• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Hot Rể Quý Rể Hiền - Cao Phong (7 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 824: Chấn động!

"Lão Lâm vẫn bị giam ở khu quy hoạch Thành Bắc sao?"



Giọng nói của Cao Phong lại run lên một lần nữa.



Cho tới bây giờ Lâm vạn quân vẫn chưa cho nói cho anh biết vê việc này.



Ông ta chỉ nói với Cao Phong, hiện tại ông ta không tiện để liên lạc với Cao Phong.



Hôm nay Cao Phong mới biết được hoàn cảnh hiện tại của Lâm vạn quân gian nan cỡ nào.



"Đúng vậy...



Chỉ có một căn phòng được xây từ những tấm sắt mỏng, có người trong coi 24/24."



"Tối tăm ngột ngạt, ngay cả ăn uống cũng chỉ có thể ở trong phòng."



"Theo như tin tức do người của tôi cung cấp, cấp dưới của Cao Bằng chỉ đưa cơm cho ông Lâm vạn quân một ngày một lần, có đôi khi là hai ngày..."



Nghe đến đó, lửa giận trong lồng ngực của Cao Phong bùng cháy dữ dội hơn.



Một luồng khí lạnh giá và đáng sợ tỏa ra từ trong ra ngoài, điên cuồng nổ tung ra bốn phía.



Lúc này mấy trăm người ở phía dưới bỗng nhiên sinh ra một loại cảm giác, tựa như bọn họ bị một con rắn độc nhìn chằm chằm, bọn họ nhịn không được mà ngẩng đầu lên.



Cao Phong cố hết sức để kìm nén lửa giận trong lòng mình, anh mới không rống giận ngay tại chỗ.



"Vù vù!"



Đôi mắt của Cao Phong đỏ lên, anh thở phào một hơi.



"Năm ấy vào lúc Cao Bằng bảy tuổi, anh ta vô ý rơi vào trong nước khi đang trên du thuyền!"



"Thời tiết của mùa đông rất khắc nghiệt, Lão Lâm không chút do dự mà nhảy xuống nước, ông ta mất rất lâu để đưa Cao Bằng lên thuyền, cứu anh ta một mạng."



"Hôm nay, anh ta lại đối xử với Lão Lâm như vậy."



Cao Phong nghiến răng nghiến lợi, hận không thể trực tiếp cắn nát hàm răng của mình.



"Trời ạ."



Lý Khải Kiệt than nhẹ một tiếng.



Có lẽ đây là lý do mà một người trung thành và tận tâm với nhà họ Cao như Lâm vạn quân, sẵn lòng đi theo Cao Phong để chống đối với nhà họ Cao.2087659_2_25,60



Lúc đầu Lâm vạn quân đều đối xử bình đẳng với mỗi một thế hệ con em của nhà họ Cao, ông ta sẵn lòng hy sinh mạng sống của mình để bảo vệ bọn họ.



Chỉ bởi vì bên trong cơ thể của của đám người Cao Bằng đều đang chảy dòng máu của nhà họ Cao.



Có thể là ở trong lòng của mỗi người đều có một cái cân.



Có vài người chẳng hề đáng giá để cho ông ta phải làm như vậy.



"Anh ta ăn cháo đá bát, mất hết tính người, anh ta đáng chết."



Cao Phong cắn răng trả lời.



Cao Bằng và anh có mối quan hệ ruột thịt, nếu như Cao Phong giết anh ta thì đó chính là giết chết người thân.
















Cho nên lúc trước khi đám người của Cao Quang Minh đưa ra quyết định ám sát, Cao Phong còn có chút do dự.



Nhưng lúc này, anh lại không hề do dự một chút nào.



"Cậu Phong, cậu nói Cao Bằng mất hết tính người, thật là chính xác, chuyện mà anh ta đã làm ở thủ đô Hà Nội trong mấy tháng nay khiến cho người ta phải giận sôi máu."



"Trước hết không nói đến những thứ này, tôi sẽ báo cáo ngay cho cậu về những tin tức mà cậu muốn biết."



Lý Khải Kiệt thành thật nói.



"Tốt lắm!"



Cao Phong gật đầu, anh lại hỏi một chuyện rồi cúp điện thoại.



Sau đó, Cao Phong không ngừng gọi điện thoại cho Cao Quang Minh, dặn dò tất cả mọi chuyện với anh ta trong một lần.



Những tin tức này, tóm lại có thế hỗ trợ cho đám người của Cao Quang Minh một chút.



Sắp xếp xong mọi chuyện, Cao Phong tiện tay nắm thật chặt điện thoại di động, nhìn bầu trời đêm ở phía xa.



Điều mà anh có thế làm trong lúc này, chỉ có thể là chờ đợi.



Vào thời điểm gân mười hai giờ, toàn bộ thị trấn Biển Đông đã hoàn toàn bị bao phủ bởi màn đêm.



Dư Văn Cường đã làm xong bữa tối và chia cho mỗi người một phần.



Khúc Đại Minh cũng đưa tới một phần cho Cao Phong, nhưng Cao Phong căn bản nuốt không trôi, anh chỉ đặt thức ăn sang một bên.



Hai chị em của Kim Tuyết Mai chưa xua tan được nguy hiểm, đám người của Cao Quang Minh không biết sống chết, vậy thì anh làm sao mà nuốt trôi cho được đây? Trong lúc đám người của Cao Phong ở bên này đang lo lắng chờ đợi, thị trấn Biến Đông cũng cực kỳ không bình tĩnh.



Rất nhiều thế lực, rất nhiều nơi đều đang thảo luận về chuyện của Cao Vũ.Chuyện xảy ra trong những nhà kho bỏ hoang ở ngoại ô thành phố, cho dù có kín đáo đến đâu cũng khó thoát khỏi sự chú ý của các thế lực hàng đầu.



Dù sao, nhiều người tụ tập cùng nhau như vậy, mục tiêu thật sự quá lớn.



Khi biết được tất cả những người này đều do Cao Vũ triệu tập, thị trấn Biển Đông không ngừng chấn động một lần nữa.



Thị trấn Biển Đông chưa từng náo nhiệt như vậy.



Tối hôm nay, đầu tiên Cao Vũ đập vỡ tòa nhà trụ sở chính của xí nghiệp Lương Hoàn.



Sau đó ép chủ tịch Dương Nhân của xí nghiệp Lương Hoàn phải quỳ xuống để cầu xin tha thứ.



Lúc này anh mới biểu hiện ra lực lượng mạnh mẽ như vậy.



Ba chuyện này đều do một mình Cao Vũ gây ra, khiến cho mọi người không khỏi kinh ngạc.



Trong một đêm, tên của Cao Vũ đã vang vọng toàn bộ thị trấn Biển Đông.



Lúc này thỉ trấn Biển Đông đã bị cái tên Cao Vũ này khuấy động sống gió cuồn cuộn, không thể bình tĩnh được.



Tại nhà của Nam Phương Minh Nguyệt.



Vào ban đêm, bên trong phòng khách vẫn sáng đèn. . ngôn tình ngược



"Tốt nhất con nên nói cho cha biết làm sao con quen biết với Cao Vũ, con phải nói cho cha biết tất cả mọi thứ về cậu †a không sót một chữ nào."
















Vẻ mặt của Nam Phương An Khang vô cùng nghiêm túc, ông ta trợn to hai mắt và nhìn về phía Nam Phương Minh Nguyệt.



Nhìn thấy dáng vẻ này của Nam Phương An Khang, Nam Phương Minh Nguyệt cũng bỏ đi những trò đùa, cho tới bây giờ cô ta chưa từng thấy Nam Phương An Khang đứng trước mặt của cô ta một cách nghiêm túc như vậy.



Nam Phương Minh Nguyệt liên tục tát vào mồm, kể hết mọi chuyện từ ngày đầu tiên mà cô ta và Cao Phong kết bạn với nhau, cho đến hôm diễn ra ngày hội giám định và triển lãm đồ cổ, tất cả đều nói qua một lần.



Thậm chí bao gồm cả chuyện đua xe và đánh bi-da, cô ta cũng nói qua một lân.



"Cha!"



Sau khi Nam Phương Minh Nguyệt nói xong, Nam Phương Minh Nguyệt chợt vỗ bắp đùi, trên mặt của cô ta lộ ra vẻ hối hận.



"Hỏng rồi! Hỏng hết rồi!"



"Chúng ta hẳn là nên ra tay, sớm đã nên ra tay!"



"Nhưng bây giờ, Cao Vũ đã không cần chúng ta ra tay giúp đỡ nữa rồi."



Nam Phương An Khang không ngừng thở dài, thật là một cơ hội tuyệt vời, nhưng vì sự nghi ngờ và thận trọng của ông ta, mà ông ta phải trơ mắt mà nhìn nó mất đi.



"Cha, dòng họ Nam Phương của chúng ta cũng không kém mà, không có quan hệ thân thiết với Cao Vũ thì không thể sống sao?"



Nam Phương Minh Nguyệt nghe ông ta nói như thế, trái lại có chút không thèm để ý.



"Con không hiểu gì cả! Thực tế của xã hội bây giờ ở đâu? Thực tế mỗi người đều chỉ coi trọng kết quả, mà bọn họ không cần quan tâm đến tiềm năng."



"Nhưng trên thực tế, chỉ những người thực sự có tâm nhìn lâu dài mới có thể đặt tiềm năng lên vị trí hàng đầu."



"Nói về Cao Vũ của hiện tại, xét về thân phận, cậu ta có thể kém hơn một chủ tịch của một xí nghiệp địa phương."



"Thế nhưng, khả năng tiềm tàng của cậu ta lớn mạnh đến mức nào chứ? Cậu ta nắm trong tay thế lực ngầm ở khu vực phía Nam của thủ đô, đi theo sau cậu ta là Vũ Hoàng Lê và mười mấy lãnh đạo của các công ty khác."



"Nếu nói tới thế lực của cậu ta, ngoại trừ thế lực đứng đầu ở khu vực phía Nam của thủ đô, thì có bao nhiêu người có thể chống lại cậu ta chứ?"



Nghe được vấn đề này của Nam Phương An Khang, Nam Phương Minh Nguyệt cũng á khẩu không trả lời được, cô ta cũng nói không nên lời những điều mà mình muốn nói.



"Cha rốt cuộc cũng hiểu được, trước nay Cao Vũ vẫn không có tiếng tăm gì và hết sức khiêm tốn, thì ra cậu ta chỉ đang tích trữ thế lực!"



"Dòng họ Nam Phương của chúng ta cho rằng khu vực phía Nam của thủ đô đã bị chúng ta nắm chắc trong tay, nhưng mà Cao Vũ phát triển thể lực khi nào mà chúng ta lại không hề hay biết"



"Có thế lặng lẽ lôi kéo được một thế lực như vậy dưới tầm mắt của dòng họ Nam Phương, đây là một người vô cùng tài giỏi như thế nào chứ?"



"Không được! Hiện tại cha phải đi tìm ông nội của con, phải nói với ông ấy về chuyện của Cao Vũ một chút mới được."



Nam Phương An Khang càng nói càng kích động, ông ta lập tức đứng dậy và đi đến nhà của dòng họ Nam Phương.



"Cha, ông nội của con nhất định đang nghỉ ngơi, bây giờ cha qua đó thì không phải sẽ bị đóng sập cửa vào mặt sao?"



Nam Phương Minh Nguyệt ngăn cản một câu.



Nam Phương An Khang dừng bước, sau đó ông ta chậm rãi ngồi xuống.



"Chuyện này rất gấp, Cao Vũ lôi kéo một thế lực như vậy, cậu ta tuyệt đối còn có dự định gì khác."



"Hiện tại cha vô cùng hoài nghi, cậu ta muốn thực hiện một bước tiến lớn ở thị trấn Biển Đông."



"Cho nên bây giờ chúng ta có hai lựa chọn, một là quan hệ thân thiết với Cao Vũ, trở thành bạn bè với cậu ta."
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom