• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc - Dạ Âu Thần - Thẩm Cửu (41 Viewers)

  • Chương 2047

Chương 2047:





Tiêu Túc cũng không có dị nghị gì, bèn đi tắm lập tức, sau đó cởi quần áo nằm lên trên giường để Giang Tiểu Bạch bôi thuốc cho cậu.





Quần áo vừa cởi ra, Giang Tiểu Bạch nhìn thấy vết thương chằng chịt trên người cậu vẫn phải cảm thấy nhìn đúng là ghê người. Cái tên này thật đúng không yêu quý bản thân mình một chút nào. Nếu mà bản thân cô bị thương như vậy, cô chắc chắn sẽ đau đến cả ngày đều không muốn làm gì.





Cậu ta thì trái lại, mỗi ngày còn sắc mặt không thay đổi mà đi làm.





Nghĩ đến đây, Giang Tiểu Bạch oán hận mà nói một câu: “Công ty của các anh chẳng nhế lại bận rộn như vậy, không thể xin nghỉ được mấy ngày à?”





Tiêu Túc nghe xong những lời này, có thể nghe ra là cô ấy đang quan tâm mình, khóe môi cong lên một chút, nhỏ giọng nói: “Việc của công ty tương đối nhiều, cậu chủ Thần bây giờ đang chuyên tâm lo việc gia đình không có thời gian, tôi chỉ có thể bận thêm chút”





“Xía”





Giang Tiểu Bạch khinh bỉ nói: “Có lo cho gia đình thế nào thì cũng không thể bỏ bê công ty chứ? Làm nô lệ cho vợ hả, nếu mà công ty không quản kỹ, ngày nào đó công ty phá sản rồi, hắn lấy gì nuôi vợ đây?”





Nghe được lời đó, nét mặt của Tiêu Túc hơi nghiêm trọng lên một chút, có lẽ hắn ta thật sự rất tin tưởng thực lực của cậu chủ Thần, cho nên lúc này sẽ nói giúp anh ta.





“Dựa vào năng lực của cậu chủ Thần chúng tôi sẽ không thể để mất công ty đâu, cho dù cả thế giới đều quản lý công ty không tốt, cậu chủ Thần cũng không để chuyện đó xảy ra”





“Nghe anh nói như vậy, thì anh hình như rất là sùng bái cậu chủ Thần?”





“Không phải là tôi sùng bái anh ấy, mà anh ấy thật sự rất là giỏi.”





Được thôi, Giang Tiểu Bạch nghe anh ta khen người khác như vậy, lại cảm thấy hơi ghen, vậy là sao? Cũng may người anh ta khen là con trai. Nếu như anh ta mà đứng trước mặt mình khen một người con gái, thì cô sẽ nhất định sẽ xé vết thương của anh ra thành trăm mảnh.





Cô thay anh ấy bôi thuốc lên sau lưng, Giang Tiểu Bạch vỗ vào vai của Tiêu Túc: “Sau lưng bôi xong rồi, quay mặt lại Nghe được ba chữ phía sau, tay của Tiêu Túc khựng lại một chút, khóe miệng giật giật.





Không biết tại sao sau khi nghe những lời này cứ cảm thấy bản thân như miếng thịt bò trong chảo dầu, nấu sắp chín rồi thì lật mặt lại.





Hắn đem theo cách nghĩ như vậy rồi vươn vai lên rồi đứng dậy quay mặt qua.





Bởi vì trên lưng dính thuốc, cho nên không thể nằm xuống, lúc Tiêu Túc đứng dậy, không có chú ý Tiểu Bạch đang ngồi gần như vậy cho nên trực tiếp đụng vào cô.





Âm!





Trong tay Giang Tiểu Bạch còn đang cầm lọ thuốc, đang chuẩn bị đợi anh ta đứng dậy bôi thuốc, ai ngờ anh ta lại đụng vào mình, không có trở tay kịp, cô đang ngồi ở mép giường liền bị ngã xuống giường, nhìn thấy cô sắp đập đầu xuống, cánh tay của anh ôm lấy eo cô, kéo cô ngồi dậy, thế là lọ thuốc trong tay Giang Tiểu Bạch cũng theo đó mà đổ vào ngực anh.





Sau đó Giang Tiểu Bạch nghe thấy anh ta hừ nhẹ một tiếng, chắc là bị cô đụng trúng vết thương rồi, cho nên cô lập tức đẩy ra rồi kiểm tra giúp anh ta.





“Không sao chứ? Có phải tôi đụng trúng vết thương của anh rồi không?”





Giang Tiểu Bạch lo lắng sờ tới sờ lui trên người anh, hoàn toàn không có ý thức được hành động này nguy hiểm biết bao nhiêu, mặc dù Tiêu Túc ngày thường cứng như khúc gỗ, nhưng anh †a cũng là một người đàn ông bình thường, hơn nữa đang ở độ tuổi cường tráng đồi dào tinh lực. Hai người từ sau cái lần say rượu đó, thì không còn những cử chỉ thân mật nữa. Đối với con trai mà nói, ăn chay cũng được, nhưng một khi có bắt đầu thì ở một lúc nào đó sẽ không nhịn được mà nghĩ về cái đó.





Ví dụ như lúc thức dậy, ví dụ… bây giờ.





Giang Tiểu Bạch vẫn chưa ý thức được, tay vẫn còn sờ trên người anh ta, sau đó chăm chú mà nhìn vào vết thương: “Có phải rất đau không có muốn chườm đá một chút không? Cái vết thương này đã lâu như vậy rồi, sao vẫn chưa lành nữa?”





Tiêu Túc nhìn thấy trong ánh mắt cô tràn ngập sự đau lòng, cứ như vết thương này ở trên người cô ấy vậy, điểm này làm Tiêu Túc xúc động trong lòng.





Yết hầu anh ấy chuyển động lên xuống, giọng hơi khàn khàn một chút.





“Mới nhiêu lâu, mà muốn khỏi hết sao được? Sao có thể chữa trong một lúc chứ, em tưởng tôi là thần tiên?”





Nghe được lời đó, động tác trên tay Giang Tiểu Bạch hơi khựng lại một chút, rồi ngẩng đầu nhìn anh ấy.





“Đã lúc này rồi anh còn trổ tài gì nữa vậy? Bị thương thành như vậy rồi mà còn không ở nhà dưỡng thương, ngày ngày đi làm công việc quỷ quái gì của anh vậy, anh là người có bạn gái đó biết không? cậu chủ Thần nhà anh biết ở nhà với vợ, sao anh không học theo anh ấy, ở nhà cùng bạn gái?”
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom