• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Thần cấp ở rể (19 Viewers)

  • Chương 362

"Người thừa kế tập đoàn nhà họ Tạ lại mang họ Dương?" Diệp Vô Phong ngồi ở trên ghế phó lái, lẩm bẩm nói.

"Rất bình thường mà! Tập đoàn nhà họ Tạ do một tay mẹ của Dương Tiểu Đông là Tạ Đại Chân một tay tạo dựng mà, mà bố của Dương Tiểu Đông đương nhiên là họ Dương." Bạch Tinh Đồng giải thích: "Đúng rồi, chúng ta còn từng đánh một trận với bà mẹ chanh chua của Dương Tiểu Đông đấy."

Diệp Vô Phong thở dài: "Mẹ nào con nấy, Dương Tiểu Đông bạc tình thiếu thốn tình cảm, cô bạn thân kia của cô xem ra cũng là bị anh ta chiếm tiện nghi, chẳng qua còn có được một chiếc xe thể thao, coi như là bồi thường cho cô nàng hám giàu đó thôi."

Bạch Tinh Đồng nói: "Lúc Giản Phúc Linh học cấp ba thành tích học tập vẫn rất tốt! Thật sự là không ngờ được sau khi tốt nghiệp đại học thế mà lại cùng một thằng trai đểu dây dưa với nhau."

"Tôi đột nhiên cảm thấy, cái cô bạn thân gì đó kia của cô có khi ngay cả cái xe thể thao cũng chưa chắc có thể lấy được." Diệp Vô Phong bỗng nói tiếp đề tài này, bởi vì anh nhìn từ kính chiếu hậu thấy được mấy tên vệ sĩ của bọn Dương Tiểu Đông qua đây.

"Hả? Ý anh là?" Bạch Tinh Đồng cũng hiểu được đôi chút, vừa rồi ở ngay trước mặt cô ta và Diệp Vô Phong, Dương Tiểu Đông còn có thể đối xử như thế với Giản Phúc Linh, như thế thì việc muốn đòi lại cái xe thể thao kia, Dương Tiểu Đông khẳng định có thể làm ra được, điểm này quả thật không thể nghi ngờ.

Diệp Vô Phong nói: "Tôi nghĩ, chúng ta sẽ gặp lại Dương Tiểu Đông nhanh thôi, đến lúc đó hỏi một chút chẳng phải sẽ biết ư?"

Bạch Tinh Đồng gật đầu: "Ừm, nếu anh ta thật sự đòi xe về, tôi thật sự khinh thường anh ta!"

Diệp Vô Phong buông lỏng tay: "Giá của một chiếc xe thể thao ít nhất cũng đã hơn ba tỷ, Dương Tiểu Đông muốn lợi ích ở mức tối đa, có thể để cô ấy lái mấy ngày đã là tốt lắm rồi."

"Hừ! Chẳng qua là tôi thấy khó mà nuốt trôi được." Bạch Tinh Đồng nghiến răng nghiến lợi.

"Cô trước tiên cứ tùy ý tìm một khách sạn, đỗ xe ở trước cửa khách sạn là được." Diệp Vô Phong căn dặn.

"Hả? Tôi và anh cùng đi khách sạn ấy hả?" Tâm hồn thiếu nữ của Bạch Tinh Đồng rối loạn một hồi, nhìn về phía Diệp Vô Phong, trong ánh mắt tràn ngập chờ mong.

Diệp Vô Phong căn bản là không nhìn cô ta, chỉ nhìn chằm chằm vào kính chiếu hậu: " Đám vệ sĩ của Dương Tiểu Đông rất nhanh sẽ đến đây thôi, như thế thì vị tiểu thiếu gia này nhất định cũng sắp tới nơi rồi. Đến lúc đó, cô có thể vừa lúc mà hỏi anh ta."

Thật ra cảm giác của Diệp Vô Phong rất tốt, nhất cử nhất động của Bạch Tinh Đồng anh đều biết rõ rành mạch!

Nhưng khó tiếp thu nhất là ân tình của người đẹp, trong nội tâm của Diệp Vô Phong chỉ toàn là áy náy đối với Bạch Tinh Đồng, thật sự không dám tiếp tục loại quan hệ thân mật với cô ấy như trước.

"Ừ." Bạch Tinh Đồng thất vọng, nhưng rất nhanh liền lái xe dừng ở trước cửa một nhà trông giống khách sạn gia đình, sau đó đi cùng Diệp Vô Phong vào trong khách sạn.

"Ở lại năm phút, sau đó chúng ta đi ra." Diệp Vô Phong cũng không quay đầu lại, lặng lẽ nói.

"Được." Bạch Tinh Đồng vô cùng thông thạo việc này.

Quả nhiên năm phút đồng hồ sau, lúc hai người một trước một sau đi ra khỏi khách sạn thì nhìn thấy vệ sĩ của Dương Tiểu Đông cũng dừng xe đang gọi điện thoại ở bên cạnh xe của Bạch Tinh Đồng.

Diệp Vô Phong chợt nghiêng người, hai người lập tức ẩn người đi, quả nhiên không đến ba phút sau, Dương Tiểu Đông đi ra.

Hơn nữa, Dương Tiểu Đông quả thực đã lái một chiếc xe thể thao màu đỏ!

Sau khi Dương Tiểu Đông xuống xe, lập tức đi về phía khách sạn, phía sau có bốn tên vệ sĩ theo cùng.

Lúc anh ta nghênh ngang đi đến cửa khách sạn, Dương Tiểu Đông bỗng nhìn thấy hai người Diệp Vô Phong.

"Mấy người đang tìm chúng tôi đấy à?" Diệp Vô Phong hờ hững nhìn Dương Tiểu Đông.

"A? Cô... Bạch! Tôi đặc biệt tới tìm cô!" Lúc Dương Tiểu Đông nhìn thấy Bạch Tinh Đồng, cả người y như ruồi bọ thấy máu, vội bước nhanh vài bước, muốn nắm lấy tay Bạch Tinh Đồng.

Bàn tay của Bạch Tinh Đồng co lại, cảnh giác nhìn anh ta: "Dương Tiểu Đông, anh nói thật đi, không phải là anh đã cho Giản Phúc Linh chiếc xe thể thao này rồi ư, sao lại lấy lại rồi?"

Dương Tiểu Đông lập tức vì tri âm mà gật đầu thật mạnh nói: "Đúng thế! Cái xe thể thao này ngốn của tôi gần bảy tỷ! Vừa lúc tặng cho cô làm lễ gặp mặt, không phải là rất thích hợp ư? Bạch tiểu thư, cô hãy nhận lấy nhé!"

Vừa nói chuyện, Dương Tiểu Đông vừa đưa chìa khóa xe về phía cô ta.

Bốp! Bạch Tinh Đồng tức đến mức không nén được cơn giận, đột ngột tát một tát vào mặt Dương Tiểu Đông!

Dương Tiểu Đông đột nhiên bị đánh một phát vào đầu, há miệng nôn ra một ngụm máu tươi, còn cộng thêm một cái răng nanh nữa!

"Khốn nạn! Đánh cho tao! Đánh tàn phế thằng chó chết kia cho tao! Bắt con bé họ Bạch kia lại cho tao!" Dương Tiểu Đông giận đến mức không phân rõ trái phải, hạ mệnh lệnh vô cùng tàn độc.

Xung quanh có vài người thấy xảy ra chuyện như thế, xoay người liền chạy thật xa, không dám tới gần.

Bốn tên vệ sĩ không nói một lời, mỗi người lôi một loại vũ khí từ súng ống đến dao ra, vây quanh Diệp Vô Phong còn Bạch Tinh Đồng thì bị đẩy sang một bên.

Diệp Vô Phong căn bản không thèm nhìn bọn họ, Bạch Tinh Đồng trực tiếp phi người đến đánh bọn họ!

Không đến một phút sau, bốn tên vệ sĩ đều bị Bạch Tinh Đồng quật ngã hết!

"Mẹ kiếp? Cái đám như đàn bà này, mau đứng hết lên cho ông! Giống đàn ông một chút xem nào? Đừng có mà cứ gặp chuyện là như đám đàn bà thế!" Dương Tiểu Đông còn tại bên cạnh hét to.

Vù! Bạch Tinh Đồng chạy đến đứng trước mặt anh ta: "Thằng khốn nạn đứng núi này trông núi nọ, mày dám làm bẩn Giản Phúc Linh, lại còn dám đòi xe về, quả thật là không biết xấu hổ! Đưa chìa khóa xe đây!"

Bốp bốp, dù sao Bạch Tinh Đồng cũng là cao thủ cao nhất của cấp Đại Sư, đánh Dương Tiểu Đông quần là áo lụa thì khác gì như thổi một hạt cát.

Dương Tiểu Đông bị đánh đến mức đầu óc choáng váng, vội vàng đưa chìa khóa xe cho cô ta: "Vâng vâng vâng, bà cố nội của con ơi, xe thể thao con tặng không cho bà cũng không có vấn đề gì hết!"

Bạch Tinh Đồng nhận chìa khóa xe, đuổi năm người này đi, điệu bộ chiến thắng nói: "Thế nào? Tôi giành được một chiếc xe thể nào này!"

"Cô cứ gọi cho cô bạn thân đó của cô đi, mang xe thể thao tặng lại cho cô ấy đi." Diệp Vô Phong nhún vai.

"Alo? Phúc Linh? Cậu ở đâu đấy? Cậu đừng khóc, tớ cướp cái xe thể thao trong tay Dương Tiểu Đông về rồi! Cậu tới đây lái nó đi đi! Tớ gửi định vị cho cậu." Bạch Tinh Đồng cảm thấy lúc này mình rất có tấm lòng của anh hùng nghĩa hiệp.

Giản Phúc Linh quả thật không dám tin, mới vừa nãy lúc Dương Tiểu Đông lấy chìa khóa xe từ trong tay cô ấy, cô ấy chỉ biết cái tên đứng núi này trông núi nọ như Dương Tiểu Đông đã chơi chán mình rồi! Đối với loại thiếu gia con nhà giàu như thế Giản Phúc Linh không thể trêu vào được, chỉ riêng bốn tên vệ sĩ cao to kia, cô ấy vừa nhìn thấy liền sợ đến mức phát run.

Bây giờ, Bạch Tinh Đồng lại thay cô ấy cướp chiếc xe thể thao về? Cô ấy vẫn tin Bạch Tinh Đồng, sau đó gọi xe đi đến chỗ Bạch Tinh Đồng.

Hơn mười phút sau, cô ấy đến trước cửa khách sạn gia đình đó, thứ đầu tiên cô ấy nhìn thấy là chiếc xe thể thao màu đỏ cô ấy đã lái hơn một tháng nay!

Tâm trạng của Giản Phúc Linh rất kích động, chạy vội tới: "Bạch Tinh Đồng, cậu... làm sao mà cậu lấy được nó từ tay của Dương Tiểu Đông?"

Bạch Tinh Đồng rất muốn nói là thằng trai đều Dương Tiểu Đông này muốn đưa cái xe này cho mình.

Nhưng lời vừa đến bên miệng liền biến thành: "Thằng nhãi đấy là cái đồ khốn nạn, tớ ra sức đánh anh ta một chút, anh ta liền đưa xe cho tớ."

Đây là cô ta chừa chút mặt mũi cho Giản Phúc Linh, không muốn để cô ấy đau lòng.

"Ra sức đánh một chút?" Giản Phúc Linh cảm thấy rất khó tin, Dương Tiểu Đông còn mang theo bốn tên vệ sĩ nữa cơ mà!

"Chẳng lẽ Dương Tiểu Đông cứ đứng ở đó tùy cậu đánh sao? Anh ấy si tình với cậu đến thế à?" Giản Phúc Linh chợt rơi nước mắt!
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Thần Cấp Ở Rể
Đỉnh Cấp Thần Y Ở Rể
  • Hội Tác Giả Nghiệp Dư
Chương 56-60
Thần Cấp Kẻ Phản Diện
  • Lâm Tiếu không phải cô nương
Võng Du Thần Cấp Cường Hào

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom