọi người thì đương nhiên cũng sẽ tính cho cô một phần! Nếu như không có thì cô cũng đừng mong được chia một bát canh nào!”



“Thật ra...” Tani Ichiro nghiêm túc nói: “Ngả bài thì không hại gì cả, mấy người còn chưa hiểu tính cách của Grimm sao? Xem như chúng ta biết được mật mã thì cũng chưa chắc đã có thể tìm được kim cương đâu.”



“Nói thêm nữa thì... Cũng không đủ người! Tính cả Tịch Vĩ thì vẫn còn thiếu năm người nữa! Năm người chính là năm cái mật mã đấy, thiếu nhiều như vậy thì chỉ sợ là không dễ gì mà phá giải được vụ án lớn này đâu!”



“Tôi nói mọi người nghe này...” Nghe thấy những lời ấy, vẻ mặt Yusuf khó xử, ông ta nói: “Thật sự là tôi không muốn xua đi sự tích cực của mọi người, nhưng mà mọi người cũng biết năng lực của tôi rồi đấy, tôi thật sự... Thật sự đã quên mất dãy số trên chìa khóa rồi!”



“Ừm... Không đúng, không phải là quên rồi mà vốn không hề để ý đến nó! Năm ấy, tất cả lực chú ý của tôi đều đặt trên người mấy cô gái múa thoát y cả rồi...”



“Đừng có diễn nữa!” Jacob híp mắt nói: “Nhiều thêm một cái mật mã là nhiều thêm một khả năng biết đáp án! Nhất định là ông muốn đợi chúng tôi nói mật mã ra hết rồi ngồi không hưởng lợi...”



“Hả? Sao tôi không nghĩ ra biện pháp này chứ?” Sevan Barker nói như thể muốn thêm phiền phức vậy: “Hình như... Tôi cũng quên mật mã của mình rồi... Ôi! Cái đầu này thật sự là không dùng được nữa rồi mà...”



“Jacob!” Yusuf phản bác: “Cậu nói tôi muốn ngồi không hưởng lợi, vậy còn cậu thì sao hả? Mật mã mà cậu nói là thật à?”



“Nếu như mật mã của cậu là giả, vậy thì chúng tôi sẽ mãi mãi không đoán ra được đáp án chính xác, cho nên sao cậu không nói người muốn thừa nước đục thả câu là chính bản thân cậu đi hả?”



“Ha... Ha ha... Ha ha ha...” Đột nhiên, Miêu Khôn cười to lên, chỉ vào mọi người rồi nói: “Tôi nói này, mấy người có thấy gì không hả? Có nhìn thấy gì không?”



“Đây... Đây chính là mục đích mà Grimm thiết lập manh mối của mật mã! Ông ta thích nhìn thấy bộ dạng chúng ta lừa gạt lẫn nhau, chia lòng rẽ ý!”



“Tôi dám cá là cho dù ông ta đã chết thật rồi hay là đang giả chết thì chắc chắn ông ta cũng đang trộm mừng đấy!”



“Chậc chậc...” Tani Ichiro nghĩ một chút, dường như đã hiểu ra, gật đầu nói: “Female Miêu nói đúng lắm, Grimm biết là chúng ta mãi mãi cũng không thể thẳng thắn, chân thành hợp tác với nhau, cho nên mới để lại một câu đố như vậy cho chúng ta!”



“Nếu là như thế, thì đừng để cho ông ta chê cười chúng ta không phải là được rồi à?” Anh da đen Cisse nói: “Không phải chỉ là một đống kim cương thôi à? Mấy người thật sự để ý nó đến vậy sao?”



“Có mạng lấy thì cũng không còn mạng để tiêu đâu ấy nhỉ?”



“Nếu để tôi nói thì mọi người cứ dứt khoát nói mật mã của mình ra rồi cùng nhau cố gắng giải mã đi!”



“Bây giờ, ngay cả cô Molly cũng đã chết rồi, tôi thật sự không muốn ở lại đây tiếp nữa! Tìm cho ra kim cương sớm, phá án sớm, về nhà sớm, được chứ?”



Cisse nói xong, không khí bỗng lâm vào yên tĩnh.



Hiện trường không có một người trả lời, không khí có vẻ vô cùng ngại ngùng.



“Được thôi.” Sevan Barker lắc đầu nói: “Trò chơi này, tôi không chơi tiếp nữa! Mấy người tin cũng được, không tin cũng chẳng sao, mật mã của tôi là 1! Cái chết của cô Molly không liên quan gì với tôi cả!”



Bỗng nhiên lại có thêm một mật mã, mọi người không nhịn được kích động, ánh mắt lại trở nên phức tạp.



Trung úy Kangteuk càng nhìn càng thấy thú vị, dứt khoát khoanh tay, lộ ra dáng vẻ hào hứng...



“Hừ!” Jacob cười lạnh: “Thật là thú vị mà, các ông đều cho rằng mật mã tôi nói là giả, nên các ông sẽ tin vào lời của tên quỷ da đen này à?”



“Thần thám Trung Quốc...” Tani Ichiro bỗng nhiên nói với Triệu Ngọc: “Cậu thừa cơ khơi chuyện mật mã lên có phải là có mục đích khác không hả?”



“Này, ông nói chuyện cẩn thận một chút được không hả?” Miêu Khôn lập tức phản bác: “Mục đích của Triệu Ngọc chỉ có một, đó chính là phá án!”



“Phải vậy không?” Lee Bon Seong cười lạnh một tiếng, nói: “Tuy rằng thần thám Trung Quốc không có mật mã, nhưng không ai nói là cậu ta không thể tham gia cuộc chiến tranh giành kim cương mà nhỉ?”



“Có lý!” Jacob vội vàng phụ họa: “Cậu ta cũng không phải là người ngoài, nếu như cậu ta có được mật mã của tất cả mọi người, hơn nữa còn giải mã ra trước chúng ta một bước thì cũng có cơ hội đoạt được thù lao từ kim cương!”



“Cho nên...” Jacob cười mỉa nói: “Dù sao thì mọi người cũng đừng xem cậu ta là người tốt, đâu thể xoá bỏ mối hiềm nghi của cậu ta trong vụ cô Molly bị mưu sát đúng không?”



“Cậu đang nói cái gì vậy hả?” Miêu Khôn chửi lại ngay: “Tôi thấy là cậu có tật giật mình mới đúng, đánh rắm nhìn người khác nhưng sự thật là chính cậu đang thả bom...”



“Thấy chưa hả Cisse?” Sevan Barker vỗ vai anh da đen Cisse: “Anh nói mật mã ra vốn đã là một sai lầm rất lớn rồi nhỉ?”



“Lúc trước, cô Molly đã nói rõ ràng rồi, ai có thể tìm ra kim cương thì mới có thể nhận được thù lao!”



“Ý chính là cho dù anh có nói mật mã ra thì cũng không thấy được phần tiền thù lao mà anh có thể nhận được đâu...”



“Hừ, tôi mới mặc kệ là có tiền thù lao hay không!” Cisse cảm thấy không sao cả nói: “Tôi chỉ không muốn làm tình hình xấu hơn nữa thôi! Đừng quên là trên đảo đã xuất hiện vụ án giết người, ai có thể bảo đảm bản thân sẽ không trở thành nạn nhân tiếp theo đây?”



“Sevan Barker.” Tani Ichiro cũng “khai pháo” với người Latinh: “Anh không thể nói chút gì đó để giúp mọi người đoàn kết lại với nhau à?”



“Anh không nhìn ra đây là một cái bẫy tín nhiệm mà Grimm thiết kế cho chúng ta, chỉ có chúng ta hợp tác lại với nhau mới có thể giành được thắng lợi à?”



“Tín nhiệm? Hừ...” Sevan Barker cười mỉa mà phản bác: “Ông không nhìn ra hả? Cái này vốn là một trò chơi nói dối, ông còn không biết xấu hổ, nói cái gì mà tín với chả nhiệm hả? Vậy được rồi, ông nói mật mã của mình ra đi, để mọi người tin tưởng ông trước đã.”



“Anh...” Tani Ichiro trợn mắt nghiến răng: “Chính bởi vì có loại tiểu nhân ích kỷ như anh nên Grimm mới nghĩ ra loại phương pháp như thế này! Bây giờ tôi thậm chí đã nghi ngờ kim cương chính là một cái bẫy!”



“Ừm... Tôi... Tôi có thể gọi một cuộc điện thoại được không?” Tịch Mộng Na sợ hãi, hỏi Trung úy Kangteuk: “Cùng lắm thì tôi hỏi cha tôi thử xem rồi nói mật mã cho mọi người là được! Tôi cũng không hiếm lạ gì mấy viên kim cương này...”



“Thật ngại quá…”



Kangteuk vừa muốn từ chối lời thỉnh cầu của Tịch Mộng Na thì bộ đàm của anh ta đột ngột vang lên, làm cho anh ta bất ngờ là người gọi điện cho anh ta lại chính là cô cảnh sát phụ trách kiểm tra thi thể - sư tỷ Dagger.



“Trung úy Kangteuk.” Juliet nghiêm túc nói: “Sau gáy của cô Molly xuất hiện một vết hoen tử thi vốn chỉ ở xác chết mới có, nó ở giữa đốt sống cổ thứ ba và thứ tư, hai đốt sống cổ cũng hơi sai vị trí...”



“Tôi nghi ngờ trước khi bị hại, cô ấy đã từng bị đánh rất nặng, bị người ta đánh ngất đi!”



Hả!?



Không phải chứ?



Đột nhiên nghe thấy tin này, Triệu Ngọc không kìm được khẽ run lên, dự cảm không lành trong lòng càng nghiêm trọng thêm...
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom