• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc - Dạ Âu Thần - Thẩm Cửu (44 Viewers)

  • Chương 2005

Chương 2005:





Trước đây khi Tiêu Túc chưa hẹn hò, lỗ tai của Tiêu Túc đỏ bừng, Giang Tiểu Bạch muốn kéo lỗ tai của cậu ta, nhưng vào lúc đó Tiêu Túc không muốn, vì vậy mà Giang Tiểu Bạch chỉ có thể đứng nhìn.





Sau này, sau khi đã hẹn hò, lần nào cô ấy cũng lấy cớ là bạn gái của cậu ta, cậu ta là bạn trai nên cậu ta phải đồng ý với những đòi hỏi của cô ấy một cách vô điều kiện, luôn véo tai cậu ta.





Nhưng đó là khi không có ai nên lúc đầu cậu ta vẫn chưa quen, đến bây giờ cậu ta đã để cô tùy ý véo.





Nhưng hiện tại ở đây rất đông người, cô ấy lại trước mặt nhiều người như vậy mà…





Quả nhiên không hề bất ngờ, Giang Tiểu Bạch vừa mở miệng, lập tức ánh mắt của mọi người đã nhìn về hướng bên này.





Tiêu Túc có hơi khóc chịu, nhưng cũng không hung dữ với Giang Tiểu Bạch, chỉ có thể nói nhỏ với cô ấy: “Em buông anh ra trước đi đã”





“Buông ra làm gì, anh bị thương đến như vậy thì hãy quay về giường bệnh cố gắng nằm dưỡng thương chứ, khi nào anh về giường bệnh thì em sẽ buông ra”





Giang Tiểu Bạch nhìn thấy vành tai đỏ bừng của cậu ta biết răng nhất định cậu ta đang rất mất mặt, nhưng mà lúc này cô ấy hoàn toàn không muốn cho cậu ta giữ lại chút thể thể diện nào cả, dù sao bạn trai cô ở trước mặt mình lao vào lửa cứu một người phụ nữ khác, điều này cũng đã đủ để cho cô mất hết thể diện rồi.





Cô ấy không nổi trận lôi đình đã là hào phóng lắm rồi.





Tiêu Túc có hơi bất đắc dĩ, nhưng nhìn dáng vẻ của Giang Tiểu Bạch đoán chừng cô ấy sẽ không chịu buông ra, cậu ta chỉ có thể nắm cổ tay cô ấy kéo vào góc tường bên cạnh.





“Làm gì vậy? Muốn nói cái gì? Không dám để người khác nghe thấy sao hả?” Giang Tiểu Bạch nhếch môi nở nụ cười chế giêu: “Vừa nấy ở trước mặt bạn gái mình anh mới xông vào đống lửa để cứu người phụ nữ khác, tại sao không nghĩ đến cảm nhận em hả?”





Quả thực chuyện này là Tiêu Túc sai, cậu ta đã làm cho cô bị mất mặt.





Nhưng lúc đó khi nhìn thấy ngọn lửa, cậu ta cũng không nghĩ nhiều như vậy, trực giác cho cậu ta biết không thể để cho Tiểu Nhan có chuyện,vì vậy mà dù đã ngất đi, nhưng sau khi được cứu trị ý thức của cậu ta cũng nhanh chóng phục hồi, cậu ta bất chấp vết thương của mình, trực tiếp xuống giường và chạy đến đây.





Đây cũng là điều mà Giang Tiểu Bạch đặc biệt chú ý tới.





Dường như Tiêu Túc cũng không dám nhìn trực tiếp vào mắt cô ấy, giọng nói nặng nề: “Anh xin lỗi, chuyện này đã khiến em tủi thân, sau này anh sẽ bù đắp cho em thật tốt.”





“Bù đắp?”





Giang Tiểu Bạch có hơi buồn cười, nhếch môi, sau đó hít một hơi thật sâu, cơ thể dựa vào tường, giọng nói giống như đang rất mệt mỏi: “Tiêu Túc, anh lấy cái gì để bù đắp cho em đây? Là một người bạn trai mà trong lòng anh chỉ luôn nghĩ đến người phụ nữ khác, nếu như vậy thì, anh nói thử xem anh định lấy cái gì để bù đắp cho người bạn gái như em đây?”





Tiêu Túc im lặng không trả lời.





“Lúc trước người bắt đầu trước là anh đúng không? Em nói em không để ý chuyện đó nhưng anh nói anh để ý, muốn chịu trách nhiệm, muốn em cho anh một cơ hội, bây giờ em có thể cho anh một cơ hội rồi đấy”





Tiêu Túc ngước mắt lên, im lặng nhìn cô ấy.





“Về phòng bệnh của anh nằm đi”





Bộ dạng của Giang Tiểu Bạch vô cùng bất lực, vừa nấy còn nở nụ cười trào phúng, nhưng hiện tại đã hoàn toàn biến mất, cô nghiêm túc chăm chú nhìn Tiêu Túc: “Anh có đi hay không?”





Cậu ta không từ chối nhưng mà cũng không trả lời cô ấy, Giang Tiểu Bạch nhìn cậu ta đứng đó thật lâu, mím đôi môi nhìn chính bản thân mình trong hai con mắt đen láy, bởi vì vết thương mới trên mặt vì vậy mà hiện tại vết sẹo trông dữ dẫn hơn rất nhiều.





Không phải, phải nói là rất dễ gây chú ý, khiến người khác nhìn vào phải cảm thấy hoảng sợ.





Hai người đối mặt nhau hồi lâu, Giang Tiểu Bạch đột nhiên hiểu ra điều gì đó, nhếch môi cười: “Xem ra là em đang cố ép buộc anh đúng Tiêu Túc ngước mắt lên, im lặng nhìn cô ấy.





“Về phòng bệnh của anh nằm đi”





Bộ dạng của Giang Tiểu Bạch vô cùng bất lực, vừa nấy còn nở nụ cười trào phúng, nhưng hiện tại đã hoàn toàn biến mất, cô nghiêm túc chăm chú nhìn Tiêu Túc: “Anh có đi hay không?”
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom