• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Ta đây trời sinh tính ngông cuồng (4 Viewers)

  • Chương 791-796

Chương 791:





Đông Phương Thịnh nghe những lời này, sắc mặt hơi biến đổi "Yên Nhi, ba biết trong lòng con có thống hận nhưng mà hổ dữ không ăn thịt con, con chẳng lẽ muốn tự tay giết con của mình sao?"



"Đây không phải con của con, đây là nghiệt chủng của Đường Ân!" Đông Phương Yên cắn răng xoay người bước đi.



Đông Phương Thịnh đứng ở đằng xa, nhẹ nhàng thở dài một hơi, cũng không biết nên đi an ủi con gái mình như thế nào.



Không có ai ghét Đường gia hơn Đông Phương Yên, người duy nhất ghét Đường gia hơn chắc cũng chỉ có Đường Lộ.



Đường Lộ trong khoảng thời gian này đã bắt đầu thay đổi tính tình, bụng của cô đang ngày một nhô lên. Sau cái chết của Đoan Mộc Hùng, Đường Lộ được xem là niềm hi vọng duy nhất của Đoan Mộc thế gia và họ đều mong chờ đứa con của Đoan Mộc thế gia đang ở trong bung Đường Lộ được sinh ra.



Trong khoảng thời gian này, Đoan Mộc thế gia càng chăm sóc Đường Lộ cẩn thận hơn, bất kể thứ gì, chỉ cần Đường Lộ muốn đều sẽ ngay lập tức xuất hiện trên tay của cô.



Loại cuộc sống này, đối Đường Lộ mà nói thì là cực kì hạnh phúc.



...



Đường Ân đã trải qua một vài ngày vui vẻ với Kỷ Du Du ở trên Đường Đảo sau đó liền bắt đầu bay đi tới New York



Trong vài ngày qua, Công Tế Hội thông qua truyền thông toàn thế giới rồi bắt đầu chèn ép Đường gia. Nhất là Đường Ân, có thể nói là không ai không nhận ra được người thiếu niên của Đường gia này.



Khi máy bay hạ cánh xuống thành phố New York, cả ba chị em Âu Dương Đan đều có mặt.



Đường Ân nhẹ nhàng gật đầu với ba người, đi theo ba người lên xe rồi đi thẳng đến trang viên của Âu Dương gia.



Sau khi ba chị em lên xe, họ nhìn nhau như thể nhớ lại hành vi đáng xấu hổ mà ba chị em đã làm với Đường Ân trong chiếc xe này vậy.



Đường Ân không quan tâm lắm, sau khi đọc hết thông tin trong tay liền lật vài trang thông tin khác.



Thông tin ghi trên đó là tất cả những vị khách tham dự bữa tối của Moses. Ở trên đây, Đường Ân nhìn thấy một vài tên quen thuộc nhưng mà Đường Ân đối với những người này lại không quen biết gì.



Mọi người đều có vòng kết nối của chính mình.



Đường gia dù sao cũng là thương nhân giàu có, trong vòng kết nối của mình thì cũng đa phần là thương nhân giàu có, mà tiệc tối lần này của Moses, lại xuất hiện rất nhiều người có thân phận cực kì tôn quý.



Công chúa Ruidian, hoàng tử Tây Á, thậm chí còn có một số công tử, tiểu thư của các quan chức chính phủ nữa.



Những người này tuy không có nhiều tài sản như Đường gia nhưng là mỗi một người đều có thể quyết định được chuyện lớn.



"Nghe nói Công chúa Thuỵ Điển cùng hoàng tử Tây Á đã đến, hai người ngày mai đều sẽ có mặt tại tiệc tối của Moses. . . Ngoài ra còn có một vị hoàng tử từ các cường quốc dầu mỏ, cùng 1 vị công chúa của Tây Ban Nha! Mặc dù bọn họ không có tên trong danh sách nhưng bọn họ đã nói rõ là chiều mai sẽ đến thành phố New York . ." Âu Dương Đan nhẹ nói xong sau đó im lặng.



Đường Ân xoa xoa lông mày, nhẹ nhàng thở dài,, "Thật là có khí thế. . ."



"Ừm!" Âu Dương Đan gật đầu, ánh mắt nhìn Đường Ân một cái, "Đường thiếu, chúng tôi có thể biết vì sao bọn họ lại dùng cách này để gặp anh không?"



" Vì sự trường thọ… vì sự trẻ trung và xinh đẹp!" trong lúc nhất thời, Đường Ân không biết nên trả lời như thế nào nhưng sự thật chính là như thế, "Trên người ta mang theo một số bí mật, có lẽ có thể kéo dài tuổi thọ của người khác, cũng có thể để người ta bảo trì dáng vẻ nhất định!"



Tiếng nói vừa dứt, ba chị em Âu Dương gia đều sững sờ.



Có thể làm cho con người trường thọ lại có thể để con người trẻ tuổi xinh đẹp, chuyện này đối với bất kỳ người phụ nữ nào đều không thể cưỡng lại được.



"Nhân tiện, tôi có mấy thứ này muốn tặng cho mấy cô!" Đường Ân không chút do dự cầm lấy va li đưa cho ba cô gái, " Chai màu trắng bên trong là để uống, mỗi ngày một giọt là đủ! Chai màu đen là để tắm, đại khái là giống như sữa tắm. . ."



"Thật không?" Âu Dương Tương lên tiếng đầu tiên, trong mắt hiện lên vẻ vui mừng nhưng sắc mặt lập tức đỏ bừng khi thấy hai chị còn chưa nói chuyện.



"Thật!" Đường Ân cười cười, cũng không giải thích nhiều đem thứ này đặt ở bên cạnh ba cô gái.



Sau khi ba cô gái cầm lấy, vẻ mặt rất vui mừng, nhất là nói đến cái từ trẻ trung xinh đẹp thì không cô gái nào có thể cưỡng lại được.



Đường Ân nhìn cảnh này, mỉm cười một tiếng rồi một tay sờ sờ trán nhìn ra ngoài cửa sổ.



Khi xe trở về trang viên của Âu Dương gia, Đường Ân ở trong phòng cao quý nhất.



Vừa bước vào phòng, Sơn Tuyết Trì liền gọi điện tới.



"Đường Trăn Thanh gần đây có chút cử động. . ."



"Thật à?" Đường Ân mỉm cười, "Là chuẩn bị muốn thu thập thêm càng nhiều tổ chức ngầm sao?"



"Hẳn là như vậy! Hiện tại, người của tổ chức bên ngoài cùng tổ chức ngầm của Đường gia đều bị gia chủ đào lên nhưng cũng chỉ là 1 ít cỏ bên lề thôi! Đường Trăn Thanh khả năng cũng là muốn thông qua Công Tế Hội để chèn ép, đem những người này xuống dưới tay của mình. . ." Sơn Tuyết Trì nói.



"Ừm, hiện tại cũng đừng lo lắng, chỉ cần âm thầm nhớ kỹ những người này, chuyện còn lại giao cho tôi!" Đường Ân phân phó 1 tiếng, liền cúp điện thoại.



Bữa tiệc tối lần này chắc chắn không đơn giản như bề ngoài. Nếu như Đường Ân đoán không lầm, Công Tế Hội nhất định muốn đoạt được thứ gì đó, mặt khác, Đường Trăn Thanh muốn thừa cơ hội này để đạt được hiệu quả tốt nhất.



Đường Ân lúc này coi như trở thành con mồi, ai cũng muốn cắn một miếng thịt trên người của mình.



Bữa tiệc tối của gia tộc Moses này chính là bãi săn của bọn họ!



Có thể bị cắn bao nhiêu thì tuỳ thuộc vào cách cư xử của Đường Ân tại bữa tiệc tối này.



Một đêm này, tin tức về việc Đường Ân đi vào New York nhanh chóng lan truyền ra ngoài. Sau khi Đường Ân vào ở Âu Dương gia được 10 phút, ngoài cửa đã xuất hiện một số lượng lớn xe cảnh sát.



Đường Ân nhìn qua cửa sổ, có thể nhìn thấy những cảnh sát này hiện tại không có ý định tiến vào trang viên của Âu Dương gia, chẳng qua là nếu như ngày mai mình không cho Công Tế Hội chút chỗ tốt gì, những cảnh sát này chắc hẳn sẽ lao nhanh như 1 đàn chó điên vào nơi mình ở.



Nhìn một hồi lâu, Đường Ân kéo rèm lại rồi an tâm lên giường nằm ngủ.



Điều thực sự cần lo lắng là vào tối mai. Tối mai phải từ bỏ bao nhiêu điều liên quan đến vận mệnh tương lai của mình, nếu như Đường Ân không từ bỏ chút lợi ích nào thì chỉ sợ Công Tế Hội cùng Đường Trăn Thanh sẽ không để anh rờ khỏi New York



Đường Ân nằm ở trên giường suy nghĩ đến tiệc tối ngày mai, một lúc sau liền ngủ say.



Ngày mai rất quan trọng nhưng đêm nay anh ấy vẫn có thể ngủ một giấc ngon lành.



Sáng sớm hôm sau, Đường Ân vừa mới mở mắt, cửa phòng liền bị Âu Dương Tương đang vô cùng lo lắng đẩy ra, "Thiếu. . . Thiếu gia!"



Âu Dương Tương nhìn thấy Đường Ân vẫn chưa xuống giường, sắc mặt lập tức đỏ lên, cúi đầu nói: "Thiếu gia, bên ngoài có người muốn gặp, hắn nói hắn gọi là George. . ."






Chương 792:





"Đến nhanh như vậy sao?" Đường Ân cười lạnh, kéo chăn ra.



Âu Dương Tương vội vàng quay đầu đi ra khỏi phòng nhưng sắc mặt lại đỏ bừng.



Đường Ân không ngờ rằng người của Công Tế Hội lại tìm tới mình nhanh như vậy. Dựa theo Đường Ân suy đoán, có lẽ buổi tối hôm nay sẽ có chút tiếp xúc với người của Công Tế Hội nhưng lúc này mới sáng sớm, đối phương liền tìm tới cửa.



Sau khi tắm rửa sạch sẽ, vừa đi xuống lầu Đường Ân nhìn thấy người tên là George của Công Tế Hội này.



Anh ta mặc một bộ quần áo trang trọng, ở độ tuổi khoảng bốn mươi và đôi khi ánh mắt loé lên những sắc thái cự đoan ở trong đó.



"Cậu Đường, cậu không ngờ chúng ta lại gặp mặt nhau sớm như vậy đúng không?" George vui vẻ cười, chủ động đưa tay phải ra: "Rất vui được gặp cậu!"



"Tôi cũng rất vui khi được gặp anh!" Đường Ân xòe bàn tay ra bắt tay với George.



"Dựa theo quy tắc của Trung Quốc, chúng ta có nên chào hỏi nhau trước 1 chút không?" George lần nữa ngồi xuống.



"Chào hỏi là dành cho khách chứ không phải dành cho cướp!" Đường Ân cười một tiếng.



"Cậu Đường có thể là đang hiểu lầm chúng tôi rồi. . . người của Công Tế Hội chúng tôi luôn cam kết vì sự tiến bộ của nhân loại, thay vì trở thành một nhóm cướp như cậu đã nói. . ." George dang tay ra, bày ra một bộ mặt vô tội rồi thở dài nói: "Giống như là chuyện lần này, tôi tới đây là để đàm phán với cậu chứ không phải là dùng vũ lực!"



"Đàm phán thế nào?" Đường Ân cười cười.



" Đưa cho tôi bí quyết trường thọ trong tay cậu, Công Tế Hội giúp cậu cầm xuống Đường Trăn Thanh, mặt khác sẽ giúp cho Đường gia bước lên 1 tầng cao mới. . ." George chậm rãi đứng lên, cười cười với Đường Ân rồi nói ra: "Tôi nghĩ là cậu sẽ đáp ứng chứ?"



Đường Ân nghiêng đầu nhìn George, "Nếu như tôi không đáp ứng thì sao?"



"Vậy thì. . . cậu có khả năng sẽ mất đi tất cả!" George có chút thất vọng lắc đầu, "Đối với kết quả như vậy, tôi nghĩ cậu sẽ không hi vọng nhìn thấy kết quả đó! Đúng rồi. . . Tôi biết cậu rất mạnh, hiện tại có thể giết chết tôi nhưng tôi vẫn là muốn nói cho cậu, dù tôi chết rồi thì sự hứng thú của Công Tế Hội đối với cậu cũng sẽ không thay đổi!"



Sắc mặt Đường Ân ảm đạm xuống.



"Làm một người hiểu chuyện, làm một người cống hiến cho nhân loại, đây hẳn là 1 sự lựa chọn tốt cho cậu!" George mỉm cười, quay người đi ra ngoài, vừa đi vừa nói: "Hôm nay tiệc tối xong, tôi muốn nhìn thấy 1 kết quả như ý muốn!"



Đường Ân trầm mặt, con mắt đã híp lại.



Sau khi George rời đi, Âu Dương Đan mới từ nơi xa đi tới nhìn Đường Ân dò hỏi, "Anh…anh sẽ đáp ứng hắn sao?"



Đường Ân không trả lời, mà là đứng lên đi về phía phòng ăn.



Ba chị em Âu Dương gia nhìn nhau một chút, các cô biết Đường Ân sẽ không bị uy hiếp, mà George lại nói tới số phận và hậu quả, sợ là sẽ phải để vị thiếu gia Đường gia này có chút mâu thuẫn trong lòng.



Sự tình người của Công Tế Hội đến tìm Đường Ân phảng phất bị truyền thông che đậy lại. Mọi người chỉ biết Đường Ân giết người ở Tổ chức từ thiện liên hợp quốc, làm rất nhiều chuyện phản xã hội, về phần Đường Ân vì sao lại làm như vậy thì lại không có ai để ý tới.



Khi màn đêm buông xuống, Đường Ân thay quần áo trong phòng rồi nhìn mình trong gương, trầm mặc một chút sau đó quay người đi ra ngoài cửa.



Ba chị em Âu Dương gia đã thay quần áo từ lâu, đứng ở đại sảnh của trang viên như ba đóa hoa loa kèn nở rộ.



Sau khi Đường Ân xuống lầu, liếc qua 1 chút rồi đối với ba người nhẹ gật đầu sau đó đi ra ngoài cửa.



Sau khi đi ra ngoài, Đường Ân dừng lại, suy nghĩ một chút rồi lên tiếng nói: "Âu Dương Tương đi chung xe với tôi, hai người các cô thì ngồi ở xe khác!"



"Hả?" Âu Dương Tương có chút kinh hô.



Hai chị em kia nhìn Âu Dương Tương đầy ẩn ý rồi cúi đầu đi về phía chiếc xe khác. Các cô không có cho rằng Đường Ân sẽ làm gì Âu Dương Tương, dù sao thì muốn làm gì cũng không cần chờ tới lúc này.



Đường Ân an bài như vậy tất nhiên là có nguyên nhân đặc biệt.



Đoàn xe khởi hành rồi chạy thẳng từ trang viên của Âu Dương gia tới trang viên của Moses.



Trang viên của gia đình Moses nằm ở ngoại ô thành phố New York, khuất trong một thung lũng núi. Vị trí của thung lũng này rất tốt, có một con đường dài dẫn đến trung tâm của New York.



Đoàn xe của Đường Ân tiến lên, đi qua vài ngã tư liền đuổi kịp một đoàn xe khác..



Trước đoàn xe này có hai chiếc xe cảnh sát dọn đường, trông rất long trọng. Nhưng mà đoàn xe của Đường Ân ở phía trước gần hư là chắn hết đường, đoàn xe phía sau rất khó vượt qua.



Âu Dương Tương lập tức đem ánh mắt nhìn về phía Đường Ân, bên trong ánh mắt mang theo hỏi thăm. Thân phận của những người trong đoàn xe phía sau nhất định không phải tầm thường nếu không thì sẽ không có xe cảnh sát mở đường.



"Ngồi im đi!" vẻ mặt Đường Ân vẫn bình tĩnh, tựa hồ không có bị ảnh hưởng chút nào.



"Ừm!" Âu Dương Tương nhẹ nhàng gật đầu.



Wao wao wao. . .



Đúng lúc này, tiếng còi cảnh sát của đoàn xe phía sau đã vang lên, một chiếc xe cảnh sát nhanh chóng chạy tới, dùng loa hét lớn: "Xe phía trước, tấp vào lề dừng lại ngay, tấp vào lề phải dừng lại ngay."



Đường Ân cau mày, nhẹ giọng nói với tài xế: "Tiếp tục lái xe đi. . ."



"Lập tức dừng lại vào lề bên phải. . ."



Tiếng xe cảnh sát tiếp tục vang lên, khi thấy đoàn xe Đường Ân không có ý định dừng lại, cảnh sát trong xe có chút thẹn quá hoá giận.



"Đây là gia đình ngu ngốc nào thế? Không biết rằng đoàn xe của Công chúa Ruidian đã đến rồi sao?"



"Không biết là thằng phế vật nào. . ."


"Fuck!"



"Frank, tình huống phía trước như thế nào?" bên trong bộ đàm truyền đến tiếng nổi giận, "Trì hoãn tiệc tối của công chúa, các ngươi chịu trách nhiệm được sao?"



" Tôi thực sự xin lỗi, chiếc xe phía trước có chút không nghe lời!"



"Vậy thì ngăn bọn họ lại, đám phế vật này!" tiếng nói có chút gắt gỏng phát ra từ bộ đàm.



"Fuck!"



Frank có chút tức giận, sau khi tắt máy bộ đàm anh nhanh chóng điều khiển xe lao về phía trước.



Đường Ân thấy cảnh này, vẻ giễu cợt nơi khóe miệng càng lộ rõ, "Đâm vào!"



"Đâm vào?" sắc mặt Âu Dương Tương lập tức thay đổi.



Tài xế không trả lời mà tăng tốc đột ngột.



Rầm. . .



Hai chiếc xe va vào nhau, một loạt tia lửa bùng lên, Franks vội vàng tăng tốc tránh khỏi xe của Đường Ân rồi đập mạnh vào tay lái.



"Má nó, bên trong xe là người nào, sao bọn hắn không muốn dừng lại?. . ."



Bên trong bộ đàm truyền đến tiếng ầm ầm nhưng mà không ai trả lời, mà Đường Ân lạnh lùng nhìn chằm chằm xe cảnh sát của Frank, nhẹ giọng mở miệng, "Đâm. . ."



Tiếng nói vừa dứt, lái xe lần nữa tăng tốc, ầm một tiếng rồi trực tiếp đâm vào.






Chương 793:





Frank căn bản là không nghĩ đến tên phía sau là ai mà gan to bằng trời như vậy. Hắn đã phanh xe lại rồi mà vẫn như cũ bị đụng vào.



Âu Dương Tương ngồi trong xe hét lên 1 tiếng, do lực quán tính nên cơ thể vẫn còn hướng về phía trước.



Đường Ân kéo cô lại, trực tiếp ấn cô vào trong vòng tay của mình, trong khoảnh khắc ngắn ngủi này, đầu óc Âu Dương Tương hoàn toàn trống rỗng.



Cô gái nhỏ này mới mười bảy mười tám tuổi, còn đang là học sinh trung học. Mặc dù từ nhỏ lớn lên ở Âu Dương gia nhưng làm gì đã nhìn thấy cảnh như vậy? Khi nằm trong vòng tay của Đường Ân, trái tim như muốn bay ra khỏi cổ họng.



Một lúc sau, xe của Đường Ân lại tăng tốc sau khi lao đi cả trăm mét, anh đã nhìn thấy bóng dáng của Trang viên Moses.



Bên ngoài trang viên Moses, hai người giống như quản gia đứng thẳng ở cửa.



Đoàn xe của Đường Ân đi tới chậm rãi dừng ở bên ngoài trang viên Moses.



Có người tiến lên mở cửa xe của Đường Ân rồi làm dấu hiệu xin mời.



Lúc này, đoàn xe phía sau cũng đã tới, đoàn xe của Công chúa Ruidian trực tiếp chen vào 1 bên đoàn xe của Đường Ân.



Một quản gia khác vội vàng gấp ngàn lần mở cửa cho Công chúa Ruidian và cũng làm một dấu hiệu xin mời.



Đường Ân xuống xe trước, sửa lại quần áo trên người sau đó nhìn lướt qua trang viên của Moses.



Trang viên này quả thực rất lớn, tuy rằng không có vẻ hoành tráng như Đường Ân tưởng tượng nhưng bên trong lại mang theo 1 chút hương vị cổ điển. Phải biết New York hết thảy cũng không có nhiều năm lịch sử nhưng lại có thể xây được 1 trang viên theo phong cách cổ điển như vậy ở đây, quả thực là có chút bất ngờ.



" Ta thật sự không biết, ta đã gặp kẻ thô lỗ nào mà dám ngăn cản đoàn xe của chúng ta. . ." Công chúa Thuỵ Điển xuống xe, cô mặc một chiếc váy trắng trông như một viên ngọc trai chói lọi.



Đường Ân quay đầu lại, cũng không quan tâm lắm rồi kéo cổ tay của Âu Dương Tương đi theo người phục vụ của trang viên Moses đi vào trong.



" Kẻ trước mặt là ai? Thân phận của hắn là gì mà muốn chèn ép ta ở trên cao tốc?" giọng của Công chúa Thuỵ Điển phảng phất mang theo một tia gắt gỏng.



Người phục vụ cúi đầu chào, không dám nhiều lời, vội vàng dẫn vào trong.



" Ta đang hỏi ngươi, ngươi làm sao không trả lời ta?" Công chúa Thuỵ Điển càng gắt gỏng lên, "Các ngươi đều đón khách như vậy sao? Còn tên kia rốt cuộc là ai?"



"Hắn. . . hắn gọi là Đường Ân!" Người phục vụ thấp giọng nói.



"Đường Ân?" Công chúa Thuỵ Điển như lồi ra 2 mắt, sắc mặt tái nhợt, lập tức hừ lạnh nói ra: "Nguyên lai là ác ma kia hèn gì không biết phép tắc! Ta thật không biết, Moses rốt cuộc là có ý gì mà lại mời loại người này tới tham dự vũ hội! Moses chẳng lẽ không biết điều này sẽ gây nguy hiểm cho chúng ta sao?"



Người phục vụ trầm mặc lại, chỉ biết cúi đầu dẫn đường.



Đường Ân nghe thấy rõ ràng giọng nói phía sau nhưng cũng không có ý định dừng lại.



"2 chị của tôi còn chưa tới. . ." Âu Dương Tương dường như đã phát hiện ra vấn đề, lúc này mới phản ứng lại rồi vội vàng nhìn về phía sau.



"Không có chuyện gì đâu!" Đường Ân nói một câu, nắm cổ tay cô đi vào trang viên của Moses.



Đây là một vũ hội quý tộc thực sự, là nơi tụ họp của các chính khách và công chúa cùng với hoàng tử chứ không giống như Đường Ân cùng Lilian trước đây, hầu hết đều là con trai và con gái của các doanh nhân giàu có.



"Ác ma này. . . Sao có thể xuất hiện ở đây?" Công chúa Thuỵ Điển vừa đi vừa phàn nàn với nhân viên bên cạnh, có vẻ như thân phận của công chúa này không mang lại cho cô những phẩm chất tương ứng.



Một đường vòng qua bãi cỏ trước mặt, mọi người mới tiến vào đại sảnh của trang viên.



Trong sảnh, hai hàng nhân viên phục vụ trong trang phục áo trắng đang cúi mặt chào đón.



Đường Ân khoác tay Âu Dương Tương đi đến hết đường liền nhìn thấy trước mặt là một lão giả tóc hoa râm đang mặc lễ phục nhìn Đường Ân, "Cậu Đường. . . Hoan nghênh!"



"Ngài Moses?" Đường Ân dừng lại, cau mày nhìn người trước mặt.



"Đúng vậy!" Moses tươi cười duỗi ra một cánh tay, "Bên này. . ."



"Cảm ơn!" Đường Ân cười nói, quay người kéo cánh tay của Âu Dương Tương đi về phía trước mấy mét, đi vào 1 cái bàn tràn đầy bánh ngọt.



Nơi này hẳn là nơi nghỉ ngơi của buổi dạ hội này cho nên Đường Ân được đưa tới đây là chuyện bình thường.



"2 chị của tôi còn chưa tới!" Âu Dương Tương nhìn ra ngoài cổng, có chút hoảng sợ.



Đường Ân nắm cổ tay của cô, "Không cần phải lo lắng!"



Âu Dương Tương bị Đường Ân đè lại, sắc mặt đỏ bừng, cô không biết đang xảy ra chuyện gì nhưng mà Đường Ân mở miệng liền khiến cho cô an tâm hơn nhiều.



Lúc này, Công chúa Thuỵ Điển cũng đã ngồi xuống nhưng lại ngồi rất xa Đường Ân.



Đường Ân liếc mắt liền thấy đằng xa có người đi vào, nhìn phong cách hẳn là vị hoàng tử của quốc gia dầu mỏ, mà sau lưng vị hoàng tử này là công chúa của đất nước Tây Ban Nha.



Sự xuất hiện của hai người này hầu như đều được chào đón với tiêu chuẩn cao nhất.



Với sự xuất hiện của hai người này, không khí xung quanh lập tức trở nên náo nhiệt hơn.



Công chúa Thuỵ Điển đứng lên, đi tới trước mặt hoàng tử và công chúa này rồi nhỏ giọng nói:: "Đường Ân đến rồi. . ."



"Hắn thực sự đến rồi sao?"



"Hắn có gan tới đây sao?" sắc mặt Hoàng tử kia trở nên cự kỳ lạnh lùng, "Hắn không biết hắn đang là đối tượng bị chỉ trích khắp nơi sao? Sao hắn còn dám tới đây?"



"Đúng vậy. . ." công chúa Tây Ban Nha cũng thở dài, ánh mắt vô thức nhìn về phía Đường Ân.



" Ta sẽ nói cho hắn biết đây không phải là nơi hắn nên ở! Địa ngục là nơi tốt nhất cho hắn!" Hoàng tử kia hừ lạnh, quay người đi về phía Đường Ân.



Đường Ân ngồi tại tại chỗ, nhìn thấy tiểu thủ đoạn của mấy người này, còn Âu Dương Tương thì lập tức căng thẳng lên, một tay nắm lấy cánh tay Đường Ân, sắc mặt có chút tái nhợt.



"Đường Ân?"



Vị hoàng tử của đất nước dầu mỏ đi tới trước người Đường Ân, giọng điệu trịch thượng, trực tiếp nói: " Ta không biết ngươi tới đây là có mục đích gì…... Nhưng điều mà ta muốn nói với ngươi là nơi này không thích hợp với loại yêu quái như ngươi! Ta hy vọng ngươi rời đi ngay bây giờ, rời đi ngay lập tức ...."



Tiếng nói vừa dứt, vị hoàng tử này chỉ về phía lối ra ở xa, mang trên mặt vẻ phẫn nộ.



Vô số ánh mắt xung quanh, tất cả đều tập trung lại nơi này.






Chương 794:





Mấy ngày này, các tạp chí và truyền thông lớn đều nhắc đến cái tên Đường Ân.



Khi vị Hoàng tử này nói ra những lời như vậy, rất nhiều người xung quanh đều nhìn về Đường Ân như nhìn về phía 1 phần tử nguy hiểm vậy.



Đường Ân vẫn bình tĩnh ngồi ở vị trí cũ, ngay cả ý nghĩ nói chuyện cũng không có.



Âu Dương Tương mặt mũi căng thẳng liền cúi đầu xuống, tim thì đập loạn xa.



"Ngươi không nghe ta nói sao? Ta bảo ngươi cút ra ngoài! Chúng ta không hoan nghênh loại yêu quái như ngươi!" Vị Hoàng tử kia rống lên một tiếng, gân trên trán cũng nhảy dựng lên.



Đường Ân vẫn ngồi tại tại chỗ như cũ, thậm chí là ung dung đem chân bắt chéo vểnh lên, hoàn toàn không để ý tới vị Hoàng tử này.



"Bảo vệ đâu!"



Lúc này, vị Hoàng tử rốt cục nhịn không được, hắn bị Đường Ân bỏ lơ mấy lần, sắc mặt ảm đạm lên, "Bảo vệ, xin lập tức đem người này đuổi đi, chúng ta căn bản cũng không hoan nghênh hắn! Nơi này đều là những người có thân phận tôn quý, hắn có tư cách gì ngồi ở chỗ này? Đuổi hắn đi thì chúng ta mới có thể tổ chức vũ hội tốt hơn!"



Mấy nhân viên bảo vệ ở phía xa nghe thấy tiếng nói liền vội vàng chạy tới, sắc mặt từng người không được tốt nhìn Đường Ân.


Thanh danh của vị Hoàng tử này vẫn có tác dụng ở đây, dù sao thì ngoài vị Hoàng tử này còn có công chúa Tây Ban Nha cùng Công chúa Thuỵ Điển, đây là những vị khách quen thuộc của gia tộc Moses. Bọn hắn lên tiếng đuổi Đường Ân đi tựa hồ chỉ là chuyện đương nhiên.



Âu Dương Tương có chút lo lắng, một tay nắm lấy cánh tay Đường Ân rồi có chút cầu khẩn nhìn Đường Ân.



Đường Ân vẫn không có biểu hiện gì, ngẩng đầu nhìn lướt qua đám bảo vệ, khóe miệng mang theo ý cười, "Các ngươi muốn đuổi ta đi phải không? Nếu vậy, chỉ cần gật đầu là được..."



Những người này lập tức méo mặt, từng người nhìn Đường Ân không biết có nên đuổi Đường Ân đi hay không.



"Nhất định phải đuổi hắn đi!" Công chúa Thuỵ Điển cũng đi tới, biểu lộ lạnh lùng nói ra: "Ta không hi vọng buổi vũ hội này sẽ xuất hiện người thô lỗ như thế! Chúng ta căn bản là không có người bạn nào như vậy!"



"Không sai, công chúa chúng ta cũng có ý này!" quản gia công chúa Tây Ban Nha cũng tiến lên một bước rồi nhẹ nói.



Những người xung quanh nhìn cảnh này, cảm giác được sắp có chuyện vui xảy ra.



Một bên là Hoàng tử cùng những người công chúa, một bên lại là người đang nổi tiếng toàn thế giới gần đây, Đường Ân, ai thắng ai bại thật đúng là khó mà nói.



"Mọi người. . ."



Lúc này, Moses rốt cục đi tới, nhìn thoáng qua những người ở chỗ này liền thở dài nói: "Mọi người có lẽ không biết, cậu Đường lần này tới đây là muốn dâng lên 1 món quà lớn cho nhân loại "



"Sao? Hắn thì có cái gì để mà dâng lên chứ? Loại ác ma này cũng biết suy nghĩ cho nhân loại sao?" Hoàng tử dầu mỏ có chút mỉa mai.



Đường Ân ngẩng đầu, khóe miệng cười khẽ.



Moses ra vẻ xấu hổ vội vàng nói: "Mọi người khả năng còn không biết, mục đích lần này tới của cậu Đường. . ."



Nụ cười của Đường Ân càng lúc càng rõ.



Moses bỏ tay xuống, quay lại và đi đến trung tâm của đám đông rồi đứng trên sàn nhảy cầm micro trong tay nói ra "Mọi người có biết, vấn đề phiền phức nhất mà nhân loại chưa giải quyết được là gì không?"



Tất cả mọi người đều ngẩn ra, không biết Moses đang nói gì.



"Tuổi thọ!" Moses tiên sinh cười cười, " Theo chu kỳ sinh trưởng của con người, tuổi bình thường của chúng ta chắc là khoảng 120 tuổi! nhưng độ tuổi trung bình hiện tại của con người còn lâu mới đạt đến độ tuổi này! Cái này liên quan tới sinh hoạt của chúng ta, cũng liên quan tới chúng ta không cách nào nắm giữ được gen di duyền này! Ta thật sự rất vui nói cho mọi người biết, hôm nay sở dĩ mời Đường Ân tới, cũng là bởi vì cậu ta đã có phương pháp mở ra gen duy trì tuổi thọ của nhân loại. . ."



"Cái này. . ."



"Làm sao có thể?"



"Ngươi lại nói ác ma này nắm giữ phương pháp trường thọ sao?"



"Không sai!" Moses cười phi thường vui vẻ, "Chúng tôi đã kiểm tra những người xung quanh Đường Ân, thông qua khoa học tiên tiến nhất và chúng tôi phát hiện ra rằng gen của họ rất mạnh mẽ! Loại gen này có thể khiến người ta trẻ lại và có thể khiến người ta xinh đẹp hơn! Và theo tin tức mà chúng tôi nhận được đó là do cậu Đường đây đã cung cấp phương pháp cho họ, cho nên họ mới đạt tới loại hiệu quả này! Ta Moses này xin thề với Chúa, những gì ta nói đều là sự thật!"



Những người xung quanh nghe xong, sắc mặt có chút biến hóa, ánh mắt nhìn về phía Đường Ân.



Đường Ân vẫn tươi cười nhưng nụ cười lại trở nên lạnh lùng.



"Hôm nay, cậu Đường nguyện ý đem phương pháp này nói ra cho chúng ta. . ." Moses vỗ tay, "Mọi người, chúng ta hoan nghênh cậu Đường!"



Đường Ân cười lạnh hít một hơi thật sâu, ánh mắt quét qua bốn phía. Người ở chỗ này trên cơ bản là không phú thì quý, nếu quả thật có phương pháp kéo dài tuổi thọ của họ thì làm sao họ có thể bỏ qua chứ?



Công Tế Hội không có cách nào đạt được thông tin từ mình nên đã bắt đầu mở rộng thế lực hơn, thu hút nhiều nhân vật cao quý hơn về phía họ.



Nếu như Đường Ân không đem « Tiên Thần Lục » giao ra, có phải là sẽ đắc tội tất cả mọi người ở đây không?



"Cậu Đường Ân?" Moses nhìn Đường Ân rồi dùng tay làm dấu mời, nụ cười trên mặt càng thêm rạng rỡ, "Tôi cảm thấy cậu sẽ không từ chối việc cống hiến cho nhân loại đúng không?"



Đường Ân chậm rãi đứng lên, thu hút vô số ánh mắt xung quanh.



Hình thức ép buộc đạo đức này quả thực là không biết xấu hổ.



Âu Dương Tương nhìn Đường Ân, lập tức có chút sợ hãi, mà Đường Ân trở tay sờ sờ đầu của cô, xoay người đi về phía trung tâm.



"Ta đích xác nắm giữ phương pháp có thể thay đổi cơ thể. . . Ví dụ như, khả năng khôi phục của tôi tốt hơn những người khác!" Đường Ân duỗi một ngón tay ra, tay còn lại không biết từ chỗ nào lấy ra 1 con dao nhỏ.



Con dao xoẹt qua giữa ngón tay, máu tươi liền chảy xuống dưới mà ánh mắt của những người xung quanh lập tức nhìn chằm chằm vào ngón tay Đường Ân.



" Loại thay đổi này, ta nghĩ các ngươi hẳn là có thể cảm nhận được. . ." Đường Ân nói xong, nội lực trong cơ thể xông lên ngón tay, máu tươi dần dần đông đặc thậm chí còn đóng vảy lại.



Rất nhiều người xung quanh nhìn thấy cảnh này đều trợn tròn mắt kinh ngạc, đặc biệt là Moses ở bên cạnh, sắc mặt trở nên vô cùng kinh ngạc.



George từng nói rằng Đường Ân có thể giúp mọi người trẻ lâu, điều này hoàn toàn chính xác!



"Nhìn thấy chưa? Đây chính là hiệu quả của việc kéo dài tuổi thọ!" ngón tay Đường Ân đã không còn vết máu, ngay cả vết sẹo cũng biến mất, "Phương pháp này của ta có phải là rất cường đại không? Có phải là để các ngươi rất ao ước không?"



Những người xung quanh im lặng lại, đem ánh mắt nhìn nhau.



"Ta có thể cảm giác được, khi ta 60 tuổi, thể chất của ta sẽ tương đương với một người bình thường 35 tuổi ... Khi ta 80, có thể tương đương với một người bình thường 40 tuổi. . . Thế nào? Lợi hại hay không?" Đường Ân cười tủm tỉm nhìn đám người, sau đó khóe miệng nụ cười mang theo giọng mỉa mai, "Ta đã rất thành thạo nắm giữ loại phương pháp này nhưng là. . . tại sao ta phải nói cho các ngươi?"






Chương 795





Những người có mặt đều sửng sốt khi nghe được câu này!



Tuổi thọ và tuổi trẻ có thể không có tác động lớn đối với những người trẻ hiện nay nhưng đối với một số người cao tuổi, nó thực sự giống như sự hướng dẫn của Chúa!



"Các ngươi cho ta 1 lý do, cho ta biết, tại sao ta phải nói cho các ngươi phương pháp này?" Đường Ân đứng ở giữa sàn nhảy, ánh mắt đảo qua từng người, nụ cười trên khóe miệng càng thêm châm chọc.



Moses cũng sửng sốt một chút, sắc mặt thoáng chốc trở nên ảm đạm, "Cậu Đường, tôi cảm thấy phương pháp này chính là báu vật của nhân loại chúng ta, không thể bị một người nào đó chiếm làm của riêng, cũng không thể bị bất kỳ một thế lực nào dùng nó để vơ vét của cải cùng khống chế những người khác được!"



"Không sai!" Đường Ân mỉm cười, "Cái này chính là báu vật của nhân loại, cũng hoàn toàn không thể bị bất luận kẻ nào chiếm làm của riêng. . . Nhưng ông có nên cho tôi 1 lý do, tại sao tôi phải nói cho ông không?"



"Cậu. . ." Moses có chút phẫn nộ.



Đường Ân cười lạnh một tiếng, "Tất cả mọi người có mặt nghe cho kỹ đây, ta, Đường Ân này mặc dù không có phương pháp khởi tử hoàn sinh nhưng lại có phương pháp kéo dài tuổi thọ! Ta sẽ không chiếm làm của riêng nhưng cũng không phải là ai cũng được truyền thụ. . ."



"Cậu Đường, cậu không nên ích kỷ như thế được chứ?" Moses lần nữa lạnh lùng chất vấn.



"Xin lỗi, tôi chính là người ích kỷ như thế!" Đường Ân cười lạnh, quay người đi xuống, mới đi được ba bốn bước liền bị một ít nhân viên bảo vệ ngăn lại.



Đường Ân đảo qua khuôn mặt của những tên bảo vệ này, ánh mắt trở nên âm trầm.



"Mọi người!" Moses lúc này đứng dậy, có chút tức giận nói: "Cá nhân ta cho rằng, của cải của nhân loại nên nằm trong tay của cả nhân loại chứ không phải trong tay của 1 ai đó! Nếu điều này xảy ra thì chúng ta nên giữ vững công lý cho toàn thể nhân loại và trả lại của cải này cho toàn thể nhân loại. . ."



"Moses, ngươi nói không sai!" Hoàng tử của nước dầu mỏ đứng lên đầu tiên rồi nói ra "Nếu quả thật có loại phương pháp này thì chính xác là của cải của toàn nhân loại chúng ta, là thuộc về tất cả nhân loại chúng ta. . . Bị loại người như Đường Ân này độc chiếm, còn ra thể thống gì nữa không?"



"Không sai, của cải của nhân phải thuộc về nhân loại. . ." Công chúa Thuỵ Điển cũng đứng dậy.



Đường Ân đứng tại chỗ nhìn sắc mặt đám người này, khóe miệng nhếch lên một tia giễu cợt, "Nói như vậy, các ngươi muốn cướp sao?"



"Chúng tôi không phải muốn cướp đoạt mà là đem thứ thuộc về nhân loại trả về cho nhân loại. . ." Moses tiến lên một bước.



"Không sai, Moses nói rất đúng!"



"Đường Ân, giao ra loại phương pháp kia tạo phúc cho toàn nhân loại, dựa vào cái gì ngươi muốn chiếm thành của riêng mình?"



"Ha ha ha. . ." Đường Ân nghe lời này không khỏi phá lên cười, cười suýt rơi nước mắt, "Rất nhiều người đều nói các ngươi là người có phẩm chất cao, là người chú ý tới sự bình đẳng và tự do nhưng cuối cùng thì cũng chỉ là 1 đám cướp mà thôi, không thay đổi được bản chất của mình! Cái gọi là phẩm chất chỉ là bộ mặt đạo đức giả nhằm che mắt thiên hạ mà thôi. . ."



"Đường Ân, đừng có mà nguỵ biện nữa, ngươi đã ăn cắp báu vật của toàn nhân loại, đây là hành vi đáng xấu hổ. . ." Moses tức giận.



Đường Ân bỗng nhiên quay người, hai mắt đã đỏ ngàu, "Ăn cắp? Không nên đem cho chính mình là cao cao tại thượng rồi nói người khác làm điều sai trái! Các ngươi chỉ là muốn đạt được mục đích của mình mà thôi. . . Đường Ân ta ở ngay chỗ này, ai muốn lấy cái gì thì có thể tiến lên!"



"Đường Ân, ngươi muốn chống lại toàn bộ nhân loại sao!" Moses giận dữ.



"Thật là một cái mũ lớn định chụp lên đầu ta sao!" Đường Ân híp mắt, " Công Tế Hội các ngươi mời ta tới nơi này, đặc biệt tổ chức buổi dạ vũ này, không phải là muốn thông qua các nhân vật cấp cao của các nước rồi gây sức ép cho ta sao? Muốn mượn nhờ lực lượng toàn thế giới để bắt ta phục tùng sao? Nếu các ngươi có dũng khí này, vậy liền đến tranh đoạt thử xem. . ."



Tiếng nói vừa dứt, người xung quanh liền giật mình.



Những hoàng tử, công chúa đó không ngờ rằng lần vũ hội này lại có một mặt như vậy.



Đường Ân xoay người, kéo cổ tay Âu Dương Tương đi ra ngoài cửa.



"Các ngươi muốn động thủ thì nhanh lên một chút. . . Nếu không, ta sẽ đi khỏi đây ngay đấy. . ."



"Đường Ân, vì ngươi cản trở sự tiến bộ của toàn nhân loại nên ta chỉ có thể đại diện cho toàn nhân loại ngăn cản ngươi!" sắc mặt Moses bình tĩnh rồi đột nhiên giơ cánh tay lên, "Bảo vệ, chuẩn bị!"



Tiếng nói vừa dứt, hàng chục nhân viên bảo vệ đã lao ra từ xa.



Những người này cũng không phải là bảo vệ bình thường, về cơ bản họ được trang bị đầy đủ vũ khí cấp cao, trên người mặc áo chống đạn, trên áo chống đạn còn mang theo mấy quả lựu đạn. Tia lazer trên súng lần lượt nhắm vào người Đường Ân.



"Đường Ân, giao ra những thứ mà ngươi đang nắm giữ nếu không thì đừng hòng rời khỏi đây”



"Đúng, giao ra đồ vật đi!"



"Đường Ân, loại người thô kệch như ngươi, giữ lại những vật này làm cái gì? Chúng ta đại biểu cho những người ưu tú của toàn nhân loại, những thứ này lẽ ra phải do chúng ta khống chế!"



Đường Ân một tay nắm lấy Âu Dương Tương chậm rãi ngẩng đầu lên.



"Ta chỉ cho ngươi ba giây để suy nghĩ. . ." Moses giơ tay lên, "Ba. . . Hai. . . Một!"



Tiếng nói vừa dứt, tiếng súng bỗng nhiên vang lên.



Đường Ân kéo cơ thể Âu Dương Tương đột nhiên biến mất ngay tại chỗ, khi xuất hiện lại thì đã ở phía sau đám bảo vệ này.



Đoàng đoàng đoàng. . .



Tiếng súng vang lên, Đường Ân cõng Âu Dương Tương, chân dẫm vào thành tường rồi bay lên đá vào đầu 1 người.



Tên bảo vệ này còn chưa phát ra âm thanh nào liền trực tiếp ngả xuống đất. Các nhân viên bảo vệ đột nhiên hoảng sợ giơ súng lên một cái, muốn nhắm ngay Đường Ân nhưng Đường Ân lại đá văng một người, trực tiếp rút ra một cái dao găm quân đội ngay bên hông người này.



Dao găm 3 cạnh của quân đội này rất sắc bén, vẫy tay một cái đã lướt qua cổ của 2 người.



Máu tươi bắn tung toé khiến người xung quanh hét lên.



"Ác ma! Ác ma lúc này đã lộ diện rồi!"



"Thật là ác ma. . ."



"Đi mau. . ."



Người xung quanh kinh hãi hét lên, bọn họ nhanh chóng lui ra ngoài, bọn hắn thấy rõ ràng rằng Đường Ân chỉ dùng không đến ba giây liền giết bảy tám người.



Những hoàng tử cũng đám công chúa đó, ngày bình thường làm gì gặp qua cảnh máu me này chứ? Dưới sự giúp đỡ của thuộc hạ, nhanh chóng chạy vào trang viên.



Đường Ân một bước giết chết ba bốn người, sau đó quay đầu nhìn về phía Moses.



"Giết hắn! Bắn tỉa, giết hắn cho ta!" Moses nhìn thấy ánh mắt Đường Ân, sợ đến mức sắc mặt trắng bệch, "Nhanh lên, giết hắn cho ta. . ."



Đoàng. . .



Lúc này, một viên đạn tốc độ cao từ tay bắn tỉa nhắm thẳng vào Đường Ân.

Nhóm đọc nhanh:https://zalo.me/g/ofhved851
 
Last edited:

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom