• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Hot Rể Quý Rể Hiền - Cao Phong (12 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chap-505

Chương 505: Tập đoàn Thiên Long ra tay!




“Ngây thơ! Đừng nói hiện giờ người nhà họ Ngô không rõ tung tích, cho dù là ông cụ Ngô An Nguyên tự mình tìm tới đây, nhà họ Tưởng chúng ta cũng sẽ không nhúng tay vào.” Tưởng Hưng Thịnh khinh thường cười nói.



Trừ phi, nhà họ Ngô của ông ta có nơi để chống lưng, bằng không, bọn họ thật sự phải im lặng cụp đuôi.



Hai cha con Tưởng Hưng Thịnh đang bàn luận về chuyện này, đồng thời cũng có rất nhiều thế lực lớn nhỏ của thành phố Hà Nội tới nhà ông ta để bàn luận.



Tuy nói rằng bọn họ không dám cùng người khác đoán bừa ở bên ngoài, nhưng nếu là những người thân của mình, chắc chắn không có nhiều sự kiêng dè như vậy.



Chẳng sợ không thể bàn bạc ra được chút gì, nhưng trong lòng ít nhất cũng có thể hiểu được một việc. Thành phố Hà Nội, thật sự cần phải thay đổi khí hậu rôi.



Ở trận náo loạn tiếp theo, có thể tồn tại được hay không, phải xem bọn họ có đủ thông minh hay không đã Tòa nhà của tập đoàn bất động sản Phong Mai, phòng họp trên tầng cao nhất.



Tất cả cán bộ cấp cao của công ty đều ở đây, ngay cả



Lâm triệu đô và Cổ Minh Tuân cũng đang ngồi trong phòng họp.



Mà Cao Phong, cũng cực kỳ hiếm hoi mới có một lần bước vào chỗ này, lẳng lặng ngồi trên ghế chủ tọa.



Không khí trong phòng họp, có chút căng thẳng, sắc mặt của rất nhiều nhân viên cấp cao đều có chút khó coi.



Trên bàn hội nghị hình tròn, đặt bản hợp đồng thu mua một tỷ mà Lâm triệu đô vừa thu về. “Không ngờ rằng, tập đoàn Thiên Long đã sớm theo dõi chúng ta. Hơn nữa đã âm thầm sắp xếp từ sớm rồi.” Một cán bộ cao cấp trong công ty hơi nghiến răng nói. “Khó trách bọn họ vẫn luôn im lặng như vậy, thì ra là vì không khiến chúng ta chú ý tới, chờ đến thời điểm thích hợp, mới ra một đòn công kích phủ đầu chúng ta”



Một người vừa nói, những người khác cũng bàn luận sôi nổi theo.



Lâm triệu đô cũng im lặng không nói gì, ông ta đã chuẩn bị tốt tâm lý đối đầu với tập đoàn Thiên Long, nhưng lại không ngờ tới động tác của tập đoàn Thiên Long lại nhanh chóng như thế. “Tình huống hiện giờ như thế nào?” Cao Phong hơi nâng mắt lên hỏi. “Báo cáo cậu Phong, lấy bối cảnh của tập đoàn Thiên Long và hội làm ăn Hà Nội, trước đó đã sớm xâm lấn vào thị trường chứng khoản của bất động sản Phong Mai chúng ta, phân tán mua rất nhiều cổ phần. “Nâng cao giá trị của thị trường chứng khoán. Ngay hôm nay lại đột nhiên bản thảo, khiến giá cổ phiếu của chúng ta giảm nghiêm trọng, tài chính hiện giờ cũng có chút căng thẳng” Một nhân viên cao cấp đứng lên cung kính báo cáo lại.



Những người trong phòng họp này, đều là nhân viên được nhà họ Cao chọn ra, cho nên thân phận của Cao Phong cũng không phải là bí mật gì hết.



Cao Phong khẽ nhíu mày, tập đoàn Thiên Long quả nhiên là danh bất hư truyền nhỉ!



Có thể phát triển công ty thành một tập đoàn đa quốc gia, còn khống chế được hội làm ăn Hà Nội, chiếm cứ ở thành phố Hà Nội lâu như vậy, quả nhiên là thực lực khó có được.



Cao Phong nhíu mày hỏi: “Chuyện này bắt đầu từ khi nào? Ai là người phụ trách thị trường chứng khoán bên kia?” “Chuyện này." Mấy nhân viên cấp cao sửng sốt một chút, theo bản năng dồn ánh mắt nhìn về phía Cổ Minh Tuân.



Từ sau khi Cổ Minh Tuân bước vào công ty, đã dần dần chiếm đoạt quyền lợi của Lâm triệu đô, thị trường chứng khoán bên kia cũng là do một tay ông ta phụ trách.



Hơn nữa để ý thời gian một chút, thị trường chứng khoán chính là sau khi được Cổ Minh Tuân tiếp nhận thì mới bị tập đoàn Thiên Long tìm được kẽ hở để xâm nhập. “Tổng giám đốc Tuân, thị trường chứng khoán bị người khác thu mua một lượng lớn. Ông cũng không phát hiện ra chút nào hay sao?” Cao Phong hơi quay đầu, lạnh nhạt nhìn về phía Cổ Minh Tuân. “Chuyện này, chuyện này... Cổ Minh Tuân căng da đầu giải thích: “Tập đoàn Thiên Long làm việc thực sự rất kín đảo, chẳng những chia thành từng nhóm nhỏ thu mua, mà còn thay đổi thành rất nhiều công ty khác nhau, cho nên rất khó chú ý tới... Lúc đó, tôi cũng là vì thu nhận thêm tiền.” “Tôi không muốn nghe ông giải thích quá trình. Cao Phong híp mắt lại nhìn Cổ Minh Tuấn.



Cổ Minh Tuân nháy mắt cúi đầu, thành thật không nói một lời nào, ở điểm quản lý công ty này, ông ta quả thật không thể bằng Lâm triệu đô. “Chuyện đã xảy ra rồi, trước tiên cứ gạt chuyện truy cứu trách nhiệm sang một bên đã, nghĩ xem nên giải quyết như nào đi.” Cao Phong thu hồi tầm mắt lại, nhấc ly trà lên nhấp một ngụm. “Cậu Phong, hiện tại thị trường chứng khoán của chúng ta sắp bị đóng băng, thứ khan hiếm nhất, chính là tiền. “Không sai, cổ phiếu cần phải được nâng lên một lần nữa. “Chỉ cần cổ phiếu vẫn không ngừng tăng giá, thị trường chứng khoán vẫn nằm trong tay chúng ta, nhiều nhất sẽ chỉ chịu một chút tổn thất. Nhưng cũng không đến mức khiến công ty chịu quá nhiều ảnh hưởng”



Cao Phong vừa dứt lời, tất cả mọi người đều mồm năm miệng mười ý kiến.



Nói đến cùng, tất cả vẫn quay xung quanh một chữ “tiền”.



Thương trường cũng giống như chiến trường, ở chiến trường thứ cần chính là nhân lực và tiền tài, mà thương trường, cũng giống nhau cần có tài năng và tiền bạc.



Chiến tranh, tất nhiên đều sẽ xoay xung quanh tiền bạc lợi ích, đây là chuyện không thể nào tranh cãi. “Chuyện này chú Tuân đi giải quyết đị! Chú Tuân chính là người được dòng họ phải tới làm khâm sai đại thần, hiện tại công ty đã xảy ra vấn đề, tất nhiên cũng phải do chú Tuân về dòng họ vay tiền là thích hợp nhất.



Nghe được câu nói mang theo chút trào phúng này của Cao Phong, Cổ Minh Tuân cắn chặt răng, sắc mặt hết xanh rồi lại trắng. “Cậu Phong, là như vậy, gần đây dòng họ cũng không chi ra quá nhiều tiền tới chi viện cho chúng ta. Cổ Minh Tuân nói. “Đường đường là nhà họ Cao ở thành phố Đà Nẵng, một dòng họ trăm tỷ như vậy, không có tiền sao?” Cao Phong cười, chỗ tiền này, anh tất nhiên không tự mình đi xin. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại



Cổ Minh Tuân nghe vậy im lặng, mấy giây sau mới chậm rãi mở miệng nói: “Tất nhiên là có thể chi ra được... Nhưng mà dòng họ bên kia có không đồng ý với chuyện cậu Phong làm tối hôm qua, cho nên số tiền này, phỏng chừng sẽ không chỉ ra đâu.” “Không đồng ý?” Cao Phong khẽ nhíu mày: “Có gì để không đồng ý?” “Dòng họ bên kia cho rằng, vì một dòng họ thấp kém như vậy mà phải sử dụng đến cứu viện cấp S, căn bản không cần thiết lắm... Cổ Minh Tuân vừa quan sát biểu cảm của Cao Phong vừa cẩn thận nói. “Ông!” Ánh mắt của Lâm triệu đô sắc lạnh, nhìn về phía Cổ Minh Tuân.



Nhưng Cổ Minh Tuân cũng sẽ không sợ ông ta, lập tức dùng sắc mặt không mấy thiện ý đối mắt với Lâm triệu đô.



Mà sâu trong ánh mắt của Cao Phong lúc này, đã dâng lên vô số ngọn lửa cháy dữ dội. “Nói như vậy, Cao Kim Thành vì dòng họ mà bán mạng, không tiếc dùng sinh mệnh của bản thân thay tôi đỡ đạn, cứu tôi khỏi nguy hiểm, còn không thắng nổi một lần cứu viện cấp S của dòng họ hay sao?” “Hay là nói, tính mạng của Cao Phong tôi, ở trong mắt của nhà họ Cao còn không bằng nổi cứu viện cấp S?” Đôi mắt của Cao Phong híp lại.



Cổ Minh Tuân vội vàng xua tay, giải thích: “Cậu Phong ngàn vạn lần đừng hiểu lầm, nếu như cậu bị thương, nhà họ Cao đương nhiên sẽ không chút do dự nào cho người tới cứu viện. Chỉ là thân phận của Cao Kim Thành.. “Thân phận của cậu ấy như nào? Cậu ấy là người của nhà họ Cao! Là người trung thành và tận tụy! Là người vì nhà họ Cao tôi mà rơi đầu chảy máu!” “Nhà họ Cao có thể có được địa vị như bây giờ, đều là dựa vào máu và mồ hôi của họ, mà không phải một vài câu nói của ông!” “Vì nhà họ Cao nam chính bắc chiến là bọn họ, vì nhà họ Cao đào sông lấp biển là bọn họ, không phải Cổ Minh Tuân ông!” “Thế lực kẻ địch sợ nhà họ Cao, chính là sợ lực sát thương của những người như Cao Kim Thành, chứ không phải những câu nói chẳng hề suy nghĩ thấu đáo của Cổ Minh Tuân ông!” “Thân phận của họ, so với loại người vô dụng ngồi sau hưởng lạc như ông, còn tốt đẹp hơn rất nhiều!”



Cao Phong lạnh lùng nhìn Cổ Minh Tuân, nói một tràng khiến Cổ Minh Tuân không cách nào trả lời được. “Nhớ kỹ cho tôi! Bọn họ, đều là người của nhà họ Cao tôi, là người nhà của nhà họ Cao tôi, tất cả những đãi ngộ của dòng họ, bọn họ đều phải được hưởng!” Cao Phong nói xong dứt khoát đưa ra câu chốt.



Cổ Minh Tuân không dám nói nữa.



Một đám quan chức cấp cao trầm mặc không nói, nhưng mặc kệ là Lâm triệu đô, hay vẫn là Cổ Minh Tuân, lúc này đều vô cùng cảm động ở trong lòng. "Số tiền này, có lấy từ dòng họ hay không?” Cao Phong lại hỏi một lần nữa.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom