• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Cô Vợ Thần Bí Muốn Chạy Đâu - Hàn Thanh Nhã (24 Viewers)

  • Chap-1505

Cô Vợ Thần Bí Muốn Chạy Đâu - Chương 1503: Nợ cô một lời giải thích (1)​




Cho dù trước đó giám định cha con vừa ra kia hiển thị kết quả cô cả nhà họ Đường và Thành chủ không phải cha con đi nữa, Thành chủ vẫn rất quan tâm chuyện của cô cả nhà họ Đường.



“Thành chủ, tối nay chúng ta nghĩ cách đến nhà họ Viên, chắc là có thể gặp được cô cả nhà họ Đường đó, chúng ta đi chứ?” Đương nhiên quản gia Trọng không dám quyết định thay Thành chủ nhà mình, chuyện này cần tự Thành chủ quyết định.



“Tôi nợ con bé một lời giải thích.” Khoé miệng Trương Minh Hoàng khẽ động, thanh âm chầm chậm truyền ra, có thể vì đã rất lâu không có lên tiếng, trong thanh âm mang theo vài phần khàn khàn, nhưng quản gia Trọng vẫn rõ ràng nghe được lời của Thành chủ.



Quản gia Trọng sững sờ, nhưng lập tức hiểu được ý của Thành chủ, Thành chủ chắc là nói đến chuyện trước đây Thành thiếu chủ muốn đi lấy mẫu của cô cả nhà họ Đường làm giám định cha con.



Lúc đó Thành chủ đã nói qua, đã quấy rầy đến cô cả nhà họ Đường, nếu như kết quả giám định cha con không khớp thì Thành chủ sẽ đích thân xin lỗi với cô cả nhà họ Đường.



Quản gia Trọng không có ngờ Thành chủ vẫn còn nhớ đến chuyện này không quên, chủ nhân của Quỷ Vực Chi Thành bọn họ đi xin lỗi người khác, đây chỉ e là chuyện chưa bao giờ có.



Nhưng đây là ý của Thành chủ, quản gia Trọng đương nhiên sẽ không ngăn cản, càng huống hồ bây giờ chỉ cần có một chuyện có thể khiến Thành chủ chú ý, không để một mình Thành chủ ngồi yên bất động như chết thế kia ở trong phòng nữa, quản gia Trọng đã rất mãn nguyện rồi.



Còn về Thành chủ muốn đi làm gì, thì cứ để Thành chủ làm cái đó, lúc này cho dù Thành chủ nói muốn đâm thủng trời, quản gia Trọng cũng sẽ không ngăn cản, mà chỉ sẽ giúp đỡ thôi!!



Ý của Thành chủ đã quá rõ ràng rồi, tối hôm nay sẽ đi gặp cô cả nhà họ Đường.



“Thành chủ, tôi đi sắp xếp một chút.” Quản gia Trọng cuối cùng cũng thở phào một hơi, chỉ cần Thành chủ không ngồi yên bất động như chết thế kia là được rồi.






Nhưng quản gia Trọng cũng biết buổi tiệc của Bà Viên sẽ không dễ vào như vậy, dù sao thân phận của Ông Viên đặc thù, phòng bị của nhà Ông Viên sẽ không kém hơn nhà họ Đường.



Nhưng tối nay nhà họ Viên có buổi tiệc, muốn đi vào đương nhiên dễ, hơn nữa người của bọn họ sở dĩ không có vào nhà họ Đường, vốn không phải canh phòng của nhà họ Đường quá nghiêm, dù sao đối với người của Quỷ Vực Chi Thành bọn họ mà nói thì cho dù có canh phòng nghiêm ngặt hơn nữa thì cũng không ngăn được bọn họ.



Bọn họ chẳng qua chỉ là vì e dè thân phận của cô cả nhà họ Đường, cho nên không có dùng một số phương thức đặc thù thôi.



Nhưng đối với nhà họ Viên thì quản gia Trọng không có bất kỳ e dè nào, cho dù thân phận Ông Viên đặc thù đi nữa thì đối với quản gia Trọng mà nói, căn bản không là cái gì.



Cho nên, bữa tiệc của nhà họ Viên tối nay cho dù có tường sắt vách thép đi nữa thì quản gia Trọng cũng có cách để Thành chủ nhà mình vào được.



Chỉ cần hôm nay cô chủ cả nhà họ Đường xuất hiện ở nhà họ Viên thì Thành chủ nhất định có thể gặp được cô cả nhà họ Đường.



Tuy trước đây kết quả giám định cha con nói cô cả nhà họ Đường không có quan hệ gì với Thành chủ, nhưng thái độ của Thành chủ đối với cô cả nhà họ Đường không có thay đổi bao nhiêu, đến nỗi lần này Thành chủ gặp mặt cô cả nhà họ Đường, quản gia Trọng còn có chút mong đợi nữa.



Thành chủ thích cô cả nhà họ Đường như vậy, cho dù cô cả nhà họ Đường không phải con gái Thành chủ đi nữa thì nói không chừng cũng có thể khuyên nhủ Thành chủ một chút, để Thành chủ đừng có như lúc nãy nữa.



Quản gia Trọng tin Thành chủ chắc chắn sẽ nghe lời của cô cả nhà họ Đường, hơn nữa với năng lực của cô cả nhà họ Đường thì chắc chắn có thể thuyết phục được Thành chủ thôi.



Thành chủ lần này gặp mặt cô cả nhà họ Đường tuyệt đối là một chuyện tốt.



Cho nên, bất luận tối nay vào nhà họ Viên có khó đến thế nào đi nữa, quản gia Trọng đều phải sắp xếp tốt, hơn nữa cần phải sắp xếp thoả đáng, tuyệt đối không thể xảy ra bất kỳ sai sót gì.



“Bữa tiệc của nhà họ Viên tối nay là nội bộ.” Trương Minh Hoàng đột nhiên hỏi một câu, nhưng lời nói của ông ta vốn không phải nghi vấn, mà là khẳng định, nếu như không phải bữa tiệc nội bộ thì cô cả nhà họ Đường chưa chắn sẽ tham gia.



Dù sao gần đây cô cả nhà họ Đường xảy ra nhiều chuyện như vậy, dưới tình hình này không thể nào tham gia loại tiệc mà không có được kiểm soát tốt, chỉ có thể tham gia một số buổi tụ tập nhỏ mà chỉ có một số người trong nội bộ có thể tin tưởng được đến dự mà thôi.



“Đúng, là buổi tụ tập nội bộ, hơn nữa tối nay không có nhiều người tham gia, người tham gia đều có mối quan hệ không tệ với nhà họ Đường.” Quản gia Trọng mới vừa nhận được tin tức, cho nên quản gia Trọng rất rõ về điểm này.



Cũng chính vì rõ về điểm này, quản gia Trọng mới biết tối hôm nay muốn đến nhà họ Viên là không dễ, nếu như là bữa tiệc lớn thì có thể trà trộn vào trong được, khó là khó tối nay ông Viên chỉ mời có mấy nhà thân thiết có mối quan hệ vô cùng tốt thôi, hơn nữa giữa họ đều là người nhà vô cùng tín nhiệm.



Dưới tình huống này mà muốn giả làm khách trà trộn đi vào thì chắc chắn là không qua được.



Cho nên chỉ có thể nghĩ cách khác.



“Ông Viên? Tôi nhớ hai mươi mấy năm trước, một nhóm quan viên quan trọng mà chúng ta cứu, bên trong hình như có một người họ Viên.” Trương Minh Hoàng vốn không muốn dùng cách khác để trà trộn vào trong, ông ta muốn quang minh chính đại đi vào, bởi vì chỉ khi quang minh chính đại đi vào, mới có thể quang minh chính đại gặp cô cả nhà họ Đường, cũng dễ giải thích chuyện trước đây hơn.






Quản gia Trọng sững sờ: “Tôi cho người điều tra một chút.” Quản gia Trọng nhớ chuyện cứu viện năm đó, nhưng quản gia Trọng không có trí nhớ tốt như Thành chủ, chuyện của 20 mấy năm trước, ông ta không nhớ rốt cuộc là có người nào nữa.



Nhưng, vẫn có thể tra được, nếu như năm đó thật sự có vị Ông Viên này thì chuyện dễ rồi, quản gia Trọng tuy không nhớ danh sách cụ thể lúc đó, nhưng thân là người có liên quan được cứu viện thì chắc chắn sẽ không quên, Ông Viên có thế nào thì cũng phải chịu ơn.



Hiệu suất của quản gia Trọng cực cao, khoảng một tiếng sau thì đã tra rõ rồi, trong số người mà bọn họ cứu viện năm đó quả nhiên có Ông Viên.



Quản gia Trọng thật sự không thể không khâm phục trí nhớ của Thành chủ nhà mình, cứu viện năm đó là do người của bên Liên Hợp Quốc đích thân đến nhờ người của Quỷ Vực Chi Thành, lúc đó người bị tổ chức khủng bố bắt là những quan viên quan trọng của mấy quốc gia, người của mấy quốc gia đó trước sau đều phái người đi cứu viện, nhưng tất cả đều có đi mà không về.



Cuối cùng hết cách, mới nhờ người của Quỷ Vực Chi Thành.



Lúc đó Thành chủ mới tiếp quản Quỷ Vực Chi Thành không lâu, cho nên đích thân nhận nhiệm vụ này, nhưng chuyện cụ thể thì đều là ông ta xử lý, Thành chủ không có tiếp xúc chính diện với mấy người đó qua, Thành chủ cũng chỉ xem danh sách nhân viên được cứu về trong báo cáo cuối cùng, không ngờ cách hai mươi mấy năm mà Thành chủ vẫn nhớ được.



Hơn nữa vị Ông Viên này lúc đó vẫn không phải là quan viên đặc biệt quan trọng, ông ta đi cùng với thầy của mình, nhưng, thầy của ông ta lúc đó không có về, không có bị bắt.



“Cầm danh thiếp của tôi đến Viên phủ, tôi muốn viếng thăm vị Ông Viên này.” Nếu chuyện đã chắc chắn rồi thì Trương Minh Hoàng trực tiếp bắt đầu hành động.



Quản gia Trọng nghe thấy lời của Thành chủ nhà mình thì liền sững sờ, đem danh thiếp của Thành chủ đến Viên phủ?



Đây tuyệt đối là lần viếng thăm có quy cách nhất trước giờ của Thành chủ rồi, ông ta theo bên cạnh Thành chủ 40 năm, Thành chủ trước đây chưa từng đem danh thiếp đi thăm viếng bất kỳ ai.



Đương nhiên với năng lực và thân phận của Thành chủ, người khác đều nghĩ mọi cách đến viếng thăm Thành chủ, Thành chủ còn không có hội đi thăm viếng người khác với quy cách lễ tiết cao như vậy nữa.



Vị Ông Viên này có thể là đã phá lệ của Thành chủ rồi, đương nhiên quản gia Trọng biết không phải vì Ông Viên này đặc biệt, mà là hưởng sái cô cả nhà họ Đường thôi.



Quản gia Trọng nghĩ nghĩ, nếu như trước đây Quỷ Vực Chi Thành và nhà họ Đường không có mấy mâu thuẫn kia, thì có phải Thành chủ có thể trực tiếp cầm danh thiếp đến nhà họ Đường thăm viếng không, như thế thì có thể trực tiếp gặp cô cả nhà họ Đường rồi.



Nhưng, trước đây Quỷ Vực Chi Thành và nhà họ Đường đích thực đã xảy ra quá nhiều chuyện, lần đầu tiên suýt nữa đã huỷ Đường Lăng, lần thứ hai suýt nữa đã huỷ Đường Vân Thành, nếu như Thành chủ của Quỷ Vực Chi Thành thật sự đến thăm nhà họ Đường, thì chỉ e sẽ trực tiếp bị nhà họ Đường đuổi đánh ra ngoài, chứ đừng nói là gặp cô cả nhà họ Đường.



Quản gia Trọng đang nghĩ thì Trương Minh Hoàng lại bổ sung một câu: “Hôm nay.”



Quản gia Trọng khẽ sững sờ, sau khi phản ứng lại thì không nhịn được mà muốn cười, quản gia Trọng đương nhiên biết Thành chủ chắc chắn là muốn đến thăm nhà họ Viên vào hôm nay rồi, dù sao chỉ có tối nay là cô cả nhà họ Đường mới đi đến nhà họ Viên thôi.



Thành chủ nhà mình nhấn mạnh rõ ràng như vậy là sợ ông ta không hiểu sao? Ông ta theo bên cạnh Thành chủ 40 năm rồi, sao có thể không hiểu?



Thành chủ rõ ràng là nghĩ nhiều rồi!!!



Nhưng điều này cũng đủ thể hiện sự đặc biệt và xem trọng của Thành chủ đối với cô cả nhà họ Đường.



“Tôi hiểu, bây giờ tôi đi sắp xếp ngay.” Quản gia Trọng đáp, khoé môi khẽ cong lên, lúc rời đi, cảm giác như bước chân cũng nhẹ nhàng đi không ít.



Quản gia Trọng rời khỏi phòng tranh xong thì trực tiếp đến Viên phủ, đúng lúc Ông Viên vẫn chưa ra ngoài, quản gia Trọng liền trực tiếp đưa danh thiếp của Thành chủ nhà mình.



Khi quản gia của Viên phủ nhận được danh thiếp thì có chút kỳ quái, bây giờ ai còn dùng danh thiếp chứ, không phải đều dùng điện thoại liên lạc hết sao? Vừa nhanh vừa tiện nữa!!
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom