• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

New Rung Động Đầu Đời Tuổi 17 (1 Viewer)

  • 35

Chúng tôi phi xe đi ra ngoại ô thị trấn nhỏ, mùa này đang sắp bước vào mùa cấy của nhân dân nên trên những cánh đồng có rất nhiều khóm mạ xanh mơn mởn nhìn rất đẹp, nếu như những ngày khác tôi sẽ dừng lại chụp vài bức ảnh, tuy nhiên tâm trạng của tôi lúc này không cho phép tôi làm việc đó. Tôi im lăng chạy xe theo nhóm anh A. Tú ngồi phía sau ôm chặt lấy tôi không nói một tiếng nào. 8 mạng và 4 con xe máy ( mỗi xe tôi là xe máy điện) hùng hổ tiến vào làng, tại đây anh B dừng xe lại nói với chúng tôi:

  • K, N , Tú, mấy đứa đeo khẩu trang vào đi, mấy đứa đang là học sinh không nên để người ta nhận ra mặt.
Chúng tôi theo lời anh B đeo khẩu trang y tế vào che mặt. vào làng dò hỏi một lúc thì mấy người làng cũng nói rằng mấy thằng kia đang ở trong một căn nhà của thằng nào đó trong hội. mất không nhiều thời gian để chúng tôi tìm ra người và địa điểm. mấy thằng kia hình như đang nhậu thì phải bởi vì tôi thấy trong nhà đầy vỏ bia và bát đĩa ngổn ngang. Mấy thằng thấy anh B và anh A hùng hổ đi vào thì co rúm lại rất đơn giản là bởi vì mặc dù hai anh này đã cải tà quy chính nhưng vẫn có ảnh hưởng rất lớn đến thế giới đen. Anh B quét mắt một lượt rồi thét:

  • ĐKM chúng mày đi theo tao.
Tôi hiểu ý của anh B, ở đây là làng xóm, anh B ko muốn có bất kì một giao tranh nào ở đây, có lẽ bởi vì ở đây có mặt chúng tôi. nếu oánh lộn và bị phát hiện chúng tôi sẽ bị kỉ luật. bọn kia thấy thể thì sợ hãi đi theo chúng tôi. anh B dẫn cả bọn ra một con mương hoang vắng. lúc này anh mới thét tiếp:

  • Đkm chúng mày nhận ra ai đây ko??
  • …. --Chúng nó im lặng nhìn chúng tôi, chúng tôi đã bỏ khẩu trang che mặt.
  • Đkm nói…-- lần này là anh A thét.
  • Dạ có ạ-- 1 thằng lên tiếng.
  • Sao mà biết 2 đứa em tao??
  • Dạ xin anh tha cho bọn em, bọn em trót dạ ạ…
  • Tha tha cái cmm, tao hỏi chúng mày sao biết 2 đứa em tao.
  • Dạ……
  • Nói……ói…..
  • Dạ… là .. hồi sáng chúng em lỡ dại gây gổ với em của anh…
  • Chỉ gây gổ thôi à????—anh A thét.
  • Không chúng em còn lỡ dại sờ ngực nữa ạ…
  • Đéo nói nhiều, h chúng mày trả lại gấp 5 lần cho tao--- anh A thét và lập tức mấy anh kia cầm ba trắc nhảy vào úp túi bụi.
Tú chả nói gì chỉ ôm tay tôi run cầm cập, chắc có lẽ đây là lần đầu tiên tú thấy cảnh ntn. Một lúc sau anh B cản mấy anh kia lại rồi thét:

  • Chúng mày quỳ lên hết cho tao..
Mấy đứa kia lồm cồm bò dậy quỳ gối và cúi mặt xuống đất. anh B hỏi chúng tôi:

  • N em có muốn gì nữa không??
Tôi nhìn Tú cũng vừa lúc Tú nhìn tôi, ánh mắt Tú đã ngấn lệ, đôi môi Tú tím lên vì gió lạnh. Tú hết nhìn tôi rồi lại nhìn anh A, anh A gật đầu với Tú, Tú tiến lại chỗ mấy thằng kia, mấy thàng kia thì co rúm hết cả lại. chát… một tiếng kêu khô khốc vang lên, thằng thứ nhất ôm mặt và tiếng của Tú:

  • Cái này là vì mày đã đánh người yêu tao.
Chát…. Tiếng thứ hai và thằng tiếp theo cúng tương tự. cho đến cái thằng mà hồi sáng mất dạy với Tú, Tú tát liên tiếp tầm chục cái vào mặt. cái đầu tiên Tú bảo:

  • Cái này là vì mày đánh người yêu tao. Còn những cái này là mày đã mất dạy với tao…
Tôi không ngờ Tú lại mạnh mẽ đến thế. Lúc ở tôi Tú hình như là một con người khác hẳn, thường ngày Tú rất dịu dàng, rất ít khi mà Tú nổi nóng. Vậy mà bây giờ Tú lại như thế, tát thằng kia liên tiếp vào mặt. chắc từ nay tôi sẽ ko bén mảng đến đứa con gái nào nữa mất. nghĩ lại hồi sáng may thât, mải chơi game ko để ý đến nàng ……@@@.... tát chán chê, tú tiến về phía tôi nở một nụ cười tươi rói như chưa có chuyện gì xảy ra khiến cho toàn thể mọi người đều chuyển đổi trạng thái khuôn mặt và tôi cũng thế….

Anh A nổi máu cầm cây 3 trắc đập nát mấy cái xe bọn nó rồi chúng tôi đi về. trên đường đi tôi mời mọi người vào một quán lẩu bên đường và được mọi người chấp thuận. Tú lúc này đã cười đùa nhiều hơn khác hẳn lúc nãy, đứng là khó hiểu v…… tôi nói với mọi người:

  • Hôm nay em xin chân thành cảm ơn các anh đã giúp đỡ bọn em ……
  • Chú nói cái gì đấy?? hồi xưa bố chú giúp bọn anh, bọn anh còn chưa trả hết ơn cho nhà chú, có cái việc như thế mà chú cảm ơn cái gì?? Đối với anh mấy đứa như em út trong nhà cả có gì cứ bảo anh, anh giúp được thì sẽ giúp…-- anh B gạt phắt lời cảm ơn của tôi.
  • Dạ…
  • Dạ cái quái gì nữa, nhậu thôi..
4h30 chúng tôi chia tay nhau ra về. tối hôm đó, tôi nói mọi chuyện với bố tôi… bố tôi nhăn mặt rồi bảo:

  • Con gọi cả nhà Tú sang đây cho Bố.
Tôi gọi điện cho Tú và 5 phút sau cả nhà Tú có mặt ở nhà tôi, mọi người đã quyết định kiện mấy thằng đó. Tôi xin lỗi cô chú vì không bảo vệ được Tú, cô chú bảo:

  • Không, cô chú pahir xin lỗi cháu mới đúng, vì Tú nhà cô mà cháu bị thương như thế..
Mọi người giải tán vào lúc 7h30. Riêng Tú ở lại nhà tôi để ôn tập môn lịch sử. đêm đó Tú ôm tôi khóc, khóc nhiều lắm….. tôi biết, em vẫn chưa vượt qua được chuyện hồi chiều. tôi ôm em vào lòng rồi nói:

  • Em hãy khóc đi, anh muốn ngày mai em lại tươi cười khi ah qua nhà đón em đi học.
Tú lại khóc to hơn, tôi dỗ mãi mới nín được. 9h tôi dẫn Tú về nhà. Tôi kết thúc một ngày chủ nhật đầy biến động và ngủ một giấc thât say….zzzz
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom