• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.VIP SANG VIETWRITER.PRO TỪ NGÀY 1/5

Hot Siêu Cấp Shipper (3 Viewers)

  • Chương 186 Sao lại là giọng nam?

Phương Dạ cảm động đến rơi nước mắt: “Cảm ơn cô nhiều, vậy làm phiền cô rồi!”


"Anh đợi đó, để tôi vào trong thám thính tình hình kẻ địch trước.”


Lâm Thiển đẩy cửa đi vào, không đến một phút đã đi ra.



vietwriter.vn



“Ngoại trừ căn phòng cuối cùng có người thì không có ai cả, anh mau vào trong đi.”


"OK!"


Phương Dạ vui mừng khôn xiết, mau chóng cầm đồ xông vào.


Không nhìn thấy máng tiểu trong nhà vệ sinh, Phương Dạ thấp thỏm không chịu được. Anh lớn như vậy, tính ra thì chắc đây là lần thứ hai vào nhà vệ sinh nữ rồi.


Lúc học lớp hai, bởi vì anh nhỏ gầy, nên bị không ít bạn học nữ bắt nạt, trong đó có một lần bị ba cô nữ sinh kéo vào trong nhà vệ sinh nữ, nếu không phải vì anh la hét to bị giáo viên nữ nghe thấy, có lẽ đến quần anh cũng đã bị cởi ra rồi!


Vì vậy, lần đó là một trải nghiệm vô cùng đau thương, cho đến lúc học cấp hai, Phương Dạ vẫn thỉnh thoảng mơ thấy cảnh tượng đó, sau đó nửa đêm đầu đầy mồ hôi mà tỉnh dậy.



vietwriter.vn



Lâm Thiên ở bên ngoài giúp anh canh chừng, anh nhanh chân đi đến căn phòng cuối cùng, nhẹ nhàng gõ lên cánh cửa gỗ.


“Xin chào, đồ và khăn giấy của cô đến rồi.”


“Người anh em, cuối cùng anh cũng đến rồi!”


Sau khi nghe thấy câu nói của khách hàng, Phương Dạ bỗng nhiên ngây ra.


Sao lại là giọng nam?


Sau khi mở cửa, một bàn tay nhanh chóng cầm đồ vào.


Anh nhìn rất rõ ràng, khung xương bàn tay có hơi lớn, vốn dĩ không giống tay của phụ nữ!


Đầu Phương Dạ đầy dấu chấm hỏi, tại sao tên này lại ở trong nhà vệ sinh nữ, chẳng lẽ anh ta mới thật sự là tên nhìn trộm?


Vào lúc Phương Dạ đang suy nghĩ xem có nên kéo anh ta ra ngoài để nhìn rõ hay không, người đàn bà mập lúc nãy đã đi từng bước lớn về phía nhà vệ sinh.


Lâm Thiên vội vàng ngăn chị ta lại: “Cô ơi, nhà vệ sinh đang dọn dẹp, làm phiền cô đi lên tầng ba đi.”


“Đang dọn dẹp, cô gạt ai đấy? Tôi vừa mới đi ra từ trong đó!” Người đàn bà mập liếc xéo Lâm Thiên một cái: “Tránh ra cho tôi, đừng tưởng tôi không biết cô là đồng loã, bây giờ tôi muốn vào trong đó bắt tên nhìn trộm!”


Lâm Thiên nghe thấy thì ngây ra: “Sao... sao cô biết trong đó có tên nhìn trộm?”


Cô gái mập cười lạnh nói: “Đương nhiên là tôi biết rồi, bởi vì lúc này đã bị tôi bắt gặp một lần rồi, nhưng không bắt ngay tại trận, may mà tôi đã cảnh giác, trốn ở chỗ tối ôm cây đợi thỏ, quả nhiên một lát sau thấy cậu ta vòng trở lại!”


Lâm Thiên vội vàng giải thích: “À, chị gái à, thực tế chuyện không phải như cô nghĩ đâu, anh ấy là một shipper, vào nhà vệ sinh nữ là để đưa đồ thôi, chắc chắn không phải là để nhìn trộm đâu!”


“Cô tưởng tôi ngu à, một người đàn ông chạy đến nhà vệ sinh nữ để đưa đồ, đưa cái gì, chẳng lẽ đưa băng vệ sinh sao?” Người đàn bà mập vừa nói vừa xắn tay áo lên: “Cô tránh ra cho tôi, nếu không tôi sẽ đánh cô đấy!”


Lâm Thiến còn muốn nói gì, người đàn bà mập đã đẩy cô ấy ra, cô ấy vốn dĩ là một cô gái mềm yếu, làm sao chống lại nổi sức lực lớn thế này, không kịp đề phòng mà suýt nữa ngã xuống đất.


Người đàn bà mập không nhìn Lâm Thiến cái nào, trực tiếp đẩy cửa đi vào.


Tiếng ồn ào cãi cọ của hai người đã bị Phương Dạ nghe thấy rõ ràng, trong tình huống gấp gáp, anh chỉ đành chui vào phòng số hai từ trong đếm ra, sau đó nhẹ nhàng khoá trái cửa.


Nhìn thấy bên trong nhà vệ sinh không có ai, khoé môi người đàn bà mập nở nụ cười khinh thường.


Còn muốn trốn?


Giãy giụa cuối cùng thôi, chờ chết đi!


Sau khi chị ta đóng cửa nhà vệ sinh xong, vì để tránh Lâm Thiên đi vào làm loạn, chị ta còn lấy đồ chặn nắm tay cửa lại, sau đó đẩy cửa từng phòng từ ngoài vào.


“Thằng nhóc thối, tôi biết cậu đang trốn ở đây, ngoan ngoãn ra đây cho tôi!” Người đàn bà mập vừa kiểm tra nhà vệ sinh, vừa không ngừng tạo thêm áp lực cho Phương Dạ: “Nếu cậu tự mình ra đây thì có thể chịu khổ ít hơn, nếu để tôi bắt được cậu, ít nhất cũng phải lột đi một lớp da, bởi vì bình thường tôi ghét nhất là tên nhìn trộm!”


Làm sao đây làm sao đây, con tinh tinh mẹ này sắp đi đến đây rồi!


Phương Dạ nghe thấy thì lông mao dựng đứng hết lên, đến lưng áo cũng bị mồ hôi lạnh làm cho ướt đẫm, dán sát lên người vô cùng khó chịu.


Râm!


Cửa bên cạnh đột nhiên bị đẩy ra, khiến Phương Dạ bị doạ đến suýt nữa kêu thành tiếng, hiệu ứng giật gân còn hơn cả cảnh phim kinh dị.


“Còn hai căn cuối cùng, để tôi xem cậu còn có thể trốn đi đâu!”


Người phụ nữ mập cười u ám, sau đó từ từ đẩy cửa phòng thứ hai từ trong đếm ra.


Lạch cạch!


Cửa không mở, rõ ràng đã bị người khác khoá trái ở bên trong.


“Cậu đã không còn đường trốn nữa, tôi đếm đến ba, nếu cậu còn không mở cửa, tôi sẽ đá cửa ra đấy!” Người phụ nữ mập dường như đã đoán trước được, chị ta lạnh lùng nói: “Một... Hai.”


“Đợi... đợi một chút!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Siêu Cấp Shipper
  • Vạn Trạch Thiên
Siêu Cấp Shipper
  • Vạn Trạch Thiên
Siêu Cấp Shipper
  • Vạn Trạch Thiên
Chương 227
Chàng Rể Siêu Cấp
  • 5.00 star(s)
  • Tuyển Thanh

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom