• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

New Thần Cấp Kẻ Phản Diện (1 Viewer)

  • Chương 416-420

Chương 416 Trận chiến Nhị phẩm, máu bay đầy trời (2)

Còn có một người khác được ý chí nhập vào là Hồng Bách Uy, Hồng Bách Uy đến từ thánh địa Long Hổ Sơn của Đại Chu, nhìn bộ dáng Hồng Bách Uy bộ bộ sinh Thái Cực", rất có khả năng là bị lão thiên sư Long Hổ Sơn nhập vào người.

"Bộ bộ sinh Thái Cực: từng bước đi sinh ra Thái Cực.

Còn Tà Phật Tử và Vân Trùng Dương, một người đến từ Đại Hạ, một người đến từ Côn Luân Cung.

Hít!

Theo tính toán thì có vẻ như cường giả các thế lực to lón trong thiên hạ đều đã tới, đâm người bọn họ đơn giản là tới xem náo nhiệt, cho đủ quân số.

Bọn họ thật khổ quá mà.

Oanh!

Thủy triều hắc ám cuốn lên sóng nước khủng bố ngất trời.

Ba đạo thân ảnh gia nhập chiến đấu, hoàn toàn vây quanh Bồ Tát đang đứng lặng trên đài sen đen tuyền, bao vây đến độ nước chảy không lọt.

Khí tức mạnh mẽ chồng chéo như hình thành một bức màn trời bao phủ xuống dưới.

Khiến người ta hít thở không thông.

Bồ Tát tọa hóa, truyền thừa Địa Tạng, mọi người tới đấy đều muốn chia một bát canh.

La Hồng nắm kiếm Địa Tạng, đôi mắt co rụt lại.

Hắn cũng nằm trong vòng vây của năm vị cường giả, cho nên cảm giác vô cùng rõ ràng.

Khí tức như vậy, chỉ cần một vị cũng đã đủ để cho hắn hít thở không thông, dường như đất trời hòa thành một thể với bọn họ.

Mà bây giờ, lại có tới năm vị, đây là đội hình gì vậy?

Nhìn vị nữ Bồ Tát mới vừa mọc tóc đen, mái tóc lúc này đã dài đến eo, La Hồng hít sâu một hơi.

Không biết vì sao lại cảm giác có chút bi thương.

"Địa Tạng Xá Lợi", tuyệt thế trân bảo, sao có thể truyền thừa cho tiểu gia hỏa này."

(1)Xá lợi (sarira) là những hạt nhỏ có dạng viên tròn trông giống ngọc trai hay pha lê hình thành sau khi thi thể được hỏa táng hoặc thân cốt sau khi chết của các vị cao tăng Phật giáo.

Hai tròng mắt Hồng Bách Uy phát ra kim quang, cười nhạt.

Đây là do ý chí phụ thể, từ lão thiên sư Long Hổ Sơn, vị cường giả có một không hai trong thiên hạ.

"Nếu bần đạo có được xá lợi, nguyện ý dùng ý chí này trấn thủ Địa Tạng vì Bồ Tát."

Hồng Bách Uy cười nói, thanh âm vang dội.

Mà bên kia, hai tròng mắt của Ngô Mị Nương cũng phát sáng, hai tay chắp sau lưng, chân đạp lên kiếm Long Tước, vô cùng cao quý, nàng bình tĩnh nhìn Bồ Tát, nói: "Trẫm chỉ cần kiếm Địa Tạng,"

Gia Luật A Cổ Đóa phụ thể lên người Gia Luật Sách đằng kia cũng là trầm giọng nói: "Tại hạ muốn Võ đạo thông thiên, không cầu kiếm Địa Tạng, chỉ mượn xá lợi Địa Tạng dùng phật quang vô tận gột rửa thân thể, đúc thành thân thể Võ đạo vô địch"

Gia Luật A Cổ Đóa nói ra mục đích này, rõ ràng cũng vì xá lợi Địa Tạng, nhưng mục đích của ông ta lại không giống những người khác.

Vân Trùng Dương nhìn lướt qua từng cặp mắt, cuối cùng tầm mắt dừng trên người Tà Phật tử.

Những người khác y đều nhận ra được là ai.

Nhưng, ý chí nhập vào người Tà Phật Tử là ai?

Hạ Hoàng?

Không chỉ có Vân Trùng Dương nghi hoặc, mấy người khác cũng đều có nghi hoặc, nhưng, Tà Phật Tử chưa từng mở lời, mọi người cũng sẽ không nói gì.

"Xá lợi ta muốn, kiếm Địa Tạng ta cũng muốn, hoặc là...... cái gì cũng không muốn, chỉ cần hắn chết"

Gương mặt tuấn mỹ của Tà Phật Tử treo một nụ cười, nâng lên ngón tay chỉ về phía La Hồng trên đài sen đen, nói.

Dứt lời, không khí tức khắc có vài phần quỷ dị.

Trên đài sen.

Bồ Tát cười xán lạn.

"Chư vị, Địa Tạng Kinh, Địa Tạng kiếm, Địa Tạng xá lợi đều đã có "Mời trở về."

Bồ Tát nói.

Thanh âm thanh lệ vang vọng khắp đất trời.

"Đã như vậy, vậy thì chúng ta đánh một trận."

Gia Luật A Cổ Đóa cười, dùng ý chí điều khiển thân thể Gia Luật Sách, phát ra tiếng nổ kinh thiên động địa.

Ngay sau đó, đánh ra một quyền, đánh vào thủy triều hắc ám cuồn cuộn bất tận bỗng dưng cao lên vài thước.

Bồ Tát nâng bàn tay mịn màng lên, nhẹ nhàng đẩy về phía trước, một quyền của Gia Luật A Cổ Đóa nên lên trên đó, như trời long đất nở, nhưng lại chẳng suy chuyển được mảy may.

Bồ Tát quay đầu, nhìn thoáng qua La Hồng.

Cười cười.

Sau đó, bàn chân trắng muốt đạp hư không, bộ bộ sinh liên, hướng lên trên trời.

Năm vị cường giả cũng lần lượt xuất thủ.

Một đấu năm, phi thẳng vào sâu trong vòm trời.

Trong phút chốc phật quang chiếu khắp vạn vật như thể chiếu sáng cả thủy triều hắc ám.

Phía trên đài sen đen, xá lợi Bồ Tát vẫn lơ lửng như cũ, giúp La Hồng chặn lại khí Tử Linh đang ép lại gần.

Tinh thần lực của La Hồng từ từ hồi phục dần, đầu óc có chút choáng váng.

Ba ngọn Phật đăng đang lơ lửng trên cao làm ý chí hắn trở nên vô cùng rõ ràng.

Mở mắt ra, đúng lúc nhìn thấy bộ dáng nữ Bồ Tát quay đầu mỉm cười, La Hồng ngẩn ra, cảm giác chua xót trong lòng bất chợt dâng lên.

Xá lợi vàng óng tản ra ánh sáng chói lóa, ôn nhu như là ánh nắng trong trời đông lạnh lẽo.

La Hồng nắm kiếm Địa Tạng không buông, vẫn chịu đựng khí Tử Linh đánh vào, tựa như đây là điều duy nhất hắn có thể làm vì Bồ Tát tỷ tỷ.

Bùm!

Bỗng dưng, Tà Phật Tử xuất hiện trên vòm trời, tiện tay đánh một chưởng về phía Phật lộ.

Sau đó, cũng chẳng thèm nhìn, lại xông lên trời, đạp lên mây đen chiến đấu kịch liệt.

Rất nhiều cao thủ Nhị phẩm trên Phật lộ bị dọa cả người nhữn ra, cho rằng một chưởng này chính là muốn đập chết bọn họ.

Nhưng, bọn họ rất nhanh đã phát hiện ra khác thường.

Bởi vì một chưởng này rơi xuống, Phật lộ vốn dĩ bị ngăn bởi đài sen đen cuối cùng đã thông suốt.

Chẳng qua, con đường này không nên gọi là Phật lộ, mà nên gọi là hắc băng lộ, thủy triều hắc ám cuồn cuộn dâng lên, đột nhiên đóng băng lại, hóa thành một con đường rộng lớn bằng băng, một đường tràn thẳng về phía đài sen đen.

Sắc mặt của Tiêu Nhị Thất trên Phật lộ đại biến.

Đây chính là muốn giết chết lão La!
Chương 417 Trận chiến Nhị phẩm, máu bay đây trời (3)

Tạo ra một đường hướng thẳng đến đài sen đen, mà trên đài sen có gì?

Xá lợi Bồ Tát, còn có kiếm Địa Tạng!

Đây đều là bảo vật làm người ta điên cuồng, cho dù là cao thủ Nhất phẩm đều sẽ vì nó mà điên cuồng đỏ mắt.

Mà giờ phút này, con đường trực tiếp để đoạt lấy những chí bảo ấy hiện ra trước mắt rất nhiều cao thủ Nhị phẩm.

Mặt Tiêu Nhị Thất trắng bệch, Lão La xong đời rồi.

Gã nhìn về phía La Hồng, rõ ràng La Hồng cũng đã nghĩ đến điều này, sắc mặt khẽ biến.

Trên mặt Tiêu Nhị Thất đầy vẻ đồng tình, lão La lại không có ý chí của đại lão nào phụ thể, làm sao một Tứ phẩm nhỏ nhoi có thể là đối thủ của một đống Nhị phẩm Địa bảng ......

Thảm, quá thảm!

Tiêu Nhị Thất muốn giúp đỡ, nhưng gã nhanh chóng phát hiện ra rằng mình chẳng làm được gì.

Gã cũng chỉ là một tên Tứ phẩm nho nhỏ, vô cùng đáng thương.

Rất nhiều cao thủ Nhị phẩm không di chuyển ngay, nhưng hơi thở của bọn họ đã bắt đầu trở nên dồn dập, nặng nề thở dốc, gây náo động cả hắc băng lộ của thủy triều hắc ám.

Dọc theo hắc băng lộ này, nhìn thẳng về phía La Hồng trên đài sen đen.

"Cơ duyên Địa Tạng ...... người có duyên ắt sẽ đạt được!"

" La Hồng ngươi dựa vào cái gì mà ăn cơm mềm" chiếm cứ cơ duyên?"

(1) Ăn cơm mềm: "Cơm mềm" ở đây là chỉ những gì quá dễ dàng, những thứ được cho được tặng.

"Bọn ta không phục, bọn ta cũng có tư cách tranh đoạt một lần!

La Hồng...... Phải chết!"

Âm thanh trầm thấp phát ra từ yết hầu của một tên cường giả Nhị phẩm.

Tam phẩm cùng Tứ phẩm có mặt đều lui về phía sau, trên cơ bản, những người ở lại đều là cao thủ Nhị phẩm.

Mà giờ phút này, các cao thủ Nhị phẩm thực sự không thể bình tĩnh được.

Một vài Nhị phẩm ban đầu vốn sợ hãi, tính bỏ chạy hoặc có ý định lặng lẽ dời đi cũng đã thay đổi suy nghĩ.

Rốt cuộc, vào bí cảnh vì cái gì?

Không phải là vì cơ duyên sao? Trước đó chính là vì không có cơ hội cũng không có hy vọng có được cơ duyên, cho nên mới định lùi bước, nay cơ duyên đều hiện ra trước mắt mọi người, gan lớn no chết, nhát gan đói chết!

Phanh!

Một cổ khí tức bùng nổ, uy áp thiên địa quét qua, một tên cao thủ Nhị phẩm tiên phong lao ra, hóa thành một đạo hắc quang, như một đạo tia chớp màu đen trên băng lộ rộng lớn, bay vụt về phía La Hồng trên đài sen đen.

Đối với cao thủ Nhị phẩm, khoảng cách mấy trăm dặm chẳng đáng kể chút nào.

Mà có người mở đầu như phá vỡ đêm khuya tĩnh lặng, rất nhiều Nhị phẩm ào ào phóng ra.

ầm ầm ầm!

Khí tức của nhiều cường giả tạo thành uy áp như sóng thần.

Trên đường đi, thủy triều hắc ám xung quanh như nổ tung, màn mưa đen xối xả trút xuống như bị xé rách.

Tiêu Nhị Thất đứng tại chỗ, lắc đầu.

Gã cứu không được La Hồng.

Chỉ có thể ủng hộ tinh thần cho La Hồng, La Hồng phải tự cầu phúc thôi.

Phanh phanh phanh!

Băng lộ rộng lớn không ngừng nổ tung, từng tên Nhị phẩm lao tới nhanh như chớp.

Trên đài sen, La Hồng nắm kiếm Địa Tạng, chịu đựng khí Tử Linh mạnh mẽ không ngừng giáng xuống.

Đôi lông mày hắn khẽ nhíu lại khi thấy nhiều cao thủ Nhị phẩm như vậy đang lao trên băng lộ, tiến đến gần hắn.

Nhiều Nhị phẩm thật, nếu thật sự để cho bọn họ bước lên đài sen đen, có lẽ sẽ rất nguy hiểm.

Giờ phút này, La Hồng không thể di chuyển, tựa như cũng chẳng có biện pháp gì để đối phó với đám cao thủ Nhị phẩm này.

Nhưng...... Thật sự không có sao?

La Hồng cảm nhận được lực tà sát trong đan điền như muốn căng nứt ra, khóe miệng khẽ cong lên.

Oanh!

Khí Tử Linh như thác nước cuồn cuộn rót xuống, La Hồng nhanh chóng hấp thu một chút khí Tà Sát trong đó, tử khí tỉnh thuần còn sót lại nhanh chóng hội tụ trên tay hắn.

"Muốn kiếm Địa Tạng cùng xá lợi Bồ Tát sao?"

"Để xem các ngươi có bản lĩnh này hay không đã"

La Hồng cười.

Nâng tay, phất ra một chiêu.

Giữa đống hắc ảnh đang di chuyển trên mặt đất, Tà Ảnh Ngô Thiên hiện lên.

Lúc trước hắn có thúc giục Tà Ảnh Ngô Thiên cũng chẳng động đậy, đó là bởi vì tà sát tiêu hao, mà hiện giờ......

Trong đan điền hắn, thực sự có rất nhiều khí Tà Sát.

Phải tận tình...... Tiêu hao đi!

Ánh mắt La Hồng nghiêm lại.

Tinh thần vừa động.

Ngay sau đó, Tà Ảnh Ngô Thiên với đôi mắt đỏ tươi như có sấm sét đỏ hiện lên, kiếm khí Lôi Trì hội tụ trên đỉnh đầu, kiếm Lôi Tước rít gào bay ra.

Y phi nước đại phóng ra, mang theo tà sát khí nồng đậm của La Hồng.

Cùng với...... tử khí tỉnh thuần do La Hồng tinh luyện ra.

Từng tà ảnh hiện lên, bọn chúng đều mang theo tử khí mà La Hồng tinh luyện, phóng về phía các cao thủ Nhị phẩm.

Con đường băng tinh rất rộng lớn.

Một đám tà ảnh dưới sự dẫn đầu của Tà Ảnh Ngô Thiên, đều xông về phía cao thủ Nhị phẩm.

Không có tiếng hò hét kinh thiên động địa.

Chỉ có khí thế vô hình va chạm.

Rất nhiều cao thủ Nhị phẩm đã hình thành lên khí thế khủng bố như sóng thần, tựa hồ muốn dời non lấp biển.

Mà phe Tà Ảnh lại yếu hơn rất nhiều.

Đứng đầu là Tà Ảnh Ngô Thiên, yếu hơn nữa là Tà Ảnh Dư Tam Xuyên và Tà Ảnh Ngô Thanh Sơn, bọn chúng miễn cưỡng có thể va chạm với cao thủ Nhị phẩm, còn những tà ảnh khác căn bản chẳng đấu lại.

"Đúng là một thuật pháp thần kỳ, một người như một đội quân lì "Đáng tiếc thay, cũng chỉ là châu chấu đá xe"

Ánh mắt các Nhị phẩm sáng lên, lời nói lạnh như băng quanh quẩn trên không trung giữa hai phe.

Ngay sau đó, hai bên va chạm.

Tà Ảnh Ngô Thiên rất mạnh, giao chiến cùng bốn năm tên Nhị phẩm, kiếm Lôi Tước nhanh chóng tạt qua, thậm chí đánh cho mấy tên cao thủ Nhị phẩm bị thương.

Đáng tiếc, dưới sự liên thủ của rất nhiều cao thủ Nhị Phẩm, Tà Ảnh Ngô Thiên nhanh chóng bị đánh tan.

Phanh!

Trong khoảnh khắc Tà Ảnh Ngô Thiên bị đánh nát, vô số tử khí trào dâng khiến đôi mắt các cao thủ Nhị phẩm co rụt lại.
Chương 418 Trận chiến Nhị phẩm, máu bay đầy trời (4)

Tử khí này có sức ăn mòn lớn với da thịt, trong lòng bọn họ bỗng giật mình, tránh né, không muốn đụng chạm.

Mà các tà ảnh khác thì trực tiếp hơn, phóng tử khí lên người bọn họ, tuy đều bị nghiền nát, tà ảnh biến mất, nhưng vô số tử khí hội tụ lại, bao quanh bọn họ.

"Chỉ có thế thôi sao?"

Phản ứng của các cao thủ Nhị phẩm rất mạnh, La Hồng định lợi dụng tử khí để ăn mòn bọn họ, đúng là kẻ điên nằm mơ.

Bọn họ khinh thường, cười.

Thân hình liên tục di chuyển, hăng hái tránh né, lần nữa phóng về phía La Hồng.

Trên đài sen đen.

La Hồng nắm kiếm, sợi tóc màu đen buông xuống, che gần hết đôi mắt hắn, ánh mắt có vài phần tà dị nhìn chằm chằm những cao thủ Nhị phẩm đang vọt tới lần nữa.

Một cái tay khác nâng lên.

"Đứng lên!

Bùm!

Đoàn quân hắc ảnh...... Lần thứ hai xuất hiện!

La Hồng căn bản chẳng lo tà sát hao mòn, hiện giờ hắn được dòng khí Tử Linh dồi dào rót xuống, thực sự lực tà sát ...... có rất nhiều!

Như có rất nhiều tên tà tu Nhất phẩm mặc cho hắn hấp thu khí Tà Sát!

Bàn đến chuyện tiêu hao, La Hồng chẳng sợ!

Đến đây đi!

Tổn thương lẫn nhau đi!

"Các ngươi cho rằng Ngô Thiên chết như thế nào?"

La Hồng nhếch miệng, cười lạnh.

Chính là bị hắn hố chết.

Mà tử khí tỉnh thuần chính là nguyên nhân hố chết người!

Phía dưới đều là thủy triều hắc ám......

Nhiều tử khí tỉnh thuần như vậy, lập tức sẽ náo nhiệt.

Bang bang bang!

Bên trong thủy triều hắc ám như nổ tung.

Một cánh tay rồi lại thêm một cánh tay bám vào mép của băng lộ, băng tinh bị nghiền nát, có thân ảnh mượn lực phóng lên cao.

Kim giáp thi, kim thi, ngân giáp thi, ngân thii......

Gào rít xuất hiện.

Rất nhiều cao thủ Nhị phẩm khẽ biến sắc, ngay sau đó vô số công phạt quét ra, bốn kim giáp thi vừa xuất hiện đã trực tiếp bị đánh nát, còn có rất nhiều ngân thi, đồng thi bị chôn vùi.

Lộc cộc, lộc cộc......

Sau khi kim giáp thi bị đánh nổ tung, trong thủy triều hắc ám có một thi thể người đầy hoa văn vọt lên.

Nhất phẩm, Địa thi!

Rất nhiều Nhị phẩm biến sắc, hình như bọn họ đoán ra được điều gì.

Phụt!

Con Địa thi này có được chiến lực Nhất phẩm, mang theo tử khí, nhảy vào trong đâm người, rất nhanh có một tên cao thủ Nhị phẩm bị xé xác, huyết nhục mơ hồ.

Sau khi tên cao thủ Nhị phẩm bị giết, máu tươi rất nhanh bắt đầu chảy đầy trên băng lộ.

Rất nhiều Nhị phẩm cũng đoán được một phần, nhanh chóng ra tay ngăn chặn Địa thi.

Bọn họ không dám giết Địa thi, dù rằng nhiều Nhị phẩm liên thủ, giết một con Địa thi cũng không thành vấn đề.

Nhưng...... Bọn họ không dám.

Giết một con Địa thi xong không biết có nhảy ra sinh vật đáng sợ nào nữa không!

Nhưng khi Địa thi đang bị nhiều cao thủ Nhị phẩm liên thủ áp chế, chợt có một đạo sấm sét màu đen lóe lên khiến nó bị nổ vỡ đầu.

Không khí đột nhiên cứng lại, rất nhiều cao thủ Nhị phẩm đỏ mắt, nhìn về phía Tà Ảnh Ngô Thiên.

Mà Tà Ảnh Ngô Thiên như đông cứng lại, cười quái dị, phanh một tiếng, nổ tung, rồi ngay lập tức biến mất.

Một cổ khí cơ khủng bố lại vọt lên, từ trong thủy triều hắc ám phóng ra.

Một con Địa giáp thi hiện thân, uy áp khủng bố vô cùng, bao trùm lên hết thảy, đến cả thủy triều hắc ám cũng bị nén xuống.

Nhất phẩm đỉnh phong, đáng sợ ngang với Nhất phẩm Thiên bảng!

Địa Giáp thi!

Mặt mấy tên cao thủ Nhị phẩm trở nên trắng bệch!

Mẹ kiếp!

La Hồng này, mẹ nó......

Giờ phút này, cuối cùng bọn họ cũng hiểu Ngô Thiên chết như thế nào, vì sao trước khi chết Ngô Thiên lại tuyệt vọng như vậy!

Dù cho ai nhìn thấy tình huống như vậy cũng sẽ vô cùng tuyệt vọng.

Bang bang bang!

Thực lực của Địa Giáp thi quá mạnh, hóa thành một đạo hắc quang lao vào giữa sân, trong phút chốc, mấy tên Nhị phẩm không kịp phản ứng đã bị bóp vỡ đầu!

Có cao thủ Nhị phẩm muốn tránh giáp thi, hướng tới bên người La Hồng, lại bị Tà Ảnh Ngô Thiên cản trở.

Sau đó bị Địa Giáp Thi và rất nhiều Địa thi khác vây quanh, xé thành phấn vụn.

Vô số huyết dịch tung tóe, đây đều là máu của các cao thủ Nhị phẩm.

Đức Phật phía trên Phật lộ dường như đang tụng lên khúc ai ca thương xót.

Trên đài sen, La Hồng nắm kiếm Địa Tạng, vô cùng vui sướng cao giọng cười.

Tới đây!

Tới giết bản công tử đi!

Mà Tiêu Nhị Thất nhìn đến trợn mắt há mồm, điên rồi, tất cả đều điên rồi, vô số máu tươi như hóa thành cơn lốc, vỗ trên mặt gã, như bị bóng đè.

Một ngày này, vô số Nhị phẩm Địa bảng của các đại vương triều tử vongt Máu thịt hòa cùng mưa đen bay lả tả, như đất trời đổ mưa máu!

Máu tươi bay lả tả, mưa đen bay đầy trời cuốn theo huyết nhục mơ hồ, hình ảnh tàn nhẫn đến cùng cực, để lại dấu ấn đậm trong thị giác và tâm thần mỗi người.

Tiêu Nhị Thất sớm đã xem đến ngây người, cả người gã đều đang run bần bật.

Không biết đã chết bao nhiêu Nhị phẩm nữa?

Mười mấy?

Hai mươi mấy người?

Thậm chí, đây mới chỉ là cái bắt đầu, thông lộ bằng băng đen tuyển tràn ngập tử khí, phủ kín máu tươi, thịt nát, và tử khí.

Tiêu Nhị Thất vốn tưởng rằng lão La chạy trời không khỏi nắng, nhưng, gã trăm triệu lần không nghĩ tới, La Hồng còn có thể làm ra việc kích thích như vậy.

Người nào người nấy đều là cao thủ Nhị phẩm được lưu danh trên Địa bảng của các Đại vương triều, giờ thì cả một đám đều vô cùng thê thảm, những người xếp chót bảng còn đang sống sờ sờ bị xé xác, máu tươi nhiễm đỏ cả con đường băng, vô danh bỏ mạng tại nơi này.

Mà một số ít cao thủ Nhị phẩm xếp hạng cao trên Địa bảng cũng giết đến mù quáng..

Bọn họ gắt gao nhìn chằm chằm La Hồng đang ngồi trên đài san đen, trong mắt có không cam lòng, có phẫn nộ, còn có sát khí lạnh thấu xương.
Chương 419 Thiên giáp thi xuất hiện, Phu Tử phụ thể (1)

Bọn họ đỏ mắt không chỉ bởi cơ duyên, mà còn bởi không nghĩ sẽ đời đi, không cam lòng rút lui!

Sao có thể gọi con đường này là Phật lộ, phải là Tu La lộ mới đúng.

Bọn họ muốn bước về phía trước phải đạp lên máu thịt hỗn độn bên dưới.

Trong thủy triều hắc ám, có hơi thở mạnh mẽ không ngừng bắn ra, hết con hành thi này đến con hành thi khác nhảy ra khỏi thủy triều hắc ám, gào lên.

Đáng sợ nhất vẫn là giáp thi bất khả chiến bại, chém mãi không chết.

Cho dù là cao thủ đỉnh cấp trên Địa bảng vào giờ phút này cũng cảm thấy lực bất tòng tâm.

Rút lui, hoặc là tiếp tục xông lên phía trước, bây giờ bọn họ chỉ có thể lựa chọn một con đường.

Cho dù là Địa giáp thi hay là Địa thi cũng chưa từng công phá đài sen đen tuyền nơi La Hồng đứng, kỳ thật đây cũng là một tia hy vọng của đám cao thủ Nhị phẩm, có lẽ, chỉ cần đến gần bên người La Hồng, đám Địa thi đáng sợ này sẽ không ra tay với bọn họi Cho nên, không có cường giả Nhị phẩm nào rút lui, bọn họ điên cuồng phi trên con đường tượng trưng cho cái chết.

Một nơi khác trên Phật lộ.

Phật quang chiếu rọi khắp nơi.

Cao thủ Tam phẩm, Tứ phẩm đều nhìn một màn này đến ngây ngốc.

Trên thực tế, từ khi vào bí cảnh, thương vong cũng không nghiêm trọng như trong tưởng tượng của bọn họ, mọi người đều nghĩ rằng bí cảnh lần này, có thể số người tử vong sẽ cực ít.

Nhưng tất cả bọn họ đều đã sai rồi.

Hóa ra, cái chết thực sự mới vừa bắt đầu.

Nơi này chính là bí cảnh Địa Tạng đó, bí cảnh gần địa ngục nhất, sao có thể không có người chết?

Ổ nơi này...... Chết người mới là trạng thái bình thường!

Một vài Tam phẩm Huyền bảng không thèm quay đầu, cắm đầu bỏ chạy.

Càng ngày càng có nhiều cao thủ Nhị phẩm chết, không khác gì mưa rơi, trong không khí ngập mùi máu tươi khiến nhân tâm run SỢ.

Bọn họ còn giữ thể diện để làm gì?

Một vài tên Tam phẩm Huyền bảng rất biết thân biết phận mà lui lại, cũng là vì thực lực của bọn họ có hạn, bọn họ sẽ không nghĩ đến việc đi đoạt cơ duyên gì đó trong bí cảnh.

Có lẽ trước đó bọn họ cũng có cái ý tưởng này, nhưng, bây giờ thì đã hoàn toàn không có.

Làm thế nào mà cướp được?

Trên băng lộ, vô số cao thủ Nhị phẩm thương vong, khung cảnh đáng sợ vô cùng, Địa giáp thi hoành hành không cố kỵ giống như ma đầu giáng thế xung phong liều chết, bọn họ đi lên làm gì, cùng nhau chịu chết sao?

Tuy thực lực của Tam phẩm Huyền bảng khá tốt, nhưng mà bị Địa giáp thi tát xuống một cái thì cũng chết cả đống.

Cho nên, trong trận chiến bậc này, Tam phẩm vẫn không cần tham gia náo nhiệt.

Đương nhiên, cũng có cao thủ Nhị phẩm không tham chiến, giờ phút này trong lòng cũng lạnh lẽo vô cùng.

Tỷ như Nhị phẩm Tiêu gia của Tiêu Nhị Thất, bọn họ lui lại đến bên người Tiêu Nhị Thất, sắc mặt vô cùng ngưng trọng.

"Thiếu gia, chúng ta lui đi"

Đám Nhị phẩm Tiêu gia lộ ra biểu hiện sợ sệt, mẹ nó...... lúc đầu còn đỡ chút, nhưng trong lúc các lão đại đang tranh phong, đảo mắt một cái, đã chết một đống lớn Nhị phẩm.

Mà tất cả những điều này đều bởi vì La Hồng trên đài sen.

La Hồng còn chưa thèm động đậy gì đã khiến rất nhiều Nhị phẩm chết thảm.

Có lẽ đây chính là yêu nghiệt chân chính đi.

Đệ nhị Hoàng bảng?

Đệ nhất Hoàng Bảng - Vân Trùng Dương nếu không có thân phận tiên nhân chuyển thế, thì đến tư cách xách giày cho La Hồng cũng không có!

Trong bí cảnh Thiên Cơ, La Hồng giết bao nhiêu tên thiên kiêu Hoàng bảng, giờ đây, bí cảnh Địa Tạng...... La Hồng lại tàn sát cả Địa bảng.

Tuy không phải La Hồng tự mình ra tay chém giết, chỉ dùng những hành thi quỷ dị của bí cảnh Địa Tạng, nhưng dựa theo logic mà nói, nếu không có La Hồng, những Nhị phẩm Địa bảng này sẽ chết sao?

Tiêu Nhị Thất cắn răng, hít một hơi thật sâu.

"Không...... Cứ xem tiếp đi"

Tiêu Nhị Thất nói.

Nhị phẩm Tiêu gia chung quanh lập tức bất đắc dĩ, nhưng thật ra bọn họ cũng không quá khẩn trương, lúc này bọn họ đều đứng trên Phật lộ có phật quang chiếu rọi, không phải băng lộ do Tà Phật Tử chế tạo, cho nên bọn họ còn có thể tiếp tục xem náo nhiệt.

Nhưng, một khi chiến trận lan đến bên này, bọn họ tất nhiên sẽ lập tức khiêng Tiêu Nhị Thất chạy mất.

Tu sĩ Tiêu gia không có dục vọng quá lớn với cơ duyên trong bí cảnh Địa Tạng.

Bọn họ dù sao cũng là thế gia dùng đao, không có nhu cầu quá lớn với kiếm, nơi này cũng chỉ có xá lợi kết tỉnh của Địa Tạng Bồ Tát tám nghìn năm mới khiến bọn họ động tâm, nhưng ở đây có nhiều cường giả như vậy, sao bọn họ có thể có cơ hội bứt phá chứ?

Phải tự biết thân biết phận.

Những Nhị phẩm Tiêu gia đều hiểu rõ ràng, bọn họ nhìn đám Nhị phẩm đang chém giết không ngừng trên băng lộ, lắc đầu.

"Lợi ích động nhân tâm......

"Lúc dục vọng tham lam xông lên đầu thì sẽ hoàn toàn che đậy mất lý trí"

"Tà Phật Tử thật sự rất độc ác, nếu y không tạo ra băng lộ, tu sĩ căn bản không có khả năng đoạt được cơ duyên trên người La Hồng, cũng sẽ không xuất hiện cảnh giết chóc tàn nhẫn đến ^A lì Từng vị Nhị phẩm Tiêu gia nhìn thấy mà trong lòng dần lạnh lẽo.

Có không ít cao thủ Nhị phẩm còn trò chuyện vui vẻ với bọn họ lúc trước bây giờ chỉ còn lại một đống thịt nát.

Địa giáp thi, Địa thi, Kim giáp thi sống để giết chóc, tàn nhẫn vô cùng, không cho bất kì người nào toàn thây, trên cơ bản họ đều bị bóp nát đầu, xé xác.

Bọn họ càng nhìn càng kinh hãi.

Lúc nào bọn họ cũng chuẩn bị tinh thần, trong tích tắc phải khiêng được Tiêu Nhị Thất bỏ chạy.
Chương 420 Thiên giáp thi xuất hiện, Phu Tử phụ thể (2)

Tam phẩm Huyền bảng bắt đầu chạy trốn.

Bọn họ dần lùi lại theo Phật lộ, rất nhanh đã lui về thành Tần Quảng, không ngừng lùi về phía sau trên con đường hắc thạch của thành Tần Quảng, họ muốn rút nhanh ra khỏi thành Tần Quảng, lao ra khỏi bí cảnh.

Kỳ thật những người có thể đứng trên Huyền bảng đều không ngốc, rất nhạy bén với nguy cơ.

Giờ phút này, đối với bọn họ, bí cảnh Địa Tạng quá nguy hiểm.

Trước cửa thành.

Quỷ Bà mặt đầy nếp nhăn, trên tay cầm ngọn dèn xanh lét, cười toe toét.

Bà ta nhìn một người đang chạy về phía cổng thành, cười lên khiến cho trong lòng tất cả tu sĩ Huyền bảng đều run sợ.

"Khặc khặc khặc......"

"Quỷ thành giới nghiêm, nếu muốn ra khỏi thành, phải giao nộp phí ra khỏi thành.

Quỷ Bà sâu xa nói.

Sắc mặt của một vài vị tu sĩ Huyền bảng đến trước cửa thành đều biến hóa, chửi ầm lên.

Quá bẫy người rồi, vào thành giao nộp phí vào thành, kỳ thật tinh khí thần của bọn họ đã bị hao tổn rất nhiều, giờ còn muốn nộp phí ra khỏi thành......

Gian thương!

Giờ phút này các Tu sĩ Huyền bảng đều nhìn chằm chằm Quỷ Bà, trong mắt lộ ra đây sát khí.

"Lão tử không nộp thì thế nào?"

Một tên Tam phẩm Huyền bảng tức giận mắng một câu, nguyên khí thiên địa cả người sôi trào, uy áp thiên địa buông xuống, xuất một chiêu bay thẳng đến chỗ Quỷ Bà gầy yếu.

Đôi mắt của Quỷ Bà sâu thăm thẳm, ý cười trên khuôn mặt nhăn nheo ngày càng đậm.

"Người trẻ tuổi...... phải biết kính già yêu trẻ chứ"

Quỷ Bà cất giọng khàn khàn.

"Khặc khặc khặc......"

Ngay sau đó, tên tu sĩ vừa mới ra tay kia thế mà gào khóc thảm thiết, máu thịt tan ra hóa thành một bãi chất lỏng, nhanh chóng chui vào đèn lồng xanh nhạt, chỉ còn dư lại một bộ xương trắng lặng quỳ rạt trên mặt đất.

Trong lòng tu sĩ Tam phẩm, Tứ phẩm còn sót lại đều lạnh giá.

Bọn họ bây hiểu rõ, Quỷ Bà thủ thành ngoại hình chẳng liên quan gì đến thực lực, nhìn qua chẳng hơi thở của cường giả, nhưng, có lẽ thực lực không yếu hơn chút nào so với Nhất phẩm Thiên bảng.

Bọn họ đành phải thành thành thật thật giao nộp phí ra khỏi thành.

Phí ra khỏi thành còn đắt hơn so với phí vào thành, mỗi một tu sĩ ra khỏi thành đều cảm thấy tinh thần suy sụp đến cực hạn, tựa như linh hồn bị cắt đi một miếng lớn.

Còn Quỷ Bà lại đang bày ra vẻ mặt lão bản mê tiền nhìn bọn họ.

Trong lồng đèn xanh lam, có ánh sáng màu xanh lục u ám không ngừng nhảy lên.

Trúng mánh.

Đúng là trúng mánh lớn mà!

Tuy rằng bà bị người ta chơi không quỵt nợ một lần, nhưng chẳng sao, phí thu được từ những người khác đủ để cho bà ta tạm quên đi nỗi đau này.

Những vị tu sĩ ra khỏi thành cật lực chống lại cảm giác chóng mặt nhức đầu, theo con đường lúc tới, bỏ chạy về phía cổng của bí cảnh Địa Tạng.

Cùng lúc đó.

Vào lúc rất nhiều Nhị Phẩm chết, cả thiên hạ tựa hồ đều chấn động.

Vương triều Đại Hạ, Đế kinh, thành Thiên An.

Tư Thiên Viện.

Giữa cung điện và lầu các cổ xưa, có mấy tiểu đồng bê tài liệu không ngừng bay qua bay lại.

Văn Thiên Hành khoanh chân ngồi, trước người ông ta bày một bàn cờ, trên bàn cờ, quân trắng quân đen đan xen nhau dày như sao trên trời.

Nhưng, lúc này ông ta không có tâm tư để tiếp tục chơi cờ.

Bởi vì, mỗi một lần những tên tiểu đồng chạy như bay đến, tiểu đồng đều sẽ kinh hoảng thất thố nói: "Phó viện trưởng, thứ bảy và thứ mười hai Địa bảng Đại Hạ đều đã chết, tên trên Địa bảng đều đã biến mất"

"Thứ năm mươi bảy Địa bảng Đại Hạ đã chết"

"Thứ sáu mươi bốn Địa bảng Đại Hạ đã chết!"

Một vài vị tiểu đồng chấn động vô cùng, trên mặt bọn họ toát ra thần sắc sợ hãi.

Đã xảy ra chuyện gì?

Làm sao lại có nhiều cao thủ Địa bảng chết như vậy?

Phải biết rằng, trên cơ bản, những người có thể có tên trên Địa Bảng Đại Hạ đều là những người dự bị của Thiên bảng, đều là thiên kiêu của Đại Hạ.

Nhưng, hôm nay, tu sĩ Địa bảng Đại Hạ lại hết người này đến người khác ngã xuống.

Văn Thiên Hành đã không giữ được bình tĩnh, đứng lên, ngưng mắt nhíu mày.

Tiếp nhận danh sách Địa bảng từ trong tay tiểu đồng.

Từng cái tên lần lượt thấm ra máu tươi rồi biến mất ngay lập tức, sau đó gương mặt tràn đầy nếp nhăn của ông ta cứ không ngừng co giất.

"Bí cảnh Địa Tạng......

"Đã bắt đầu giết chóc rồi sao?"

Văn Thiên Hành hít sâu một hơi, tin bí cảnh Địa Tạng của Vọng Xuyên Tự mở ra sớm đã truyền khắp thiên hạ.

Thân làm phó viện trưởng Tư Thiên Viện, Văn Thiên Hành há có thể không biết.

Nhưng trong nháy mắt như vậy đã chết đại khái hai ba mươi vị cường giả Địa bảng Đại Hạ, e rằng qua sự kiện lần này, Địa bảng Đại Hạ thật sự hoàn toàn thay máu.

"Lần trước Hoàng bảng thay máu, lần này lại là Địa bảng thay máu, Địa bảng của các vương triều khác e rằng cũng không thoát khỏi được kết cục này"

"Mà hai bí cảnh...... Đều có La Hồng"

"Lần trước là La Hồng tàn sát thiên kiêu Hoàng bảng, chẳng lẽ lần này cũng là La Hồng đang tàn sát Nhị phẩm Địa bảng?"

"Không thể nào a...... La Hồng mới Ngũ phẩm mà."

Văn Thiên Hành lắc đầu, vô cùng nghi hoặc.

"Tiếp tục chú ý, thống kê kĩ càng danh sách các Nhị phẩm Địa bảng"

Văn Thiên Hàng đưa quyển sách đưa cho tiểu đồng, hít sâu một hơi, sắp xếp mọi việc.

Mà một màn này không chỉ phát sinh ở Tư Thiên Viện Đại Hạ.

Tư Thiên Viện của Đại Sở, Đại Chu, Kim Trướng Vương Đình đều có tình huống phát sinh như vậy, mỗi một người phụ trách Tư Thiên Viện đều hít sâu một hơi, cảm khái thế sự vô thường.

Thống kê danh sách tử vong, thống kê danh sách những Nhị phẩm đã chết.

Ổ bên ngoài.

Tất cả những tu sĩ đang cầm danh sách đều chấn động tinh thần, mở danh sách ra thì còn chấn động hơn, bọn họ trợn mắt há hốc mồm nhìn danh sách tên đẫm máu, một màn này chẳng khác gì ác ma tái sinh.

Mỗi một cái tên đẫm máu đều có nghĩa là đối phương đã chết.

Thiên hạ...... Hoàn toàn chấn động!
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom