• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Tổng tài truy thê, 36 kế chưa đủ (16 Viewers)

  • Chap-646

Chương 646: Ký sự cầu hôn của trai thẳng






**********



Đoạn video cầu hôn lãng mạn của ông chủ lớn tập đoàn Quang Viễn nhanh chóng được lan truyền lên trên khắp các trang mạng lớn,






Trang mạng xã hội đều liên tục chia sẻ bản tin 'người đàn ông thẳng thắn nhất trong màn cầu hôn của lịch sử.



Thi Nhân rũ mắt nhìn xuống các bài đăng của bạn bè trên zalo, tất cả đều là cảnh video lúc cầu hôn, khỏe miệng cô khẽ cong lên: “Này Tiêu Khôn Hoằng, anh bị thứ gì đó nhập vào rồi sao?” Một loạt hành động vào buổi chiều đều không phải là phong cách thường ngày của Tiêu Khôn Hoàng






Cho dù anh có muốn cầu hôn, anh cũng sẽ không lựa chọn đứng trước mặt nhiều đồng nghiệp như vậy, anh không phải là người muốn làm màu ra vẻ



"Em không thích?






Vẻ mặt của Tiêu Khôn Hoàng có chút mất tự nhiên, anh cầm lấy điện thoại của Thi Nhân: “Đừng xem nữa, ăn com di."



Thi Nhân cũng không phản đối, cô nhìn phong cảnh bên ngoài gian phòng, nơi này quả thật rất thích hợp cho những buổi hẹn hò. Ban đầu có rất kích động, nhưng sau đó cô lại cảm thấy có lẽ là do hôm nay xuất hiện những tin đồn này, cho nên Tiêu Khôn Hoàng mới làm như vậy để đánh lạc hướng sự chú ý của mọi người.






Kết quả là anh cũng đưa cô đến đây để dùng bữa tối dưới ánh nến.



"Sao vậy, không thích à?”






Tiêu Khôn Hoằng năm lấy tay cô, lông mày theo bản năng nhíu lại, rõ ràng trợ lý nói rằng nơi này là địa điểm yêu thích của các cặp đôi hẹn hò mà



Kỳ thực là một người đàn ông chưa bao giờ hẹn hò sẽ không có được tự tin cho lắm.






Anh đã quan sát biểu hiện của Thi Nhân suốt cả đường đi, nhưng anh cảm thấy rằng cô vợ nhỏ có vẻ không được



vui làm.






Tiêu Khôn Hoàng suy nghĩ một chút rồi nói: “Thi Nhân, màn cầu hôn lúc nãy của anh là thật lòng.”



"Em biết "






"Không, em cảm thấy rằng anh đang diễn kịch, diễn để cho người khác xem



Tiêu Khôn Hoằng tiến đến gần cô, ngũ quan khuôn mặt của cô hiện rõ trong mắt anh: “Trước đây anh không cầu hôn em, cũng không có tổ chức một lễ đám cưới đàng hoàng cho em, đối với người bình thường mà nói, anh đã nợ em quá nhiều rồi, nhưng em còn sinh cho anh ba đứa con. "Không phải đầu, lần trước ở nước S anh đã cầu hòn em rồi, anh không cần phải làm thế này.






"Còn chưa đủ, điều đó vẫn chưa đủ, Thi Nhân em có biết không? Những điều này vẫn chưa đủ.



Thi Nhân kinh ngạc nhìn anh, cô luôn cảm thấy tâm trạng của Tiêu Khôn Hoảng không được ổn cho lắm.






Anh dường như có chút hơi sốt ruột.



Cô nằm lấy bàn tay của anh: “Em biết, cảm ơn anh đã cho em tất cả, em rất vui mừng."






“Vẫn chưa đủ, trong tương lai anh sẽ tổ chức hôn lễ cho em mỗi năm một lần cho đến khi anh chết đi." Thi Nhân vội vàng che miệng của anh lại: "Anh đừng động một tỉ là nói đến chuyện sống chết chứ, không may mắn chút nào cả, anh phải cùng em già đi."



Nguyện vọng duy nhất của cô lúc này là được cùng anh già đi.






Cô cũng không còn yêu cầu điều gì khác nữa.



"Được."






Tiêu Khôn Hoàng hôn nhẹ lên mu bàn tay cô, sau đó gọi người phục vụ đến bày thức ăn: “Những món đặc sản ở đây cũng ngon lắm, nghe nói là địa điểm của những người nổi tiếng trên mạng thường hay đến check in” "Em đã lâu không đến những địa điểm nổi tiếng trên mạng để check in rồi, gần đây em quả thật bản quả, anh cũng nếm thử món này xem, cũng không cay lắm đâu.”



Thi Nhân vẫn nhớ rõ rằng gần đây anh sẽ phải chuẩn bị cho cuộc phẫu thuật, anh không thể ăn đồ ăn nhiều dầu mỡ và chua cay






Tiêu Khôn Hoắng làm theo.



Khi anh ăn cơm, anh thản nhiên lên lúc nhìn cô, dường như muốn đem người trước mặt ghi nhớ vào sâu trong tâm trí mình.






Anh còn có rất nhiều điều tiếc nuối.



Cho nên anh muốn tiếp tục sống, sống khỏe mạnh mới có thể kết thúc những điều tiếc nuối này.






Sau khi ăn cơm xong, hai người cùng nhau tản bộ đi trở về ở bên ngoài khu biệt thự.



"Ba bánh bao nhỏ đầu, chúng ta đi ra ngoài ăn cơm tối, bọn chúng không có ý kiến sao?"






"Hôm nay Ngô Hành ở nhà và đưa bọn chúng đến khu vui chơi rồi, bọn chúng có thể đến khu vui chơi, anh đoán chừng rằng bọn chúng sẽ không nghĩ đến việc muốn ăn tối với chúng ta đâu.”



Thi Nhân kinh ngạc nhìn anh: “Anh Ngô trở về rồi sao, tại sao em không biết nhỉ?” Vào khoảng thời gian trước đây, sau khi anh Ngô từ chức ở tập đoàn Quang Viên, liền dẫn theo chủ Khôn cùng nhau dọn ra ngoài ở rồi.






Cô muốn giữ lại chủ Khôn ở nhà mình, dù sao sức khỏe của ông ấy cũng không được tốt lắm.



Nhưng anh Ngô vẫn nhất quyết muốn đưa chủ Khôn đi.






Cô nghĩ đến vấn đề hai cha con đã xa cách nhiều năm như vậy, nếu hai người họ sống ở biệt thự hẳn là sẽ không quen, cho nên cô cũng không ngăn cản



"Các con đã lâu không gặp Ngô Hành, vừa đúng lúc hôm nay anh phải đến đây cầu hôn, không muốn dẫn theo ba đứa nhỏ tới đây, cho nên liên đưa người giao lại cho Ngô Hành






Thi Nhân ngẩng đầu nhìn anh: "Nếu như các con biết được anh vứt bỏ chúng một cách tùy tiện như vậy, coi chừng vào ban đêm bọn chúng sẽ nhét sâu bọ vào giày của anh đấy.”



Cô còn tưởng rằng anh đã sắp xếp ổn thỏa rồi chứ, kết quả là quăng các con mình cho anh Ngô.






“Đúng rồi, tại sao anh đột nhiên lại tin tưởng anh Ngô đến như vậy?”



Thi Nhân nhớ rằng Tiêu Khôn Hoàng có vẻ không thích anh Ngô cho lắm.






“Các con khá là thích anh ta."



Tiêu Khôn Hoãng khựng lại một chút, anh nhìn vào hàng cây bên cạnh, bóng của hai người họ phản chiếu trên mặt đất.








Bất luận có chuyện gì xảy ra, anh đều sẽ thu xếp ổn thỏa mọi việc.



Ngay từ khi anh nằm trên bàn mổ, tính mạng của anh đã rơi vào trạng thái không thể kiểm soát được, những tai nạn và rủi ro có thể xảy ra bất cứ lúc nào.






Tin tức của ngày hôm nay chính là một loại cảnh cáo điển hình nhất.



Có người đang điều tra anh.






Người đó rất có thể sẽ ra tay với anh, hoặc sẽ ra tay với Thi Nhân.



Hai người đi bộ về nhà, còn chưa bước vào phòng khách đã nghe thấy tiếng reo hò của bạn trẻ, bọn chúng dường như đã trở về rồi.






Thi Nhân đi vào đại sảnh, nhìn thấy trong tay các con đều có cầm theo một món quà



"Mẹ ơi, mẹ và cha đã hẹn hò trở về






roi à."



Cô cúi xuống ôm các con mình vào lòng: "Sao các con biết được?”






“Tất cả chúng con đều biết cả mà.”



Mạc Tiểu Bắc còn nhỏ mà đã rất ranh ma: "Người lớn các người thật là phiền phức, hẹn hò còn lén lút nữa.”






Thi Nhân: ""



Cô sở đầu ba bánh bao nhỏ: “Cậu Ngô của các con đâu






"Hình như đang ở bên ngoài hút



thuốc "






Thi Nhân gật đầu, ngồi xuống chơiNgười đàn ông này cũng quá nhát



gan di






"Tôi cũng không biết



Tiêu Khôn Hoàng quay đầu lại nhìn ba mẹ con trong đại sảnh, vẻ mặt anh càng trở nên dịu dàng hơn rất nhiều: “Có lẽ là có được quá nhiều thứ rồi, cho nên mới trở nên sợ hãi đến như vậy.”






Ngô Hành nhìn theo ánh mặt của anh, thì thấy Thi Nhân đang ôm ba đứa nhỏ, trên mặt cô còn nở một nụ cười hạnh phúc.



Anh ta từng nghi ngờ tình cảm của Tiêu Khôn Hoằng dành cho Thi Nhân.






Mãi cho đến tận bây giờ, anh ta mới chắc chắn rằng người đàn ông này thực sự yêu Thì Nhân



Ngô Hành quay đầu lại. "Anh yên tâm, tôi sẽ chăm sóc tốt cho Thi Nhân, nếu như anh thực sự chết rồi, tôi sẽ khuyên cô ấy mang theo một khối di sản lớn đi tái hôn.”






Vẻ mặt của Tiêu Khôn Hoàng trở nên lạnh lùng, cải người đàn ông này nói chuyện vẫn khó nghe đến như vậy.



Nhưng Ngô Hành chính là sự lựa chọn thích hợp nhất, anh ta sẽ không phản bội Thi Nhân.






Một người đã đi vào ngõ cụt, một người chỉ có đi theo Thi Nhân mới có thể trở mình được, còn có chủ Khôn ở bên cạnh dõi theo, cho nên anh ta tuyệt đối sẽ không thể phản bội Thi Nhân. "Anh chỉ cần làm tốt việc của bản thân mình là được.”



Tiêu Khôn Hoảng ném lại những lời này, liền xoay người đi về phía đại sảnh.






Ngô Hành quay đầu lại nói: “Nếu là đàn ông thì phải cố gắng sống sót, vì Thi Nhân, vì các con nhỏ, cho dù bị người khác bóp lấy cổ, cũng phải sống như một con chó mới phải."



Anh ta cảm thấy rằng Tiêu Khôn Hoằng hẳn là còn có những việc khác.






Không chỉ đơn giản là bởi vì phẫu



thuật.






Thế nhưng người đàn ông này, chắc hắn là sẽ không xảy ra chuyện gì được



đâu. Khách sạn bảy sao sang trọng






Mạc Mỹ Đình ném điện thoại xuống đất, khuôn mặt méo mó vì tức giận. "Không ngờ ông cụ nhà họ Mạc sẽ đến tham dự đám cưới của Thi Nhân, bọn họ lấy đâu ra mặt mũi lớn như vậy?”



Cô ta đi tới đi lui vài vòng, cứ cảm thấy mọi chuyện không hề đơn giản như vậy.






Cô ta từng tình cờ nghe lén được ông cụ nói rằng nếu như Thi Nhân có thành tích xuất sắc trong trận đấu, thì có thể được tiếp nhận vào nhà họ Mạc.



Chẳng lẽ lần này ông cụ đến đây, chính là để thử thách Thi Nhân?






Đáy mắt Mạc Mỹ Đình hiện lên một tia hận ý, không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng.



với bọn trẻ.






Bên ngoài đại sảnh,



Tiêu Khôn Hoằng đứng ở dưới gốc cây ăn quả, còn có một người đàn ông đứng ở bên cạnh, trong tay anh ta còn cầm theo điều thuốc.






“Tại sao anh lại muốn làm như vậy, tôi nhớ rằng ca phẫu thuật của anh có tỷ lệ thành công rất cao mà."



Ngô Hành thật không hiểu, Tiêu Khôn Hoàng làm như điều này, cứ trông gần giống với việc sắp xếp hậu sự rồi.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom