• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Thiên Hậu Trở Về Full dịch (13 Viewers)

  • chap-317

Thiên hậu trở về - Chương 317: Thời gian hoán đổi kỵ sĩ








Chương 317: Thời gian hoán đổi kỵ sĩ





Phương tiện đi lại được phân xong, cô lại càng buồn rầu.





Nhóm của Hạ Vũ xếp thứ nhất, lấy được một chiếc xe máy có thể ngồi được ba người, Trịnh Thần Hạo lái, Dung Bình ngồi phía sau, ngoài ra bên cạnh còn có một chỗ ngồi mở rộng rãi và thoải mái cho Hạ Vũ. Hạ Vũ mỏng manh như cành liễu ngồi vào trong đó, nở nụ cười ra vẻ có lỗi với Hạ Lăng và Lạc Lạc nói: “Tôi đi trước đây.”





“Chúng tôi sẽ đuổi kịp!” Lạc Lạc không phục.





Hạ Vũ rõ ràng không tin, đến cả thái độ cũng thể hiện ra vài phần từ trên cao nhìn xuống: “Tôi rất mong chờ.”





Xe máy đi rồi.





Tiếp theo phát cho nhóm Lạc Lạc đứng ở vị trí thứ hai, bọn họ nhận được phương tiện là một chiếc xe đạp. Bạch Mộ Dung soái khí trèo lên, gọi Lạc Lạc nhảy lên sau xe, ôm chặt eo anh ta. Phong cách của bọn họ vừa ngọt ngào lại thanh tân, giống như một cặp đôi học đường, nhóm chương trình đã có dự cảm, cặp đôi này sẽ kích động cơn sốt với nhóm người trẻ tuổi.





Sau cùng là Hạ Lăng.





Hạ Lăng nhận được … một tờ giấy.





Đúng, không sai, chỉ có một tờ giấy.





“Công chúa Tiểu Lăng ở vị trí cuối cùng,” Chú hề lại nhảy nhót nói: “Người cuối cùng không có xe, phương tiện đi lại chính là tấm bản đồ này và chân của cô nữa đó.”





Nói rồi, chú hề cười lớn.





Hạ Lăng sắp khóc rồi, đây là muốn cô đi bộ tới lâu đài? Cô mở tấm bản đồ ra nhìn, khoảng cách tới điểm đến cũng không xa, nhưng cũng không phải là gần, ba cây số, vừa đủ ba cây số! Cô cũng không nhớ gộp cả hai kiếp của mình lại đã bao lâu không đi bộ quãng đường xa như vậy rồi.





Chú hề còn đưa cho cô một túi hành lý lớn: “Công chúa Tiểu Lăng nhận lấy này, tiếp theo đây cô cùng với hai nhóm kia đều phải ở lại trong tòa lâu đài, trong balô này có vài thứ đồ dùng cần thiết hàng ngày, phải mang theo đó.”





Được thôi, không phải chỉ đơn thuần là đi bộ đường dài, mà còn là hành trình dài đầy gánh nặng.





Lúc này, Hạ Lăng nghẹn lời không nói được gì nữa.





Thực ra, hai nhóm trước cũng đã nhận lấy balô, mỗi người một cái, công bằng hợp lý. Nhưng nhóm của Hạ Vũ và Lạc Lạc đều có xe, dễ dàng đem theo cả balô, nào có giống cô? Phải tự mình vác để đi bộ.





Nhóm chương trình cũng không biết bên trong có những thứ gì, có phần nặng trĩu.





Hạ Lăng từng bước men theo con đường đi, thể lực của cô trong số mấy người con gái coi như cũng không tồi, vốn dĩ, chút chuyện này không làm khó được cô, nhưng ai bảo vừa rồi cô một mình vượt qua các cửa ải? các cửa ải trước đó đã tiêu hao rất nhiều thể lực, hơn nữa còn chưa được bổ sung.





Đi chưa được bao lâu, tốc độ của cô đã chậm lại, chỉ cảm thấy hai chân ngày càng nặng nề.





Không xa phía trước, Lạc Lạc ngồi sau xe đạp của Bạch Mộ Dung, có chút lo lắng cứ ngoái lại sau nhìn: “Mộ Dung, anh đạp chậm lại, tôi thấy Tiểu Lăng hình như rất mệt, chúng ta có cách nào giúp cô ấy không?”





Bạch Mộ Dung dừng xe, đôi chân dài không tốn sức chống xuống đường, quay lại nhìn.





Anh trông thấy Hạ Lăng một mình rớt lại phía sau cùng của đoàn, bước đi khó khăn, dáng đi có phần loạng choạng. Bạch Mộ Dung tham gia chương trình này, đã nhận được dặn dò của Lệ Lôi, nhờ anh chăm sóc cho Hạ Lăng. Hiện giờ, nhìn thấy người thương của boss đại nhân chịu khổ như vậy, anh sao có thể khoanh tay đứng nhìn?





“Đạo diễn! MC!” Bạch Mộ Dung lấy bộ đàm mà nhóm chương trình chuẩn bị ra gọi: “Có thể để balô của Tiểu Lăng lên xe đạp của chúng tôi không? Không nên ngược đãi con sóc mà công chúa Lạc Lạc nuôi như vậy.”





“Ha ha.” Mấy người nhân viên đều bật cười, ở lâu cùng với Lạc Lạc, Bạch Mộ Dung cũng trở nên thật đáng yêu.





“Không được.” Trong bộ đàm truyền đến tiếng nói lảnh lót của chú hề: “Như vậy là phạm luật, kỵ sĩ chỉ được giúp công chúa của mình thôi, công chúa lại càng không thể giúp đối thủ cạnh tranh với mình.”





Phía trước, nhóm của Hạ Vũ cũng nghe thấy tiếng trong bộ đàm.





Mặc dù bọn họ dùng xe máy, nhưng để chương trình quay hình được đẹp, phải hạn chế tốc độ, hiện giờ chỉ cách xe đạp có một chút. Nghe thấy vậy, Hạ Vũ quay lại nhìn về phía bộ dạng thảm thương của Hạ Lăng.





“Thật đáng thương.” Gương mặt cô ta biểu lộ vẻ cao thượng mà đồng cảm, “Thật sự không thể giúp cô ấy sao? Tôi cũng rất muốn giúp cô ấy.”





Dù gì chú hề cũng đã nói rồi, không ai có thể giúp cô ấy, Hạ Vũ vui miệng thể hiện mình lương thiện thế nào.





Lời nói dối của cô ta khiến cho Dung Bình thấy buồn nôn.





Đại ảnh đế chính là người có có kỹ thuật diễn xuất, một chút tiểu xảo này của Hạ Vũ sao có thể qua mắt được anh? Nếu thật sự muốn giúp, sao không giống như nhóm Lạc Lạc chủ động hỏi MC, lại cứ phải sau khi người ta đã nói rõ là cấm, mới nói mấy lời khách sáo?





Anh cũng quay lại nhìn Hạ Lăng.





Ánh nắng trời thu trong veo rơi lên dáng người gầy gò của cô gái, cô đeo trên vai chiếc balô leo núi lớn, nặng trĩu như thể một ngọn núi, khiến cho cô bị bao phủ bởi bóng ngọn núi.





Dung Bình vô hình cảm thấy thương xót, gương mặt bất giác trở nên trầm ngâm.





Đạo diễn vừa hay đổi góc máy sang nhóm của anh, liền thấy sắc mặt của anh ta như vậy. “Aiya, có kịch hay.”





Dạng chương trình ghép cặp phải có tính hồi hộp, phân phân hợp hợp, vừa mới mở màn đã định sẵn cặp đôi chính là vô vị nhất, trò chơi đã đến giai đoạn này, cũng nên có chút thay đổi. Ông ta ra hiệu cho chú hề.





Chú hề lấy bộ đàm nói: “Nhưng còn có một cách có thể giúp được công chúa Tiểu Lăng…”





Anh ta kéo dài giọng rồi dừng lại, hài lòng khi thấy mọi người đều đang lắng nghe chăm chú: “Tiếp sau đây sẽ bước vào thời gian hoán đổi kỵ sĩ! Thời gian hoán đổi kỵ sĩ là gì? Mọi người đều biết, trong ba vị công chúa chỉ có một người mới là thật, kỵ sĩ có thể giữ quyền nghi ngờ, một khi cảm thấy công chúa của mình là giả, công chúa của người khác mới thật thì có thể thay đổi!”





“Cũng chính là nói, chọn một vị công chúa khác để bảo vệ sao?” Lạc Lạc phản ứng lại đầu tiên.





“Đúng thế! Công chúa Lạc Lạc thông minh của chúng ta.” Chú hề tán thưởng nói.





“Mộ Dung Mộ Dung.” Lạc Lạc kéo vạt áo của Mộ Dung: “Anh qua bên chỗ Tiểu Lăng được không? Một mình tôi có thể đạp xe, Tiểu Lăng không có ai mang giúp balo thật cực khổ.”





“Công chúa điện hạ, người đang đuổi tôi đi sao?” Bạch Mộ Dung như ngâm nga nhạc kịch, khoa trương kêu lên, một tay ôm lấy tim, lộ ra dáng vẻ nho nhã mà tổn thương. Anh vừa kéo dài thời gian, vừa xem xét tình hình, tốt nhất là bên nhóm Hạ Vũ có một kỵ sĩ thay đổi, như vậy anh sẽ không cần rời khỏi Lạc Lạc, dù gì đến giờ anh cùng với Lạc Lạc phối hợp cũng rất hoàn mỹ. Nhưng giả dụ Dung Bình và Trịnh Thần Hạo vẫn nhất quyết đi theo Hạ Vũ, vậy anh chỉ còn cách đi giúp Tiểu Lăng, dù sao, mệnh lệnh của đại boss cũng không thể không theo, hơn nữa có thể cô gái đó chính là bà chủ của Thiên Nghệ trong tương lai.





Bà chủ đó…! Dám đắc tội sao?





“Tôi cũng không nỡ mà.” Lạc Lạc cúi đầu, gương mặt quyến luyến nói: “Nhưng, nhưng tôi cũng không nỡ nhìn Tiểu Lăng…” Tình yêu hay tình bạn? Đây thật sự là lựa chọn khó khăn.





Cũng may, bọn họ băn khoăn không lâu thì thấy từ chiếc xe máy phía trước, một người con trai nhảy xuống, đi về phía sau.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom