• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Sủng ái của bá thiếu: bắt giữ cặp song sinh yêu dấu của manh mẫu (24 Viewers)

  • Chương 794

70794.



Đến lúc anh kết hôn, có thể cũng như hôm qua anh đã nói vậy, người kết hôn ngồi ở đối diện.





Người ngồi đối diện là cô.





“Cô nghĩ được như vậy thì ổn rồi.” Anh ngã người xuống giường: “Tôi ngủ chút đã.”





Nhìn anh nằm xuống thoải mái như vậy, đúng là anh không hề để ý.





Cô cúi đầu nhìn tay trái của mình, vết thương như đã được xử lý qua, chắc không phải xử lý ở chỗ anh chứ.





Cô quay người đi về phía phòng tắm, vẫn còn chút chóng mặt, có thể hôm qua cô đã quá say rồi, vây giờ vẫn chưa tỉnh.





Đứng dưới vòi sen, nhắm mắt lại, an tĩnh, trong đầu trống rỗng, cái gì cũng không nghĩ, bây giờ cô cần phải bình tĩnh lại.





Muốn tiếp tục như vậy, hay là…….rời khỏi anh?





Rời khỏi?





Cô nỡ rời khỏi anh sao?





Lần trước đã quyết tâm rời đi, nhưng sau khi nhìn thấy anh liền không nhịn được.





Gần đây Cảnh thị xảy ra không ít chuyện, chắc chắn có liên quan đến An Quân Huyền.





Chắc là chủ ý của anh ta.





Từ trong phòng tắm đi ra, An Quân Huyền vẫn còn nằm trên giường.





“Hôm nay em về thăm dì lớn.” Cô mặc đồ vào.





An Quân Huyền đứng dậy, đứng kế bên giường lớn nhìn lưng của cô: “Tùy cô.”





Cái gì cũng tùy cô, đúng là không hề quan tâm cô.





------ App: Inovel – Nhóm dịch: Boss ------





Thứ hai Cảnh Thần Hạo đến công ty, bên dưới công ty đã tập trung không ít phóng viên.





Anh ngồi ở trong xe, lạnh lùng nhìn đám phóng viên ở ngoài, phóng viên rất đông, không ngừng chen chúc nhau chụp ảnh anh.





Bảo vệ đã chặn phóng viên ở cổng Cảnh thị, nhưng vào lúc này, Đường Tư Điềm đã ở cổng của Cảnh thị.





Lúc này phóng viên lại chuyển hướng sang bu lấy cô, nếu không sẽ uổng công chầu trực mấy ngày nay.





Anh lạnh lùng bước xuống xe, Đường Tư Điềm biết anh không thích dây dưa với ký giả nên cũng cố gắng né tránh.





“Những gì cần nói tôi đã nói hết rồi, trước hết chuyện chúng tôi cần làm là sắp xếp mọi chuyện của Đường thị ổn thỏa.” Cô đi vào Cảnh thị, ra hiệu cho bảo vệ chặn ký giả lại.





Đường Tư Điềm vội vàng đuổi theo Cảnh Thần Hạo: “Hạo ca ca……”





Cảnh Thần Hạo đi chậm lại, lạnh lùng mở miệng: “Cô nghĩ cô đủ sức quản lý Đường thị?”





“Coi như em không có năng lực, nhưng em cũng là người của Đường gia.” Cô bước đi theo anh.





“Ừm.” Điểm này cô không có cách nào phủ nhận.





“Cho nên, em có thể không?” Cô vội bước theo Cảnh Thần Hạo vào thang máy, “Những gì em nói đều là thật, em được không?”





Không gian trong thang máy không rộng, Cảnh Thần Hạo đứng kế bên cô, hai người đứng sát nhau, nhưng lại có cảm giác rất xa nhau, dù thế nào cũng không thể lại gần nhau được.





Cảnh Thần Hạo không nói gì, cho đến khi ra khỏi thang máy.





“Đường thị vốn dĩ là của cô, nếu cô nghĩ cô có năng lực, vậy thì có thể.” Anh bước vào văn phòng.





Đường Tư Điềm cũng đi theo anh: “Có thể?”





Vậy lúc nào thì được?





Lâu rồi cô mới đến Cảnh thị, nhìn xung quanh cô có chút sợ hãi.





Cảnh Thần Hạo đi đến bàn làm việc, cầm một phần văn kiện đưa cho cô: “Đây là bộ phim quan trọng của Đường thị sáu tháng cuối năm, nếu cô có thể làm tốt bộ phim này, đầu tư chính xác, đạo diễn diễn vien đều không sai sót gì, chứng minh cô có khả năng, vậy thì Đường thị mới yên tâm giao cho cô.”





Đường Tư Điềm nghi hoặc tiếp phần văn kiện, cúi đầu lật xem.





“Em sẽ cố gắng! Nhưng mà……” Cô nắm chặt phần văn kiện trong tay: “Em sẽ cố gắng.”





Có nói gì trước mặt Cảnh Thần Hạo cũng vậy, chi bằng không nói.





Cô liền quay người rời đi.





Cô rất nhanh đã xuống tới dưới lầu của Cảnh thị, phóng viên vẫn chưa rời đi, nhưng đã đứng cách khá xa Cảnh thị.





Cô cười đi về phía phóng viên: “Có gì muốn hỏi mời mọi người sang quán cà phê đối diện.”





Những ký giả vừa nghe cô nói liền lập tức đi theo.





Trợ lý của Cảnh Thần Hạo nói lại tình hình ở dưới lầu cho anh biết.





Cảnh Thần Hạo vẫn sắc mặt không đổi, lạnh lùng nhìn vào màn hình máy tính ở trước mặt: “Đúng là thú vị.”





Trợ lý liền quay người đi ra khỏi văn phòng của anh.





Rất nhanh, buổi tối liền có tin nóng.





“Cảnh Thần Hạo không muốn trả lại Đường thị nên đưa thử thách khó nhằn cho thiên kim của Đường gia.”





Lúc Cảnh Thần Hạo thấy tin này, chỉ hừ lạnh một tiếng.





Đường Tư Điềm muốn nói gì cũng được, giao lại Đường thị cho cô ấy cũng được, nhưng nếu như Đường Tư Điềm bị lừa, anh sẽ rất có lỗi với Đường Sóc.





-------





Cố Linh cầm ipad ngồi trên ghế của Mẫn Lệ đọc xong tin này, miệng không ngừng: “chậc chậc.”





Mẫn Lệ nghe tiếng cô, liền ngước đầu nhìn cô: “Sao vậy?”





“Hạo ca nhà anh gặp nạn rồi! Không phải vẫn luôn có thù với tiểu thư nhà họ Đường sao?” Cố Linh trả lời, tiếp tục lướt màn hình.





“Không phải có thù, mà là Tư Điềm thích Hạo ca, nhưng Hạo ca lại không thích em ấy, đúng là thiếp có tình mà chàng vô tình, chắc là yêu quá hóa hận, chắc là vậy rồi.” Mẫn Lệ cảm thán gật gật đầu.





“Yêu quá hóa hận……” Cố Linh nhún nhún vai: “Có cần phải làm quá vậy không, lỡ sau này em yêu người khác, có phải anh cũng sẽ trả thù em không?”





Nghe cô nói vậy, anh liền đứng dậy đi đến phía sau cô: “Vậy nên tốt nhất em đừng thích ai khác, chúng ta sẽ có thể ở bên nhau mãi mãi.”





“Vì sợ anh trả thù mà suốt đời em phải treo cổ trên cái cây này sao, sao lỗ quá vậy.” Cô cười cười, “Em không hiểu nổi tư tưởng của mấy anh, yêu quá hóa hận, không có được liền muốn hủy diệt sao?”





Mẫn Lệ đứng bên cạnh cô, cùng nhìn vào màn hình: “Gần đây tin tức của họ cũng khá nhiều, chắc chắn không phải do Tư Điềm làm, vả lại Đường Sóc cũng chỉ là hôn mê chứ chưa chết, nếu anh ấy tỉnh dậy, biết công ty giao cho một người không biết gì như Tư Điềm chắc chắn sẽ nổi giận, Hạo ca làm vậy cũng là đúng thôi.”





“Nhưng những tin này đối với Cảnh Thần Hạo đều không có lợi gì, sao anh ấy không có hành động gì hết vậy?”





“Có thể chặn được miệng mọi người sao? Vả lại tâm tư của Hạo ca chúng ta cũng không hiểu được.” Anh ôm lấy Cố Linh: “Tâm tư của anh em có hiểu được không?”





“Tâm tư gì?”





“Tâm tư yêu em.” Anh cười cười, hôn trộm lên má cô một cái.





“Anh không thể làm việc nghiêm túc được sao, em chỉ là nói hai câu anh đã chạy qua đây rồi! Khinh bỉ nhất loại người làm việc qua loa như anh.” Cô tiếp tục xem ipad.





Mẫn Lệ nhìn thái độ của cô, cách mạng chưa thành công, anh còn cần cố gắng nhiều a!





“A, đúng rồi!” Bỗng nhiên Cố Linh có chút kích động: “Em vừa xem lịch, chủ nhật này là ngày kỷ niệm ngày cưới của Cảnh Thần Hạo và Nhiễm Nhiễm, mình có cần giúp họ tổ chức kỷ niệm không?”





------ App: Inovel – Nhóm dịch: Boss ------Đọc nhanh tại Vietwriter.com
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom